Sát Cơ


Người đăng: Boss

Chớp mắt khi To Minh ngẩng đầu, hai mắt hắn tran ngập tơ mau, toan than cang
la bị huyết quang bao phủ, khiến cho ben trong Hỏa Dung động hoan toan bị
chiếu rọi bởi huyết sắc.

Than thể hắn khong ngừng run rẩy, theo sự vận chuyển của huyết mạch, trai tim
hắn đập cang luc cang nhanh, dường như muốn nổ tung ra, khiến cho vẻ mặt To
Minh cang them vặn vẹo.

Luc nay, hắn đang ở vao thời điểm quan trọng nhất, khong thể nao ngừng lại,
nhưng tiếng keu the lương của khỉ con cung với những sự việc mới phat sinh vừa
rồi, To Minh đều nghe thấy ro rang.

Hắn chỉ biết trơ mắt nhin khỉ con vi bảo vệ bản than ma một minh xong ra dẫn
dụ hai kẻ ben ngoai đi nơi khac.

Cả đời nay của To Minh, hắn chưa bao giờ giống như hiện tại, đien cuồng như
vậy. Khỉ con la người bạn than duy nhất của hắn trong khu rừng nay, mấy năm
gần đay, hắn đa xem no như la than nhan của minh. Luc nay đay đien cuồng,
khiến cho toan than To Minh nổi đầy gan xanh, trong cơ thể hắn tiếng ầm ĩ, rền
vang khong ngừng quanh quẩn.

Tren than hắn hiện len năm sợi huyết tuyến, luc nay tỏa ra anh sang choi mắt,
ben trong hồng mang, sợi huyết tuyến thứ sau cang la mơ hồ sắp sửa hoan toan
ngưng tụ, dường như no đang vung vẫy muốn pha ken ma ra vậy.

"Đang giận…Ngưng huyết cảnh tầng thứ hai!" Hai mắt To Minh đỏ hồng, ngẩng đầu
gầm len một tiếng. Trước đo hắn thử nghiệm mấy lần đều tương đối on hoa, vậy
nen du thất bại cũng sẽ khong tạo ra ảnh hưởng với than thể.

Thế nhưng hiện tại, khỉ con sống hay chết, hắn khong biết. Mỗi một giay troi
qua, trong long To Minh như co lửa đốt. Luc nay, hắn hoan toan khong nghĩ đến
hậu quả, đien cuồng vận chuyển huyết mạch trong cơ thể, dựa theo phương phap
Tu Man đem mau huyết toan than hướng về nơi sợi huyết tuyến thứ sau mơ hồ xuất
hiện.

"Oanh" một tiếng, mau tươi từ khoe miệng To Minh tran ra, than thể hắn run
rẩy, sắc mặt hơi co chut trắng bệch, hắn hanh động đien cuồng như vậy phải noi
la đại kˠcủa việc Tu Man. Người Tu Man, nhất la trong giai đoạn Ngưng huyết,
hầu hết đều yeu cầu phải xay dựng căn cơ vững vang, khong thể dễ dang vọng
động.

Thanh am ầm vang nay ngoại giới nghe được khong lớn lắm, nhưng trong cảm thụ
của To Minh lại giống như la trời long đất lở, khong ngừng vang vọng trong
đầu.

"Đang giận!" To Minh gắt gao nhin chằm chằm về phia động khẩu, hắn dường như
co thể thấy được, ở nơi đo, khỉ con đa kinh hoang, sợ hai, bất lực va kien
quyết như thế nao.

Khong chut do dự, To Minh lại lần nữa vận chuyển toan bộ huyết mạch trong cơ
thể tiến hanh lần trung kich thứ hai.

Mau tươi từ khoe miệng hắn ngay cang tran ra nhiều hơn, từng giọt, từng giọt,
xuoi theo cằm, rơi xuống mặt đất.

Lần thứ ba, lần thứ tư, lần thứ năm!

Trong khoảnh khắc, vao lần thứ năm, khi hắn vận chuyển mau huyết toan than tựa
như chảy ngược đanh sau vao, To Minh phun ra một ngụm mau tươi thật lớn, lập
tức sắc mặt của hắn liền trở nen hoan toan trắng bệch, thế nhưng vẻ mặt của
hắn lại lộ ra sat cơ ngập trời, kết hợp với mau tươi nơi khoe miệng, khiến cho
luc nay thoạt trong, To Minh tran ngập lanh ý.

