Người đăng: Boss
To Minh suy nghĩ rất lau, trước sau xem xet cũng nhin khong ra tac dụng của
Thanh Trần tan. Tại trong ki ức hắn thu được chỉ co phương phap luyện chế ma
khong co tac dụng cụ thể.
Cho đến buổi trưa, anh mặt trời co chut nong bức, To Minh hơi do dự, liền rời
khỏi chỗ nay.
Một đường bay nhanh, hắn cung Tiểu Hồng quay trở lại nơi hắn luyện dược. Tiểu
Hồng khong dừng lại ở chỗ nay qua lau, sau khi trở về lại chạy ra ngoai.
Đứng ở ben ngoai, To Minh đon gio nui, cả người tựa vao vach đa, trong tay cầm
dược thạch mau xanh, bắt đầu trầm tư.
"Đến cung la co tac dụng gi…uống vao khong co hiệu quả, dung ben ngoai cũng
như vậy…" Hắn cau may, thật vất vả mới luyện chế ra dược thạch, nhưng lại tim
khong ra tac dụng của no ở chỗ nao, điều nay khiến To Minh cảm thấy thời gian
một thang trước đo tựa như la lang phi vo ich.
Hắn nhin chằm chằm vao dược thạch, mạnh mẽ cắn răng một cai.
"Thoi, hết thảy con cần chinh minh thử nghiệm! Ta nuốt vao vien dược thạch nay
rồi tự than trải nghiệm một phen!" Tinh cach To Minh vốn quyết đoan, luc nay,
sau khi quyết định, liền khong chut do dự lập tức đem Thanh Trần tan trong tay
cho vao miệng.
Dược thạch vừa vao miệng lập tức tan ra, một cỗ dược hương nồng đậm tran ngập
trong miệng To Minh, tựa như hinh thanh một cỗ nhiệt lưu xong vao cơ thể,
nhưng rất nhanh liền tieu tan khong để lại cảm giac gi nhiều.
To Minh ngay ra tại chỗ, sau đo vội vang đả tọa thử ngưng tụ huyết mạch, nhưng
lại khong co chut nao khac biệt so với binh thường, vẫn như cũ la loại cảm
giac huyết dịch khong đủ nay.
Hắn dung sức gay đầu, tran đầy ảo nao, lần nay hắn thực sự mơ hồ cảm giac,
thời gian một thang trước đo của bản than la lang phi vo ich.
"Khong thể nao, nhất định con co tac dụng khac!" To Minh mặc du thất vọng
nhưng lại khong từ bỏ, chỉ la bất kể hắn xem xet thế nao cũng khong tim ra một
chut manh mối, hắn chỉ đanh thở dai một tiếng, cười khổ khong thoi.
Qua nửa ngay, khỉ con hoa thanh một đạo hồng ảnh chợt loe từ dưới chan nui bay
nhanh ma len, rất nhanh liền đến gần To Minh, tại trước mặt hắn nhảy len mấy
cai, sau khi nem một đam da quả xuống đất lại rời đi lần nữa.
To Minh thầm than, luc nay trong bụng trống trơn, liền cầm lấy da quả vừa ăn
vừa tiếp tục suy nghĩ.
Trong luc bất giac, To Minh đa ăn một hơi no bụng, phun ra hột trai cay, sau
khi sờ sờ bụng lại bắt đầu suy nghĩ. Ánh mắt hắn vo ý lướt qua đam trai cay
con lại, đang luc muốn thu hồi, hắn bỗng nhien sửng sốt.
"No rồi? Ồ!" hai mắt To Minh nhin chong chọc về phia đam da quả, sau đo lập
tức đếm số hột trai cay đa phun ra, tổng cộng la mười lăm hột.
Hắn mơ hồ cảm thấy bản than dường như đa nắm bắt được cai gi, trai tim lại
nhảy len thinh thịch.
"Ta từ nhỏ đa thich ăn loại da quả nay, những năm gần đay Tiểu Hồng lại thường
xuyen hai đến cho ta…nhưng ta khong thich mỗi lần ăn qua nhiều, luc trước ăn
được mười tam, mười chin quả liền sẽ co cảm giac no…nhưng vừa rồi ta mới chỉ
ăn mười lăm quả khong ngờ đa no bụng. La sức ăn của ta nhỏ đi? Hay la cung vật
khac co lien quan?" To Minh liếm liếm moi, hắn con nhớ trước đo bản than từng
nuốt vao một vien Thanh Trần tan.
