Hỏa Nguyệt Ló Mây.


Người đăng: Boss

Lực lượng lửa nong nay đến cực kỳ đột ngột, tựa như no vốn ẩn nup trong người
To Minh, bởi vi Thanh Trần Dược ma sinh ra tac dụng. Than thể To Minh chấn
động mạnh, trong chớp mắt nay co cảm giac toan than bị đốt chay, thậm chi
khiến hắn nhớ đến ga đan ong Hắc Sơn bộ lạc chết dưới Huyết Dược.

To Minh khong co kinh hoang, sắc mặt binh tĩnh. Tuy noi cảm giac như thieu
chay, nhưng sự binh thản khiến hắn chậm rai tim ra điểm khac biệt. cảm giac
nong chay nay khong phải mau sục soi, ma la trong giay lat huyết dịch toan
than hắn vận chuyển nhanh đến khủng bố. Bởi vi di chuyển qua nhanh nen mới
khiến hắn sinh ra cảm giac chay bỏng. Hắn thậm chi nghe được tiếng tim đập
đien cuồng tăng tốc như sắp nổ tạc.

"Dược tinh thật mạnh!" To Minh sắc mặt ửng hồng nhưng đay mắt binh tĩnh khong
chut giảm bớt, từ từ thốt ra, hai mắt hắn nhắm chặt, lập tức chim vao sự vận
chuyển khi huyết.

Tren người hắn toat ra nhiều mồ hoi, co mười một sợi mau cung xuất hiện, tỏa
ra anh sang đỏ choi mắt. Ánh sang đỏ chiếu rọi động đa voi, khiến giờ phut nay
như biến thanh địa ngục đỏ mau.

Tuy theo khi huyết trong cơ thể hắn vận chuyển, luồng sang đỏ tỏa ra cang manh
liệt. Thậm chi co thể thấy tren người To Minh hiện ra thật nhiều gan nhanh như
la tự chuyển động, khiến bộ dạng To Minh kha dữ tợn.

Thời gian chớp mắt troi qua, lại đa hai tiếng đồng hồ. Trong hai tiếng nay, bộ
đồ da thu của To Minh như bị nhung nước, tich lũy thật nhiều mồ hoi, tren
người To Minh một mảnh lửa đỏ. Mười một sợi mau lấp loe tựa như mười một vết
thương mau thịt.

Ngay luc nay, To Minh mạnh mở mắt ra, đoi mắt đỏ rực, phat ra tiếng gao. Theo
tiếng gao, cơ thể hắn truyền đến tiếng chấn, đa thấy sợi mau thứ mười hai xuất
hiện!

Tốc độ xuất hiện gần như trong chớp mắt từ mơ hồ biến hoan toan ngưng tụ,
khiến lực lượng khi huyết của To Minh lại lần nữa tăng them một chut.

Nhưng tất cả chưa kết thuc. Sau khi xuất hiện sợi mau thứ mười hai, lửa đỏ
tren người To Minh mặc du giảm bớt nhưng ngay sau đo, tuy theo tiếng rống đa
thấy sợi mau thứ mười ba trồi len!

Sợi mau thứ mười ba xuất hiện, toc To Minh khong gio tự bay. Cảm giac uy nhiếp
bung phat từ than thể gầy yếu của hắn.

Huyết dịch trong người mau chong chuyển động. Giờ phut nay hắn khong co cảm
giac như khong đủ mau, ma la qua sung tuc. Nếu khong ngưng tụ ra sợi mau, cảm
giac như xac thịt sẽ vỡ tan. Lien tục xuất hiện hai sợi mau nhưng lửa nong
trong người hắn vẫn tồn tại chut it.

To Minh sắc mặt vặn vẹo, cảm giac toan than nong bức kho thể chịu đựng. Hắn
nang len tay phải, bản năng xe rach đồ da thu, nửa người tren trần trụi ro
rang lộ ra mười ba sợi mau. Chung khong co quy tắc rải rac ở ngực, lưng, hai
tay To Minh.

Mau sợi mau đỏ thẫm như nhỏ ra mau tươi. Co thật nhiều mồ hoi chảy ra từ người
To Minh, bị anh sang đỏ chiếu rọi co loại xinh đẹp yeu dị.

To Minh hai mắt đỏ rực nhưng ben trong khong đien cuồng. Hắn vẫn binh tĩnh,
tất cả con trong tầm khống chế của hắn. Cảm nhận được khi huyết trong than
thể, To Minh chẳng chut do dự, dựa theo truyền thừa tu Man, từng chut một vận
chuyển huyết dịch, khiến mau cang them đậm đặc!

