Uy Hiếp Mạnh Mẽ!


Người đăng: Boss

Bọn họ khong thể khong lặng im, bởi vi tất cả chỉ mới la bắt đầu!

Tren chin pho tượng, giờ phut nay ở trong nui con lại khong tới hai mươi
người. Lệnh bai trong tay họ hang đại biểu thứ hạng của To Minh đang dung tốc
độ kinh khủng đien cuồng tăng len!

Hạng thứ hai mươi, hạng thứ mười chin, hạng thứ mười bảy, hạng thứ mười lăm,
hạng thứ mười bốn, hạng thứ mười hai, hạng thứ mười!

Khoảnh khắc tiến vao hạng thứ mười, lại lần nữa thay đổi, bất ngờ trở thanh
hạng thứ chin!

Ô Sam đứng ngay như phỗng tren bậc thang thứ bốn trăm năm mươi bảy, ngơ ngac
nhin thứ hạng ở lệnh bai trong tay, khong dam tin vao đoi mắt minh. Mặc du ga
đa đoan trước người ten Mặc To khong động thi thoi, vừa động liền kinh người.
Nhưng ga chưa từng nghĩ rằng sẽ kinh khủng như vậy, đang sợ đến thế!

Gần như trong chớp mắt, Ô Sam từ mười hai biến thanh mười ba. Thậm chi khong
cho ga cơ hội phản ứng, khong cho ga một chut phản khang va giay dụa.

Cung ngơ ngẩn khong chỉ co ga, trừ ga ra, người thứ hạng từ mười đến hai mươi
đều trong thoang chốc thứ bậc biến hoa, đem đến cho họ cảm giac bất lực, thậm
chi khong kịp sinh ra sự phản khang, con lại chỉ co ngưỡng mộ va rung động.

Ô Sam rống một tiếng, tren mặt gồ len gan xanh, cắn răng đien cuồng xong len.
Ga khong cam long! Theo ga động, những người thứ hạng thua To Minh đều từ nghỉ
ngơi đứng len, cắn răng đuổi theo!

Người co thể đi vao hai mươi hạng đầu đau phải loại tầm thường. sự kieu ngạo
của họ khong cho phep họ dễ dang từ bỏ. Giờ phut nay khong them quan tam đem
khuya ap lực biến mạnh, tất cả hanh động!

Ngay cả Thần Xung nghỉ ngơi ở bậc năm trăm bốn mươi bảy cũng đanh rung minh,
ngơ ngac nhin lệnh bai trong tay, hut ngụm khi lạnh. Ben tai y co thể nghe
thấy từ chỗ kia, trong chớp mắt vang tiếng trầm đục. Đấy la tiếng sợi mau tăng
them, thanh am luc trước khiến y ham mộ va khat vọng.

Tất Tuc ở bậc năm trăm năm mươi ba cang sau sắc cảm nhận được. Ga cach chỗ To
Minh chỉ co một tầng khoi day đặc. Ga co thể nghe ro tiếng trầm đục, co thể ro
cang cảm nhận được, cầu thang ben kia, người ten gọi Mặc To, tốc độ đien cuồng
khiến người kinh hai!

Khong chỉ hai người kia, giờ phut nay khẩn trương nhất, la năm người thứ hạng
từ thứ bốn đến tam. Năm người nay đều la tộc nhan Phong Quyến bộ lạc, mặc du
khong nổi tiếng bằng Thần Xung, Ô Sam nhưng cũng khong tầm thường.

Vao luc nay, cảm giac khẩn trương khiến tim họ đập mạnh, lần lượt từ nghỉ ngơi
đứng bật dậy, bắt đầu leo thang!

Nhưng đay la buổi tối, đem khuya, la luc ap lực toan bộ Phong Quyến Sơn mạnh
nhất. Bọn họ leo len bị ap lực cực kỳ mạnh cản trở. Cảm giac ap bach như trời
sụp đủ khiến tinh thần một người tan vỡ.

Đặc biệt la khi mọi người đứng len, khong đợi đi ra vai bước thi anh mắt nhin
lệnh bai trong tay từ rung động hoa thanh hoảng sợ, bước chan chợt ngừng lại.

Mai toc dai của To Minh bay len. Khong co day cột, sợi toc khong gio tự bay.
Hai mắt hắn đỏ thẫm, ben trong co vầng trăng, trăng đang thieu đốt!

Hắn khong chut ngừng lại, khi đi tới bậc thang thứ bốn trăm bảy mươi mốt, toan
than khong ngừng phat ra tiếng vang, tăng len từng sợi mau. Hắn thậm chi khong
them cảm nhận tăng vai cai, nang len bước chan lần nữa bước ra một bước.