"Chẳng lẽ Thanh Trần tan nay la loại dược thạch co thể thay thế thức ăn?" Ánh
mắt To Minh lộ ra vẻ suy nghĩ.
"Hoặc la noi, Thanh Trần tan nay co tac dụng gia tăng đồ vật…" Trai tim To
Minh cấp tốc nhảy len, hắn liền hit một hơi thật sau, đối với tac dụng của
loại thuốc nay, hắn đa vắt hết oc suy nghĩ nhưng lại khong tim ra chut manh
mối nao. Bay giờ, cảm thấy tựa như đa nắm bắt được cai gi, hắn khong quản co
hoang đường hay khong, liền lập tức xoay người chui trở lại vao ben trong tiểu
động, nhanh chong tiến đến chỗ luyện dược của chinh minh.
Hắn nhớ số Ô Long tien con thừa lại khong nhiều lắm, vật nay kha la tran quý,
khong phải tại luc trời mưa thi khong cach nao hai được, vi vậy số con thừa
nay hắn một mực khong nỡ đem uống hết.
Nhanh chong trở lại Hỏa Dung động luyện dược. Từ trong sọt, To Minh lấy ra cai
bọc chứa binh nhỏ đựng mấy giọt Ô Long tien. Sau khi mở ra, hắn khong chut do
dự lập tức đặt tại ben miệng một hơi uống hết.
Đối với Ô Long tien, To Minh hiểu rất ro, mấy giọt nay sau khi vao bụng liền
co từng tia lạnh lẽo tran ra, lưu chuyển khắp toan than hắn, dần dần hoa vao
trong huyết dịch.
Đung luc nay, những tia lạnh lẽo do Ô Long tien biến thanh lại đột nhien tăng
len một cach ki dị, khoảng chừng xuất hiện them một thanh. Nhin như khong
nhiều lắm nhưng To Minh lại cảm thụ cực ki ro rang.
Mấy tia lạnh lẽo nay sau khi cung với huyết dịch dung hợp, liền soi trao len,
khiến cho khi To Minh vận chuyển huyết mạch, ben tren than thể xuất hiện bốn
đầu huyết tuyến, tỏa ra huyết sắc quang mang.
Một luc lau sau, To Minh mở mắt, thở ra một hơi trọc khi, hai mắt anh len vẻ
hưng phấn.
"Quả nhien la như thế! Thanh Trần tan nay nếu đơn lẻ phục dụng thi khong co
hiệu quả, nhưng nếu dung một luc cung vật khac thi sẽ co tac dụng gia tăng số
lượng của vật đo. Nhin co vẻ đơn giản nhưng tren thực tế lại cực ki bất pham."
Tinh thần To Minh đại chấn, bay giờ thuật luyện dược nay cấp cho hắn động lực
cực ki lớn.
"Tại nơi thu được phương phap luyện dược nay co mười lăm động nhỏ, hiển nhien
la dung để đặt vao mười lăm loại dược thạch như vầy, chẳng qua luc nay dược
thạch để ta dung con chưa đủ…" To Minh hơi trầm ngam, sau khi do dự một lat,
vẫn quyết định chẫm rai hay nghĩ đến.
Quyết định xong, hắn đứng dậy vội va chạy tới ben cạnh Hoang đỉnh, dung số
thảo dược con lại lần nữa bắt đầu tiếp tục luyện dược.
Ngoại trừ luyện dược, hắn con bảo khỉ con ra ngoai tim kiếm thảo dược, sau khi
thu thập số lượng lớn những loại thảo dược theo trong tri nhớ của hắn ma mỗi
lần A Cong đều muốn lấy đi, hắn lại dung phương phap trong bộ lạc đem đập nat
thanh chất lỏng rồi uống hết, sau đo dung Thanh Trần tan lam phụ trợ, nhờ vay
tốc độ tu luyện của hắn lập tức gia tăng them một it.
Thời gian như thoi đưa, thoang cai đa troi qua hai thang, trong hai thang nay,
To Minh gần như khong đi ra ngoai, Hỏa Dung động nay như trở thanh ngoi nha
thứ hai của hắn vậy. Vị tri nơi nay cũng rất kho bị phat hiện nen To Minh co
thể yen tam ở tại đay tu hanh.
