Hành Động Kinh Người!


Người đăng: Boss

Đay la Đại Thử cửa thứ nhất ngay thứ hai!

Khi tia nắng ban mai thứ nhất rơi xuống, tại ngọn nui khoi đen quanh quẩn co
phong ấn Kỳ Thu Tiền Man, ap lực gia tăng vao buổi tối tan đi, hồi phục như
binh thường. Diệp Vọng la người thứ nhất động.

Y vẻ mặt binh tĩnh mở mắt ra, đứng dậy đi hướng bậc thang thứ sau trăm lẻ một.
Tất cả việc xảy ra ngay hom qua y khong hề hay biết. Đối với luon kieu ngạo
như y thi khong them xem lệnh bai. Y luon nhận định rằng người ngoai khong co
tư cach trở thanh đối thủ của minh, người duy nhất co tư cach đo chinh la y.

Từng bước một, Diệp Vọng ao đỏ như lửa, mang theo cao ngạo đi len bậc thang.
Trong long y co sự kien quyết, lần nay cửa thứ nhất Đại Thử, y nhất định phải
tới chin trăm bậc. Y nhớ ro, lần trước điểm cuối cung la hơn tam trăm, luc đo
cực kỳ mỏi mệt, khong thể bước ra một bước, khong thể từ bỏ, giay phut ấy, y
ngẩng đầu hinh như nhin thấy đỉnh nui co tượng đa kỳ lạ.

Đang tiếc hinh dang tượng đa bởi vi khoảng cach qua xa, y khong thấy ro. Nhưng
chỉ liếc mắt một cai khiến Diệp Vọng rơi vao cố chấp. Trong long y, kieu ngạo
đa dung nhập xương cốt, y phải nhin xem đỉnh nui người khac nhin khong tới!

Y khat vọng đứng đo, cui đầu nhin chung sinh ben dưới.

Y kieu ngạo, mang theo ao đỏ như lửa ở trong sương khoi dần đi cang xa. Mặc du
y khong nhin thứ bậc nhưng trong long biết ro, chinh minh nhất định la thứ
nhất!

Giờ phut nay Thần Xung đang nhe răng nhếch miệng vừa noi thầm khong ngừng, vừa
cắn răng leo len. Y thở dốc nhưng khong nghỉ ngơi, thường xem lệnh bai trong
tay, nhin thứ hạng Tất Tuc.

Tất Tuc vẫn luon nhiều hơn y ba bước, hai người giống như la khieu khich nhau,
khong ngừng so đấu. Tren thực tế việc nay từ ngay hom qua đa thế, trong long
Thần Xung co chut bất binh.

"Ba nội no, ngươi noi hoặc la ngươi đi nhanh vai bước, keo gian khoang cach
thi lao tử khong để ý, hoặc la đi chậm mấy bước. Giện giờ như vậy, chẳng lẽ
ngươi khong mệt? Ngươi mệt, lao tử cũng mệt!"

Thần Xung mồ hoi như mưa, mặc du la ban ngay y đi hơn bốn trăm bậc, co thể cảm
nhận được ap lực từ đỉnh nui gần như khiến người thấy kho thở.

Ít đi tam tinh tranh đoạt thứ nhất, ga bắt đầu đối pho Thần Xung, thề muốn đạp
y dưới chan. Theo ga thấy thi đối thủ của minh chỉ co một Thần Xung, triệt để
đe ep người nay, xem như ở cửa thứ nhất thua Diệp Vọng cũng đủ nổi tiếng.

Đặc biệt la luc nay A Cong…Tất Tuc cười nhạt, trong mắt co sự mong chờ va khat
khao.

Ô Sam sắc mặt xam trắng, một đem nghỉ ngơi, trạng thai của ga chẳng những
khong chuyển biến tốt đẹp, ngược lại theo thời gian troi qua, hậu quả xấu vi
mất đi Nguyen Huyết dần hiện ra. Mặt ga am trầm, từng bước một tiến len, thỉnh
thoảng nhin nhin thứ hạng trong lệnh bai. Tất Tuc xếp ở vị tri thứ hai, ga
tran đầy khong cam long.

Thứ hạng của ga tuy noi vẫn la hạng mười hai, nhưng Ô Sam biết, minh khong co
chut hy vọng tiến vao mười hạng đầu. Mấy người xếp ở đằng trước binh thường
trong bộ lạc khong bằng minh, nhưng hom nay…

Ô Sam thầm than.

