7. Rèn Vũ Khí, Kiếm Totsuka Thanh Kiếm Của Linh Hồn.


Người đăng: Anokoji_Hanzo

Công việc của Bao đại sư cùng đám thợ phụ rất nhanh liền hoàn thành. Đã hai
tiếng trôi qua, tất cả các đơn hàng của Bao đại sư đã được hoàn thành. Một
phần là do sự nhanh nhẹn của đám thợ phụ, phần còn lại là do đơn đặt hàng hôm
nay cũng rất ít, cho nên hai tiếng đã hoàn thành song suôi.

" Cậu chờ lâu không?". Lúc này Bao đại sư bước tới hỏi.

" Không sao? Bọn cháu chờ được". Long Thần lễ phép nói.

" Hừm! Viên khoáng thạch vủa cậu chắc cũng đã tinh luyện hoàn thành rồi. Bây
giờ ta sẽ bắt đầu rèn vũ khí cho cậu, đúng ra thì ta cũng sẽ để cho đám thợ
phụ làm. Nhưng vũ khí của cậu rất đặc biệt, cho nên ta sẽ đích thân làm cho
cậu". Lướt qua bản thiết kết một lượt, Bao Đại sứ liền hướng qua đám thợ phụ
rồi hô lên.
" Thằng Đức, thằng Kiên đâu, tụi bay ra đây lấy lấy bản thiết kế này rồi chế
tạo các phần phụ mau lên".

" Dạ!". Hai thanh âm đồng loạt vang lên, sau đó hai thanh niên khoảng chừng
25, 26 tuổi bước vào.

Bao đại sư liền tách bản thiết kế của Long Thần ra thành bốn mảnh. Trong đó ba
mảnh phụ nhỏ hơn được đưa cho hai thanh niên kia. Con mảnh to nhất và quan
trọng nhất thì Bao đại sư liền giữ lại.

Ngay khi cầm lấy ba mảnh của bản thiết kế, hai thanh niên thợ phụ kia gương
mặt có chút ngưng trọng. Bởi vì cho dù là phần phụ của vũ khí nhưng nó rất cần
kĩ xảo. Mặc dù đã được Long Thần ghi rõ cả cách làm cũng nguyên liệu, nhưng độ
tinh vi của nó vẫn là rất lớn. Dù vậy nhưng hai người này cũng không ý kiến mà
chạy ra phía đám người kia rồi phân bố. Có vẻ như hai người này có chức vị chỉ
đứng sau Bao đại sư này.

" Được rồi, bắt đầu thôi". Nói rồi ông liền bước nhanh tới chỗ lò luyện Khoáng
Thạch của Long Thần.

Vài phút sau, một dòng chất lỏng màu đỏ lừ từ bên trong lò luyện chảy ra. Nó
nhanh chóng được Bao đại sư dùng một chiếc khuôn rất nhỏ hứng lấy.

Nới đầu, viên khoáng thạch mà Long Thần mang tới có kích thước bằng quả bóng
đá. Nhưng sau khi tinh luyện lại, nó chỉ còn được bằng một chiếc tô loại nhỏ
mà thôi.

Sau khi chất lỏng kia đã nguội lại, nó đã trở thành một thanh thép dài hai
mươi centimet, dày chừng bốn centimet. Thấy vậy, Bao đại sư liền tháo khuôn và
lấy thanh thép này ra rồi bỏ vào lò than. Sau hơn mười phút, thanh thép này
được một thanh niên thợ phụ dùng kìm lấy ra, sau đó Bao đại sư lấy một chiếc
búa khá lớn.

Mặc dù đứng cách Bao đại sư khoảng chừng ba mét, nhưng mà khí thế cùng đấu khí
phát tán ra từ người của Bao đại sư, Long Thần cũng cảm nhận rất rõ. Lúc này,
ông dơ búa lên rồi nện xuống thanh thép những chiếc búa cưic mạnh. Quá trình
này cứ tiếp diễn khoảng ba hay bốn lần gì đó thì lại chuyển sang kiểu khác.

