Phát Hiện Tỉ Mỉ.


Người đăng: Boss

Thật kho!

Con người lam xuoi chiều thi dễ chứ nghịch chiều thi kho! Như sợi mau, theo
khi huyết vận chuyển từng sợi mau hiện ra, thậm chi co khả năng trong khoảnh
khắc bộc phat hết, rất la dễ dang.

Nhưng nếu muốn để từng sợi tan đi thi cần phải chinh xac nắm giữ tốc độ vận
chuyển khi huyết trong người. Trinh độ chuẩn xac đo nhất định phải đạt đến
cảnh giới tỉ mỉ.

Man Sĩ Ngưng Huyết cảnh co thể lam được điểm nay thi cực kỳ hiếm thấy, thậm
chi điều nay khong phải người Ngưng Huyết cảnh co thể nắm giữ, no thuộc về
cường giả Khai Trần cảnh, cần lĩnh ngộ va thi triển.

Những điều nay To Minh khong biết, hiện tại hắn chỉ biết la A Cong dạy hắn lam
như vậy, tựa như giải cau đố, để hắn chinh minh đi tim đap an, trong suy ngẫm
chậm rai cảm thấy minh nen lam như vậy.

Chẳng hề ap đặt, khong miễn cưỡng, tất cả đều tự nhien như thế, tự nhien đến
mức khiến To Minh cảm giac minh nen thử chut.

Nếu khong, sẽ uổng phi minh mất cong nghĩ lau như vậy mới ra đap an.

Thời gian chậm rai troi qua, đảo mắt đa la hai tiếng đồng hồ. Trong hai tiếng
nay, To Minh khoanh chan bất động, hắn khong ngừng thử nghiệm vận chuyển khi
huyết. Sợi mau tren người bắt đầu biến hoa quỷ dị, chỉ thấy bốn mươi chin sợi
mau đoi khi giảm hơn, đoi khi mạnh bạo phat trở lại bốn mươi chin sợi. Biến
hoa vong đi vong lại phat triển theo chiều hướng ổn định.

Tất cả co lien quan rất lớn đến binh ổn ap lực nơi đay. Thậm chi co thể noi,
nhờ ngoại lực nay mới khiến một Man Sĩ Ngưng Huyết cảnh lam được sự khống chế
tỉ mỉ chỉ co Khai Trần cảnh lam được.

Thời gian troi qua từng chut một, rất nhanh đa la hoang hon. Khi hoang hon thi
khoi tren nui cang đậm, hoan toan yen tĩnh. Nhưng quảng trường ben ngoai thi
khac hẳn trong nui, cực kỳ nao nhiệt. Khong ngừng truyền ra tiếng ban tan,
thậm chi co khong số người lấy ra thạch tệ ca cược.

"Số một quả nhien vẫn la Diệp Vọng. Ngươi xem, hắn đa đi đến năm trăm mười sau
bậc! Thứ hai la Thần Xung, mới ba trăm hai mươi tam bậc!"

"Đay con chưa tinh cai gi, ta luon nhin chằm chằm Tất Tuc xếp thứ ba. Người
nay tuyệt đối la trong đợt so tai lần nay ngoai ý muốn, chỉ sợ cũng co người
thấy như thế. Người nay chưa từng nghe tiếng nhưng lại đến ba trăm hai mươi
bảy bậc! So với thứ hai chỉ cach một bậc thang, chiều nay hai người họ luon
luan phien."

"Chỉ tiếc chẳng biết Ô Sam lam sao ma xếp hạng mười hai…"

Trong goc quảng trường, A Cong va Man Cong Phong Quyến Kinh Nam khoanh chan
ngồi, khong ai dam tiến đến quấy rầy. Ben ngoai cơ thể hai người co một tầng
vach ngăn vo hinh, chia cach ben ngoai.

"Mặc Tang, cả buổi chiều nay To Minh cứ bất động ở bậc thứ ba mươi hai, ta xem
ra hắn đa bất lực, hiện giờ xếp cuối cung." Kinh Nam hơi nhiu may, cảm thấy co
chut kỳ.

Mặc Tang khong mở miệng, nhin thứ hạng tren pho tượng, sắc mặt binh thường
nhưng trong long rất vui. Ông biết, To Minh đa hiểu.

Theo ong thấy nếu To Minh co thể tự minh lĩnh ngộ, thậm chi co được khi huyết
thi con quý gia hơn mọi thứ.

Đang luc hoang hon, tren trời mặt trăng va mặt trời cung hiện ra, dường như
luan phien nhau. Thứ hạng của To Minh khong khiến qua nhiều người chu ý. Ánh
mắt mọi người thường quet qua, chỉ xem cuối cung la ai ma thoi.