Lại qua một tiếng đồng hồ, To Minh ngửa đầu rống gầm. Tren người hắn mơ hồ
xuất hiện sợi mau thứ mười bốn!

Tiếng rống quanh quẩn trong động dấy len vo số hồi am. Mới nghe thi tựa như co
nhiều người rống gầm.

"Sợi mau thứ mười bốn, đi ra cho ta!"

To Minh than thể run rẩy, cảm giac mạnh mẽ cang them manh liệt. Đa thấy sợi
mau thứ mười bốn mau chong ngưng tụ, nhin bộ dạng dường như khong lau lắm la
co thể hoan toan xuất hiện.

Nhưng khi thời gian troi qua mười phut thi sợi mau thứ mười bốn vẫn đang giay
dụa, như la thiếu lực lượng để ngưng tụ no.

To Minh cảm giac khi huyết vận chuyển chậm rai, lửa nong trong người đa sắp
hoan toan tan đi. Nếu kết thuc thế nay thi sợi mau thứ mười bốn con chưa ngưng
tụ, phải chờ đợt tới mới lam được.

To Minh hai mắt chợt loe, hắn khong chut nghĩ ngợi, tay phải nang len chộp
hướng ben cạnh, ngay chỗ đo con co một vien Sơn Linh Dược!

Chộp đan dược nay, To Minh lập tức bỏ vao trong miệng, cắn chặt răng, nhai nat
đan dược xong nuốt vao. Sau đo hắn lại lấy ra một vien Thanh Trần Dược, nuốt
hết rồi than thể hắn run rẩy kịch liệt, lửa đỏ đa biến mất tren lan da lại lần
nữa bốc chay, trong thời gian ngắn đạt đến trinh độ kinh người.

Cảm giac nong bức trong người hắn cang đien cuồng tăng len. Sự menh mong vượt
xa trước đo, đạt đến trinh độ khiến To Minh sắp khong thể chịu đựng nổi.

"Sợi mau thứ mười bốn, đi ra!"

Ben trong To Minh co sự bướng bỉnh, điều nay chinh hắn cũng khong phat hiện,
nhưng co thể nhin ra từ cuộc sống của hắn, đa ẩn chứa từ rất lau rồi.

Theo tiếng rống, cơ thể hắn lại phat ra tiếng chấn. Đa thấy sợi mau thứ mười
bốn chớp mắt ngưng tụ, tỏa ra luồng sang đỏ yeu dị. Khi sợi mau thứ mười bốn
đi ra rồi, To Minh khong lựa chọn kết thuc. Hắn lien tục nuốt vao hai vien Sơn
Linh Dược, la để tu vi của minh co thể phut chốc tăng cao.

Bảy ngay hắn luyện dược thường hay suy nghĩ, Nguyệt Dực trước tien xuất hiện,
trong bộ lạc A Cong mỉm cười ẩn giấu sầu lo, những điều To Minh nhin thấy
trong mắt. Mặc du hắn khong noi ra nhưng mơ hồ hiểu ro, dường như co may đen
bao phủ tren bầu trời bộ lạc.

Nhớ tới Man Cong Hắc Sơn bộ lạc đột pha tu vi, lại nghĩ đến A Cong từng noi
trong bộ lạc co phản đồ, khong an toan, trong long To Minh rất lo au. Hắn muốn
hỗ trợ A Cong, muốn trợ giup bộ lạc, nhưng tu vi hiện tại của hắn ro rang
khong đủ.

Hắn muốn biến mạnh, muốn khiến minh trở thanh cường giả

Khi sợi mau thứ mười bốn đi ra, To Minh lần nữa vận chuyển khi huyết trong
người, khiến huyết dịch đien cuồng chuyển động, để sợi mau thứ mười lăm bị bức
ra.

Thật lau sau, than thể To Minh run rẩy mang đến sự đau đớn. Nhưng hắn khong do
dự, khi mau trong người vận chuyển, thet một tiếng, sợi mau thứ mười lăm xuất
hiện!

Mười lăm sợi mau ở nửa người trần trụi của hắn tựa như mười lăm vết sẹo, tỏa
ra anh sang đỏ, cung luc đo khiến To Minh thoạt nhin cang them hung manh.

Nhưng chỉ mới la mười lăm sợi mau To Minh con chưa thỏa man, hắn khong ngừng
vận chuyển, thời gian troi qua.

Sợi mau thứ mười sau đa ngưng tụ!

