Phong Quyến Sơn.


Người đăng: Boss

Áo đỏ như lửa!

Từ tren than người nay, như co ngọn lửa vo hinh co thể đem tất cả người nhin
chằm chằm bị thương đoi mắt, khong thể khong cui đầu trước mặt y.

Diện mạo của y rất binh thường, khong đẹp trai, dang người cũng khong cao lớn.
Nhưng người đo đi tới, co một loại cảm giac kho noi hiện ra trong long tất cả
mọi người.

Mai toc đen xoa tren vai, Diệp Vọng chậm rai bước đến.

Y khong am trầm như Ô Sam nhưng sắc mặt binh tĩnh lại ẩn chứa sự đang sợ con
hơn cả Ô Sam. Y khong giống Thần Xung tập trung sự chu ý, nhưng chỉ một minh y
cũng đa co khi thế đe ep tất cả.

Y cũng khong ra vẻ thần bi như thanh nien Hắc Sơn bộ lạc, nhưng theo y đi đến,
sự cường đại va ten của y, co loại thần bi vượt xa thanh nien ao đen.

Y thần bi, bởi vi y la Diệp Vọng. Y la người ưu tu nhất trong đam người cung
thế hệ của Phong Quyến bộ lạc. Y la cường giả kieu ngạo nhất xung quanh tam
phương, được tiếng la Khai Trần tương lai!

Binh tĩnh đi đến, tựa như vương giả, khong cần đi bắt chuyện với ai, sẽ co vo
số người bỏ qua Ô Sam, bỏ qua Thần Xung, ở trước mặt y, bản năng cui đầu tranh
ra.

Khong co tiếng xi xầm. Sau khi y xuất hiện, tất cả thanh am đột nhien ngừng,
mai đến khi y tới giữa quảng trường, khoanh chan ngồi xuống, loại yen tĩnh nay
vẫn khong bị đanh vỡ.

Thật lau sau mới co tiếng noi khẽ chậm rai vang xung quanh.

"Ha ha, thấy đại nhan vật rồi chứ? Co thể nhin thấy Diệp Vọng, lần nay tới đay
chung ta coi như khong uổng phi." Thanh nien chất phac ở ben cạnh To Minh
trong mắt lộ ra ham mộ va thỏa man, nhỏ giọng noi.

To Minh trầm mặc, thật lau sau, khẽ gật đầu.

Sau Diệp Vọng lần lượt co người đến, qua một tiếng đồng hồ thi mọi người đa
tới đong đủ. Ngay luc nay, chỉ thấy bầu trời bỗng nhien tối sầm.

May cuồn cuộn, một tiếng sấm động trời vang len, chấn động tam phương, khiến
mọi người đều tam thần chấn động, ngẩng đầu nhin len. Mắt thấy tầng may tren
trời từ bốn phương nhanh chong ngưng tụ, trong thời gian ngắn dung hợp một
chỗ, hoa thanh một người may đội trời đạp đất!

Đỉnh đầu người may co một người đan ong ao tim ngồi xếp bằng. Người nay, chinh
la Man Cong Phong Quyến bộ lạcKinh Nam!

Ông ngồi xếp bằng ở đo, mắt khong nhin phia dưới ma la hướng nui cao xa xăm,
nhin ngọn nui cao ngất tận trời chỉ co thể trong thấy nửa sườn nui!

"Nui nay, la một trong bảo vật của Phong Quyến bộ lạc ta!"

"No truyền thừa Tiền Man, la căn bản của Phong Quyến bộ lạc ta, khong co nui
nay, co lẽ đa khong co Phong Quyến bộ lạc ta! Cac người thấy nui nay tuyệt
khong hoan chỉnh, no chỉ la một đỉnh nui…đo la đỉnh nui Phong Quyến Sơn chan
chinh!"

"Đỉnh nui phong ấn một kỳ thu, con thu nay hon me vạn năm cổ xưa, chưa từng
thức tỉnh...Co lẽ, no vĩnh viễn sẽ khong tỉnh dậy. Nui nay co uy, ap lực như
nui đe, vong quanh trong ngoai toan bộ đỉnh nui, cang len tren thi uy ap cang
nặng! Nui nay co đường, hai trăm mười tam bậc thang thong len đỉnh nui, nơi
nay, chinh la cửa thứ nhất!"

