Lằn Ranh.


Người đăng: Boss

Thời gian khong dai lắm, lại co mấy người của cac bộ lạc khac ngoai Ô Sơn lục
tục đến tham dự cửa thứ nhất. Đam người nay hoặc la theo bộ lạc đến hoặc la
đơn độc tới.

Dần dần, số người tren quảng trường ngay cang nhiều, thanh am ồn ao khong dứt,
rất la nao nhiệt.

Du sao hội lớn vậy vai năm mới co một lần, ma lần nay số người ro rang nhiều
hơn năm trước.

To Minh nhan cơ hội nhiều người, vội vang đi nhanh vai bước chui vao đam
người, trốn ong lao dai như đỉa. Ông lao noi nhay khiến To Minh hơi nhức đầu,
giờ trốn đi thong qua khe hở đam người thấy phia xa ong lao nhin khắp nơi, hắn
vội cui thấp người, khong muốn bị ong ta phat hiện.

Tuy nơi nay đong người nhưng toan người To Minh khong quen, đứng trong đam
người thi cực kỳ binh thường, sẽ khong ai chu ý đến, rất tầm thường.

Thực tế thi khong chỉ To Minh như thế, trong đam người trừ tộc nhan Phong
Quyến bộ lạc ra, co rất nhiều người của bộ lạc khac tới tham gia Đại Thử, cũng
co khong it người lần đầu tien tới đay.

"Nhin kia, đo chắc la Ô Sam! Nghe noi hắn la hang tinh anh ưu tu thế hệ nay
của Phong Quyến bộ lạc."

"Đo khong phải la Thần Xung sao? Ten của hắn như sấm ben tai, luc trước toi co
nghe noi qua, hom nay lần đầu thấy khong ngờ la như vậy, nhưng hắn thật la co
khi thế."

"Thấy Bắc Lăng của Ô Sơn bộ lạc rồi chứ. Nghe noi người nay cũng khong tầm
thường, Đại Thử lần trước đa tiến vao năm mươi hạng đầu. Co thể kết bạn với
hắn rất co lợi cho chung ta, trở về bộ lạc sẽ co khong it người ham mộ."

Ben cạnh To Minh la những người lần đầu tới giống như hắn, nhỏ giọng xi xao,
sắc mặt lộ ra ngưỡng mộ.

"Lần nay co lẽ la cơ hội của chung ta, nếu co thể bị Ô Sam hoặc Thần Xung chu
ý, tuyển chọn đi theo ben cạnh họ, địa vị của chung ta trong tộc sẽ khac
biệt."

"Ha ha, người co cach nghĩ nay khong thiếu, ngươi khong thấy ben cạnh họ co
rất nhiều người muốn tiến len bắt chuyện sao? Hay chung ta cũng thử đi? Người
anh em, thấy chu một minh ở đay, chắc cũng la lần đầu tien tới?" Ben cạnh To
Minh la một thanh nien bộ dạng chất phac, cười noi với hắn.

To Minh mặt mỉm cười, rất lễ phep trao đổi vai cau với thanh nien.

"Anh em, hiện giờ người chưa đến đầy đủ, nhưng xem ra chắc la sắp bắt đầu cửa
thứ nhất, khong bằng chung ta tới chỗ Thần Xung bắt chuyện giao lưu một phen?
Cac người thi sao? Chung ta cung đi đi, một minh một người chỉ sợ lạc long."
Thanh nien vội mở miệng khuyen To Minh va mấy người ben cạnh.

"Cac người xem Ô Sam sắc mặt am trầm, chắc la tam tinh khong tốt, chung ta
đừng đi kiếm chuyện. Thần Xung bộ dang rất la hao sảng, chắc dễ bắt chuyện
hơn."

Bị thanh nien noi một phen, người xung quanh hơi động tam, cuối cung bảy tam
người kết be đi hướng chỗ Thần Xung đứng.

Vốn To Minh khong muốn đi, nhưng bị thanh nien nhiệt tinh loi keo, đi theo bầy
người tiến len.

Ngay luc họ tiến len thi trời đất ben ngoai quảng trường lại lần nữa vặn vẹo,
hấp dẫn anh mắt mọi người. Chỉ thấy năm người đi vao khong gian vặn vẹo, năm
người vay quanh một người đan ong khoảng bốn mươi tuổi. Người đan ong nay mặc
vải tho ao gai, cực kỳ cường trang, trong người co cảm giac khi huyết kinh
người lượn lờ.

Tren mặt ga ro rang co vết sẹo, từ mi trai keo dai đến khoe miệng ben phải,
khiến người trong thấy cực kỳ dữ tợn kinh khủng.

