A Công Chuẩn Bị.


Người đăng: Boss

To Minh rời đi.

Theo hắn đi, người trong quảng trường cũng dần tan, mỗi người vội vang theo
thủ lĩnh bộ lạc trở về thanh đa Phong Quyến.

Cửa thứ nhất Đại Thử cứ thế kết thuc, tiếp theo la nghỉ ngơi một đem, sang sớm
ngay thứ hai cử hanh cửa thứ hai Đại Thử. Cửa thứ hai tuy noi khong phải thực
chiến nhưng co lien quan rất lớn đến tu vi.

Trước đay cũng co khong it người người chỉ tham gia cửa thứ nhất, sẽ khong
tham gia hai cửa con lại. Nhưng người như thế đa số la từ năm mươi mấy trở đi,
trước giờ chưa từng co người được mười hạng đầu cửa thứ nhất Đại Thử lại khong
tham gia tiếp hai cửa nữa.

Cho nen đối thoại của To Minh va Diệp Vọng luc trước, dấy len song triều trong
long mọi người, nhưng khong ai ban tan, chỉ im lặng nhin To Minh rời đi.

Đặc biệt la những thi sinh chuẩn bị tham gia vao sang mai, họ phải nắm chắc
thời gian dung đem nay tu luyện, khiến bản than giữ vững trạng thai đỉnh cao,
cũng nhạt bớt vết thương do ap lực cửa thứ nhất tạo thanh.

Đam người như Thần Xung bởi vi miễn cưỡng đi ở cửa thứ nhất, bị thương khong
nhẹ, cần cường giả trong bộ lạc hỗ trợ mới co thể hồi phục binh thường vao
sang mai.

Thậm chi la Man Cong Phong Quyến bộ lạc Kinh Nam cũng khong co nhiều thời gian
rảnh. Diệp Vọng cưỡng ep hấp thu Man Huyết, sẽ để lại vết thương ẩn cực lớn,
ong cần cố gắng giải quyết no.

Luc đến la Thạch Hải mang To Minh, khi rời đi vẫn giống thế. Thạch Hải phức
tạp cung do dự như muốn noi cai gi, nhưng rốt cuộc vẫn im lặng, vung tay ao
len quấn lấy To Minh rời đi, xe gio hướng thanh đa Phong Quyến.

Theo bầy người tan đi, tren quảng trường cang them lạnh lẽo. A Cong Mặc Tang
đứng đo, mặt lộ mỉm cười, như đang chờ Kinh Nam ben cạnh noi cai gi.

Biểu tinh của Kinh Nam khong con am trầm ma la cau may, trầm ngam hồi lau sau,
nhin hướng Mặc Tang.

"Luc trước ngươi dung Tiền Man Thuật đổi lấy yeu cầu thứ nhất, la để Ô Sơn bộ
lạc của ngươi, vao luc ngươi cho rằng thich hợp, sẽ gia nhập Phong Quyến bộ
lạc ta, nhận Phong Quyến che chở. Mục đich của ngươi khong ngoai ý muốn la cho
Tất Đồ Hắc Sơn bộ lạc một cơ hội. Cường giả Ô Sơn bộ lạc ngươi một lần đi ra
ba người, hiện tại lực phong ngự trong bộ lạc giảm đi. Nếu Tất Đồ tới Phong
Quyến ta, ngươi co thể nhan cơ hội quan sat tu vi thay đổi, nếu y khong tới,
noi ro tu vi nhất định kho nắm bắt. Kế hoạch một hon đa nem hai chim của ngươi
đung la tan nhẫn!" Kinh Nam nhin Mặc Tang, noi từng chữ một.

"Vốn cũng khong định gạt ngươi." Mặc Tang mỉm cười noi.

"Nếu Tất Đồ đến, ngươi co thể phan đoan va thay đổi kế hoạch. Nếu y khong đến,
ngươi để lại bộ lạc trống rỗng, dẫn dắt y ra tay. Ta thậm chi ra kết luận
ngươi để lại cai bẫy trong bộ lạc, một khi Tất Đồ thật sự xam nhập Ô Sơn bộ
lạc, bởi vi ước định giữa ngươi va ta, Ô Sơn bộ lạc trở thanh phụ thuộc Phong
Quyến khiến Tất Đồ kieng de. Ngươi con hiểu ro tinh cach Tất Đồ, nếu tu vi mới
đột pha thi nhất định kieu ngạo bốc đồng, ma ta…nhất định sẽ ra tay, nếu khong
thi tam phương ben nay, Phong Quyến ta con co uy nghiem gi. Ngay cả bộ lạc phụ
thuộc cũng khong thể bảo vệ, sẽ khiến người cảm giac la sợ Tất Đồ." Kinh Nam
từ từ noi.

