Người đăng: Boss
Trong động đa voi, To Minh cẩn thận tiến len trước, chậm rai tiến vao chỗ sau
trong. Hắn một đường tiến tới rất la cảnh giac, thường nhin đường phia trước
rồi mới di chuyển than thể, tay cầm cai sừng, anh mắt lấp lanh anh sang. Khi
huyết trong người vận chuyển khiến hắn co thể tuy thời bộc phat lực lượng sợi
mau thứ mười một.
Đi len một chut To Minh thường bản năng kiếm chỗ co thể ẩn nup gần đo, để
phong khi gặp phải nguy hiểm thi co thể trốn tranh. Hoặc la Nguyệt Dực đột
nhien trở về, hắn co thể nup đi.
Đối với sự vật chưa biết, mặc du To Minh to mo nhưng cũng rất cẩn thận, đe nen
long hiếu kỳ. Đặc biệt la ở nơi chốn nguy hiểm, To Minh cang phải lam như vậy.
Theo hắn khong ngừng tiến len, sự lạnh lẽo trong động cang ro rang. Lại them
ben trong it khi xuất hiện lối rẽ, cho nen tốc độ của To Minh ngay cang nhanh
hơn.
Xung quanh am u, vach tường co nhiều chỗ nứt rạn kich cỡ khac nhau, nhin bộ
dạng chắc la quanh năm bị sức nong gay ra. Nhưng To Minh cũng phat hiện co một
số vết rạn mới xuất hiện, mau sắc ben trong vach hơi khac biệt.
'Kỳ lạ, những vết rạn nay nhất định vừa xuất hiện. Đến tột cung la loại lực
lượng gi co thể khiến vach tường nứt ra cai mới…' To Minh anh mắt chợt loe,
trong long co suy đoan.
'Trừ phi sau khi cực nong thi đột nhien đong lạnh, sẽ bộc phat ra lực lượng
kho thể tưởng tượng…' To Minh gai đầu, khong nghĩ nhiều nữa ma la ghi nhớ hiện
tượng nay trong long.
Khong biết hắn đi đa bao lau, cảm giac thời gian rất la dai, bỗng nhien To
Minh chợt dừng bước chan. Trước mặt hắn ro rang hang động mở rộng ra, cang
tiến sau thi cang lớn.
"Khong chừng đa đến tận cung!"
To Minh cẩn thận nhin xung quanh, chậm rai tiến len, khong bao lau sau, hang
động trước mắt hắn ngay cang lớn, đến cuối cung To Minh hit sauhơi nhin cảnh
tượng trước mắt, suy tư.
Trước mặt hắn co một động đa lớn cỡ bộ lạc hắn ở. Xung quanh co đầy rẫy nhiều
cai động nhỏ, quet mắt ước tinh khoảng chừng chục cai. Động nhỏ hắn đi ra
chinh la một trong số đo.
Đang suy nghĩ, To Minh tiến len trước, anh mắt chợt loe, do xet mỗi một cai
động nhỏ, cuối cung đoi mắt ngưng tụ, nhảy người len, ngửi ben ngoai cac động
nhỏ.
Khi hắn đi qua cac động nhỏ rồi, To Minh nhin chằm chằm một cai, khong chut
chần chờ chui vao. Trong động nhỏ chỉ co cai động nay la hắn ngửi thấy nhan
nhạt mui mau.
Hiển nhien động nay mới la chỗ Nguyệt Dực bay ra.
Một đường chạy vội, đoi khi To Minh sẽ dừng lại, anh mắt suy tư dung cai sừng
đao xuống một khối đa lớn tren vach tường. đa nay cung loại với đường hầm.
Mặc du chem xuống co chut phiền phức, nhưng To Minh vẫn kien quyết lam, đa lớn
tuy theo hắn tiến len bị đao ra vai cai.
Mỗi khi đao ra một cai, hắn sẽ dựa theo goc độ đặt ở một ben.
Dần dần, To Minh cẩn thận do xet tốc độ ngay cang nhanh. Hắn co thể cảm nhận
được, hướng minh đi la phia chan nui, cho nen phạm vi mới ngay cang lớn. To
Minh thuận theo động nhỏ khong ngừng chạy sau vao trong. Hắn cảm giac minh đa
đi rất xa, dần dần trước mắt, hắn nhin thấy một mảnh mau đỏ.
Đỏ như lửa, thoạt nhin co chut khong thấy ro hinh dạng.
