Người đăng: Boss
To Minh nghe tới đay thi tinh thần chấn động. Hắn mơ hồ biết quan hệ của A
Cong va Man Cong Phong Quyến bộ lạc khong giống như minh trong thấy, giữa hai
người co thể co khuc mắc xa xưa nao đo.
Cũng chinh vi thế, mấy năm nay A Cong mới khong muốn đến Phong Quyến, chắc la
sự việc co lien quan nhau. Cung luc đo, Man Cong Phong Quyến bộ lạc nhất định
cũng co kieng de, mới đối với A Cong ro rang chỉ la Ngưng Huyết cảnh luon giữ
sự khach sao.
To Minh trong đầu hiện ra luc trước ở tren con rắn đen, A Cong cung người ao
tim đạp khong khi ma đi, tim khong khỏi đập nhanh.
"Sau nay ngươi sẽ biết." A Cong khong đap lại ma la chậm rai bỏ lại một cau,
mang theo To Minh đi khỏi tế đan năm goc nay.
Trong tế đan, Kinh Nam trầm mặc. Ông nhin hướng Mặc Tang rời đi, sắc mặt dần
am trầm. Thật lau sau, từ trong lồng ngực ong moc ra một binh nhỏ. Binh nhỏ
mau tim, nhin cực kỳ huyễn lệ, nhưng vật bị ong luon mang theo tren minh hiển
nhien rất quý gia với ong.
Mở nắp binh ra, một mui thuốc ập đến, ben trong, ro rang la một vien đan dược!
Thanh Trần Dược!
"Đang tiếc, chỉ co một vien…một vien đối với ta thi hiệu quả khong lớn, nếu co
nhiều đến tam cai thi…" Trong mắt Kinh Nam loe qua tia khat vọng.
"Nhất định phải tim ra Ta Man đa luyện ra vật nay! Khong tiếc trả bất cứ cai
gia nao cũng nhất định phải tim ra người nay. Ta đa thầm phong tỏa tam hướng
xung quanh. Người nay, tuyệt khong co khả năng chạy ra! Ta co thể cảm nhận
được hắn ở gần đay, cach ta rất gần…"
Giờ phut nay, ben ngoai đa la hoang hon, trong thanh đa sắp rot vao anh trăng,
nhưng tộc nhan trong thanh vẫn rất nhiều, hơi nao nhiệt. Co nhiều chỗ đều đốt
anh lửa, đống lửa đặt trong một số khi cụ To Minh chưa từng thấy, bềnh bồng
giữa khong trung, chiếu sang toan bộ thanh tri.
A Cong đi ở phia trước, To Minh theo sau. Hai người một đường đi im lặng khong
ra tiếng.
"Bảy ngay sau, chinh la ngay Phong Quyến Đại Thử. Gọi la Đại Thử la Phong
Quyến bộ lạc chủ tri, tất cả bộ lạc nhỏ đến bai lễ đều phai người tham dự, la
trận đấu giữa hậu bối cac ngươi! A Cong hy vọng ngươi tham dự, đừng lo lắng lộ
ra tu vi. A Cong sẽ co sắp xếp, ngươi cầm vật nay, trừ Kinh Nam ra sẽ khong ai
biết đo la ngươi. To Minh, A Cong co thể giup ngươi chỉ nhiều thế thoi. Sau
nay cần xem chinh ngươi…" A Cong sờ đầu To Minh, hiền từ noi.
Ông nang tay phải len tuy tiện vung, lập tức từ người A Cong co một tia khi
huyết yếu ớt xẹt qua. Ngay sau đo, trong tay A Cong hiện ra một cai mũ do cỏ
dại mau đen bện thanh.