"Quy tắc như trước, khong hạn chế thời gian, tất cả người tham dự cửa nay, co
lệnh bai đều co thể tim đường len nui, cuối cung tinh đi qua bao nhieu bậc
thang thi liệt ke ra thứ hạng. Trong cac người co khong it la lần đầu tien tới
đay, vi để cong binh, ta cho cac người biết, vao buổi tối la luc ap lực nui
nay mạnh nhất! Hiện tại ta sẽ mở ra cấm cố của nui nay, cac người hay mau
chong tiến vao!" Kinh Nam ngồi tren người may khổng lồ, noi xong nang len tay
phải vung hướng ngọn nui.

Vung tay một cai, thoang chốc người may khổng lồ ngửa đầu rống điếc tai, sải
bước nhanh chong hướng ngọn nui kia. Hai canh tay to mạnh vung len như muốn xe
rach trời đất, mạnh xe nui.

Xe một cai, trời đất chấn động, chỉ thấy một vết rach to xuất hiện trong thien
địa. Cay tach ra hai ben, dường như ngoai nui co tầng mang vo hinh, hiện giờ
mang bị xe rach, lộ ra ben trong chan thực.

Vẫn la nui cao, nhưng nui nay khong giống trước kia To Minh trong thấy, ma len
ben tren tran ngập khoi đen dang len trời. Khoi am u tran ngập, lộ ra khi thế
khiến người sợ hai tim đập nhanh.

Cung luc đo, co ap lực kho thể noi ro từ vết rach tản ra, như gio lốc quet qua
thổi bay toc dai của vo số người. Khiến một số tộc nhan mặt tai nhợt, bản năng
lui vai bước, dường như trong vết rach khong phải nui ma la kỳ thu to lớn
trong thien địa.

Khoảnh khắc vết rach bị xe ra, tren bầu trời, ben cạnh người may lập tức co
mấy cai bong mơ hồ mau chong ngưng tụ, hoa thanh tam người!

Thạch Hải la một trong tam người. Từng người đều co tu vi kinh khủng, giờ phut
nay xuất hiện, bỗng cắn đầu lưỡi, tự phun ra ngụm mau. Mau tươi của họ dung
hợp lam một, hinh thanh một chữ phức tạp, lấp loe tia sang đỏ bay thẳng đến
vết rach, ấn tren vach đa.

Nui bị may khoi bao quanh bỗng chốc phat ra tiếng chấn, chỉ thấy khoi bốc len
tren trời lộ ra chan nui, từng bậc thang cổ kinh lộ ra tang thương.

"Lệnh bai của cac ngươi, một khi tiến vao nui nay no rời khỏi than thể du chỉ
một chut thi lập tức biến mất, cac ngươi cũng sẽ mất đi tư cach, bị tự động ep
rời khỏi nui nay. Đay cũng la một cach nếu cac ngươi khong chịu nổi, lựa chọn
rời khỏi. Đồng thời, lệnh bai cũng ghi nhớ số lượng bậc thang cac ngươi tiến
len, biểu hiện ben ngoai khi cụ. Hiện tại, sao khong mau bước vao!" Người noi
chuyện chinh la một trong tam người, Thạch Hải. Ông rống hướng đam người dưới
đất.

Một bong người chợt phong len, hoa thanh cầu vồng bay thẳng đến vết rach.
Người nay, chinh la Diệp Vọng mặc đồ đỏ! Sau y, Ô Sam la người thứ hai vội
vang đi. Ngay sau đo chinh la Thần Xung. Dần dần, cac tộc nhan bộ lạc tham gia
cửa thứ nhất lần lượt đi vao.

Bắc Lăng, Loi Thần, Ô Lạp, con co Tư Khong, thậm chi la Bạch Linh cũng tiến
vao trong. Sau khi vao vết rach rồi, tự tim ra cầu thang khong người đi, biến
mất.

Hễ thang nao bị người tuyển chọn lập tức co một luồng khi tran ngập bậc thang
nay.

To Minh khong đi đơn độc ma lựa chọn cung một đam người tiến vao vết rach.
Khoảnh khắc tiến vao, hắn lập tức cảm nhận được ro rang nơi đay khac với ben
ngoai. Nơi nay tồn tại một lực ep, ap lực nay tựa như vo số đoi tay vo hinh ấn
than thể minh, khiến người kho chịu.

Trước mắt co rất nhiều thang đều bị may khoi bao phủ, hiển nhien đa co người
vao trong. To Minh khong vội vang ma chạy nhanh hướng đằng trước, co khong it
người giống như hắn, đều đang tim cầu thang.

Bởi vậy chan nui khong phải khong co quy tắc. Một số cầu thang thoạt nhin rất
ngắn, thường thường sẽ nhanh chong bị người cướp đoạt, ai bước len trước thi
thuộc về ai.

