Một Kích Sấm Sét!


Người đăng: Boss

To Minh dừng bước ben ngoai gian nha, đứng ở goc am u, tựa như thợ săn nhin
chằm chằm gian nha nửa ngay, dần nhiu may lại. Dường như hắn phat hiện cai gi,
than thể chợt loe, mau chong đi tới cạnh cửa gian nha, đẩy cửa ra bước vao,
trong nha khong co ai.

"Thu vị." To Minh lầm bầm, cui đầu, mắt lấp loe nhin xung quanh. Tận cung gian
nha co một cai động.

Hắn do dự một chut, ngồi xổm mep động cẩn thận xem xet, lại vươn tay sờ sờ. La
bun đất, rất kho rao, hiển nhien động nay đa co từ lau.

Mắt hắn chợt loe sang, cui người tiến vao trong động. Đay la một đường hầm. To
Minh khong phat ra am thanh, đi mau dọc theo đường hầm. Trong luc tiến len,
hắn lặng lẽ tinh toan phương hướng con đường, khong kho nhin ra no trực tiếp
xuyen qua tường thanh đa, keo dai ra ngoai.

Tren đất con co vai dấu chan hỗn loạn. Đoi khi To Minh dừng lại cẩn thận quan
sat, thầm tinh toan.

"Dường như co tổng cộng tam người." To Minh suy tư nghĩ, lấy ra cai sừng, vừa
tiến len vừa ở tren mặt đất đao hố sau. Nơi nay la đất cat, cai sừng khong tốn
chut cong sức đa hoan thanh.

Tại một chỗ To Minh ngẩng đầu nhin đỉnh đường hầm, chỗ ấy co một cột gỗ to lớn
chống đỡ, như la sợ con đường nay sụp đổ. To Minh liếc vai cai, khoe moi nhếch
len nụ cười.

Khong lau sau, đi khoảng chừng mấy ngan trượng, To Minh dừng bước. Cach hắn
khong xa, trong thấy co anh trăng rơi vao, hiển nhien đo la lối ra.

Hắn co thể mơ hồ nghe cửa ra vang vọng tiếng người.

Thanh am kia như la ngam xướng, lộ ra sự quai dị, dường như khoảng cach khong
gần lắm. To Minh đi tới ben dưới lối ra, mau chong nhin cửa rồi lập tức lui ra
sau một bước.

Liếc mắt một cai, hắn nhờ anh trăng trong thấy co người khoanh chan ngồi, như
la canh giữ động nay.

'Chỉ một người canh giữ, xem khi huyết thi chỉ la tầng bốn ma thoi.'

To Minh sắc mặt binh tĩnh tiến len một bước rồi mạnh nhảy len. Khoảnh khắc cơ
thể hắn lao ra khỏi cửa thi thanh nien Phong Quyến bộ lạc canh giữ ở đo mạnh
mở mắt ra, ngay ngốc.

Giay phut ga ngay người, To Minh nang len tay phải nhẹ vung, thanh nien lập
tức thấy toan than đau đớn, trước mắt như la co anh lửa đỏ tran ngập, như co
vo số cay kim. Phun ra ngụm mau tươi, ga đang định phat ra tiếng het thảm thi
một canh tay lạnh lẽo rắn chắc từ sau đầu vươn ra, mạnh bịt miệng ga, khiến
tiếng het khong phat ra trở thanh tiếng ư ư giay dụa.

Rất nhanh, ga co giật than thể, hon me.

Sau lưng ga, To Minh vẻ mặt binh tĩnh, nhẹ nhang đặt người nay nằm xuống, hắn
ngồi xổm tại đo xem xet xung quanh. Luc nay đa la đem khuya, xung quanh tĩnh
lặng. Phương xa co thể thấy bong thanh đa dưới man đem, con co đốm lửa nhấp
nhảy trong cac bộ lạc phụ thuộc.

Một chỗ khac, To Minh cũng trong thấy đốm lửa, nhưng mau lửa khong phải đỏ, ma
la xanh! Ngọn lửa mau xanh toat ra sự quỷ dị, trong đem khuya, dưới anh trăng,
ẩn chứa am u.

Thanh am ngam xướng chinh la truyền đến từ đốm lửa xanh nay.

To Minh nhướng may, lặng lẽ tiếp cận chỗ am u đo. Chậm rai, khi hắn tới gần,
hắn ngồi xổm xuống nhin thấy hinh ảnh khiến tinh thần rung động.

Đống lửa tản ra anh sang xanh hừng hực thieu đốt, ben tren co rất nhiều nhanh
cay kho. Ben trong no, To Minh nhin thấy một số thi thể. Những cai xac ro rang
đa chết rất lau rồi, chay trong đống lửa phat ra tiếng boc boc khẽ khang.