Than hinh hắn từ trong khoanh chan bỗng nhien đứng len, nhay mắt khi hắn đứng
len, trong cơ thể phat ra tiếng nổ ầm ầm, sợi huyết tuyến thứ sau bỗng nhien
hoan toan ngưng tụ ra.

Cung với sự xuất hiện của sợi huyết tuyến thứ sau, một cỗ khi tức hoan toan
khac biệt với Ngưng huyết cảnh tầng thứ nhất thinh linh từ trong cơ thể To
Minh bộc phat, khiến cho mai toc của hắn khong gio tự bay. Sau sợi huyết tuyến
tren da hắn dường như co sinh mạng, nhanh chong du tẩu.

Ngưng huyết cảnh, tầng thứ hai!

Khong đợi tu vi tầng thứ hai được củng cố hoan toan, than thể To Minh nhoang
len, lấy tốc độ nhanh gấp đoi so với luc trước, trực tiếp cầm lấy cung tiễn
cung xương sừng ở ben cạnh, lao thẳng về phia động khẩu, vừa đảo mắt đa biến
mất tại chỗ.

Nhanh chong chui ra khỏi tiểu động, khi hắn xuất hiện ở ngoại giới, trong về
phương xa thấy tuyết bay tan loạn, mặt trời sắp ngả về tay, luc nay đa la
hoang hon.

"Một ten Ngưng huyết cảnh tầng thứ hai…một ten Ngưng huyết cảnh tầng thứ ba…"
Trong mắt To Minh tran ngập tơ mau, han quang chợt loe rồi biến mất, mặc du
địch nhan cường đại, nhưng hai mắt hắn khong hề tồn tại sự sợ hai, chỉ co một
mảnh sat cơ.

Luc nay, hắn sớm đa quen mất sự kinh hoang, tại chớp mắt khi khỉ con bị bắt
đi, hai ten man sĩ của Hắc Sơn bộ đa trở thanh kẻ địch sinh tử của hắn.

Khong phải la bọn hắn chết thi chinh la To Minh vong!

Cho du co giống như thieu than bay vao lửa đi nữa! Người ngoai lam sao co thể
biết được nhan quả của cau chuyện thieu than va lửa. Đo la sự cố chấp, la một
lần giay giụa, vung vẫy của sinh mạng, khong phải la lửa diệt, chinh la thieu
than tieu vong.

To Minh khong chut do dự, than hinh nhoang len triển khai hết toan bộ tốc độ
hướng về phia trước bay nhanh ma đi. Hắn than la người Man tộc, từ nhỏ đa chơi
đua va hai thuốc tren ngọn nui nay, đối với nơi nay hiểu rất ro, cộng them đo
hắn cũng rất tinh thong truy tung phương phap.

Trong luc bay nhanh, To Minh vừa nhin dưới mặt đất, vừa nhanh chong lau kho
mau tươi tren tay cung nơi khoe miệng. Một lat sau, anh mắt hắn chợt loe. Hắn
thấy được tren một đam cay cỏ kho phia trước, co vai vết tich hỗn loạn. Cầm
lấy một đoạn canh nơi đo nhin kĩ, sat cơ trong mắt hắn ngay cang đậm, nem canh
cay xuống đất, hắn lập tức thay đổi phương hướng, than hinh chợt loe rồi biến
mất.

Dọc theo đường đi, To Minh mặc kệ hết thảy triển khai toan bộ tốc độ của bản
than, đem sự nhanh nhẹn của bản than hắn phat huy đến cực hạn. Trong luc đuổi
theo, hắn phat hiện ra rất nhiều manh mối, cang thấy được một bai mau.

Trong mau tươi co trộn lẫn mấy sợi long mau hồng của khỉ con!

Chỉ co điều mau tươi đa bắt đầu kho, điều n cho thấy đối phương đa bắt khỉ con
tại đay va rời đi kha lau trước đo rồi.

"Đuoi theo khong kịp…" Sắc mặt To Minh am trầm, hai tay hắn nắm chặt, trong
mắt lại lần nữa lộ ra vẻ đien cuồng.