"La Hắc Sơn bộ lạc, người nay…chẳng lẽ la tộc trưởng Hắc Sơn bộ lạc. Nghe noi
mặt tộc trưởng Hắc Sơn bộ lạc co một vết sẹo xấu xi, nhất định la người nay
rồi."

"Đung thế, nghe noi lần nay Man Cong Hắc Sơn bộ lạc khong đến, la do tộc
trưởng bộ lạc đo dẫn dắt."

Phia sau người đan ong co bốn người bước chầm chậm hướng quảng trưởng. Nhin
thoang qua thi bốn người kia rất binh thưởng, nhưng nếu nhin kỹ thi khong kho
nhin ra bốn người nay co ba la thanh nien cung thế hệ, một người thi la ga đan
ong than thể cao to bốn mươi tuổi.

Nhưng quai dị la người đan ong va hai thanh nien theo sau mơ hồ vay quanh ben
cạnh thanh nien khac, như la thuộc hạ, ngay cả bước chan cũng bản năng khong
vượt qua thanh nien.

Đay la một người thanh nien mặc ao da thu mau đen, co mai toc dai, thoạt nhin
mười tam mười chin tuổi. Khong thấy ro khuon mặt, bởi vi ga mặc quần ao la
dựng thẳng theo quốc gia nui cao, da thu mau đen che đậy người nay trừ đoi mắt
ra, lại them ga luon cui đầu nen khong thể nhin kỹ.

Người nay yen lặng đi, đối với anh mắt đến từ bốn phương tam hướng chẳng chut
để ý, cung tộc trưởng bộ lạc dần đi hướng đam người, dừng ở một goc cach Ô Sơn
bộ lạc rất xa, khoanh chan ngồi xuống.

Từ vị tri họ ngồi co thể thấy ra thanh nien khac biệt. Ga một minh ngồi một
ben, cach xa tộc nhan khac. Chẳng qua sau khi ga ngồi xuống thi hơi ngẩng đầu
len, nhin hướng Ô Sơn bộ lạc, mắt xẹt qua tia khinh thường.

Ánh mắt To Minh, cung với mọi người tập trung tren than đam tộc nhan Hắc Sơn
bộ lạc, nhất la tộc trưởng va thanh nien ro rang tach biệt mọi người khiến To
Minh đặc biệt chu ý.

Tộc trưởng Hắc Sơn bộ lạc cường đại, điều nay To Minh khong ngoai ý muốn.
Nhưng thanh nien co độc kia lại mơ hồ khiến To Minh co cảm giac nguy hiểm. Hắn
gần như co thể kết luận, người nay khong tầm thường.

Nhưng tam lý hắn thi rất la phản cảm hanh vi ra vẻ cao tham như thế. So sanh
thi To Minh thậm chi cảm thấy Ô Sam ở phương diện nay mạnh hơn người đo nhiều.
Ít nhất thi Ô Sam sẽ khong lam ra vẻ thần bi đến vậy.

Hắc Sơn bộ lạc tới khong dấy len nhiều nghị luận lắm. So sanh thi mọi người co
vẻ chu ý mấy tinh anh ưu tu của Phong Quyến bộ lạc hơn, du sao danh tiếng đam
người đo ở xung quanh tam phương co thể noi la vang dội.

To Minh bị thanh nien nhiệt tinh vay quanh cung với bảy, tam người đi hướng
đằng trước Thần Xung - tinh anh của Phong Quyến bộ lạc bị cả đam người vay
quanh. Y đứng chung với rất nhiều người, khong bắt mắt chut nao, rất la tầm
thường, khong khiến bao nhieu người chu ý.

"Toi noi với cac người, lao tử đo giờ khong đi mấy chỗ đo trong bộ lạc, du đi
cũng chỉ la xem kịch vui, cac người tin khong?"

Tới gần rồi, To Minh trong thấy Thần Xung đang vung tay mua chan noi với người
ben cạnh, khiến xung quanh cười lớn tiếng, nhưng tiếng cười đa số tỏ ý nịnh
nọt.

Thậm chi la mấy người gần đo muốn kết bạn cũng bản năng bật cười, tựa như muốn
dung tiếng cười dung nhập minh vao vong nay.

Thanh nien ben cạnh To Minh cung với mấy người khac chinh la như thế, cười
khong dứt. To Minh đứng đo, cười cười, trong long rất la binh tĩnh. Hắn nhin
Thần Xung bị mọi người vay quanh, đối phương than phận rất cao, minh khong thể
so sanh.

Nhin những người ben cạnh khong ngừng lấy tiếng cười định hoa nhập vao cai
vong nay, thậm chi tim được cơ hội liền vội vang giới thiệu chinh minh. Mặc du
vẻ mặt khong lộ sự nịnh hot nhưng ai cũng co thể thấy ẩn giấu khat vọng giao
lưu.

