8. Quyển Trục Thần Bí.


Người đăng: Anokoji_Hanzo

Bước ra khỏi tiệm rèn, Long Thần cùng Huân Nhi liền thở ra một ngụm trọc khí
rồi nhìn nhau cười. Cả ngày hôm nay đối với Long Thần thực sự là một ngày rất
vui vẻ. Hắn được tận mắt chứng kiến quá trình rèn một thanh kiếm cho chính bản
thân mình. Dồng thời cũng gặp được một người rất tốt là Bao đại sư.

Còn Huân Nhi, ngày hôm nay đối với nàng là một ngày cực kì ý nghĩa. Tuy về sau
nàng ít nói hơn lúc sáng, nhưng mà nàng cũng biết được rất nhiều điều mới mẻ.
Hơn nữa, là khi đi cung Long Thần nàng cảm thấy rất thoải mái.

" Được rồi! Ta sẽ đưa muội tới một nơi!". Nhìn sắc trời đã không còn sớm nữa,
Hoàng Hôn đã phủ xuống. Lúc này, Long Thần liền nhìn Huân Nhi cười nói.

Nghe Long Thần nói vậy, Huân Nhi cũng không nói gì. Nàng tuy rất tò mò khi
nghe Long Thần nói vậy, nhưng đây chắc là bí mật, cho nên nàng cũng không muốn
hỏi.

Dắt theo Huân Nhi đi qua rất nhiều con phố rồi cuối cùng, cũng tới một nơi đặc
biệt. Đó là một bơ hồ nằm ở trung tâm của Ô Thản Thành. Ánh đèn từ những ngôi
nhàn xan xát nhau bao quanh khu hô càng khiến cho bờ hồ này trở nên đẹp và lấp
lánh hơn bao giờ hết.

" Đẹp quá!". Bất giác, Huân Nhi nhẹ thốt lên một câu.

Nghe vậy Long Thần cũng khẽ mỉm cười. Lúc trước, hắn có một lần đi dạo bên
ngoài gia tộc và vô tình tới đây. Sau đó thì hắn cũng đã ghi nhớ lại con đường
tới đây và vừa vặn hôm nay lại có dịp dắt theo mĩ nhân tới đây ngắm cảnh.

Trong lúc Huân Nhi vẫn còn đang thích thú nhìn xung quanh. Thì Long Thần cũng
lấy ra một chiếc hộp nhỏ từ bên trong trữ vậy giới chỉ. Lúc này, hắn có chút
hồi hộp, quả thật thì đây là lần đâu tiên hắn tặng quà cho một cô gái. Bảo sao
mà không hồi hộp cho được đây.

" Huân nhi! Tặng cho muội". Hít một hơi thật sâu, Long Thân liền nói.

Nghe Long Thần nói vậy, Huân Nhi cũng bất ngờ nhìn về phía hộp quà nhỏ trên
tay của hắn. Hắn vậy mà tặng quà cho nàng! Lúc này, khuôn mặt của Huân Nhi có
chút đỏ lên. Nàng nhận lấy chiếc hộp rồi ôm chầm lấy Long Thần khiến hắn cũng
bất ngờ.
" Cảm ơn Huynh! Long Thần ca ca. Muội thực sự rất vui". Huân Nhi nghẹn ngào
nói.

" Không sao!". Ôn nhu nói khẽ một câu, Long Thần liền vòng tay ra ôm lấy nàng
vào lòng, đồng thời khẽ đưa tay vuốt vuốt mái tóc của nàng.

Nhưng mà đột nhiên Long Thần cảm thấy lạnh sống lưng, hắn cứ có cảm giác như
có một cặp mắt sắc lạnh đang nhìn hắn chằm chằm.
" Uây uây! Đừng có nói là hai lão già bảo hộ của tiểu ny tử này nhá?". Trong
đầu của Long Thần đang đặt một nghi vấn rất lớn. Bởi vì hắn biết Huân Nhi luôn
luôn có hai vị cường giả âm thầm bảo vệ.

