Người đăng: Boss
Một đem troi qua, khi hắc am bị anh mặt trời thổi quet đi, khi vầng trăng nen
cao biến thanh ban nguyệt rồi biến mất, To Minh trong động đa voi Hắc Viem
Sơn, toan than chấn động. Đầu luon ngửa len chậm rai gục xuống.
Trong mắt hắn co me mang, kho hiểu cang co một tia kien quyết. Chỉ la anh mắt
kho hinh dung nay bị Tiểu Hồng ở ben cạnh nhin, con khỉ nhỏ toan than dựng
thẳng long tơ, than thể mạnh rụt ra sau dan sat vach tường, sắc mặt lộ ra kinh
khủng va hoảng sợ.
No nhin thấy, trong đoi mắt To Minh, co bong Huyết Nguyệt nhan nhạt đang từ từ
tan đi.
Thật lau sau, khi bong Huyết Nguyệt mờ ảo trong mắt To Minh hoan toan biến
mất, cả người hắn tỉnh lại từ trong mơ hồ. Tiểu Hồng ở một ben ngơ ngac nhin
To Minh, sắc mặt nghi hoặc.
To Minh hit sau, đem nay hắn cảm thấy thời gian troi qua trong chớp mắt. giờ
phut nay tỉnh lại, nhớ lại hinh ảnh đem qua khiến hắn đa số kho hiểu. Nhưng sự
kho hiểu nay khi hắn nhin than thể của minh thi biến ngay ngẩn.
"Vết thương…đa lanh hết…" To Minh thi thao.
Luc trước bởi vi cưỡng bức tăng tu vi khiến cơ thể để lại một số vết thương.
Bị thương khong nặng, dựa theo hắn cảm nhận thi mấy ngay ngồi tĩnh tu la co
thể hồi phục. Hhưng hiện giờ chỉ một đem cac vết thương đa lanh lặn hết.
Thật lau sau, To Minh hit ngụm khi, mạnh ngẩng đầu. Đang tiếc hắn trong thấy
la qua cac lỗ nhỏ, bầu trời sang tỏ cung mặt trời.
'Đo đich thực la Man thuật, la một Man thuật của tộc Hỏa Man! Thuật nay co lực
lượng cực kỳ mạnh. Hiện giờ minh chỉ minh tưởng một đem đa khiến vết thương
hoan toan hồi phục…' To Minh mắt loe sang, lập tức vận chuyển khi huyết trong
người. Rất nhanh, tren người hắn xuất hiện mười chin sợi mau.
Chẳng qua khi sợi mau thứ mười chin xuất hiện, sắc mặt To Minh chợt kỳ kỳ. Hắn
mơ hồ cảm thấy giờ phut nay lại lần nữa vận chuyển khi huyết, khi khi huyết
vong quanh toan than mấy phong thi trước ngực To Minh, sợi mau thứ hai mươi
ngưng tụ ra!
Hinh ảnh nay khiến To Minh trơn to mắt. Một luc sau, khi tản đi khi huyết thi
hắn đối với hinh ảnh đem qua cang them rung động.
Tim hắn đập mạnh. Hiệu quả cực mạnh của Sơn Linh Dược vốn đủ khiến hắn chấn
kinh, hiện giờ nhận ra sự kỳ dị của Hỏa Man, điều nay đối với To Minh ma noi,
sẽ cho tương lai hắn mở ra một con đường thenh thang!
"Khai Trần! Co lẽ, To Minh ta đời nay thật sự co thể đạt được Khai Trần, trở
thanh cường giả Khai Trần!" To Minh hit sau, ức chế nỗi long hưng phấn.
Luc nay Tiểu Hồng ở khong xa cũng chạy tới, bo len vai To Minh, nhin chằm chằm
hai mắt hắn. No lam ra vẻ kho hiểu, nang tay len muốn đam mắt hắn.
To Minh cười lớn, đẩy con khỉ nhỏ, chơi đua với no một hồi. Tiểu Hồng chợt như
nhớ tới cai gi, hướng To Minh rit vai cai, nang len mong vuốt phải, đặt dới
mũi hit sau một hơi, biểu tinh lộ ra say me. Lat sau no vươn tay phải đến
trước mặt To Minh, lam bộ dang keu hắn cũng ngửi thử.
To Minh ngẩn ra. Mấy thang nay hắn hay thấy Tiểu Hồng lam động tac như vậy, co
chut suy đoan nhưng luon cảm thấy co gi đo khong đung. Giờ phut nay nhin lại,
thấy tay phải duỗi ra, hắn do dự một luc, nhin Tiểu Hồng anh mắt mong chờ,
tiến len ngửi thử.