Kỳ thật những điều nay luc trước khi ong noi chuyện với Mặc Tang trong phong
bi mật thi đa nghĩ ra, nhưng khong chỉ ro ma la giữ lại, trong thời gian sắp
tới cẩn thận suy ngẫm, lấy nay khiến Mặc Tang trả ra cai gia cang lớn. Hiện
tại, ong đa tim ra cai gia nay!

"Khong sai, ta đung la co suy nghĩ nay, đang tiếc Tất Đồ khong ra tay." Mặc
Tang nhiu may, nhin Kinh Nam.

Kinh Nam anh mắt phức tạp cung mắt Mặc Tang giao nhau, thật lau sau ong khẽ
thở dai.

"Nếu khong phải diện mạo của ngươi va thằng be kia chenh lệch qua lớn, ta thật
cho rằng hắn la mau mủ của Mặc Tang." Kinh Nam ngẩng đầu, liếc mắt hướng To
Minh biến mất.

"Trong long ta, no chinh la ruột thịt của ta." Trong mắt Mặc Tang xẹt qua tia
hoai niệm, khẽ noi.

"Mặc Tang, về mưu kế thi Kinh Nam ta khong bằng ngươi, điểm nay khong lien
quan tu vi, luc tuổi trẻ ta đa sớm biết. Từ lau ngươi đa tinh ra ta sẽ nhin
thấu ẩn ý trong yeu cầu của ngươi, cũng sớm đoan tinh cach ta sẽ khong lập tức
từ chối, ma la chờ đợi thời cơ lấy cang nhiều chỗ tốt. Những điều nay ngươi
đều tinh toan hết, cho nen đem chỗ tốt đẩy tới trước mặt ta, khiến ta khong
thể khong động tam. Tất cả điều ngươi lam, chẳng những vi bộ lạc, đa phần la
vi thằng be đo."

"Ngươi sớm biết To Minh co tai năng!" Kinh Nam từ từ mở miệng.

Mặc Tang nhin Kinh Nam, mỉm cười khong noi.

"Ngươi khiến hắn che giấu tung tich, lấy hinh dạng khac xuất hiện tại đay, bay
ra tiềm lực của hắn, để ta xem. Vậy thi coi như Ô Sơn bộ lạc trở thanh phụ
thuộc cũng sẽ khong lien lụy đến hắn, ngươi cho hắn con đường khac, một con
đường năm đo ngươi khong lựa chọn…" Biểu tinh của Kinh Nam cang them phức tạp,
nhin Mặc Tang.

"Ngươi biết Phong Quyến ta khong để ý bộ lạc xung quanh xuất hiện tinh anh,
thậm chi Phong Quyến bộ lạc rất mong chờ. Một khi bộ lạc khac xuất hiện tai
năng trẻ thi Phong Quyến ta sẽ trước tiếp nhận người, để trở thanh một thanh
vien trong Phong Quyến, cang sẽ cho bộ lạc nguyen bản của hắn thật nhiều chỗ
tốt. Những điều nay rất nhiều người nhin khong thấu, bởi vi Phong Quyến ta đố
tai, coi như la giải thich cũng khong ai tin tưởng. Chỉ co ngươi, biết sự
thật! Ngươi biết sự thật nay vẫn khiến hắn che giấu hinh dạng, la vi tốt cho
hắn. Du sao cay to đon gio lớn, them vao một tầng ẩn giấu la bảo vệ hắn, cũng
khong muốn hắn ganh lấy vận mệnh bộ lạc phụ thuộc ma la độc lập đi ra. Chờ vai
năm sau hắn lớn len, coi như lộ ra than phận cũng khong sao. Luc đo hắn đa co
thực lực khiến người chăm chu nhin, từ ben cạnh cũng co thể bảo vệ Ô Sơn bộ
lạc phụ thuộc." Kinh Nam nhin tren quảng trường con lại khong vai người, chậm
rai noi.

"Ngươi thanh cong, đứa trẻ nay thật khiến ta động tam. Để hắn lại Phong Quyến
đi, ta sẽ trợ giup hắn như Diệp Vọng, như luc trước ta noi với ngươi, hắn va
Diệp Vọng, ai Khai Trần trước thi chinh la Man Tử của Phong Quyến bộ lạc ta!
Du hắn thua Diệp Vọng thi lấy tiềm lực của hắn, ta cũng sẽ khiến hắn trở thanh
tinh anh! Cung Diệp Vọng mở rộng Phong Quyến! Con về Ô Sơn bộ lạc, kết thuc
thi đấu rồi đến Phong Quyến bộ lạc ta đi. Tất Đồ sẽ khong dam cản trở. Nếu y
dam ra tay, ta sẽ khiến y biết, cung la Khai Trần nhưng chenh lệch vẫn rất
lớn!" Kinh Nam noi, tay phải vung hướng Mặc Tang, thoang chốc một cai binh nhỏ
bay thẳng đến Mặc Tang.