"Bọn hắn la người của Hắc Sơn bộ, nhất định sẽ trở về đo…Nếu la vậy thi từ đay
đến Hắc Sơn bộ con co một con đường tắc, gần hơn." To Minh xoay người cất
bước, than thể nhoang len biến mất trong khu rừng phủ đầy tuyết trắng.

"Nhanh hơn chut nữa" To Minh phong nhanh, trong rừng rậm liền co cảm giac tựa
như đang bay, nhưng hắn vẫn cảm thấy tốc độ của minh qua chậm, trong luc tiến
về phia trước, hắn để lại tren mặt tuyết một day vết chan lien tiếp. Đung luc
nay, trong một cai chớp mắt, than hinh To Minh lại lần nữa nhảy len rồi hạ
xuống.

Một đam tuyết phia trước hắn bỗng nhien xao động, sau đo lại co một đầu tiểu
thu trong như hồ ly, toan than phủ đầy tuyết, tren đỉnh đầu mọc ra đoi sừng
hươu từ trong đống tuyết đọng nhảy ra, tốc độ của no cực nhanh, gần như la
trong chớp mắt no đa tiếp cận To Minh.

"Chồn bao" tốc độ của To Minh khong hề giảm bớt, trong khoảnh khắc khi hắn
nhảy len từ chỗ ẩn than của tiểu thu, tay phải của hắn giơ len, hướng về phia
trước đanh ra một quyền.

Nếu đổi lại la trước đo, một quyền nay của To Minh tất nhien la khong đủ lực,
nhưng bay giờ hắn đa la Man sĩ Ngưng huyết cảnh tầng thứ hai, đa co sau sợi
huyết tuyến, trong cơ thể cang la khi huyết mạnh mẽ, khiến cho toan than hắn
khong những la tốc độ, ma cả sức mạnh cũng gia tăng gấp mấy lần.

Một quyền đanh ra, trực tiếp rơi xuống tren than chồn bao, con thu nay rống
to, hai mắt co rut lại, ở giữa khong trung muốn xoay chuyển than thể tach ra,
thế nhưng than thể To Minh lại hướng về phia no va chạm, tay trai của hắn
khong biết từ luc nao đa lấy ra xương sừng, trong chớp mắt cung tiểu thu tiếp
xuc xương sừng liền trực tiếp đem than thể no khai mở.

Mau tươi chảy ra, tiểu thu keu len thảm thiết, no giay giụa tren mặt tuyết lam
cho một mảng tuyết trắng bị nhuộm đỏ.

Sạchlưu loat, trong luc To Minh đang định bước đi thi than thể khựng lại, cui
đầu nhin về phia chồn bao đa chết, anh mắt hắn lập loe, than hinh liền ngồi
xổm xuống, hắn giơ tay phải len, sau đo hit một hơi thật sau rồi vận chuyển
huyết mạch trong cơ thể, lập tức toan than hắn tỏa ra huyết quang, tựa như
cung vết mau dưới mặt tuyết dung hợp lam một, ben tren than thể To Minh được
bao bọc trong huyết quang hiện ra sau sợi huyết tuyến.

Tay phải của hắn chậm rai đặt tren người tiểu thu vừa mới chết, hai mắt lộ ra
anh sang ki dị, lại thấy một sợi huyết tuyến tren người hắn bắt đầu giai giụa,
sau đo chậm rai lan tran, xuoi theo tay phải của To Minh keo dai đến ban tay,
rồi tựa như tan vao ben trong cơ thể của tiểu thu.

Than thể của tiểu thu đa tử vong nay bỗng nhien run len một cach quỷ dị, toan
bộ da long troc ra, than thể cấp tốc heo rũ, trong chớp mắt liền hoa thanh hai
cốt. Cung luc đo, tren than no lại xuất hiện từng tia bạch khi lơ lửng bay
len, ngưng tụ lại cung một chỗ hoa thanh hinh dạng của no khi con sống, nhưng
hơi co chut mơ hồ, tựa như co gio thổi tới liền sẽ tan đi.