"Vật nay la năm đo A Cong ở một bộ lạc lớn co được, cũng xem như la một Man
Khi. Dung nhập vao khi huyết co thể hơi biến đổi than hinh va diện mạo của
ngươi. Đừng nghĩ rằng biến đổi khong nhiều nhưng nhin tựa như hai người khac
nhau. Đay la vật luc trước A Cong kha yeu thich. Vật nay cung ta nhiều năm,
hiện giờ đối với A Cong thi đa khong con tac dụng, đưa cho ngươi." A Cong cầm
mũ đen chụp len người To Minh.
Bỗng chốc To Minh cảm giac toan than chấn động, như la co khi lạnh chui vao
người, cai mũ chớp mắt biến mất.
Nhưng mặc du biến mất, To Minh lại co cảm giac vật nay giống như Huyết Lan Mau
bị mo phỏng, đều hoa tan trong người. Ngay sau đo, cach sử dụng mũ nay biến
đổi than hinh như thế nao cũng từ miệng A Cong truyền nao oc To Minh.
"Luc Đại Thử, ngươi ở tại chỗ đừng đi theo. Đợi chung ta đi rồi, ngươi biến
đổi hinh dạng, Ta sẽ sắp xếp người dẫn ngươi am thầm tham gia." A Cong mỉm
cười.
To Minh muốn noi cai gi, nhưng ngập ngừng một chut, khong mở miệng. Trong long
hắn thầm quyết tam đợt nay du minh dốc hết sức lực cũng khong thể khiến A Cong
thất vọng!
"Bốn mươi hạng đầu…bốn mươi hạng đầu!" To Minh nghiến răng.
"To Minh, từ nhỏ A Cong đa dạy ngươi phải nghĩ nhiều, suy đoan nhiều, thứ nay
về sau sẽ giup ich rất lớn cho ngươi. Hiện tại, A Cong lại cho ngươi một cau
hỏi, xem thử nhoc Lạp To nha ta co thể đoan được khong…" A Cong nghieng đầu
hiền lanh nhin To Minh, nhay mắt cười noi.
"Nghe kỹ, To Minh, A Cong chỉ noi cho ngươi một lần. Ba mươi hai, bảy mươi
chin, hai trăm bốn mươi tam, ba trăm bảy mươi mốt, năm trăm sau mươi ba, bảy
trăm tam mươi mốt!"
To Minh ngẩn ra, thi thao sau hang số, nhưng nghĩ khong ra co ý nghĩa gi. Hắn
nhin nụ cười của A Cong, la khong co ý định trực tiếp cho minh biết. Cho nen
To Minh nhớ kỹ sau hang số nay, trầm tư.
Ánh trăng chiếu rọi tren người họ, dần keo dai bong dang, như ẩn như hiện, To
Minh va A Cong, cang đi cang xa.
Thời gian nhoang len một cai đa la khuya ngay thứ sau. Trận đấu của Phong
Quyến bộ lạc, sẽ bắt đầu tiến hanh vao sang sớm mai.
Trong sau ngay nay, To Minh ở trong nha đơn Phong Quyến bộ lạc sắp đặt cho Ô
Sơn bộ lạc bọn họ, cả ngay tĩnh tu vận chuyển khi huyết trong người. Hắn rất
cẩn thận, cứ co cảm giac một đoi mắt đang nhin chằm chằm minh, nhưng lại khong
cach nao phat hiện.
Dưới anh mắt mơ hồ đo, To Minh tu hanh đoi khi gian đoạn. Mỗi lần cảm giac kỳ
lạ đo manh liệt nhất thi hắn đơn giản nằm im từ bỏ tu luyện, nhắm mắt ngủ,
trong đầu suy đoan sau hang số, khong thể hiểu ro.
Mai đến ngay thứ năm thi cảm giac bị giam thị mới hoan toan biến mất. To Minh
co chut lo au, hắn từng suy đoan la ai đang am thầm chu ý minh. Trong đầu hiện
ra một số bong người nhưng cuối cung khong thể xac định.
