Người đăng: Boss
To Minh lặng lẽ đi trong thanh đa của Phong Quyến bộ lạc. Trước mặt hắn, tộc
nhan hướng dẫn cho hinh ảnh bong lưng lộ ra cao ngạo, To Minh co thể cảm nhận
ro rang điều đo.
'Hắn đich thực co tư cach kieu ngạo…' To Minh nhin toa thanh trước mắt, nhin
từng gian nha đa, trong đầu hiện ra lều da bộ lạc minh, căn bản khong thể so
bi.
Đặc biệt la tren đường, To Minh nhin thấy rất nhiều tộc nhan Phong Quyến. Mười
sau năm nay hắn chưa từng thấy nhiều người Man tộc như vậy, cực kỳ nao nhiệt.
Trong đam người co cả nam lẫn nữ, xem như la mặc da thu cũng tốt hơn To Minh
ao đơn sơ gấp mấy lần.
Trong đo co khong it người mặc vải gai tho chỉ A Cong mới co, những người nay,
khong ngoai ý muốn đều la Man Sĩ co khi huyết cực kỳ mạnh.
'Bộ lạc cỡ trung…'
To Minh nhin tất cả, lại nhin phương xa ngoai tường thanh. Hắn nhớ luc ở giữa
khong trung từng thấy xung quanh thanh đa co sau bộ lạc giống như Ô Sơn, hiển
nhien bọn họ khong co tư cach cư ngụ lau trong thanh, chỉ co thể ở ben ngoai.
Đi một đường, To Minh con nhin đến rất nhiều gian nha buon ban giao dịch. Bầy
người tuy noi khong nhiều nhưng mỗi người ra ra vao vao đều khiến tinh thần To
Minh chấn động.
Tren mặt đất khong phải đất bun ma la trải đa. Khong biết lấy cach gi nghiền
ep đam đa bằng phẳng, đạp len rất cứng, khiến To Minh thoi quen đất mềm hơi
kho chịu.
Bốn phương tường thanh, To Minh con nhin thấy vai cung to cỡ mười trượng, toan
than đen thui tỏa ra sat khi, khiến người nhin long mat lạnh.
"Nhin đủ chưa?" Một thanh am choi tai cắt đứt anh mắt To Minh, chinh la tộc
nhan Phong Quyến hướng dẫn, giờ phut nay ga ngoai đầu nhin To Minh, mỉm cười.
Nụ cười kia ẩn chứa kieu ngạo giờ đay hoa thanh cham chọc. Khong phải cham
chọc To Minh ma la những người bộ lạc nhỏ tới đay rồi gần như đều ngơ ngac như
thế.
"Trước đừng nhin, ngươi sẽ ở đay ngụ một đoạn thời gian, co thể tuy thời xem,
đặc biệt la buổi tối. Ta đề nghị ngươi đừng ở tại chỗ ma nen đi ra ngoai. Buổi
tối Phong Quyến bộ lạc của ta hơn xa Ô Sơn bộ lạc của ngươi. Hiện tại mau đi
theo ta, đừng để Man Cong chờ lau." Tộc nhan Phong Quyến vỗ bả vai To Minh,
xoay người đi nhanh.
To Minh trầm mặc, vội vang theo sat sau lưng.
Thanh đa, vị tri trung tam, trong tế đan to lớn ngũ giac co ba gian mật thất.
giờ phut nay, Trong một gian mật thất, Man Cong Phong Quyến bộ lạc, người đan
ong ao tim Khai Trần cảnh ngồi xếp bằng, đối diện la Man Cong Ô Sơn bộ lạc Mặc
Tang sắc mặt binh thản.
Giữa hai người co ban cờ. Con cờ nay la chế từ xương một it con thu, thoạt
nhin rất tho rap. Ban cờ thi la tảng đa lớn khắc thanh.
Trừ ban cờ ra, ben cạnh hai người con co ly đa to cỡ nắm tay, ben trong tỏa
khoi nong mang theo mui hương trầm lượn lờ xung quanh.
"Mặc Tang, năm đo ngươi ra ngoai trở về tặng cho ta ban cờ quan cờ nay, dạy ta
cach chơi cờ, chắc bởi vi khong muốn co đơn, muốn co người cung ngươi giải
buồn." Người đan ong ao tim cầm lấy quan cờ xương thu đặt ở một vị tri, ngẩng
đầu cười.
"Ban cờ nay la từ Thai A bộ lạc, nghe noi Thai A Tiền Man từ nơi xa xoi phỏng
chế ra…đang tiếc, ta đa nhiều năm khong đụng vao, khong đấu lại ngươi." A Cong
cầm lấy một quan cờ đặt một chỗ, khẽ noi.
"Mặc Tang, kỳ thật ta luon ham mộ ngươi." Người đan ong ao tim khẽ thở dai,
nhin Mặc Tang gia nua trước mặt, trong đầu hien ra luc hai người tuổi trẻ.
Trong tri nhớ, đối phương năm ấy la cỡ nao oai phong anh khi, ngạo thien địa.