Đay la lần đầu tien To Minh thi triển Phệ linh man thuật, ben trong phap quyết
tu hanh hắn thu được co giới thiệu rất tường tận đối với thuật nay, cần phải
thường xuyen bồi nguyen mới co thể cắn nuốt, nhưng bay giờ To Minh khong co
thời gian, hắn chợt mở miệng ra hướng về phia tiểu thu do bạch khi biến thanh
hut mạnh, lập tức tiểu thu nay lại lần nữa hoa thanh từng luồng bạch khi chui
vao trong miệng To Minh.

Than thể To Minh chấn động, hắn cảm giac được rất ro rang, bản than tựa như
thu được một it lực lượng vượt mức, nhưng lực lượng vượt mức nay đang tieu tan
rất nhanh, chỉ sợ dung khong được bao lau than thể sẽ lại khoi phục như binh
thường.

Hai chan nhoang len, hắn nắm chắc thời gian phong nhanh ma đi, tốc độ của hắn
lần nay so với trước phải nhanh hơn khong it, trong phut chốc, liền giống như
một cơn gio, tốc độ cang luc cang nhanh.

Tiếng gio gao thet lướt qua ben tai, suy nghĩ duy nhất trong đầu To Minh luc
nay la đuổi kịp va ngăn cản đối phương, cứu được khỉ con.

Về phần phương phap, hắn khong phải la man phu, tất nhien đa sớm co chuẩn bị.

Nửa canh giờ troi qua, lực lượng vượt mức trong cơ thể To Minh đa sớm tieu
tan, nhưng lại giup hắn đến nơi sớm hơn một it phut, khi ra khỏi Hắc Viem
Phong hắn đa đến gần nơi Hắc Sơn bộ cư ngụ.

Nơi đay la một toa nui nhỏ, thoạt nhin giống như một cai sườn dốc, đứng ở chỗ
nay co thể trong thấy những nơi tương đối xa, tầm quan sat rất rộng.

Đứng ở nơi nay, hai mắt To Minh lộ ra vẻ manh liệt, lien tục chớp động, nhin
chong chọc về hướng Hắc Viem phong ở phia xa. Rất nhanh hắn liền thấy được ở
nơi tận cung xuất hiện hai đạo than ảnh đang di chuyển cực nhanh, một than ảnh
trong số đo cầm tren tay chinh la khỉ con nằm yen khong nhuc nhich.

To Minh đứng đo, tay phải tho vao trong ngực ao lấy ra một cai binh nhỏ ben
trong chứa một vien dược thạch mau hồng. Sau khi xac định tren tay minh khong
co mau tươi, To Minh liền lấy dược thạch ra nắm chặc trong long ban tay.

Dược thạch nay chinh la đon sat thủ của hắn!

Ho hấp binh tĩnh lại, cầm len cung tiễn, trong mắt hắn chỉ co một mảnh tĩnh
mịch. Hai than ảnh ở phương xa cang ngay cang gần, khoảng cach từ đo đến nơi
To Minh đứng khong đến mấy dặm, hai ben trong mắt đều co thể nhin thấy đối
phương.

Hai người nay than thể khoi ngo, thoạt nhin co chut cường trang, đại han mang
theo khỉ con tại trong mua đong nay chỉ mặc tren người một mảnh da thu mỏng
manh, nửa than tren để trần, tỏa ra từng trận bạch khi, tựa như chỉ cần dựa
vao khi huyết chi lực hắn liền co thể khiến cho trời đong gia ret hoa tan.

Nhưng To Minh chỉ liếc hắn một cai, liền đem anh mắt ngưng tụ tren một than
ảnh khac. Người nay cũng rất khoi ngo, lưng đeo trường mau, nhưng cai đầu lại
hơi thấp, chỉ co điều trong cảm thụ của To Minh, lại mơ hồ co thể nhin thấy
được lượng khi huyết khổng lồ trong cơ thể của hắn, lượng khi huyết ấy vượt
qua rất nhiều so với ten đồng bạn, bản than To Minh lại cang khong thể so
sanh.

Đay la một cường giả!

Trong mắt To Minh co rut lại, nhưng hắn vẫn giơ len cung ten cầm trong tay,
hướng về phia đại han đo.

Luc To Minh nhin về phia người nay, đại han nay cũng nhin thấy To Minh, hai
mắt hắn chợt loe len han quang, con ẩn chứa một chut dữ tợn.


Cầu Ma - Chương #14