"Trong nay co ba giọt Man Huyết, them một giọt la ta đưa qua gặp mặt cho To
Minh!" Kinh Nam nhin Mặc Tang thật lau, xoay người bước hướng khong trung. Tối
nay ong phải giup Diệp Vọng xử lý vết thương.

Mặc Tang nhin Kinh Nam rời đi, nhin trong binh nhỏ co ba giọt Man Huyết, mắt
lộ suy tư. Lời Kinh Nam noi đung rất nhiều nhưng sai một điều, Mặc Tang khong
dự đoan được To Minh co thể đi tới thứ bậc như thế.

Vốn ong định lấy phan thận thần bi của To Minh khiến Kinh Nam do dự va suy
đoan, sau đo trả một it cai gia cực đắt, khiến Kinh Nam đồng ý để lại To Minh
ở Phong Quyến bộ lạc.

Du sao ong cũng biết Phong Quyến bộ lạc co sự cố chấp phải đi ra nơi nay, co
thể hay khong cang biến mạnh. Họ sẽ khong từ bỏ bất cứ cơ hội nao, du cho chỉ
la suy đoan ma thoi.

Nhưng Mặc Tang khong ngờ rằng To Minh đạt tới thứ bậc như thế, khiến ong noi
chuyện với Kinh Nam từ bị động hoa thanh chủ động.

Một chữ khac biệt thi chenh lệch rất xa!

'Co lẽ lần nay, tai nạn Ô Sơn bộ lạc ta khong phải khong thể tieu trừ…' Mắt
Mặc Tang chợt loe, đi hướng phương xa người Ô Sơn bộ lạc đang chờ đợi ong.

Ben ngoai khong gian Phong Quyến Sơn, hiện giờ Thạch Hải mang To Minh bay vội
hướng thanh đa. Giữa khong trung, hai người đều khong mở miệng noi cau gi.

To Minh im lặng, Thạch Hải trong long rối loạn, đoi khi liếc To Minh. Người
trước mắt rất binh thường, la đich than ong mang tới quảng trường. Vốn ong
chẳng chut chu ý, nhưng trải qua mấy ngay chinh mắt thấy, nhin đến lần vượt
len chinh minh kho tin, tam tinh Thạch Hải bị biến đổi.

'Đay la một tinh anh co thể so với Diệp Vọng!' Thạch Hải thầm noi trong long.

Thời gian khong dai lắm, mặt đất phia xa, noc nha Phong Quyến bộ lạc dần xuất
hiện, thanh đa to lớn mơ hồ hiện ra, luc nay To Minh bỗng mở miệng.

Hắn nghenh đon gio mạnh ập vao mặt, thanh am bị gio thổi tan nhưng vẫn ro rang
truyền vao tai Thạch Hải.

"Tiền bối, van bối co một chuyện khong ro, tiền bối khong Khai Trần vi sao co
thể bay?"

Nếu đổi lại trước đay thi Thạch Hải nhất định sẽ khong đap, lam bộ khong nghe
thấy. Nhưng hom nay ong hơi chần chờ, mở miệng từ từ giải thich.

"Khai Trần bay khong giống ta. Ta co thể bay tren trời la bởi vi khi huyết của
minh, cũng co lien quan một phần Man Văn chưa đong lại của ta. Man Văn của ta,
la may." Thạch Hải noi, giữa tran co một hinh may mơ hồ biến ảo.

"Noi chinh xac hơn, Khai Trần cảnh dựa vao chinh sức minh đi trong trời đất,
ma ta chỉ co thể bay, nhin thi giống nhau nhưng bản chất lại chenh lệch cực
lớn." Thạch Hải tỉ mỉ giải thich.

To Minh anh mắt suy tư lại hỏi vai cau, trong luc noi chuyện với Thạch Hải,
hai người trở lại thanh đa. Để To Minh xuống, Thạch Hải lộ khuon mặt tươi cười
gật đầu với To Minh, xoay người hoa thanh mảnh may trắng bay đi.

Dưới Phong Quyến Sơn, hiện giờ quảng trường to lớn trống rỗng, tren chin pho
tượng co tam người khoanh chan ngồi. Họ đều la cường giả Phong Quyến bộ lạc.
Khong lau sau Thạch Hải trở về, ngồi xếp bằng tren pho tượng thứ chin.

Bởi vi mở ra phong ấn Phong Quyến Sơn, cần đong lại một đoạn thời gian. Chin
người họ la kẻ bảo vệ nơi đay, chỉ co chờ đong toan bộ phong ấn mới co thể rời
đi.

Luc trước đều như thế…

Nhưng năm nay hơi kỳ lạ. Chỉ thấy quảng trường trống trải khong biết khi nao
thi xuất hiện một bong đen. Bong đen trum ao choang đen, che giấu cả người ben
trong. Người nay, chinh la người thần bi xuất hiện tại Hắc Sơn bộ lạc!

---o0o---
-----oo0oo-----


Cầu Ma - Chương #72