Xung quanh đống lửa ngồi bảy người. Trong bảy người thi co một ngồi chiếu
tren, trước đống lửa. Con lại sau người, cứ ba người một tổ ngồi hai ben,
trong đo một người chinh Bắc Lăng!

Người ngồi ở chiếu tren la một thanh nien mặc ao đen. Ga khong co toc, diện
mạo hơi đẹp trai, nhưng dưới anh lửa chiếu rọi lộ ra sự ta ac.

To Minh khong ra tiếng, ngồi ở đo tập trung nhin. Dần dần, hắn phat hiện một
số manh mối. Mơ hồ, trong đống lửa xanh tỏa ra khoi xanh bị sau người ben cạnh
thanh nien đầu trọc hit vao, khiến sắc mặt họ cang them tai nhợt, than thể run
run.

Khong lau sau, sau người ngồi hai ben đứng len một người, đi tới ben cạnh
thanh nien đầu trọc, hai tay vỗ mạnh trước ngực, lập tức cơ thể cang kịch liệt
run rẩy. Từ giữa tran co một giọt mau tươi mau xanh chậm rai bị ep ra, bay tới
trước mặt thanh nien đầu trọc. Cung luc đo, giữa tran thanh nien đầu trọc cũng
ep ra một giọt mau tươi xanh to cỡ bằng mong tay cai, dung hợp với huyết dịch
đối phương hiến ra.

Sau khi dung hợp mau xanh, thanh nien đầu trọc bỗng chốc toan than hiện ra rất
nhiều sợi mau, chẳng qua trong sợi mau mơ hồ hiện mau xanh.

Khi huyết cường đại bung phat từ than thể thanh nien đầu trọc. To Minh hip
mắt, biết minh phan đoan sai lầm. Người nay đich thực khong phải Ngưng Huyết
cảnh tầng thứ tam, nhưng cũng khong phải tầng thứ bảy, ma la…tầng sau!

Chẳng qua bộ dang như la ở đỉnh tầng sau, sắp đột pha tầng bảy.

'Xem ra minh hơi coi trọng Phong Quyến bộ lạc qua rồi.'

To Minh khong động đậy, mắt rơi vao người Bắc Lăng. Bởi vi luc nay trừ Bắc
Lăng ra, mấy người con lại lục tục đứng len ep ra giọt mau giữa tran xong mệt
mỏi trở lại chỗ cũ.

"Ô Sam…mấy ngay qua ta lien tục cho ngươi hơn mười giọt mau, hiện giờ đa rất
yếu ớt. Sang sớm chinh la Đại Thử, hom nay ta chỉ đưa ngươi một giọt, được
khong?" Bắc Lăng mở mắt ra, phức tạp nhin thanh nien đầu trọc, nhỏ giọng noi.

"Hửm?" Thanh nien đầu trọc chinh la Ô Sam, hai mắt ẩn chứa sắc xanh nhin chằm
chằm Bắc Lăng.

"Ngươi muốn đổi ý? Trước đo đa noi, nếu ngươi giup ta đột pha tầng bảy, khi ta
đạt được Man huyết của A Cong thi co thể chia cho ngươi một chut. Năm đo cũng
la như vậy, chẳng phải hai cửa trước ngươi khong tham gia, một cửa cuối cung
ta cho ngươi một chut khi huyết, ngươi tiến vao năm mươi hạng đầu đều khong
thanh vấn đề."

"Cai nay…" Bắc Lăng do dự một chut như la đang phan van, nhưng rất nhanh, y
cắn răng đứng dậy, tiến len quỳ một gối trước mặt Ô Sam, hai tay mạnh ấn ngực.
Lập tức than thể y run rẩy, giữa tran bay ra một giọt mau xanh.

Khoảnh khắc giọt mau nay bay ra, sắc mặt Bắc Lăng liền mệt mỏi uể oải, muốn
lui ra sau điều dưỡng thi chỉ thấy mắt Ô Sam chợt loe, tay phải bỗng nang len
trực tiếp chỉ vao giữa tran Bắc Lăng khong kịp đề phong.

"Ngươi!" Bắc Lăng than thể chấn động mạnh, muốn phản khang.

Nhưng ngon tay chỉ vao giữa tran y như bị vạch ra một lỗ hổng, từng giọt mau
nhanh chong bay ra ngoai!

"Yen tam, chung ta la bạn be, ta sẽ khong giết ngươi. Chẳng qua vi để ngươi
khong do dự nữa, đơn giản một lần hiến dang hết vao tối nay đi…" Ô Sam cười
quai dị, thu tay lại, đang muốn khống chế bức ra một đoan mau xanh dung nhập
với tất cả mau bắn ra từ tran Bắc Lăng.

Nhưng vao luc nay, đột nhien cả người ga chấn động, mạnh trợn mắt. Ga thậm chi
khong kịp thu lấy mau tươi xanh bềnh bồng trước mặt, đa lui ra sau vai bước,
cả người dung nhập vao đống lửa xanh.