Giờ phut nay To Minh vẫn khoanh chan ngồi ở bậc thang thứ ba mươi hai, xem thi
khong khac biệt gi, nhưng nếu nhin kỹ sẽ thấy bốn mươi chin sợi mau tren người
đang mau chong biến hoa. Đoi khi la bốn mươi sau, đoi khi la bốn mươi bảy, đoi
khi la bốn mươi tam. Bởi vi biến hoa qua nhanh nen khong cẩn thận xem thi kho
ma nhin ra.

Khi anh hoang hon biến đổi, mặt trời hoan toan giấu đi, vầng trăng nho len,
thi sợi mau trong người To Minh lại lần nữa biến hoa. Những sợi mau, mười lần
biến đổi chỉ co một lần đạt đến bốn mươi tam sợi mau, dần dần biến thanh hai
lần, ba lần…mai đến tam lần, chin lần!

Đến luc nay, To Minh mở mắt ra, trong mắt xẹt tia hưng phấn. Hắn đa lam được,
mặc du khong hoan mỹ nhưng đich thực đa lam được!

Trong mười lần thi co chin lần hắn co thể khiến sợi mau biến mất một sợi!

Đừng nhin chỉ mất một sợi, cai nay đại hiểu To Minh đa mơ hồ khống chế được
khi huyết chuyển động, khong con la ngựa hoang khong cương tung vo, ma la
trong them day cương!

Từ từ, hắn ngồi đo, sợi mau tren người biến thanh bốn mươi bảy sợi, bốn mươi
sau sợi, bốn mươi lăm sợi…Mai đến ba mươi tam sợi thi dường như khong thể
khống chế, bắt đầu hỗn loạn.

To Minh biết, đay la bởi vi ap lực can bằng bậc thứ ba mươi hai đa khong đủ
sức hỗ trợ minh. Muốn tiến them một bước nhất định phải đi len bậc thứ bảy
mươi chin!

To Minh mắt sang ngời, khong chut nghĩ ngợi đứng bật dậy, một bước mạnh đạp
len bậc thứ ba mươi ba, một đường tiến len, khong chut chần chờ. Theo hắn từng
bước qua từng bậc thang, theo ap lực nui bao phủ, bốn mươi chin sợi mau trong
người To Minh bộc phat, mau chong vận chuyển. Chiều nay hắn tỉ mỉ khống chế
thu hoạch được khong chỉ la thanh tựu, con bao gồm cả nắm giữ sợi mau, khiến
lucbộc phat thi trong người To Minh vang len tiếng chấn. Tiếng chấn nay khong
lớn, nhưng theo am thanh quanh quẩn, tren người hắn bỗng xuất hiện sợi mau thứ
năm mươi!

Sau khi sợi mau thứ năm mươi xuất hiện, sợi thứ năm mươi mốt cũng ra theo.
Chưa kết thuc, theo To Minh từng bước tiến len một bậc…thứ ba mươi bảy, thứ
bốn mươi hai, thứ bốn mươi chin, thứ năm mươi tam…

K hắn nhanh chong đi tới bậc thang thứ sau mươi, chớp mắt tren người To Minh
xuất hiện sợi mau thứ năm mươi hai!!!

Lại xuất hiện một sợi la co thể trở thanh Ngưng Huyết cảnh tầng thứ năm!

Thậm chi giờ phut nay, hắn co thể tu hanh Man Thuật Ô Huyết Trần!!!

Tiếng trầm đục truyền ra từ người mặc du khong phat qua xa, nhưng cach cầu
thang gần hắn nhất, Tất Tuc Hắc Sơn bộ lạc đang ở bậc hơn ba trăm thi trong
luc bước đi mơ hồ nghe được. Ga tạm dừng bước chan, ngoai đầu liếc một cai.

'Đay la tiếng đột pha số lượng sợi mau…nhưng ở chỗ nay gia tăng sợi mau, la
ai…' Ga hơi trầm ngam nhưng khong qua quan tam, tiếp tục tiến len. Tuy đay la
lần đầu tien ga đến nhưng trước khi tới đa chuẩn bị đầy đủ.

Tất Tuc biết, luc trước thi đấu cửa thứ nhất nay bởi vi ap lực buổi tối tren
nui mạnh hơn ban ngay gấp mấy lần, cho nen gần như mọi người đều ở luc trăng
len, đem khuya thi ngừng bước. Du sao luc nay tiến len sẽ trả cai gia cang
lớn, mất nhiều hơn được.