Nói về thân thế thực sự của Huân Nhi thì khỏi nói rồi. Đường đường là đại tiểu
thư của Cổ tộc, hơn nữa lại là đứa con gái mà gia chủ Cổ gia yêu thương nhất.
Tất nhiên là hộ vệ của nàng cũng có thực lực rất khủng bố.

Long Thần thâm hô bản thân may mắn vì không có làm gì đi quá giới hạn vào lúc
này, nếu không thì...! Nhưng dù sao thì chuyện này cũng đã gián tiếp khiến cho
tình cảm của Huân Nhi đối với hắn tiến thêm một bậc. Long Thần cũng không muốn
tiên đi quá nhanh, việc hiện tại là tăng lên thực lực đã.

Một lúc sau, Long Thần bất giác ngó xuống xem Huân Nhi thì ôi thôi. Nàng đã
ngủ từ bao giờ rồi.

" Cái con bé này. Hazz!". Long thần dở khóc dở cười, hắn không nghĩ bà cô này
lại ngủ ngay trong tình trạng này.

Thở dài một cái, Long Thần bất đắc dĩ đỡ lấy thân thể mềm mại của Huân Nhi rồi
bế thốc nàng lên. Để cho cái đầu nhỏ xinh kia tựa vào lồng ngực của mình rồi
bật người lên nóc của một căn nhà gần đó sau đó tiếp tục băng qua vài cái nóc
nữa. Hiện tại ngoài đường vẫn rất đông đúc, chính vì thế nên Long Thần chỉ còn
cách này là có thể trong thời gian ngắn trở về Tiêu gia mà thôi.

Liên tục di chuyển khoảng hai mươi sáu phút gì đó thì cuối cùng Long Thần cũng
đã nhìn thấy đại môn của Tiêu gia. Thấy vậy Long Thần liền nhẹ cả người, hắn
cuối cùng cũng sắp thoát khỏi cặp mắt sắc lạnh kia rồi. Cái cảm giác này nó
không khác gì tra tấn a!.

Bỏ qua hai tên canh cửa, Long Thần trực tiếp bế Huân Nhi bước thẳng tới phòng
của nàng. Vừa mở cửa ra Long Thần đã lập tức ngửi được mùi hương gì đó rất khó
tả, kể cảc các loại nước hoa trên địa cầu cũng không thể so sánh được.

Căn phòng này của Huân Nhi cũng rất bình thường, tất cả các vật dụng đều không
khác gì phòng của hắn, chỉ có điều nó ngăn nắp và sạch sẽ hơn của Long Thần
nhiều lắm.

Đặt nhẹ cô nàng này lên chiếc giường nhỏ của nàng, Long Thần gỡ đôi giày trên
đôi chân nhỏ nhắn kia rồi đặt xuống đất. Sau đó hắn lấy chiếc chăn đắp lên cho
Huân Nhi rồi đóng cửa rời đi.

Nhưng Long Thần không biết rằng, khi hắn vừa rời đi, thì hai mắt đang nhắm
nghiền kia của Huân Nhi liền mở ra. Thì ra là nàng không phải là ngủ do mệt
quá, mà là lúc đó nàng rất ngượng. Cứ nghĩ tới khoảng khắc nàng ôm lấy hắn,
sau đó được hắn ôm lại rồi còn xoa xoa đầu mình nữa.

Càng nghĩ hai má của Huân Nhi càng đỏ bừng, bất giác tròng lòng nàng có một
cảm giác chờ mong. Nàng rất muốn một lần nữa được hắn ôm như vậy. Hơn nữa nàng
còn muốn nói ra tình cảm của mình với hắn nữa. Nhưng cứ khi nàng đối diện với
hắn thì nàng lại không thể nói ra được.

" Long Thần ca ca! Huân Nhi là một người rất tham lam đấy". Khẽ nói một câu
rồi Huân Nhi mang theo tâm trạng vui vẻ tiếp tục tiến vào mộng đẹp.