Trong thế hệ bọn họ, khong ai khong biết. Nhưng hom nay ai ma ngờ được, năm đo
oai phong một coi hiện tại thanh ong lao xế chiều.
"Ngươi khong nen sinh ra ở Ô Sơn bộ lạc. Nếu năm đo ngươi đồng ý A Cong trở
thanh Kỳ Man Tử, vậy hiện giờ A Cong Phong Quyến bộ lạc khong phải ta ma la.
Hơn nữa ngươi cũng sẽ khong kho tăng tiến tu vi, sẽ sớm thăng nhanh hơn ta,
bước vao Khai Trần. Thậm chi năm đo A Cong từng noi, ngươi la hắn cả đời trong
thấy người co khả năng trở thanh Tế Cốt cảnh nhất!" Noi đến hai chữ Tế Cốt,
người đan ong ao tim hai mắt sang ngời, ben trong ẩn chứa khat vọng.
"Tế Cốt…Tế Cốt…tế tự than khối xương sống lưng thứ mười ba, đanh thong phong
ấn vận mệnh, khiến sống lưng thứ mười ba trở thanh thời kỳ Tiền Man, thanh
khối Man cốt chan chinh!" Người ao tim noi, anh sang trong mắt dần ảm đạm.
"Ta lam khong được…"
Mặc Tang trầm mặc, nghe đến hai chữ Tế Cốt thi tren mặt co cay đắng va nhớ
lại.
"Nếu năm đo ngươi đồng ý yeu cầu của A Cong, lấy Văn Yen lam vợ, gia nhập
Phong Quyến, A Cong sẽ vận động toan bộ lạc giup ngươi Tế Cốt! Một khi ngươi
đạt đến Tế Cốt thi Phong Quyến bộ lạc ta đay con chỗ nao đứng vững…" Người ao
tim cười khổ.
"Kinh Nam, chuyện đa troi qua." Mặc Tang chậm rai noi.
"Đung vậy, đều đa qua…" Người ao tim nghe Mặc Tang rốt cuộc gọi ten minh, lắc
đầu thở dai.
"Lần nay ngươi chịu gặp bạn cũ ta đay chắc la vi đứa be đứng ben cạnh ngươi,
phải khong? Chắc no chinh la trẻ con năm ấy ngươi om trở về." Man Cong Phong
Quyến bộ lạc Kinh Nam nhin Mặc Tang, chậm rai noi.
"Đay la chuyện thứ nhất!" Mặc Tang cầm lấy ly đa thổi một hơi, đợi hơi nong
tản ra chut it mới chậm rai nhấp một ngụm.
"Ta co thể cảm nhận được mấy ngay trước Huyết Nguyệt co lien quan với Hắc Sơn
bộ lạc. Tất Đồ của Hắc Sơn bộ lạc…" A Cong đặt ly đa xuống.
"Ta khong giấu ngươi, hắn tuy thời co thể bước vao Khai Trần cảnh! Mặc Tang,
nếu ngươi yeu cầu ta ra tay đẩy hắn xuống, việc nay…" Kinh Nam do dự một chut,
lắc đầu. "Ta khong thể lam việc nay, nếu hắn trở thanh Khai Trần cảnh, sẽ trợ
giup rất lớn cho Phong Quyến bộ lạc của ta, du ngươi đồng ý yeu cầu năm đo của
ta thi ta cũng khong lam ."
"Khong sao." A Cong mỉm cười, ong sớm biết sẽ như thế. Kinh Nam trước mắt
khong than thiện như bề ngoai, khuc mắc giữa hai người ai ma chẳng hiểu?
"Ngươi co nan đề của ngươi, việc nay ta hiểu, nhưng chuyện giữa ta va hắn, sớm
muộn sẽ co kết thuc! Lần nay ta tiến đến la muốn lam giao dịch với ngươi!"
"A? Noi đi." Phong Quyến bộ lạc Man Cong Kinh Nam anh mắt bất giac loe len, từ
từ mở miệng.
A Cong khẽ thốt ra một cau, am thanh rất nhỏ, chỉ co Kinh Nam nghe được. Ông
ta nghe xong sắc mặt binh thản nhưng nhắm mắt lại như đang suy nghĩ.
A Cong khong thuc giục, cầm lấy ly đa chậm rai nhấm nhap.
Thời gian dần troi qua, trong mật thất hoan toan yen tĩnh. Khong biết đa troi
qua bao lau, bỗng nhien ben ngoai mật thất truyền đến giọng noi cung kinh.
"Bẩm Man Cong, đa mang To Minh đến."
"Để hắn vao." Kinh Nam vẫn nhắm mắt, khong mở ra.
Tiếng bước chan từ xa truyền đến trong mật thất yen lặng. To Minh rất căng
thẳng, từng bước một tiến len. Nơi nay đen khong sang, mơ hồ hơi tối tăm, theo
hắn tiến len, nơi tận cung hắn trong thấy A Cong va người đan ong ao tim ở
trong mật thất.