Hai thang nay hắn luyện chế ra khong it Thanh Trần tan, sau đo lại lấy loại
thuốc nay dung cung với cac loại thuốc co tac dụng gia tăng khi huyết khac,
khiến cho tren than thể hắn dần dần ngưng tụ ra sợi huyết tuyến thứ năm.
Thậm chi sợi huyết tuyến thứ sau cũng như ẩn như hiện hinh thanh, giống như
nếu cứ tiếp tục sẽ khong bao lau nữa liền co thể ngưng tụ ra.
Luc nay ngoai trời đa la mua đong, những ngọn nui khac đều bị tuyết bao phủ,
chỉ rieng tại Hắc Viem phong tuyết chưa kịp rơi xuống đa bị tan ra, nhưng như
thế lại khiến cho bốn phia nơi nay bị sương mu bao phủ, xa xa nhin vao trong
rất la ki dị.
Nếu co người ngoai lần đầu tien đến đay, nhin thấy cảnh nay tất nhien sẽ cảm
thấy rất hứng thu, nhưng đối với To Minh ma noi, hắn từ nhỏ đa lớn len tại
vung phụ cận, đối với sự ki dị của ngọn nui nay đa sớm nhin thanh quen.
Một ngay nay, trong luc To Minh khoanh chan ngồi, huyết tuyến tren than thể co
chut nồng đậm hơn, năm sợi huyết tuyến nhỏ lượn lờ tren than thể hắn, dường
như la co đầy đủ sinh mạng, thoạt trong rất kinh người.
Huyết quang khong ngừng tỏa ra, tren than thể To Minh tran đầy mồ hoi, than
hinh hắn run len nhe nhẹ nhưng vẻ mặt vẫn tran đầy sự kien định, đay la hắn
trong nửa thang qua, lần thứ ba thử ngưng tụ ra sợi huyết tuyến thứ sau, một
khi sợi huyết tuyến nay ngưng tụ thanh cong, hắn lập tức co thể trở thanh man
sĩ Ngưng huyết cảnh tầng thứ hai.
Quan trọng nhất la hắn co thể thi triển ra loại man thuật đầu tien trong đời,
một loại man thuật thuộc về bộ lạc của hắn, ten la Thich linh thuật.
Thich linh man thuật, thuật nay khong phải tay khong thi triển, ma cần một it
thi thể của da thu vừa mới chết đi, thong qua tự than ngưng tụ ra huyết tuyến,
đi cảm thụ linh hồn của da thu đa chết đo, sau khi đem no rut ra, thi co thể
gia tăng một phần năng lực của bản than trong thời gian ngắn.
Sau khi nắm được man thuật, mới co thể xưng la man sĩ, sẽ cung cac tộc nhan
khac co sự phan biệt ro rang. Bản than man sĩ cường đại hơn gấp mấy lần.
Một luc lau sau, than thể To Minh chấn động, huyết quang vờn quanh than thể
dần dần tieu tan, năm sợi huyết tuyến tren da hắn cũng dần dần ẩn đi, việc
ngưng tụ ra sợi huyết tuyến thứ sau lại lần nữa thất bại.
To Minh thở ra một hơi thật sau, sau khi trầm ngam một lat, liền lấy ra một it
dịch thuốc cung với Thanh Trần tan lần nữa nuốt vao, lại bắt đầu một lần tu
hanh.
Thời gian từng ngay troi qua, đảo mắt lại la một thang, tren toan bộ Ô Long
sơn đều bị bao phủ bởi lớp tuyết day đặc, du la tại Hắc Viem phong nay, sương
mu cũng ngay cang day hơn, hơi nong cũng dường như co dấu hiều muốn tản đi.
Thời điểm lạnh nhất trong một năm đa đến.
Nhưng đối với To Minh ma noi, luc nay lại la luc then chốt nhất, trải qua hắn
khong ngừng nỗ lực lại cộng them co đầy đủ thảo dược cung Thanh Trần tan,
khiến cho tốc độ tu luyện của To Minh tại Ngưng huyết cảnh cực ki nhanh, luc
nay sợi huyết tuyến thứ sau đa thanh hinh, đang ở thời điểm trọng yếu sắp sửa
ngưng tụ ma ra.
Khỉ con tại trong mua đong nay cũng khong muốn đi ra ngoai, long toan than no
đỏ rực, ở tren tuyết trắng co thể thấy được ro rang, vi vậy ma khi đến mua
đong, no đều sẽ an tĩnh lại.