Còn Long Thần lúc này, sau khi từ phòng của Huân Nhi trở về, tim của hắn cứ
đập mạnh một cách liên hồi.

"Chuyện gì vậy trời?".

Mãi rồi Long Thần mới bình tĩnh lại được, đó là lần đâu tiên, hắn được gái ôm.
Thậm chí hắn còn đáp trả lại, mặc dù cơ thể của Huân Nhi mới bắt đầu phát dục.
Nhưng hắn có thể cảm nhận được sự mềm mại của phần eo nơi mà hắn mới chạm vào
khoảng một giờ trước.

Một lúc sau, Long Thần liền lắc đầu xua tan hết đi tạp niệm. Bây giờ, việc
quan trọng nhất phải làm, đó là tăng thực lực lên. Đúng vậy, hắn biết nếu muốn
đối đầu với các thế lực lớn như Hồn tộc hay các áp lực về sau này. Hắn phải có
thực lực cường đại, càng mạnh càng tốt.

Nhưng không hẳn thực lực cứ tăng nhanh là tốt. Cái quan trọng nhất là phẩm
chất cùng chất lượng Đấu khí cùng với căn cơ. Chỉ có căn cơ bền chặt cộng thêm
chất lượng Đấu khí tinh khiết cùng phẩm chất tốt. Thì chiến lực cũng sẽ được
tăng lên một mảng lớn. Nhất là các giai đoạn từ khi mới bước chân vào con
đường tu luyện cho tới cấp bậc Đấu sư. Long Thần cần phải tăng lên là tố chất
thân thể cùng căn cơ vững chắc để có thể đảm bảo được chiến lực cùng với việc
tu luyện của hắn sau này.

Nhưng nếu theo phương thức gia tăng cường độ thân thể bình thường. Sẽ không
thể mang lại hiệu quả đặc biệt được. Mà Long Thần hiện tại lại không tìm được
các nào khác.

Ầm ầm..

Đúng lúc này, trong đầu của Long Thần đột nhiên chấn động. Hắn cảm giác như
vừa có một vụ nổ cực lớn trong thức hải của mình vậy.

Hoảng hốt tiến hành dò xét vào thức hải, Long Thần kinh hãi phát hiện. Tất cả
mọi thứ đều rất bình thường, chỉ có điều. Không biết từ bao giờ một quyển trục
cổ xưa liền xuất hiện trong thức hải của hắn.

Quyển trục này có màu vàng đậm, to bằng cỡ bắp tay, dài khoảng 30 centimet.
Mặc dù không biết bên trong nó chứa cái gì, nhưng mà riêng cái khí tức cổ xưa
kia cũng đủ để khiến cho Long Thần kinh ngạc.

Nhưng khi quan sát nó một chút, Long Thần liền cảm thấy nó rất quen. Giống như
hắn đã từng gặp nó rồi thì phải.
" Là nó! Nó chính là quyển trục mà mình nhặt được trong nhà kho".

Long Thần khẽ thốt lên một câu, giờ thì hắn biết cái cảm giác quen thuộc kia
là tại sao rồi. Không nghi ngờ gì nữa, đây chính là quyển trục đã đưa Long
Thần đến thế giới này một cách bí ẩn. Chỉ có điều tại sao nó lại xuất hiện
trong đầu của hắn.

Cũng đúng lúc này, quyển trục kia lại đột nhiên chấn động nhẹ một cái, sau đó
một số tin tức đột nhiên được truyền vào trong não của Long Thần.

Mặc dù không biết quyển trục này có gây hại cho bản thân mình không, nhưng
Long Thần vẫn âm thầm cảnh giác rồi chậm rãi hấp thu mớ thông tin vừa rồi.

Chương này hơi bù bù đoạn đầu. Tại e méo biết yêu nó là cái méo j nên các bác
thông cảm. Đang cố cày vài bộ truyện kiểu teen để lấy thêm tý kinh nghiệm.

" Huhu! Mẹ ơi con khổ v~ lọ"....


Cầm Rinegan Phá Đảo Đấu Phá Thương Khung - Chương #8