Mấy ngay nay, Loi Thần co kiếm To Minh vai lần, con lại đều cung Ô Lạp. Co A
Cong chỉ dẫn, họ tiến hanh đợt tu luyện cuối trước khi Đại Thử. Nhưng lấy tinh
tinh như ga, hơi tu luyện chut liền nhịn khong được keo To Minh ra ngoai, đi
dạo khắp thanh đa. Co luc nếu To Minh khong chịu ra ngoai thi Loi Thần tự đi,
mỗi khi trở về đều la vẻ mặt kỳ quai.
Biểu tinh kia, To Minh thấy sao cũng co chut quen quen.
"To Minh, cậu biết khong, trong thanh đa nay lại co một nơi…toi lớn như vậy
đều chưa từng thấy con gai nhiều thế…"
"To Minh, nơi nay co loại nước, họ gọi la rượu, vị của no…cậu thử khong?"
"To Minh, cậu đoan xem hom nay toi trong thấy cai gi? Toi nhin thấy Hắc Sơn bộ
lạc đến, dẫn theo tộc nhan bộ lạc họ tới đay. La một mảnh may đen, nhưng Man
Cong Hắc Sơn bộ lạc khong đến, đầu lĩnh nghe noi la tộc trưởng của họ."
"To Minh, đừng ngủ, nghe toi noi đi. Hom nay toi ở chỗ uống rượu gặp một tộc
nhan Hắc Sơn bộ lạc, tuổi gần bằng chung ta. Thằng nhoc đo rất la kieu ngạo,
nếu khong phải nơi nay khong cho tự tiện ẩu đả, toi thật muốn xong len đập no
một trận!"
"To Minh, hom nay toi thấy Bạch Linh! Cậu noi co kỳ cục khong, co ấy bị chung
ta lừa vậy ma khong hỏi toi về thạch tệ, nhưng trong thấy toi co ấy con hỏi về
cậu đo."
"To Minh, toi phat hiện minh thich một người. Thi la hom qua toi noi với cậu
rồi, chẳng phải la trong thấy Bạch Linh sao? Ben cạnh co ấy co một co gai,
cũng la Ô Long bộ lạc. Than thể co rất đầy đặn, con đẹp hơn cả Bạch Linh.."
"To Minh, toi rốt cuộc biết ten co ấy la gi. co ấy ten la Bạch Phượng, thật la
cai ten đẹp…"
Mấy ngay nay, Loi Thần hầu như mỗi ngay đều kể hết những chuyện gặp được, lải
nhải với To Minh. Đặc biệt la mấy ngay cuối, gần như la toan bộ đều co lien
quan đến co gai ten la Bạch Phượng.
Con về Bắc Lăng thi thường ra ngoai, coi như la ở lại trong nha cũng sẽ co
khong it thanh nien Phong Quyến bộ lạc đến kiếm y, xem bộ dang thi rất than
thiết.
Chỉ la ở đem khuya ngay thứ sau, To Minh đi ra khỏi nha, nhin vầng trăng tren
trời, chợt trong thấy phương xa Bắc Lăng bị keo đi Phong Quyến bộ lạc, vẻ mặt
khong muốn.
"Hom nay ta khong muốn đi…" Ngoai cửa lớn, Bắc Lăng chần chờ một chut, nhỏ
giọng mở miệng.
"Khong đi? Cũng co thể, nhưng Bắc Lăng a, ngươi la Ô Sam đich than yeu cầu mới
co thể tham dự vao nghi thức của chung ta. Nếu ngươi khong tham gia thi khong
được đến khi huyết của Man Cong Phong Quyến chung ta đau! Đừng quen lần trước
ngươi dựa vao cai gi tiến vao năm mươi hạng đầu." Tộc nhan Phong Quyến bộ lạc
keo Bắc Lăng ra ngoai la một thanh nien mười tam, mười chin tuổi. Giờ phut nay
ga cười, từ từ noi.
Ở đo con co hai người, anh mắt cũng quet qua người Bắc Lăng, co khinh thường.
