Địch Ý!


Người đăng: Boss

Thời gian lặng lẽ troi qua trong luc To Minh tu hanh va luyện dược. Mấy ngay
sau khi To Minh tĩnh tọa thi Tiểu Hồng tran đẩy mỏi mệt, thậm chi long toan
than cũng mềm rũ xuống, trở lại động đa voi.

Chẳng qua tuy no mệt nhưng sắc mặt lại la đắc ý va thỏa man, khong ngừng ngửi
tay phải của minh, ngồi trong goc nhe răng nhếch miệng khờ cười.

Khi Tiểu Hồng trở về, To Minh hơi he mắt ra liếc no một cai, khong khỏi nghĩ
tới hinh ảnh mấy hom trước hắn trong thấy, sắc mặt co chut kỳ kỳ.

Tiểu Hồng cũng nhận ra anh mắt To Minh, xoay người nhin hắn, lập tức chạy tới
vươn ra tay phải, vẻ mặt đắc ý lộ ra bộ dang muốn To Minh ngửi một phen. Dường
như no cảm thấy la đồ tốt thi mọi người nen chia nhau.

To Minh dở khoc dở cười, khong them để ý Tiểu Hồng nữa, lại lần nữa chim trong
tu luyện.

Tinh cả thời gian trước đo, một thang troi qua rất nhanh, cach ước hẹn với A
Cong đi Phong Quyến bộ lạc ngay cang gần.

Trong khoảng thời gian nay, To Minh tieu hao hết La Van Diệp cũng chỉ co thể
thanh cong luyện ra một vien Sơn Linh Dược ma thoi. Dược nay co xac suất thất
bại khiến To Minh rất la bực bội.

May mắn trừ việc luyện dược ra, hắn tu luyện coi như thuận lợi. Khoảng thời
gian nay hắn đa hoan toan ổn định Ngưng Huyết cảnh tầng thứ tư, them hai sợi
mau nữa, đạt đến bốn mươi chin sợi. Hắn chậm rai tiếp nhận Hỏa Man thuật kỳ
dị.

Chỉ la về sau sợi mau cang kho khăn ngưng tụ. Gần mấy ngay nay, mặc kệ To Minh
tu luyện ra sao cũng khong cach nao ngưng tụ được. Hắn hiểu ro, việc nay co
lien quan đến minh khong thể hoan thanh huyết hỏa trung trung lần thứ ba.

Trừ điều nay ra, ban đem khi vầng trăng xuất hiện thi To Minh dựa theo trực
giac nhiều lần thử khống chế anh trăng, chẳng qua hiệu quả khong ro rang. Hắn
co thể khống chế chỉ co một tia, khong thể tăng nhiều them.

Nhưng mặc du chỉ la một tia anh trăng, ở trong tay To Minh lại la sắc ben kho
thể tin, so với cai sừng cang kinh người. Quan trọng nhất la, tia anh trăng
nay Tiểu Hồng khong nhin thấy. Do đo suy đoan trừ To Minh ra, người ngoai
khong thể phat hiện.

Một ngay nay, sang sớm, To Minh từ ngồi xếp bằng đứng len, nhin xung quanh
động đa voi, hơi trầm ngam luc sau thi dịch chuyển Hoang Đỉnh đặt sang ben.
Hắn khong biết lần nay minh đi Phong Quyến bộ lạc mất bao lau, nen lam một số
chuẩn bị.

Tren vach đa động co vo số khe ranh nhỏ, đo la kết quả tia anh trăng tạo thanh
trong thời gian nay.

Chỉnh lý một phen, To Minh đi ra động đa voi. Tiểu Hồng đa sớm tỉnh, thấy To
Minh muốn đi thi vội vang theo sau. Ra khỏi động, no ngồi tren vai To Minh,
lười xuống nui.

"Đang tiếc Sơn Linh Dược qua kho luyện chế…Tren canh cửa thứ hai, dưới đồ an
Sơn Linh Dược co tam lỗ nhỏ, hiển nhien cần dang ra tam cai…khong biết đến khi
nao mới co thể dưới điều kiện tu luyện gom gop tich lũy được tam Sơn Linh
Dược. Huống chi mở ra canh cửa thứ hai con cần loại dược gọi la Nam Ly Dược.
thảo dược cần để luyện ra dược nay minh chưa từng thấy qua, may la co A Cong
cho minh thẻ tre ben trong giới thiệu sơ." To Minh đứng ngoai động, nhin chan
trời mọc len thai dương, miệng hit thở khi lạnh mat mẻ, thi thao.

'Chỉ co đủ hai loại đan dược nay mới co thể mở ra canh cửa thứ hai. May la
cuối cung đan dược gọi la Nạp Thần Dược khong yeu cầu phải luyện ra, nhưng
cang la vậy thi cang chứng minh Nạp Thần Dược tran quý!' To Minh suy tư, Tiểu
Hồng ngồi tren vai hắn mất kien nhẫn, tum toc To Minh, lien tục rit gao.

To Minh vỗ đầu con khỉ nhỏ một cai, thả người xuống nui. Gio lạnh rit gao thổi
bay quần ao va toc, khiến Tiểu Hồng tum chặt toc To Minh, khong ngừng la het.

Tiếng cười của To Minh vang vọng, luc rơi xuống tay phải chộp vach đa ben cạnh
hơi ổn định than thể, rồi lại tuột xuống. lấy tu vi hiện tại của hắn, khong
qua bao lau rơi nhanh xuống chan nui Hắc Viem Sơn.

Trong rừng cay vẫn co tuyết đọng. Đạp tren mặt đất rất mềm xốp, than thể To
Minh nhoang len một cai, chạy hướng phương xa. Vốn hắn định lập tức trở về bộ
lạc nhưng luc tiến len dừng chan ở một lối rẽ, hơi do dự.

