Bọn Họ, Sợ!


Người đăng: Boss

Khong chỉ minh người nay nghẹn lại lời noi một nửa, hiện giờ tren quảng trường
mấy trăm tộc nhan đứng xem, con co những người từ bỏ so tai quay lại đay, họ
đều mở to mắt, trong mắt lộ ra chấn kinh.

Co người từ ngồi xếp bằng phản xạ bật dậy. Co người từ vị tri cach pho tượng
xếp hạng hơi xa bất giac tiến len vai bước, như la muốn nhin ở khoảng cach
gần.

Man Cong Ô Long bộ lạc giờ phut nay hai mắt cũng sang ngời, lộ ra tia sang kỳ
lạ nhin chằm chằm pho tượng khong xa, nhin thứ hạng thuộc về Mặc To.

Đa số thủ lĩnh bộ lạc tới đay đều tập trung tinh thần nhin, vẻ mặt nghiem tuc.

Tiễn Thủ Ô Sơn bộ lạc, cha của Bắc Lăng, luon nhin thứ hạng tren pho tượng,
nhưng đa số thời gian la nhin thứ bậc của Bắc Lăng. Hiện tại ga lại bỏ qua,
nhin hai chữ Mặc To, nhin số bậc thang phia sau tăng nhanh kinh người.

Toan bộ quảng trường trong giay phut nay, tĩnh lặng.

Thứ ba mươi sau, Mặc To, ba trăm lẻ một bậc.

Thứ ba mươi bốn, Mặc To, ba trăm mười bậc.

Thứ ba mươi mốt, Mặc To, ba trăm hai mươi hai bậc.

Thứ hai mươi tam, Mặc To, ba trăm mười lăm bậc.

Thứ hai mươi sau, Mặc To, ba trăm bốn mươi bốn bậc.

Thứ hai mươi ba, Mặc To, ba trăm năm mươi mốt bậc.

Thứ mười chin, Mặc To, ba trăm bảy mươi mốt bậc!

Mai đến khi cai ten Mặc To sau một luc vẫn ở hạng thứ mười chin, vẫn ở tại bậc
thang thứ ba trăm bảy mươi mốt, tren quảng trường mới phat ra từng đợt hut
khong khi.

Hinh ảnh nay khiến đa số người xem đều hơi bị kho tin. Mặc du họ đa thấy qua
kỳ tich đem trước, nhưng hom nay biến đổi so với hom qua chenh lệch qua lớn!

Nếu như đem hom qua la kỳ tich, vậy hiện tại chỉ co hai chữ truyền thuyết mới
hinh dung được tinh cảnh khiến người kho tin nay!

"Khong đến sau mươi giay đa từ hai trăm bốn mươi tam bậc đi tới ba trăm bảy
mươi mốt bậc…nay…cai nay vượt qua hơn một trăm hai mươi bậc…nhưng lại chỉ dung
khong tới sau mươi giay!"

"Ô Sam khong lam được, Thần Xung cũng khong lam được, cho du la Diệp Vọng luc
trước đi qua một trăm bậc thang nay cũng dung vai tiếng đồng hồ!"

"Mặc To nay la ai!?"

Trongam thanh hut khi, tren quảng trường dấy len xon xao, trinh độ soi trao
vượt xa trước đo, vượt xa đem qua.

"Đay mới chỉ la buổi chiều, nếu la đến hoang hon hoặc buổi tối, người nay đem
qua mạnh mẽ như vậy, hắn co thể đi tới bao nhieu bậc? Cuối cung hắn co thể lấy
được thứ bậc nao?"

"Mười hạng đầu! Người nay nhất định sẽ trong mười hạng đầu!"

Trong đam người co phần tử ghen tỵ, nhưng vẫn co rất nhiều người vốn la thấp
cổ be họng trong bộ lạc. Du la Thần Xung, Ô Sam hay la người mười hạng đầu,
hai mươi hạng đầu, thậm chi la ba mươi, bốn mươi hạng, trong mắt họ đều la
tinh anh cao tận chan trời, cần phải ngửa đầu nhin. Trong long cang khat vọng
tiếp xuc, nhưng cung luc đo cũng co khong cam long va bất đắc dĩ.

Hiện giờ họ tận mắt thấy một người ngay hom qua la hạng chot, lấy khi thế va
tốc độ kho thể hinh dung, từ dưới chot bung nổ trực tiếp xong vao hạng thứ
mười chin, kỳ tich!