To Minh khong tham gia, ma la tới nơi hơi xa. Hơi nay co vai bậc thang, hắn
đứng đo suy tư, đang muốn tiến len thi bỗng nghieng đầu nhin ben phải, con
ngươi hơi co rut.

Chỉ thấy thanh nien mặc quần ao da thu đen ra vẻ thần bi của Hắc Sơn bộ lạc,
giờ phut nay vẫn đang che nửa mặt lạnh lung đi đến, khong them nhin To Minh,
đi len một bậc thang.

To Minh nhin bong người biến mất trong cầu thang đo, bị tren nui tuon xuống
khoi bao bọc, thu lại tầm mắt, đi hướng một cầu thang rất la binh thường.
Khoảnh khắc hắn bước len bậc thang thứ nhất, hắn cảm giac toan bộ nui chấn
động. Cung luc đo, lệnh bai ở ngực bỗng tỏa ra khi nong, nhưng khong nhập vao
người To Minh ma la luon tỏa ra ấm ap.

Ngay sau đo, xung quanh hắn tran ngập rất nhiều khoi, khong thấy hai ben,
khong thấy phia sau, duy nhất co thể thấy chỉ la bậc thang uốn lượn như ẩn như
hiện đằng trước, con co bầu trời xam mặt trời am u.

Xung quanh yen tĩnh, loại yen tĩnh nay thậm chi cho người ảo giac, dường như
trong nui chỉ co mỗi minh minh.

To Minh hit sau, khong lập tức tiến len ma la cảm nhận ap lực nơi đay, sau khi
hơi quen mới nang chan len, anh mắt kien quyết va cố chấp, từng bước một leo
len.

Giờ phut nay, hắn khong biết, sau khi đam người đều bước vao vết rach, ben
ngoai vết rach từ từ khep kin. Tren trời, tam người Thạch Hải chia nhau ngồi
xuống quanh cac goc quảng trường.

Man Cong Phong Quyến bộ lạc Kinh Nam cũng tan đi người may khổng lồ, rơi tren
quảng trường, đi tới ben cạnh A Cong Mặc Tang. Một luồng khi vo hinh vay quanh
ben ngoai cơ thể hai người, ngăn cản bất cứ ai do xet.

Tren quảng trường vẫn tồn tại mấy trăm người, đang nhin chằm chằm chin phong
tượng to lớn xung quanh.

Chỉ thấy tren chin pho tượng dần hiện ra từng hang chữ viết.

Hạng nhất: Diệp Vọng, chin mươi bảy bậc.

Hạng hai: Ô Sam, năm mươi mốt bậc.
Hạng ba: Thần Xung, bốn mươi bảy bậc.
Hạng bốn: Tất Tuc, sau mươi bốn bậc.

…Hạng một trăm lẻ ba: Mặc To, sau bậc.

Toan bộ người tham dự cửa thứ nhất, bởi vi lệnh bai khiến số lượng bậc thang
họ leo len co thể ro rang hiện ra ngoai, bị người nhin thấy.

"Hạng nhất quả nhien la Diệp Vọng, chin mươi bảy bậc, vượt hơn hạng hai nhiều
như thế…Ngươi xem, lại biến, một trăm mười lăm bậc, mới qua bao lau chứ, nhanh
qua!

"Tất Tuc la ai? Chưa từng nghe người nay, khong phải Phong Quyến bộ lạc chung
ta, nhưng thứ hạng ban đầu đa cao như vậy! Ta nghe noi Đại Thử lần trước, cuối
cung Diệp Vọng đi tới tam trăm lẻ ba bậc, lần nay khong biết co thể đi tới
nhiều it. Cang len cao cang kho, nghe noi xưa nay chưa ai co thể đi đến từ
chin trăm ba mươi bậc trở len!"

Phong Quyến bộ lạc Man Cong Kinh Nam cũng nhin một pho tượng ben cạnh, cung
với Mặc Tang mặt mỉm cười nhin lướt qua cai ten Mặc To.

"Mặc Tang, hắn chinh la To Minh đung khong? Nhưng nhin thứ hạng, muốn tiến vao
trước bốn mươi chỉ sợ rất kho khăn. Như vậy đi, ta co thể mở rộng yeu cầu
chut, chỉ cần hắn co thể đi vao sau mươi hạng đầu thi coi như qua cửa."

A Cong Mặc Tang khong mở miệng, nhin cai ten Mặc To tren pho tượng, khong noi
một lời, trong mắt ẩn giấu tran ngập mong chờ.

---o0o---
-----oo0oo-----


Cầu Ma - Chương #54