Khoảnh khắc nhin luồng lửa đỏ nay, bước chan To Minh chậm lại, tim hắn đập
mạnh. Hắn mơ hồ cảm giac, nơi nay chinh la tận cung. Nhưng cang tới gần, hắn
co ảo giac mau trong người đang thieu đốt. Loại cảm giac nay, hắn khong xa lạ.
Vach tường xung quanh, đa cứng rắn co vo số vết trầy, ben tren con co dấu vết
răng cắn, lộ ra khong khi quai dị, khiến To Minh hơi khẩn trương. Nhưng hắn
khong dừng bước ma la dần đi tới nơi truyền đến anh sang lửa đỏ.
Nơi nay đich thực la tận cung đường hầm, phia trước khong co đường ma la hang
động lớn. To Minh sắc mặt cảnh giac đứng đo nhin ben dưới.
Liếc mắt nhin cả người hắn tựa như bị set đanh, đứng ngay ra, bản năng lui ra
sau vai bước, hit ngụm khi lạnh.
Đay la một cai long chảo to. Trong long chảo co vo số mũi nhọn nho len. Mũi
nhọn mau xam nhưng khong ngừng tỏa ra khi lạnh, bao trum xung quanh khiến
trong động cực kỳ lạnh lẽo.
Nếu chỉ la thế sẽ khong khiến To Minh rung động như vậy. Trong long chảo trừ
nhiều khi lạnh mũi nhọn ra, con co vật khac!
Đay la một bộ lạc!
Gian phong xay bằng đa, rao chắn, con co hon đa xay len nhin xa, thậm chi rất
nhiều chỗ trong bộ lạc xay đa lam thanh chỗ nấu cơm.
Ben ngoai mỗi một gian nha đều co một đồ đằng, đồ đằng tựa như một đoan lửa
đang hừng hực thieu đốt!
Những gian phong đa đều rất lớn, xay dựng cực kỳ chỉnh tề, thậm chi nhin
thoang qua con xa hoa hơn cả Ô Sơn bộ lạc To Minh ở.
Trong bộ lạc, To Minh con nhin thấy con đường do đa trải thanh. Tren đường nhỏ
co rất nhiều đa nho len. To Minh nhin nửa ngay cũng khong biết con đường nhỏ
nay co tac dụng gi.
Đay khong phải la bộ lạc binh thường, cang khong phải la bộ lạc hoan chỉnh!
Ánh mắt To Minh rơi vao mấy gian nha ở me ria bộ lạc. Gian nha tựa như bị
người dung lực lượng kỳ quai bẻ thanh hai phần, tồn tại trong long chảo chỉ co
một nửa.
Một nửa khac, chẳng biết đi đau.
Đặc biệt la chỗ mặt đất dựng len bộ lạc, trừ con đường nhỏ do đa trải thanh,
vị tri khac dường như la bun đất, ro rang khac với đa nui nơi đay!
To Minh hơi thở hỗn loạn, tất cả điều hắn thấy, quanh quẩn trong đầu lời A
Cong từng noi, truyền thuyết về Hỏa Man…Dần dần, đầu hắn hiện len một hinh
ảnh, đo la một bộ lạc vo cung rộng lớn tren mặt đất, chiếm cứ phạm vi menh
mong, mắt nhin khong thấy giới hạn.
Tất cả gian nha trong bộ lạc đều xay bằng đa, co đồ đằng ngọn lửa. Đồ đằng,
chinh la đại biểu ten bộ lạc!
Nhưng co một ngay, trong bộ lạc xuất hiện kịch biến. Khong biết co lực lượng
gi chia cach thanh nhiều phần, đồng loạt tan vỡ. Rồi bị lực lượng kỳ dị đem bộ
lạc va tộc nhan tan vỡ ra, ngay cả mặt đất họ ở cũng bị di chuyển, biến mất.
Trong đo một phần nhỏ đất đai va bộ lạc bị chuyển vao trong Ô Sơn nay.
"Đo khong phải la truyền thuyết…" To Minh nhin thứ trước mắt, kho thể tin. Hắn
khong thể tin tưởng, thi thao.
Ánh mắt hắn quet qua bộ lạc, cuối cung rơi vao trung tam bộ lạc, con ngươi co
rut.
Ở đo, co một vật quai dị!
Đo la một cay đại thụ! Hoặc nen noi, no tựa như cay đại thụ! Toan than đỏ thẫm
tỏa ra anh sang tựa như lửa, luc trước To Minh trong đường hầm thấy anh lửa la
phat ra từ đại thụ.