La tận mắt nhin thấy nen trong long hơi kich động, dường như Mặc To la chinh
minh vậy. Chẳng qua, con người la phức tạp, sẽ khong xuất hiện biến đổi một
chiều. Trong kich động, họ cũng ẩn chứa phức tạp va ham mộ. Cac loại suy nghĩ
rối cung một chỗ, hinh thanh cảm xuc ma chinh họ cũng noi khong ro.

Vừa hy vọng To Minh co thể vượt len, người nay thỏa man khat vọng của họ, rồi
lại vo cung ghen tỵ từ đam người nhan vật nhỏ leo len, thật muốn đối phương
vĩnh viễn giống như minh, chim dưới đay tận cung.

"Mười hạng đầu? Hừ, toi thấy chưa chắc đau. Hắn la gặp nhiều may mắn thoi, noi
khong chừng la dung chieu gi hen hạ mới đi tới bay giờ được!"

"Khong sai, ngươi xem, hắn đi một đoạn xong đều sẽ nghỉ ngơi thật lau. Ta noi
đay nhất định co bi mật gi đo!"

Đam người ban tan tran ngập mau thuẫn phức tạp. Co lẽ một giay trước con đang
kich động, giay sau lại trở thanh đố kỵ. Bhưng giờ phut nay, trong đam người
co ong lao xấu xi đảo tron con mắt, khong biết nghĩ tới cai gi, thường tới gần
một số người noi chuyện, keo một cai ra, dưới anh mắt bất man của đối phương
ội vang cui đầu noi ben tai vai cau, sau đo mau chong giở ao ra rồi vội vang
che lại, bộ dạng như la sợ nhiều người thấy.

Ai bị ong lao keo ra thường thi sắc mặt sửng sốt như la rất kho tin, nhưng
khong biết ong lao lại noi cai gi, đa số đều nửa tin nửa ngờ. Cũng co một số
người bị ong lao đi tới chỗ cang xa, bắt đầu giao dịch.

So với mấy trăm người tren quảng trường, giờ phut nay trong nui cao cac tộc
nhan tham gia thi tai, mỗi người đều thấy hỗn loạn. Đa số nhin lệnh bai trong
tay, nhin cai ten từ đem qua liền lọt vao tầm mắt họ, tam lý phan biệt khong
ro la thứ gi, ham mộ, ghen tỵ, co lẽ con co kho tin.

Loi Thần thu lại anh mắt nhin lệnh bai trong tay, khoe miệng lộ ra nụ cười
ngay ngo, nhưng trong mắt co do dự. Ga vừa chậm rai tiến len vừa suy nghĩ, Mặc
To nay rốt cuộc co phải la To Minh khong….

Từ đem hom qua nhin đến hai chữ Mặc To tới nay, trong đầu ga lập tức hiện ra
hinh dạng To Minh. Nhưng hom nay nhin Mặc To thứ bậc ngay cang cao, vao tới
hạng mười chin, Loi Thần rung động, ngược lại them do dự.

"Ai, co lẽ khong phải cậu ta đau…"

Bắc Lăng toan than ướt đẫm mồ hoi xem thứ hạng trong lệnh bai, nhin người ten
Mặc To xong pha, nhẹ lắc đầu, nhỏ giọng than thở.

"Người nay thật co thể nhịn…từ nay về sau, hắn nhất định tiếng tăm lan
xa…Nhưng điều nay khong lien quan đến minh, người nay đau phải Ô Sơn bộ lạc
minh, nhưng ten hắn co một chữ To…minh chan ghet cai ten nay." Bắc Lăng cui
đầu, chậm rai leo len.

Con co Tư Khong ở cầu thang phia xa, y đa khong them để ý người ten Mặc To
nữa. Theo y thấy thi đối phương đa vượt qua rất nhiều người, khong phải minh
co thể so sanh. Hiện giờ y cang để ý la Bắc Lăng xếp ở phia trước.

"Nhất định phải tiến vao năm mươi hạng đầu!" Tư Khong siết chặt nắm tay, cắn
răng đi tới.

Lần đầu tien Bạch Linh nhin thứ bậc trong lệnh bai lau như vậy. Co thấy hai từ
Mặc To, giống như Loi Thần, trong long hơi băn khoă

"La anh ta ư…" Bạch Linh cười khổ, lắc đầu. Co biết To Minh la Man Sĩ, cũng co
chut tu vi, nhưng khong cho rằng To Minh la Mặc To sang choi như mặt trời.

So với những người nay, thật sự khẩn trương khong phải Diệp Vọng đối với mấy
thứ nay căn bản khong biết, coi như biết cũng khong them để ý. Cũng khong phải
hai người đấu đa nhau như la khong phan ra thắng bại quyết khong từ bỏ, Thần
Xung va Tất Tuc.