Luc nay no ngồi xổm ở ben cạnh To Minh, vừa ha hơi, hai mắt vừa lưu chuyển
nhin hắn. Nhưng đung luc nay, no bỗng nhien mạnh mẽ xoay đầu, hai mắt lộ ra vẻ
manh liệt, lỗ tai động mấy cai.
Co một vai thanh am mơ hồ từ ben ngoai truyền đến…
"Úc Nha, ngươi noi Thien Nham thảo la sinh trưởng ở chỗ nay? Chung ta tim đa
nửa ngay cũng khong tim được, co phải ngươi tinh sai hay khong?" Đo la một
thanh am am lanh, rơi vao trong tai khỉ con, khiến cho toan than no run len.
"Chắc la khong đau, ta nhớ luc trước khi thấy được, no vẫn la cay non, cho nen
đa hạ xuống một đạo man thuật che dấu gần đo, tinh đến bay giờ no cũng đa lớn
mới phải, ngươi nen biết chỗ nay la nơi tộc nhan binh thường đến thu thập thảo
dược, bọn họ khong thể nao nhin ra man thuật của ta." Người trả lời, thanh am
hơi ben nhọn.
"Vậy nhanh đi tim a, nếu đay thực sự la Thien Nham thảo, co lẽ co thể giup ta
nhanh chong đột pha tầng thứ ba, bước vao Ngưng huyết cảnh tầng thứ tư, về
phần ngươi, cũng co thể tiến vao tầng thứ ba"
"Khong cần gấp gap, hẳn la ở chỗ nay rồi, ta co thể cảm thụ được man thuật cảm
ứng vẫn con tồn tại…Nếu ngươi co thể đạt đến tầng thứ tư, luc đo liền co thể
tiến vao Hắc Sơn săn đội…Ta nghe noi con mồi lần nay la do A Cong tự minh định
ra… co thể đoạt được nhiều it bao nhieu cũng đều thuộc về chinh minh"
Thanh am tro chuyện của hai người đo cang ngay cang gần, nghe xong liền co cảm
giac tựa như họ đa ở ben ngoai, khiến cho khỉ con cực ki khẩn trương đến thở
mạnh cũng khong dam. No mơ hồ cảm thụ được hai người ben ngoai co thể tạo
thanh uy hiếp cực lớn đối với bản than.
No lien tục quay đầu nhin về phia To Minh, nhưng hai mắt To Minh vẫn nhắm
nghiền, than thể hơi co chut run rẩy, ben tren huyết quang cang luc cang sang
rực, sợi huyết tuyến thứ sau tựa như đều co thể tủy thời hoan toan ngưng kết.
Nhưng vao luc nay…
"Tim được rồi! Ồ? Ngươi xem ở chỗ nay lại co một cai động, đang tiếc hơi nhỏ"
"Đung rồi, chinh la Thien Nham thảo! Về phần cai động nay…Nơi đay từng la vung
đất thuộc về Hỏa Man, bốn phia động nay lại co lửa nong, ben trong hẳn la
trống khong. Nếu đa đến, liền vao xem thử cũng được, chỉ la động khẩu cũng
khong lam kho được ta" Thanh am hai người đo truyền đến, nội dung trong lời
noi lại khiến cho sắc mặt khỉ con đại biến.
Trong luc non nong, no liền mạnh mẽ cắn răng, sau khi quay đầu lại liếc To
Minh một cai thật sau, no nhe răng hoa thanh một đạo hồng ảnh trực tiếp nhảy
vao nơi xuất khẩu ben trong tiểu động, xuoi theo động nay chợt loe ma đi.
Ben ngoai lập tức truyền đến am thanh kinh ho cung hưng phấn.
"La Hỏa vien, con la một ấu thể nữa chứ, haha!"
"Chỗ nay la nơi no tranh lạnh, nhanh bắt no, mau huyết của no đối với chung ta
la vật đại bổ, da long lại cang co thể đem hiến cho A Cong!"
Theo một tiếng keu thảm the lương, thanh am ben ngoai dần dần đi xa, nhưng ben
trong Hỏa dung động nay, vẻ mặt To Minh lại trở nen vặn vẹo, kịch liệt run
rẩy.
"Cac ngươi…tim chết…" To Minh mạnh mẽ ngẩng đầu, phat ra một tiếng gao phẫn
nộ.