So với bọn họ thi To Minh binh tĩnh rất nhiều. Hắn khong tiếp tục leo nui ma
la ngồi xếp bằng ở bậc thang thứ hai trăm bốn mươi tam, luon tỉ mỉ khống chế
tốc độ vận chuyển khi huyết trong người. Hhiến toan than hắn năm mươi chin sợi
mau khong ngừng giảm bớt rồi lại từng cai tăng len.

Hắn cố gắng sức lực lớn nhất, mượn ap lực can bằng nơi đay, khiến sợi mau toan
than du la gia tăng hay giảm bớt, mỗi lần đều cố định một sợi mau.

Theo cảm giac của hắn thi loại khống chế thế nay rất thu vị, tựa như hắn luyện
dược, chẳng qua lần nay lấy tự than lam Hoang Đỉnh, Man huyết trong người lam
hỏa diễm, lấy than thể lam nửa phần thảo dược, khống chế lửa mạnh yếu ren
luyện than thể.

Theo thời gian troi qua, mấy trăm người tren quảng trường ben ngoai đều nhin
bảng xếp hạng tren pho tượng, thỉnh thoảng bốn phia xon xao tiếng ban tan.

"Diệp Vọng hạng đầu la khong thể nghi ngờ rồi, hiện giờ hắn đa đi đến hơn sau
trăm tam mươi bậc, khong người co thể đuổi theo."

"Thứ hai va thứ ba cũng nhất định ở giữa Thần Xung cung Tất Tuc, ngươi xem hai
người kia thứ bậc khong ngừng trồi sụt, chắc hai ben đang so tai."

"Đang tiếc cho Ô Sam, khong biết ra chuyện gi, thật sự khiến người kho hiểu."

"Tiếc cho Mặc To đem qua, mai đến trưa nay đều chưa động đậy, thứ hạng khong
ngừng bị vượt qua, hiện giờ trở thanh thứ bốn mươi bảy…"

Đang thảo luận thi bỗng tren chin pho tượng, một cai ten xếp sau hạng một trăm
co quầng trăng mờ lấp loe, khiến cai ten khoảng khắc biến thanh mau xam.

Biến hoa đột ngột nay lập tức khiến mọi người chu ý nhưng bọn họ khong lộ ra
ngoai ý muốn.

"Co người từ bỏ!"

"Lần nao Đại Thử cũng đều ở ngay thứ hai bắt đầu xuất hiện nhiều người bỏ
cuộc, khong cach nao tiến len tiếp. Cang len nui cao thi cang khong chịu nổi
ap lực, nếu khong rời đi sẽ co nguy cơ khi huyết bị ep bức."

Giay phut nay bầu trời bỗng nhien vặn vẹo, ngay sau đo một luồng khoi xuyen
thấu qua. Mai đến khi sương mu tren quảng trường tan đi, ben trong xuất hiện
một thanh nien khoảng hai mươi tuổi. Mặt ga tai nhợt, đap xuống đất rồi than
thể lảo đảo một cai suýt nga, hiển nhien la bị cưỡng bức truyền ra.

Dường như ga rất kho chịu anh nhin của mọi người, cui đầu vội đi tới bộ lạc
phia xa của minh, lặng lẽ ngồi xuống, sắc mặt chan nản.

Bỏ cuộc như vậy, vao buổi chiều xuất hiện ngay cang nhiều. Từng cai ten tối
đi, từng bong dang ủ rũ ben trong vong khoi đen từ bầu trời vặn vẹo, trở thanh
hinh ảnh hấp dẫn anh mắt mọi người vao ngay thứ hai.

Từng người bỏ cuộc đều thầm than đi trở về bộ lạc của minh, trong đo co khong
it người đến từ Phong Quyến bộ lạc.

"Hơn một trăm người đa từ bỏ, hi hi, cac người xem đi, cho tới đem nay nhất
định co người hơn năm mươi hạng đầu từ bỏ. Ma tới đem khuya cũng sẽ co khong
it người bỏ cuộc. Du đem khuya họ khong tiến len, nhưng cực kỳ mỏi mệt thi
cũng kho khang cự ap lực buổi tối tăng cao vo số lần."

"Mỗi lần cửa thứ nhất Đại Thử, xem khong chỉ la thứ bậc xếp hạng, ma nhin đam
người bỏ cuộc cũng vui lắm."

"Đung rồi, đặc biệt la những người thứ hạng khong tệ, bỏ cuộc rồi trở lại đay,
bộ dang lo lắng lại sợ bị người vượt qua, rất la mắc cười."

Ngay luc những tiếng ban tan quanh quẩn trong quảng trường, đột nhien co người
luon nhin pho tượng sắc mặt lộ ra hưng phấn.

"Mặc To động!!!"

Lời vừa ra, thoang chốc gần như mọi người đều nhin chằm chằm, vo số anh mắt
lập tức tập trung tren từng pho tượng, hang thuộc về To Minh.