Cay tho cỡ mười người om, rễ xuyen thấu mặt đất, tựa như xuyen qua Hắc Viem
Sơn, xam nhập tận cung đất, khong biết phan tan dai đến đau.
Cay chỉ co than thể, tren đỉnh xuyen thấu qua nham thạch động đa voi, dường
như nơi nay lộ ra chỉ la một phần than cay.
"Một cay mọc trong Hắc Viem Sơn…" To Minh đoi mắt nhin chằm chằm than cay. Ở
đo, hắn nhin thấy đoa hoa nhỏ mau đỏ co chut quen thuộc, nở rộ ra vẻ đẹp yeu
dị.
Nhin đoa hoa nhỏ mau đỏ nay, To Minh nghĩ tới đầm lầy nước bun quai dị trong
rừng c.
To Minh lẳng lặng thu lại anh mắt, nhin di tich bộ lạc chon trong năm thang,
long bỗng dang len nỗi bi ai. Khẽ thở dai, To Minh nhảy người xuống, đứng
trong bộ lạc, đứng ở vạn năm trước, một trong tam đại bộ phận Man tộc, bộ lạc
Hỏa Man dam cung Man Thần chiến đấu.
'Noi vậy, Nguyệt Dực coi như la trong truyền thuyết, năm đo Hỏa Man Cong dung
Man Thuật bất tử, khiến tộc nhan Hỏa Man biến hoa như vậy. Nhưng thế nay thật
kho thể tin được, khong ngờ co Man thuật như thế. Hỏa Man Cong của tộc Hỏa Man
nay đến tột cung tu vi tới trinh độ nao. Trong sach da thu từng noi, sau Ngưng
Huyết chinh la Khai Trần, Khai Trần đến Tế Cốt, sau cảnh giới Tế Cốt rồi thi
khong co giải thich gi nữa, chỉ dung Man Sư lam xưng ho.'
Nhin bộ lạc cổ xưa trước mắt, hắn lặng lẽ tiến len.
Bộ lạc trống trơn, trừ gian nha va một it tạp vật, To Minh khong nhin thấy bất
cứ xương cốt nao. Xung quanh yen tĩnh khiến nơi nay tran ngập cảm giac nghẹn
thở.
Đang luc hắn suy tư đạp hon đa nho len tren con đường nhỏ. To Minh co cảm giac
nhoi nhoi, hắn cui đầu nhin, nghĩ khong ra nơi nay co tac dụng gi, chậm rai
tiến len. Nhưng đang luc bước đi thi hắn chợt dừng lại, tinh cờ trong thấy thứ
gi đo, mạnh ngẩng đầu nhin hướng khong xa. Me bia phan cach bộ lạc, dựa vao
vach đa co một bộ hai cốt!
Bộ hai cốt bị gian nha ngăn chặn khiến trước đo To Minh khong thể trong thấy,
nhưng giờ phut nay hắn đứng ở chỗ co thể trong thấy no ro rang.
Khoảnh khắc nhin bộ xương đo, con ngươi To Minh co rut. Đay la bộ hai cốt duy
nhất hắn thấy tại đay. Hắn bước nhanh vai bước, đi tới ben cạnh bộ xương, cẩn
thận nhin, than thể mạnh chấn động.
Bộ xương rất quai dị. Nửa than tren của no giống như người, nhưng co rut lại
tựa như heo kho. Xương cốt nửa người dưới cang quai dị, tựa như thoai hoa hoa
tan, khac hẳn người thường. Thậm chi sau lưng co hai cốt canh, nhin bộ dạng
xương cốt, co vai phần giống Nguyệt Dực!
Dường như người nay trước khi chết, trải qua biến dị xương cốt, chịu đựng
thống khổ từ người biến thanh Nguyệt Dực. Chỉ la biểu tinh của bộ xương khong
co dấu vết thống khổ, ngược lại mang tia trao phung va kieu ngạo!
Chỉ la khong biết, no trao phung ai…
Ngon trỏ tay phải của no điểm ở vach đa một ben, đam sau vao. To Minh thuận
theo ngon tay ngẩng đầu nhin len, vach đa ben cạnh ro rang co hang chữ!
Đo la chữ thuộc về Man tộc!
Khoảnh khắc anh mắt To Minh rơi vao chữ viết tren vach đa, bỗng nhien đường
hầm thong với nơi đay truyền đến tiếng canh vỗ đập, hỗn loạn tiếng người kinh
hai gao thet. Mơ hồ con co vai tiếng khoc tuyệt vọng!
Nguyệt Dực, đa trở lại!
Sắc mặt To Minh lập tức biến đổi.