Áp lực từ đỉnh nui ập xuống rơi tren người hắn, như vo số ngọn nui đe, khiến
To Minh kho thể chịu đựng. Khi huyết trong người mau chong vận chuyển, anh
trăng vong quanh toan than, chịu ap lực kien quyết chạy nhanh.

Bốn trăm bảy mươi hai, bốn trăm tam mươi ba, bốn trăm chin mươi bốn, năm trăm
lẻ sau…năm trăm hai mươi ba, năm trăm ba mươi bảy…năm trăm bốn mươi sau!!!

Mai đến khi To Minh đứng ở bậc thang năm trăm bốn mươi sau thi hắn mới dừng
lại, toan than ướt đẫm mồ hoi, ho hấp dồn dập, hai mắt hắn vẫn giữ sự kien
quyết!

Than thể khong ngừng vang tiếng chấn, giờ phut nay dừng lại, tam mươi bảy sợi
mau hiện ra khắp người, hinh thanh khi thế cường đại bao phủ toan than To
Minh.

Hạng bốn, Mặc To, năm trăm bốn mươi sau bậc!

Phia trước hắn chỉ co ba người! Sau lưng hắn la tất cả thi sinh tham gia cửa
Đại Thử lần nay!

Tuy khong lam được tren cao nhin mọi người nhỏ be, cang khong leo tới đỉnh tận
trời, nhưng giờ phut nay To Minh cũng la đứng tren cao!

Hiện tại than thể Thần Xung run bần bật. Mặc du y khong nhin tới To Minh nhưng
nắm lệnh bai, cảm nhận khi thế ập đến, dung hai tai nghe tiếng chấn khiến y
hoảng sợ.

Y khong nhin tới đối phương nhưng cảm giac khi thế con đang sợ hơn Tất Tuc đem
đến. Co lẽ bởi vi nhin khong thấy, bởi vi sự thần bi đo, khiến tam Thần Xung
hiếm khi xuất hiện sự kieng de mạnh mẽ như vậy.

Thần Xung thoạt nhin hiền hoa, nhưng thật ra trong long vẫn co sự kieu ngạo. Y
coi thường Tất Tuc, từ bỏ chỉ la bởi vi thật sự qua mệt. Tinh cach khiến y
khong muốn tranh gianh, lam gi khiến minh mệt mỏi. Nhưng chủ yếu la theo y
thấy, Tất Tuc khong đang lam đối thủ.

Vượt qua chinh minh thi sao chứ? Khong co khi thế khiến người run rẩy, mọi thứ
đều chẳng đang gi. Theo Thần Xung thấy, tất cả người y gặp, chỉ một minh Diệp
Vọng la co loại khi thế nay!

Nhưng hiện giờ y kinh hoang phat hiện, cai ten Mặc To cho y cảm nhận đến khi
thế chỉ Diệp Vọng mới co! Thần Xung sắc mặt biến trầm trọng, khong lầm bầm nữa
ma la tren người dần lộ ra cảm giac chỉ thuộc về cường giả.

Y đứng dậy, nhin sau trong luồng khoi, dường như co thể thấy bong người, lạnh
lung đứng tren bậc thang năm trăm bốn mươi sau ở cầu thang nao đo, ngẩng đầu
nhin trời, bong người lộ ra ap lực khiến Thần Xung cực kỳ để ý.

So với Thần Xung thi Tất Tuc biểu hiện một chut đều khong bằng. Hiện tại ga vẻ
mặt dữ tợn lộ ra sự tan nhẫn, nhin chằm chằm sương khoi. Ga thậm chi co thể
cảm nhận được bong người xuyen qua sương khoi, tiếng hit thở như ẩn như hiện.

"Mặc kệ ngươi la ai, muốn vượt qua Tất Tuc ta la khong thể nao!" Tất Tuc gầm
hướng sương khoi, thanh am hoa vao trong khoi dần lan ra.

Hiện tại tren nui cao, tộc nhan Phong Quyến bộ lạc xếp ở vị tri cuối cung, im
lặng khong bao lau lựa chọn từ bỏ, rời đi.

Ga biết, so tai cửa ải thứ nhất, khong cần chờ tới trời sang, hiện giờ đa la
quyết chiến. Chẳng qua trận quyết chiến nay khong phải ga co thể tham gia.
Ngọn nui nay chỉ thuộc về vai người it ỏi. Ga khong muốn thanh cay cỏ lam nền,
ở lại đay khong bằng rời đi.

Biết chừng mực, biết tiến lui, điểm nay co lẽ khong phải ai cũng co. Nhưng
tinh anh co thể tiến hai mươi hạng đầu đa số đều hiểu điều đo.