Chỉ thấy luồng sang đen hiện ra, thanh am rit gao, một trường mau đen tựa như
con rồng to lớn gao thet đến, chớp mắt vượt qua mọi người, vượt qua Bắc Lăng
đứng ngay như phỗng, bay thẳng đến thanh nien đầu trọc Ô Sam.

Oanh một tiếng trầm đục, đống lửa nổ tạc. Thật nhiều đốm lửa xanh bay tứ tan. Một than hinh cường trang xong đến, tốc độ cực nhanh, gần như giay phut lửa nổ thi đa đứng trước mặt Bắc Lăng. Tay phải nang len chộp hướng hư khong, thoang chốc tất cả mau tươi thuộc về Bắc Lăng, thậm chi la mau xanh của Ô Sam đều rơi vao tay người đan ong nay.

Người đan ong diện mạo binh thường, chinh la To Minh sau khi biến đổi thể
hinh!

"Mau nay khong tệ lắm, ta muốn." Giọng hắn khan khan, tay trai chợt động, bỗng
chốc hắc mau cắm xuống đất hoa thanh khoi đen bị nắm trong tay.

To Minh chậm rai mở miệng nhin hướng Ô Sam sau khi lửa tan vỡ thi mau chong
lui ra sau. Ô Sam sắc mặt trầm trọng va một chut dữ tợn.

"Muốn chết!" Ô Sam het to một tiếng, toan than bỗng phun trao thật nhiều khi
đen vong quanh than thể, hinh thanh bong người mơ hồ cao khoảng ba trượng.
bong dang xanh ngửa đầu rống gầm, nang len hai tay, tựa như cương thi nhảy
hướng To Minh.

Cung luc đo, mấy người khac cũng kịp phản ứng, lần lượt vận chuyển khi huyết
trong người. Chẳng qua trước đo họ khong chỉ một lần hiến dang mau xanh ở giữa
tran, giờ phut nay con trong suy yếu. Gần như khi định ra tay thi thấy To Minh
cười nhạt, trường mau trong tay trai mạnh đam xuống đất.

Khi huyết manh liệt nhập vao trường mau, khiến mau bộc phat thật nhiều khoi
đen. Khoảnh khắc cắm vao đất, lại vang len tiếng chấn, dường như mặt đất rung
rinh. Luồng chan khong lấy To Minh lam trung tam quet bốn phương, khiến những
người suy yếu từng người khong thể khong lui về phia sau tranh ne.

Ngay sau đo, than thể To Minh nhoang len một cai, tốc độ cực nhanh bay thẳng
đến Ô Sam. Cung luc đo, tay trai hắn nắm trường mau nang len, khi đen xong tận
trời mơ hồ huyễn hoa ra một chim ưng đen, mở đoi canh dấy len gio to. No hung
manh xong hướng bong dang như cương thi.

Cũng trong khoảnh khắc nay, tren trời anh trăng sang ngời. Khong ai phat hiện,
một tia anh trăng chợt xuất hiện dung nhập vao người hắc ưng, cung đối khang
bong người xanh ảo ảnh.

Tiếng gầm như sấm set vang len thật lớn, sau đo than thể To Minh xoay tron lảo
đảo lui vai bước mau chong phong ra sau, bay thẳng đến cai hố co đường hầm,
chui vao trong.

Giay phut hắn lui ra sau, truyền đến một tiếng gầm phẫn nộ. Chỉ thấy bong xanh
mơ hồ tan vỡ, ben trong Ô Sam sắc mặt dữ tợn, chỗ ngực co vết thương chảy ra
mau tươi.

"Ngươi dam lam ta bị thương!" Đoi mắt ga sắc xanh đậm đặc, lao ra đuổi theo
hắn.

Hai người một trước một sau, chớp mắt đa biến mất trong động, để lại mọi người
tại đay, bao gồm cả Bắc Lăng. Mỗi người sắc mặt hoảng sợ nhin nhau, khong dam
đuổi theo.

Nhưng khong bao lau sau, một tiếng trầm đục truyền ra từ trong động. Tựa như
đường hầm bị sụp xuống kem theo tiếng gầm như ẩn như hiện. Thật lau sau, Ô Sam
hầm hầm leo len khỏi cửa động. Bộ dạng của ga cực kỳ chật vật, tran ngập lửa
giận ngut trời, chỉ la dưới sự giận dữ ẩn giấu sự sốt ruột khong bị người
ngoai phat hiện.

"Khi nguyen huyết đa bị ta cướp lại, nhưng tối nay khong luyện nữa. Cac ngươi
tim ra người nay cho ta, nhất định phải tim ra hắn, hắn khong phải la tộc nhan
Phong Quyến bộ lạc! Tim được hắn, ta phải tự tay vặn gay cổ hắn!"

---o0o---
-----oo0oo-----


Cầu Ma - Chương #50