Đến tận đay, lửa nong tren người hắn tan đi rất nhiều, tựa như tất cả sắp kết
thuc. Nhưng anh mắt To Minh chợt loe, lộ ra tia sang lạnh, cung luc đo lặng lẽ
nang len tay phải vỗ mạnh trước ngực. Đanh một cai, một luồng lực mạnh mẽ nhập
vao trong người, kich động nhảy nhot trong tim hắn.

"Sợi thứ mười bảy, xuất hiện cho ta!"

Trai tim hắn co lực lượng nay kich động, bung phat ra thật nhiều huyết dịch,
thuận theo toan than lần nữa mau chong vận chuyển. Ở ngực hắn, sợi mau thứ
mười bảy, xuất hiện!

Sau khi sợi mau thứ mười bảy xuất hiện, dường như than thể To Minh đa tắt lửa,
cảm giac menh mong chợt biến mất, toan than trống rỗng. Hắn biết, đay la kết
quả dược hiệu mất đi.

Cung luc đo, từng đợt đau nhoi hiện ra trong người hắn. Điều nay đại biểu cho
than thể hắn sau khi cưỡng bức tu luyện thi bị thương.

"Người tu Man, chịu chut đau đớn va vết thương thi khong tinh cai gi!" To Minh
thi thao, cảm nhận trong người lực lượng ro rang mạnh hơn trước khoảng phan
nửa, mắt xẹt qua tia kien quyết.

Hắn khong đứng dậy ma la lấy ra một gốc thảo dược trong bộ da thu bị xe rach
đặt ben cạnh. Thảo dược nay chinh la Thien Nham Thảo!

Vật nay la trừ đan dược ra la hắn được đến thảo dược mạnh nhất! Trừ cho Loi
Thần một phần ra, hắn khong tuy tiện dung. Nhưng giờ phut nay hắn dứt khoat
lấy ra. Hắn cần một hơi xong len, cố gắng tăng cao tu vi tới mức lớn nhất.

Cầm thảo dược, To Minh để lại một canh để ngay sau co cần dung, con lại nuốt
vao hết, dung Thanh Trần Dược để gia tăng dược hiệu.

Cảm giac mat mẻ phat ra trong người hắn, một tia nong bức con lại chớp mắt bị
dung hợp một chỗ. Tren người To Minh co khi lạnh như ẩn như hiện, hỗ trợ mười
bảy sợi mau cang them ro rang.

Co khi lạnh nay, than thể To Minh hơi xanh xao, nhưng huyết dịch trong người
hắn lại vận chuyển mau chong. Hai tiếng đồng hồ, bốn tiếng đồng hồ. Khi ben
ngoai bầu trời nổi len sắc trắng, khi Tiểu Hồng chơi xong trở về, To Minh vẫn
khoanh chan ngồi đo, khong động đậy.

Tiểu Hồng biết To Minh đang tu hanh, nằm ở một ben, đoi khi liếc mắt một cai
rồi kho khe ngủ say.

Bầu trời từ sang sớm đến trưa, lại từ buổi trưa chậm rai tới hoang hon. Rất
nhanh lại la tối đen, chỉ co vầng trăng sang tỏ, bong tuyết rơi tren mặt đất.

Tren người To Minh, giờ phut nay đa khong phải mười bảy sợi mau ma la mười
chin sợi!

Xuất hiện them hai sợi tồn tại ở đoi tay hắn, lấp lanh luồng sang đỏ.

Đem khuya, toan than To Minh tỏa ra anh sang đỏ, chiếu sang toan bộ động đa
voi. Hắn chậm rai mở đoi mắt, thở ra một hơi. Hai mắt hắn lộ ra anh sang khiếp
người. Nhin thấy Tiểu Hồng đang ngủ say, thỉnh thoảng tum long, khoe miệng hắn
nhếch len nụ cười.

Hắn thu lại anh mắt nhin Tiểu Hồng, bản năng ngẩng đầu nhin mấy cai lỗ nhỏ
tren vach động. Ở vị tri của hắn co thể thong qua lỗ nhỏ nhin sắc trời va vầng
trăng ben ngoai. Liếc mắt một cai, To Minh chậm rai khep hai mắt, chuẩn bị vận
chuyển khi huyết trong người binh ổn sự tu hanh tạo ra một chut đau đớn.

Nhưng khoảnh khắc hắn khep mắt, To Minh bỗng nhien lại lần nữa mở mắt ra. Hắn
mơ hồ cảm thấy từ chỗ minh thong qua lỗ hổng nhin anh trăng hơi khac biệt.

Giờ phut nay lần nữa xem xet, dần dần, hắn trợn to đoi mắt!

Vầng trăng tren trời, khong ngờ co chut điểm đỏ.

---o0o---
-----oo0oo-----


Cầu Ma - Chương #36