Mơ hồ một mui hương tanh tưởi tỏa ra, khiến To Minh dở khoc dở cười đẩy tay no
ra.
Tiểu Hồng lập tức trừng mắt, dường như bất man To Minh đẩy tay minh ra. No gao
To Minh vai tiếng rồi chạy sang ben tự ngửi, vẻ mặt say me, dường như tay phải
từng nắm lấy cai gi.
"Trước kia no đau co thoi quen nay…" To Minh nhin vẻ mặt Tiểu Hồng, cang sửng
sốt, nội tam chấn động, thầm co quyết định.
Thời gian nhoang len một cai, lại troi qua vai ngay. Mấy ngay nay To Minh chim
đắm trong luyện dược. Hiệu quả của Sơn Linh Dược khiến tim hắn đập rộn, cung
luc đo, nảy ra ý định luyện chế them nhiều nữa.
Đang tiếc xac suất thất bại Sơn Linh Dược rất lớn. Luc trước To Minh dung một
nửa số La Van Diệp chỉ luyện được hai đan dược ma thoi.
Trừ luyện dược ra, ban ngay To Minh hay tĩnh tọa vận chuyển huyết mạch, khiến
cảnh giới tầng ba Ngưng Huyết cảnh cang them ổn định. Một cảm giac hung hậu
tran ngập quanh người hắn. Dựa theo To Minh phan tich thi giờ phut nay minh co
thể đấu chinh diện một phen với người đan ong Hắc Sơn bộ lạc chết dưới Huyết
Dược!
Tới buổi tối, To Minh từ bỏ luyện dược, ngồi ở trong động nhin chăm chu vầng
trăng, long thầm tưởng tượng. Chẳng qua hiệu quả khong kỳ lạ như ngay đầu
tien.
Tuy noi la thế, nhưng tu hanh mấy ngay nay khiến sợi mau của To Minh lần nữa
ngưng tụ ra hai sợi, trở thanh man sĩ co hai mươi hai sợi mau.
Một đem nay, To Minh đang khoanh chan nhin vầng trăng, nao tưởng tượng anh
trăng la đỏ, thi Tiểu Hồng nhiều ngay chưa từng ra ngoai đột nhien bo dậy. Mắt
no xoay tron, mang theo hưng phấn va mong chờ, vừa say me ngửi tay phải vừa
liếc To Minh vai lần. Thấy To Minh sẽ khong chu ý tới minh, no lắc người một
cai chạy đến hướng lối ra.
Khi bong Tiểu Hồng biến mất trong động, khoảnh khắc, To Minh lập tức mở ra đoi
mắt khep hờ, khoe miệng lộ ý cười, đứng dậy, cũng rời khỏi động.
'Để xem thử vi sao Tiểu Hồng say me như vậy."'
Du sao To Minh vẫn chỉ la một thiếu nien, co khong nhỏ long to mo. Đặc biệt la
khi để ý hanh động của Tiểu Hồng rồi thi cang them hiếu kỳ.
Lấy tu vi hiện tại, To Minh co hai mươi hai sợi mau, tốc độ va sự nhanh nhẹn
dĩ nhien đa đạt tới trinh độ hơi kỳ dị. Thậm chi đi tren tuyết, nếu hắn khong
muốn thi sẽ khong xuất hiện dấu chan. Theo sau Tiểu Hồng cũng co thể khiến no
khong cach nao phat hiện ra hắn.
Đem nay, tốc độ của Tiểu Hồng rất nhanh, từ đỉnh nui mau chong đi xuống, khong
lau sau đa tới dưới chan nui.
To Minh một đường theo sau, tren mặt luon giữ nụ cười.
Chỉ la nụ cười nay sau một tiếng đồng hồ đa ứng đờ, thay thế la sự kỳ quai.
Hắn thấy Tiểu Hồng nhảy nhot trong rừng cay, dường như xac định mục tieu, rất
la quen thuộc tiến len, cuối cung dừng ở ngoai hang động trong một khu rừng,
xung quanh co rất nhiều cỏ tan loạn.
Tiểu Hồng ở ngoai động khẽ khang bước, sắc mặt ẩn chứa mong chờ, quan sat một
lat sau, no mau chong xong vao trong động.
To Minh ở khong xa trong thấy tinh hinh nay, nhiu may. Lấy kinh nghiệm trong
rừng nui của hắn, liếc mắt liền đoan ra trong động tất nhien co da thu to ngủ
đong.
Ngay luc nay, một tiếng rống the lương tran ngập phẫn nộ truyền ra từ hang
động. Chỉ thấy một bong đỏ mau chong chạy ra, vừa chạy vừa phat tiếng rit choi
tai, tren mặt đầy đắc ý. Trong tay phải của no, To Minh ro rang thấy la một
nhum lớn long đen.