Ô Long bộ lạc vao luc nay từ ngoai quảng trường tiến vao. Bộ lạc nay xuất hiện
vốn khong dẫn đến nhiều ban tan lắm, du sao Ô Long bộ lạc rất nhỏ, khong co
danh tiếng bằng Hắc Sơn bộ lạc.

Nhưng hiện tại, giay phut Ô Long bộ lạc xuất hiện, ngay cả Thần Xung đang noi
cười va Ô Sam ở phương xa tĩnh tọa cả người am trầm cũng đều ngẩng đầu nhin
lại.

Cung đường nhin, con co thanh nien ao đen Hắc Sơn bộ lạc che hơn nửa khuon mặt
ra vẻ thần bi, bao gồm cả tất cả Man tộc xung quanh.

Bọn họ nhin, la trong mấy người Ô Long bộ lạc, một thiếu nữ mặc ao trắng xinh
đẹp tuyệt trần! Giữa tran thiếu nữ điểm xuyết lan tinh, dưới anh sang tỏa ra
anh sang ngời. Co đẹp lộ ra da tinh, khiến người tim đập loạn.

Co ấy, chinh la Bạch Linh.

Bạch Linh bị nhiều người nhin chăm chu, khuon mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, nhưng
khong cui đầu ma la vội nhin lướt qua mọi người, thấy chỗ Ô Sơn bộ lạc rồi thi
lập tức lộ ra sự vui mừng. Nhưng khi co cẩn thận xem xet, sự vui mừng dần mất
đi, co khong nhin thấy To Minh.

Bạch Linh cui đầu, đi theo ba lao Man Cong Ô Long bộ lạc bước hướng quảng
trường.

Giờ phut nay co khong để ý thấy, trong đam người phia xa, co một thiếu nien
rất binh thường chẳng co chut gi lạ lung đang nhin co chăm chu.

Co khong để ý thấy, trong Hắc Sơn bộ lạc, thanh nien ao đen ra vẻ thần bi sau
khi trong thấy co, mắt lộ ra tia khao khat va tham lam.

Ô Sam liếc Bạch Linh một cai liền khep mắt lại. Tuy Bạch Linh đẹp mỹ miều
nhưng Ô Sam khong chut động tam. Giờ phut nay ga trong long lo au, khong co
tam tinh nghĩ tới chuyện khac.

To Minh nhin dung nhan tuyệt mỹ, yen lặng đứng đo. Hắn bỗng nhien cảm thấy
khoảng cach giữa minh va Bạch Linh, rất xa, xa xa xa….

"Bạch Linh!"

Một thanh am chứa ý cười vang len cạnh To Minh. Thanh am kia khong cao nhưng
khuếch tan rơi vao tai Bạch Linh.

"Thần Xung đại ca." Bạch Linh ngẩng đầu, nhin thấy Thần Xung đi ra từ trong
đam người. Co mỉm cười, nhưng nụ cười kia vẫn giấu nỗi buồn.

Thần Xung cười ha ha, người ở phia trước tự giac tach sang ben. To Minh đứng
đo, khong động đậy, nhin Thần Xung lướt qua ben người minh đi hướng Bạch Linh.

Nhin nhin, To Minh nhắm nghiền hai mắt. Hắn khong biết giờ phut nay nỗi long
của minh la cai gi, chỉ cảm thấy, rất tĩnh lặng.

Hắn nhắm mắt, bỏ qua mọi thứ xung quanhmai đến khi canh tay bị người tum lấy,
kich động lắc lư.

"Diệp Vọng!!! La Diệp Vọng!!!!"

"Ngươi mau xem, đo chắc la Diệp Vọng, la cường giả đệ nhất thế hệ hậu bối của
Phong Quyến bộ lạc!!! Diệp Vọng!!!!"

"Lien tục hai lần đều la đệ nhất ba cửa Đại Thử, Diệp Vọng! Ngươi nay thien
phu cực cao, la người số một tam phương xung quanh. Nghe noi hắn được cho la
trong thế hệ chung ta co khả năng trở thanh Khai Trần cảnh nhất, bị toan bộ
Phong Quyến bộ lạc dốc hết toan lực bồi dưỡng! La Man Cong Phong Quyến tương
lai!!!"

To Minh mở mắt ra, nhin đến phương xa ngoai quảng trường co một người đi đến.

Người nay mặc ao đỏ, khong am trầm như Ô Sam, khong bị vay quanh như Thần
Xung, khong co thanh nien ao đen ra vẻ thần bi. Y chỉ la một người, một minh
một người từng bước đi đến.

---o0o---
-----oo0oo-----


Cầu Ma - Chương #53