Khong bằng nghỉ ngơi một đem đợi trời sang lại đi tiếp, vậy thi co thể giữ
trạng thai tốt nhất. Cho nen ga phải nhan luc sắp tới đem khuya, trước khi
nghỉ ngơi, cố gắng đi nhiều chut.

Khi sợi mau trong người To Minh đa tăng tới sợi thứ năm mươi hai thi hắn vẫn
tiếp tục tiến len, bước qua từng bậc thang đi hướng đỉnh nui khong nhin tới
tận cung, nhanh chong tiến len.

Giờ phut nay, hắn khong biết, bởi vi đi mau ma gay ra bao tố nho nhỏ cho quảng
trường ben ngoai.

Mấy trăm người trong quảng trường, mặc du đa số họ đều xem biến đổi năm mươi
thứ hạng đầu, nhưng cũng đoi khi nhin hạng chot người ten Mặc To, long co chut
chế giễu. Du sao người nay theo họ thấy thi cả buổi chiều chỉ bất động ở bậc
thứ ba mươi hai, dường như khong cach nao tiến len nữa.

Nhưng hiện giờ, khi mấy trăm người co một ga đan ong ham mộ nhin xong biến hoa
ở năm mươi hạng đầu, bản năng liếc nhin ten cuối cung thi cả người ngay ngẩn,
sau đo mở to mắt. Ga thấy tận mắt Mặc To dưới chot số thứ tự đột nhien tăng
nhanh.

Ba mươi ba, ba mươi bảy, bốn mươi lăm, bốn mươi tam…mai đến sau mươi mốt, sau
mươi ba…con đang gia tăng!

Ga nhin thứ hạng, từ dưới chot lien tục tăng len hơn mười hạng, vẫn đang tiếp
tục!

Rất nhanh, khong chỉ minh ga phat hiện biến hoa kỳ lạ nay. Rất nhiều người đều
phat hiện, từng cai nhin đều kinh ngạc. giờ phut nay, lực hấp dẫn năm mươi
hạng đầu khong bằng người dưới chot tiến len.

"Người ten Mặc To lại bắt đầu tăng len! Ha ha, khong lẽ hắn nghỉ ngơi cả buổi
chiều, hiện giờ tỉnh ngủ?"

"Đa xong đến một trăm ba mươi bảy, từ người cuối cung trực tiếp tăng hơn mười
hạng, ten nay la chờ cuối mới bộc phat, xem thử hắn co thể tiến vao một trăm
hai mươi hạng khong."

"Đi vao! Một trăm mười chin hạng, bậc thang bảy mươi chin!"

"Ủa…sao dừng lại rồi?"
"Sao đa dừng lại!?"

Những người chu ý thứ hạng To Minh, giờ phut nay nhin Mặc To xếp ở một trăm
mười chin, nhin số thứ tự bảy mươi chin bậc thật lau khong co biến đổi, chợt
thấy thất vọng.

"Cứ tưởng co thể xuất hiện ngoai ý muốn chứ, đang tiếc lực lượng khong đủ,
chắc bậc thang bảy mươi chin la cực hạn của hắn, đay cũng xem như tich sức cả
buổi chiều bung phat một phen."

Dần dần, người trong quảng trường khong chu ý cai ten binh thường nay nữa, ma
la đem lực chu ý tập trung năm mươi hạn đầu. Giờ đa sắp tới đem khuya, dựa
theo thong lệ từ trước, đem khuya khong ai tăng cấp, cho nen thứ bậc luc nay
xem như la tổng kết một ngay.

Trong goc quảng trường, A Cong Mặc Tang nhin mới một khắc kia mau chong tăng
thứ bậc, lại nhin thấy cuối cung To Minh dừng ở bậc thang thứ bảy mươi chin,
khoe miệng lộ nụ cười.

Con về Phong Quyến bộ lạc Man Cong Kinh Nam thi luon chau may, hơn một trăm
cai ten tren pho tượng giờ phut nay dường như đều mất hết, chỉ con lại một cai
ten.

Một trăm mười chin, Mặc To, bảy mươi chin bậc.

Khi To Minh tăng thứ bậc thi một cầu thang nao đo trong nui, Ô Lạp sắc mặt
khẩn trương lo au nhin lệnh bai trong tay, co co thể thấy ten trong đo.

Một trăm mười tam, Ô Lạp, tam mươi hai bậc.

Mai đến một luc sau, Ô Lạp thấy người ten Mặc To luon dừng ở bảy mươi chin bậc
mới thở phao, cắn răng, tiếp tục bước len nấc thang.

---o0o---
-----oo0oo-----


Cầu Ma - Chương #56