'Đay la…' To Minh chần chờ một chut, ngay sau đo, mặt đất rung động.
Chỉ thấy, một con da thu to như gấu từ trong động rống gầm xuất hiện.
Da thu toan than đen thui, co long dai, hai mắt đỏ rực, lộ ra sự phẫn nộ cực
độ. Nhưng To Minh thấy con thu nay thi sắc mặt cang kỳ cục.
Hắn thấy dưới than con da thu phẫn nộ, co một khối lớn long lưa thưa rất la
the thảm, hiển nhien khong phải một lần bị giựt xuống ma chắc la nhiều lần.
Lại nhớ đến vật nằm trong tay Tiểu Hồng, To Minh bất giac nhớ tới mấy ngay
trước Tiểu Hồng xui khiến con ngửi một cai, thoang chốc hắn mở to mắt.
Da thu the lương gầm len, đien cuồng truy đuổi. Nhưng tốc độ no khong bằng
Tiểu Hồng, khong lau sau rống len vai tiếng như la tuyệt vọng, như la rất tội
nghiệp, lại quay về động. Chốc lat sau, trong động truyền ra tiếng bum bum,
hiển nhien da thu đang trut giận.
Đầu oc To Minh trống rỗng, sắc mặt kỳ quai. Hắn xoay người nhoang len một cai,
đuổi theo hướng Tiểu Hồng chạy mất. Tốc độ của hắn nhanh hơn Tiểu Hồng nhiều,
truy đuổi khong lau sau thi xa xa đa thấy bong Tiểu Hồng.
Chỉ thấy Tiểu Hồng dừng lại ở ngoai canh rừng co nhiều cay kho, nhin xung
quanh, vội vang lấy tay phải nắm đam long đen cha dưới than. Tren mặt đắc ý bị
To Minh đứng ở phương xa trong thấy ro rang. Bộ dạng đắc chi kia tựa như chinh
no biến thanh gấu, rất la mạnh mẽ vậy. Chỉ la biểu tinh nay, thấy sao cũng co
chut…dam de.
To Minh sắc mặt ngơ ngac nhin Tiểu Hồng lam xong việc, cang đắc ý đi hướng
canh rừng, miệng phat ra từng tiếng rống, ngay sau đo…
To Minh nhin thấy một đam khỉ cai tuy long khong phải mau hồng nhưng thể hinh
hơi nhỏ xinh mau chong từ trong rừng phong ra, quay quanh Tiểu Hồng.
Hắn nhin đam khỉ nhỏ xinh, từng con ngửi tay phải Tiểu Hồng, co sự kinh sợ,
nhin nhin dưới than no. Cuối cung Tiểu Hồng biểu tinh đắc ý cung đam khỉ cai
nhỏ xinh đi hướng rừng sau.
To Minh cười khổ, thở dai một tiếng. Hắn hiểu ro, đay la Tiểu Hồng mượn uy
phong con gấu hấp dẫn khac giới.
Mang theo cảm giac noi khong ra lời, To Minh dở khoc dở cười mau chong rời
khỏi đay. Tựa như tưởng tượng anh trăng la mau đỏ, hắn khong ngừng bảo minh
hay quen đi hinh ảnh vai ngay trước nghe lời Tiểu Hồng xui khiến đi ngửi tay
phải no.
Chật vật chạy trở về động đa voi, To Minh lần nữa thở dai, nội tam cực kỳ đồng
tinh con gấu bị quấy rầy mất đi nhiều long.
'Kho trach Tiểu Hồng trong ngoai thời gian nay một khi ra ngoai thi vai ngay
sau mệt mỏi trở về. Nghỉ ngơi một đoạn thời gian, no lại dồi dao sức sống chạy
ra tiếp…'
To Minh sờ mũi, ep minh khong nghĩ tới chuyện nay nữa, tiếp tục tập trung vao
trạng thai kỳ dị nhin Huyết Nguyệt, để sắc đỏ tuy theo anh trăng dung nhập vao
huyết dịch cơ thể.
Vai ngay troi qua, một đem nay, To Minh tựa như thường khi, khoanh chan ngắm
trăng. Nhưng tuy theo anh trăng sang tỏ, dần dần, trong hai mắt To Minh, Huyết
Nguyệt nhan nhạt mơ hồ xuất hiện, lấp loe. Bỗng nhien mắt trai hắn, Huyết
Nguyệt tựa như tự thieu đốt. Than thể To Minh mạnh chấn động.
Trong đầu hắn khong khống chế được hiện ra một cau noi.
"Huyết hỏa trung trung, cửu vi cực, nhất vi phap, nhien Hỏa Man chin bai,
thanh bai hỏa chi thong!"
---o0o---
-----oo0oo-----