Cường giả, phần lớn la ton trọng lẫn nhau du rằng khong cung bộ lạc. Theo
người nay rời đi, dần dần, sau hạng bốn, trừ Ô Sam va hai người khac ra, con
lại đều lựa chọn từ bỏ, để nơi nay lại cho bốn người hiện đứng vị tri cao
nhất.

Để lại mảnh đất cho họ quyết chiến!

Ô Sam giay dụa một luc sau thi thở dai một tiếng, cũng lựa chọn rời khỏi. Hai
người kia đương nhien khong cam long, đang do dự thi thấy những người khac đều
rời đi, nen cũng lựa chọn từ bỏ.

Theo từng luồng khoi xuất hiện tren quảng trường yen tĩnh trong đem khuya,
khong ai nhin bọn họ. Tất cả người tren quảng trường đều nhin thứ hạng pho
tượng, hit thở dồn dập.

Man Cong Ô Long bộ lạc đa đứng len, vẻ mặt trầm trọng. Người đan ong vạm vỡ
ben cạnh cũng lam giống thế. Khong chỉ minh họ, mỗi người cac bộ lạc đều như
thế.

Khong ai ngồi nữa, ngay cả tộc trưởng Hắc Sơn bộ lạc giay phut nay cũng vẻ mặt
am trầm, nhin chằm chằm thứ hạng tren pho tượng.

Bắc Lăng, Tư Khong, Bạch Linh, Loi Thần, Ô Lạp…tất cả im lặng nhin thứ hạng.

Coi như la những tinh anh trở lại quảng trường cũng khong them để ý họ co được
chu ý hay khong, đều nhin pho tượng, xem đa số cai ten đều biến xam, loe sang
chỉ co bốn hang.

A Cong Mặc Tang cũng tập trung nhin. Kinh Nam đứng xem, mặt khong lộ biểu tinh

To Minh đứng ở bậc thang năm trăm bốn mươi sau, hit sau. Áp lực nơi đay đa cực
mạnh, hắn rất kho đi nhanh như trước. Nang chan len, To Minh đi len bậc thang
thứ năm trăm bốn mươi bảy, từng bước một tiến len.

Bước chan của hắn khong nhanh nhưng ổn định.

Hắn nghe ben tai mơ hồ truyền đến tiếng gầm từ sương khoi, như co ai đang noi
gi. Nhưng hắn khong chăm chu lắng nghe, tiếp tục từng bước leo len từng bậc
thang.

Thần Xung vẻ mặt nghiem nghị, khong noi thầm nửa cau, cũng khong nhin thứ hạng
trong lệnh bai. Cực kỳ nghiem tuc xe rach ao nửa than tren, lộ ra cơ thể hơi
mập mạp, từng bước một tiến len.

Con về Tất Tuc thi khuon mặt cực kỳ dữ tợn, nghiến răng nghiến lợi chịu đựng
ap lực, cố chống đỡ đau đớn trong người bởi vi ap lực bước nhanh tới trước, đi
ra một bậc thi ga khong ngừng nhin thứ hạng trong lệnh bai!

Hạng nhất, Diệp Vọng, bảy trăm nhin mươi mốt bậc.

Hạng hai, Tất Tuc, năm trăm năm mươi bốn bậc.

Hạng ba, Thần Xung, năm trăm bốn mươi tam bậc.

Hạng tư, Mặc To, năm trăm bốn mươi bảy bậc.

Bốn người, chỉ co minh Tất Tuc la luon nhin thứ hạng, ba người kia đều khong
co. Diệp Vọng căn bản khong quan tam bất cứ thay đổi nao. Y vẫn cảm thấy đối
thủ của minh chỉ co bản than.

Thần Xung thi la kieu ngạo, mơ hồ cảm nhận khi thế đến từ To Minh khiến y hơi
quan tam, cho nen khong nhin thứ hạng, sợ long rối loạn.

To Minh cũng khong nhin, chỉ từng bước một leo len bậc thang. Mỗi đạp xuống
một bước thi cơ thể To Minh sẽ run len, toat ra nhiều mồ hoi, cảm nhận ap lực
cực mạnh. Nhưng tinh cach kien cường va sự quyết tam khong thể noi ro, khiến
hắn dưới ap lực như gốc cay nhỏ trong gio mạnh, giay dụa khong nga!

"Tất cả sinh vật tren mặt đất nay, co ai thấy được chan trời…" To Minh nhin
bầu trời, bước đi, thi thao….

---o0o---
-----oo0oo-----


Cầu Ma - Chương #64