Bắc Lăng im lặng, chậm rai gật đầu, đi cung ba người ra ngoai, biến mất trong
bong đem.
To Minh ở phia xa nhin hinh ảnh nay, hơi nhiu may. Hắn trầm tư, nhin vầng
trăng tren trời, chầm chậm bước ra khỏi cửa.
"Ô Sam…" To Minh nhớ mang mang ten nay từng nghe Bắc Lăng nhắc tới.
Nghe noi la trong Phong Quyến bộ lạc, hiện giờ la một trong ba người hậu bối
mạnh nhất. Lần nay Đại Thử gần như bị mọi người thừa nhận, nhất định ở trong
ba hạng đầu.
Giới thiệu về người nay Bắc Lăng chỉ noi đơn giản, khong kể ro ma la mau chong
noi tới người tiếp theo.
Đi ở chỗ tối đen lửa u am trong thanh đa, than hinh To Minh tuy theo bước chan
chậm rai biến đổi. Chốc lat sau, thể hinh hắn đa cao hơn một tấc, cường trang
hơn phan nửa, ngay cả toc cũng dai khong it. Diện mạo từ thanh tu biến thanh
chất phat, cả người lộ sự mạnh mẽ, thoạt nhin khac hẳn với tộc nhan gầy yếu
binh thường.
Thậm chi ngay cả đồ đạc cũng vo hinh biến đổi, hơi kỳ lạ.
Cử động than thể, To Minh khong co cảm giac kho chịu, giống như luc binh
thường. tuy theo vận chuyển khi huyết trong người, bốn mươi chin sợi mau ở
tren lan da khong hiện ra nhưng khi thế cường đại bung phat từ người hắn.
'Dưới đem trăng, xem như la người Ngưng Huyết cảnh tầng năm cũng khong phải
đối thủ của minh, lại them Huyết Lan Mau…cho du la Ngưng Huyết cảnh thứ sau
thi co thể lam gi được ta chứ!'
Mắt To Minh chợt loe, ngẩng đầu liếc vầng trăng, tiến len.
'Tu vi của Bắc Lăng la mới bước vao tầng sau Ngưng Huyết cảnh, con về Tiễn Thủ
va khoi thủ đội săn la tầng thứ tam. Trong đam hậu bối co thể đạt được tầng
tam la cực kỳ hiếm hoi, nhất định sẽ vượt xa cung thế hệ. Ô Sam va hai người
kia đặt song song, ta ra kết luận tu vi sẽ khong đạt đến tầng thứ tam!'
Bước chan To Minh khong nhanh, nhưng bước đi kỳ lạ, chỉ tim goc am u, theo sat
phia sau Bắc Lăng khong xa.
'Ba người nay tu vi chỉ khoảng Ngưng Huyết cảnh tầng thứ năm, nhưng xem Bắc
Lăng sắc mặt kieng de thi chắc la tu vi của Ô Sam cao hơn hắn. Cao hơn tầng
sau nhưng yếu hơn tầng tam. Ô Sam nay, minh co tam phần chắc chắn tu vi la
tầng thứ bảy Ngưng Huyết cảnh!'
'Tầng thứ bảy, tuy minh chưa từng chiến đấu nhưng dưới đem trăng, du phat sinh
mau thuẫn hắn cũng đừng mơ giữ lại minh được.' To Minh vo cung tự tin tốc độ
của minh.
Hắn theo phia sau khong phải bởi vi to mo, ma la luc trước Bắc Lăng lam vẻ mặt
khong muốn, khiến hắn nhớ tới luc nhỏ xưng ho Bắc Lăng đại ca. Dưới cảm xuc
phức tạp kia, hắn chậm rai theo sau.
Thời gian dần troi qua, trăng treo tren trời. Chỉ thấy bốn người Bắc Lăng ở
đằng trước biến mất trong gian nha đa binh thường. Nơi nay la goc khuất, một
goc thuộc về thanh đa.
---o0o---
-----oo0oo-----