Nhin thấy A Cong, To Minh thầm thở ra.
"To Minh, đến ben cạnh ta nao." A Cong vẻ mặt tươi cười, vẫy tay với To Minh.
To Minh vội tiến len đứng sau lưng A Cong, cui đầu khong noi lời nao.
"Hay noi yeu cầu thứ hai của ngươi." Chốc lat sau, Kinh Nam mở mắt ra, co tia
sang xẹt qua đay mắt, nhin A Cong Mặc Tang, chậm rai noi.
"Ta muốn một giọt khi huyết của ngươi!" A Cong cũng nhin chằm chằm Kinh Nam,
từ từ mở miệng.
Kinh Nam lập tức nhiu may. Lam Man Sĩ đều co khi huyết, nhưng ong la cường giả
Khai Trần cảnh, khi huyết cực kỳ tran quý, mỗi lần ngưng tụ một giọt đều khiến
ong tu dưỡng một đoạn thời gian mới khoi phục được. Coi như la tộc nhan trong
bộ lạc, trừ một số người cực kỳ ưu tu ra, ong rất it ban thưởng một giọt khi
huyết.
Trầm ngam, mắt Kinh Nam lướt qua Mặc Tang, nhin To Minh.
To Minh cui gằm mặt nhưng vẫn co thể cảm nhận được anh mắt người ao tim nhin
minh, tựa như co kim đam.
"Đưa hắn? Người nay tư chất binh thường, một giọt khi huyết của ta rất kho
dung hợp với hắn, sẽ lang phi. Ngươi đổi yeu cầu khac đi." Kinh Nam thu lại
tầm mắt, binh tĩnh mở miệng.
"Hai yeu cầu, khong thay đổi. Tiền Man thuật, cach Man Khải chan chinh, nếu
ngươi đồng ý thi xong việc ta sẽ đưa ngươi!" A Cong Mặc Tang đưa ly đa cho To
Minh đứng sau lưng, ý bảo hắn uống.
To Minh cầm lấy, khong do dự uống hết một ngụm, thoang chốc co luồng nhiệt tản
ra, rất thoải mai.
Kinh Nam cau may, suy nghĩ chốc lat sau, nhin A Cong Mặc Tang, đột nhien len
tiếng.
"Được, ta đồng ý hai yeu cầu của ngươi. Nhưng về khi huyết, ngươi cũng biết
phần Đại Thử nay tổng cộng ba cửa, mỗi cửa ba hạng đầu ta đều tặng khi huyết.
Để tranh lang phi, ta muốn them vao một điều kiện. Lần nay Đại Thử nếu thằng
be đo co thể ở bất cứ cửa nao được bốn mươi hạng đầu thi ta sẽ đưa hắn khi
huyết! Nếu khong lam được, ngươi phải đổi yeu cầu!"
A Cong trầm tư, cảm thấy đối phương hơi lam kho dễ. Suy tư thật lau sau ong
mới gật đầu, trong long nghĩ nếu đổi yeu cầu khac thi phải lam sao co lợi cho
To Minh.
To Minh nghe những lời nay, nhin toc bạc tren đầu A Cong va khuon mặt nếp
nhăn, nhớ tới từ ngữ cham chọc của Man Cong Ô Long bộ lạc, con co Bắc Lăng
lạnh lung, thậm chi la hắn cả đời từ nhỏ đến lớn, nội tam co độ va một minh
nhin trời đem mơ mộng với sach da thu, tất cả giờ phut nay quanh quẩn trong
đầu To Minh, hoa thanh sự quyết tuyệt hắn chưa bao giờ co!
Sự quyết tuyệt nay thậm chi cang mạnh hơn luc trước hắn bai lạy Man tượng!
A Cong đứng dậy, ý bảo To Minh đi theo minh. Đang luc ong muốn đi thi Kinh Nam
khoanh chan ngồi nhin chằm chằm A Cong Mặc Tang, trong mắt co tia do dự, bỗng
nhien mở miệng.
"Mặc Tang, co một vấn đề ta chon dưới đay long hơn mười năm, luon muốn hỏi
ngươi…Hiện giờ, nếu ngươi đa tới Phong Quyến bộ lạc của ta, như vậy, ta hy
vọng ngươi sẽ cho ta biết cau trả lời!"
A Cong khong dừng bước chan, đi ở đằng trước. To Minh theo sau, nghe thấy
người ao tim truyền đến tiếng noi.
"Ngươi ro rang chỉ la tu Ngưng Huyết cảnh tầng thứ chin, vi sao mặc kệ la năm
đo hay hiện tại ta đều cảm nhận được từ người của ngươi một khi thế yếu ớt,
nhưng tuyệt đối thuộc về Khai Trần!?" Người ao tim vội mở miệng.
Ông khong noi ra hết suy nghĩ trong long. Khi thế từ người đối phương thậm chi
co một chut, ngay cả ong đều thấy kinh sợ.
Năm đo la thế, hiện tại vẫn la vậy!
---o0o---
-----oo0oo-----