Ma la Ô Sam!

Ô Sam khẩn trương, ga nhin thứ hạng trong lệnh bai hai chữ Mặc To đột nhien
xong vao vị tri mười chin, sắc mặt cực kỳ đang sợ. Hiện giờ ga kho đoan chinh
xac, đến tột cung giữa Tất Tuc va Mặc To, ai mới la cang them đang nghi.

Nhưng đay khong phải lý do lam ga khẩn trương. Ga lo lắng la, bị người ngoai
bộ lạc vượt qua cũng đanh thoi, nhưng một khi bị hai người ngoai bộ lạc xếp
cao hơn minh, như vậy mặt ga khong biết giấu đi đau.

"Chết tiệt!" Ô Sam dữ tợn gầm len, nghiến răng. Mặc du sắc mặt nhợt nhạt nhưng
ga vẫn đien cuồng đi về phia trước. Trong đầu ga co một thanh am đang rống
gầm, noi cho minh rằng tuyệt khong thể lại bị vượt qua!

Hai mươi thứ hạng đầu, mỗi người đều đang cố gắng. To Minh tiến vao chớp mắt
thay đổi thế cục hai mươi hạng đầu. Tựa như một hon đa nem vao trong nước dấy
len từng tầng gợn song, cũng khiến ca dưới nước kinh hoảng.

May la nguồn gốc lam họ chấn kinh, Mặc To xếp ở vị tri thứ mười chin, khi đi
tới bậc thang ba trăm bảy mươi mốt thi tạm dừng, thật lau khong hanh động, thế
nay mới lam họ hơi thở ra, mau chong leo len, muốn nhan cơ hội nay keo ra
khoảng cach.

Bọn họ, sợ.

Sợ hanh động kỳ lạ của Mặc To, sợ khong động thi thoi, động la biến đổi kinh
người. Lần đầu tien họ vo cung chu ý một người như vậy, thậm chi coi như la
đang tiến len cũng thi thoảng nhin bảng xếp hạng, xem coi phải chăng người nay
lại động.

Thậm chi họ phập phồng lo sợ, mơ hồ co linh cảm người nay lần nữa động thi sẽ
tựa như set đanh, rất co thể tiến vao mười hạng đầu!

To Minh khoanh chan ngồi tren bậc thang ba trăm bảy mươi mốt. Mặc du hắn co
thể đoan được chinh minh giờ phut nay co lẽ bị rất nhiều người chu ý, nhưng
tuyệt đối khong ngờ rằng cai ten Mặc To hắn chọn dung, đa khiến Đại Thử lần
nay dấy len gio lốc đầy trời.

Trừ Diệp Vọng, khong ai khong biết ten nay. Thậm chi mọi người dần bớt nhin
mười hạng đầu, nhiều lần chu ý thứ hạng của To Minh, đang chờ đợi lần nữa bung
phat.

To Minh vẻ mặt binh tĩnh, nhắm mắt, sợi mau trong người di chuyển khong phải
sau mươi bảy sợi ma la bảy mươi mốt sợi!

Bảy mươi mốt sợi mau lượn lờ quanh than, lấp loe tia sang đỏ. Từng sợi biến
mất thi lại từng sợi một hồi phục. Dưới sự khống chế tỉ mỉ của To Minh, chẳng
những ep ra tiềm lực cũng ren luyện than thể, lam hắn cang nắm chắc lực lượng!

Khiến hắn cang them mong đợi nếu dốc hết tốc độ thi sẽ ra sao. Du gi thi To
Minh giỏi nhất, chinh la tốc độ!

Thời gian troi qua, rất nhanh đến hoang hon. Cả buổi chiều, tren quảng trường
thỉnh thoảng co luồng khoi tiến đến, đi ra từng người từ bỏ tham gia so tai.
Sắc mặt của họ khac nhau. Người thứ hạng cang đi đầu thi khi đi ra cang it
buồn rầu, thậm chi co một số lộ ra hưng phấn.

Hoang hon, bầu trời co chut tối tăm. Thứ hạng tren chin pho tượng, từ sau mươi
về sau gần như đều trở thanh mau xam, chỉ co hai cai con đang cố gắng.

Thứ sau mươi bảy, Ô Lạp, một trăm năm mươi chin bậc.

Thứ sau mươi mốt, Bạch Linh, một trăm bảy mươi tam bậc.

---o0o---
-----oo0oo-----


Cầu Ma - Chương #62