Tiểu Hồng luon ngồi tren vai To Minh, cảm thấy như vậy thoải mai hơn. No khong
ngừng ngửi tay phải, khong ngừng say me, giờ phut nay thấy To Minh dừng lại
thi hơi sửng sốt.

Đường ben phải la hướng trở về bộ lạc, con ben trai…To Minh nhin no, con đường
nay thong hướng Ô Long bộ lạc.

"Đi xem chut cũng tốt. Tiểu Hồng, ngươi gặp Bạch Linh chưa? A, đung rồi, ngươi
chưa thấy, co muốn ta mang ngươi đi nhin chut khong?" To Minh nhỏ giọng thi
thầm.

Tiểu Hồng mở to mắt, gai long mặt, khong len tiếng.

"Được rồi, nếu ngươi đa muốn thấy co ấy như vậy thi ta sẽ mang ngươi đi xa
nhin một cai." To Minh tự tim ra một lý do để minh tiến len, cười vỗ đầu Tiểu
Hồng.

Khi Tiểu Hồng lộ ra bất man thi hắn hướng đường ben trai chạy vội.

Luc hoang hon, chan trời dần tỏa ra anh sang gần như mau đỏ, hoa thanh trời
chiều muốn rơi xuống nui, To Minh đi tới nơi luc ấy hắn va Bạch Linh từ biệt
nhau. Hắn nhin tộc nhan trong Ô Long bộ lạc đi lại, nhưng khong thấy bong dang
Bạch Linh.

Thật lau sau, To Minh trầm mặc, hắn khong biết minh đang suy nghĩ cai gi. Chỉ
la cảm thấy Bạch Linh rất đẹp, la co gai đẹp nhất hắn thấy từ nhỏ đến lớn, hắn
muốn thấy vai lần nữa.

Chần chờ một chut, hắn chậm rai ngồi xuống, khong hanh động hấp tấp ma la nhin
sắc trời. Khi hoang hon biến đi sắp trở thanh tối đen thi mắt hắn chợt loe,
đứng dậy tiến len vai bước sau đo mau chong chạy đi, nhưng giữ cảnh giac chậm
rai tới gần Ô Long bộ lạc. Chỉ la hắn khong thể qua tới gần, du sao nơi nay
khong phải Ô Sơn bộ lạc, một khi bị phat hiện sẽ gặp nguy hiểm.

Tuy noi Ô Sơn bộ lạc bọn họ với Ô Long bộ lạc khong giống như Hắc Sơn bộ lạc
la kẻ thu truyền kiếp nhưng cũng khong yen binh. Nếu ở ben ngoai gặp được
thường thường la thu địch, cang đứng noi tới giống To Minh quanh quẩn ngoai Ô
Long bộ lạc.

"Ai, khong nen lam như vậy." To Minh vừa noi thầm vừa tiến len.

Khi cach Ô Long bộ lạc khoảng năm ngan met thi hắn dừng bước. Đối với từ nhỏ
đa lớn len trong bộ lạc, khi thiếu nien một minh đi Ô Sơn hai thuốc, thậm chi
co mấy lần gặp phải người của Hắc Sơn bộ lạc như To Minh, cẩn thận, tỉnh tao
đa gần như loại bản năng cung hắn lớn len.

Hắn gặp được rất nhiều huyết tinh. Mặc du đa số chỉ la da thu đội săn bộ lạc
bắt trở về, nhưng lam đứa trẻ trong năm thang lớn dần tai mắt nhuộm mau, huống
chi từng giết người!

Điểm nay, ngay cả Loi Thần đều khong trải qua.

Cho nen hiện giờ long hắn ma xui quỷ khiến một nhin Bạch Linh một cai, nhưng
bản năng vẫn khiến hắn lựa chọn luc trời tối, cẩn thận ở ben ngoai một ngan
thước thi dừng bước.

Ngồi xổm tại đo, hắn nhin một cai Ô Long bộ lạc, trong mắt lộ ra kien quyết,
hắn mạnh xoay người, mau chong rời khỏi Ô Long bộ lạc.

Nhưng chớp mắt hắn chạy ra mấy bước, To Minh bỗng cảm thấy rợn toc gay. Cảm
giac nguy hiểm con mạnh hơn cả luc hắn gặp phải hai man sĩ Hắc Sơn bộ lạc ua
đến.

Hắn nhảy người len cao, khong chut nghĩ ngợi mạnh vặn vẹo, hai tay om đầu, cả
người ruc thanh vien cầu, om Tiểu Hồng vao ngực, dừng ở giữa khong trung.

Trong giay phut nay, một tiếng rit sắc ben kinh người vang len. Chỉ thấy một
trường mau to lớn dai khoảng ba thước tựa như tia chớp từ hang rao gỗ Ô Long
bộ lạc gao thet đến xẹt qua người To Minh, rơi tren mặt đất. No phat ra một
tiếng chấn khiến mặt đất rung rinh, bong tuyết vỡ tan, dấy len luồng khi
khuếch tan tam phương.

May mắn To Minh cảnh giac đa tranh trước, dưới vong khi dao động thi than thể
nhoang len, rơi xuống đất rồi dốc sức bỏ chạy.

"Muốn đi?"

Một tiếng hừ lạnh truyền đến từ phương xa. Chỉ thấy một thanh nien mặc ao dai
tho, toc xoa dai, anh mắt sắc ben đang đuổi theo hắn.

To Minh vừa chạy vừa ngoai đầu nhin, mắt loe tia sang lạnh.

---o0o---
-----oo0oo-----


Cầu Ma - Chương #41