To Minh mở mắt ra, sợi mau trong người sau hơn nửa ngay tỉ mỉ khống chế, con
lại hai mươi mốt sợi mau thi khong thể tiếp tục nữa. To Minh ngẩng đầu nhin
bậc thang ẩn trong sương khoi trước mặt, chậm rai đứng len.

Hắn tuyệt khong biết minh bị nhiều người chu ý. Hiện giờ trong đầu hắn chỉ co
hai ý nghĩ, trừ mượn nơi đay tu luyện ra, con co tuyệt đối khong để A Cong
thất vọng.

"Cố gắng hết sức minh, thử một phen!"

Du gi To Minh vẫn la thiếu nien, co sự bốc đồng của tuổi trẻ, co sự hao thắng
khong chịu thua.

Mắt hắn loe sang, đi ra một bước, đạp xuống bậc thang thứ hai trăm bốn mươi
chin, ap lực to lớn ập đến khiến than thể To Minh chấn động.

"Áp lực thật mạnh!" To Minh sắc mặt tai nhợt, hắn co cảm giac như tren cầu
thang nay một con kỳ thu cực hung manh đang gầm rống.

Mắt To Minh lộ kien quyết, khi ap lực ập đến thi khi huyết trong người vận
chuyển. Năm mươi chin sợi mau từng sợi hiện ra, mạnh vọt tới trước.

Hai trăm năm mươi mốt, hai trăm năm mươi lăm, hai trăm năm mươi tam….To Minh
một hơi lien tục đi ra hơn hai mươi bước, mai đến khi đứng ở bậc thang hai
trăm bảy mươi mới chậm rai thở ra.

Tran hắn chảy ra mồ hoi, ban ngay leo thang, khong co anh trăng tẩm bổ, đối
với To Minh ma noi thi hơi mệt. Nhưng cang la vậy thi hắn cang quyết tam. Quan
trọng nhất la khi ap lực ngay cang trầm trọng rơi tren người trung kich năm
mươi chin sợi mau của hắn, khiến To Minh co dự cảm sợi mau sẽ tăng them.

Hắn biết, đay la bởi vi minh đa tim ra bi mật sau hang số, hơn nữa khong ngừng
khống chế vận chuyển khi huyết, khiến những khi huyết được điều chỉnh chinh
xac, con đem tiềm lực trong người nương theo sự tinh vi khong ngừng bị bức ra.

Đặc biệt la hắn đạt được thuật Man Khải chan chinh của A Cong, con co một giọt
Man huyết từ A Cong, đều phong thich ở một lần khống chế nay. Khi hắn leo len,
bị ap lực từ đỉnh nui bức ep, chan chinh hấp thu chung.

Mạnh cắn chặt răng, To Minh lần nữa nang chan len, tiếp tục bước nhanh tới
trước, trong người quanh quẩn tiếng chấn trầm đục. Theo hắn tiến tới, tren
người lập tức xuất hiện sợi mau thứ sau mươi!!!

Sau mươi mốt sợi, sau mươi hai sợi…khi To Minh đạp tren bậc thang thứ ba trăm
lẻ một, sợi mau trong người đa bộc phat sợi thứ sau mươi bảy!!!

Sau mươi bảy sợi mau quanh quẩn toan than To Minh, khiến hắn co cảm giac lực
lượng hơn xa luc trước. Mặc du cơ thể hắn khong ngừng tuon mồ hoi, nhưng anh
mắt cang kien định hơn trước.

To Minh khong biết, hắn cử động từ bậc hai trăm bốn mươi tam đến ba trăm lẻ
một, khiến ben dưới quảng trường, mấy trăm người bị rung động đến thế nao!

Tộc trưởng Hắc Sơn bộ lạc cũng liếc nhin, sắc mặt lộ ra trầm trọng hiếm thấy.

"Lại la sau mươi bậc!!! Mặc To nay khong động thi thoi, hanh động liền kinh
người!!!"

"Ha ha, ta luon chờ hắn động, quả nhien khong lam ta thất vọng. Mặc To, vao ba
mươi đi, tốt nhất la xong mười hạng đầu luon!!!"

"Hắn cả ngay khong co biến đổi gi, hiện giờ xem như động, thứ bậc cũng chỉ la
ba mươi sau ma thoi, khong co gi…" Trong tiếng xon xao co người mở miệng ra vẻ
ghen tỵ, khinh thường. Bỗng nhien người đo mở to mắt, nghẹn lại lời sắp sửa
thốt ra.

---o0o---
-----oo0oo-----


Cầu Ma - Chương #61