Lần này vẫn được Bao đại sư dùng búa nện, nhưng mà khi thanh thép bắt đầu
chuyển sang màu đỏ đậm, thì ông lại gấp nó vào rồi đập tiếp. Quá trình này là
do Long Thần đã ghi sẵn vào trong bản thiết kế. Bởi vì đây cũng là một phương
pháp khiến cho thanh thép trở nên dẻo hơn mà vẫn có thể tạo ra độ sắc bén cực
cao.

Sau khoảng hơn một tiếng liên tục đánh thép, thanh thép của Long Thần đã bắt
đầu dài ra và mỏng hơn. Sau hơn hai chục lần đánh thép rồi gập lại, Bao Đại sư
đã dừng lại việc đó. Ông bắt đầu tạo rãnh ở một mặt của thanh thép rồi lấy một
thanh thép mà một thợ phụ đã chuẩn bị từ trước mang đến. Thanh thép này rất
cứng rắn, nó không như thanh thép được đập rồi gấp lại ở chỗ của Bao đại sư.

Lúc này, thanh thép nhỏ cứng rắn kia đã được nung đỏ. Bao đại sư thấy vậy liền
cho thanh thép nhỏ kia vào khoảng trống mà ông vừa tạo ra ở thanh thép dẻo
này. Sau đó liền ra sức dùng búa đập cho tới khi nó liền lại rồi trở nên mỏng
hơn mới thôi.

Tới đây thì vũ khí của Long Thần cũng đã bắt đầu hình thành. Mặc dù chỉ sơ sơ
thôi nhưng chủ cần vừa nhìn cũng biết, vũ khí của Long Thần là một thanh kiếm.
Công viễ đánh thép vẫn được Bao đại sư tiến hành cả khí mặt thép đã được mỏng
chỉ bằng một đốt ngón tay.

Lúc này, khi thấy thanh thép đã mỏng vừa với yêu cầu của giai đoạn đánh thép,
Bao đại sư liền dừng việc đánh thép lại. Ông ra lệnh cho đám thợ phụ chạy đi
lấy thứ gì đó còn mình thì ngồi nghỉ một chút.

Nhìn Long Thần và Huân Nhi vẫn đang kiên nhẫn chờ đợi, đồng thời trong mắt của
hai người bọn hắn không dấu được sự tò mò cùng thán phục. Bao đại sư bất đắc
dĩ phì cười.

" Cách đánh thép này của cậu thực sự khiến cho lão phu phải thất kinh đấy. Ta
không biết cậu đã thấy hay là do ai chỉ bảo, nhưng cả đời ta chưa bao giờ thấy
đươc cách đánh thép nào tốt như của cậu". Bao đại sư cảm khái nói.

Quả thật, cách đánh thép này cũng là do Long Thần từng xem một video nói về
cách rèn một thanh Katana của nhật bản rồi ghi nhớ lại. Vừa hay tới đây thì
hắn cũng cảm thấy hứng thú nên muốn thông qua quá trình này mà quan sát tận
mắt. Chỉ là không ngờ nó lại tốn công tốn sức tới như vậy.

" Ngài quá khen rồi! Thực ra chỗ cháu ở khi xưa tùng có một người đã sáng tạo
ra cách đánh thép này. Mà cả gia tộc của cháu lại có quan hệ với gia đình của
người kia nên cháu cũng được chứng kiến một lần". Long Thần chém gió nói.

" Ra là vậy! Thực sự mà nói thì cách đánh thép này khiến cho ta rất bất ngờ.
Bởi vì nó không những có thể khiến cho vũ khí dẻo dai mà còn cực kì sắc bén
nữa". Có vẻ như đã bị lời chém gió của Long Thần làm cho tin tưởng, Bao đại sư
vẫn chưa hết hưng phấn nói.

Đúng lúc này, tên thợ phụ đã được Bao đại sư sai đi lấy cái gì đó đã trở về.
Chỉ thấy trên tay của hắn là một cái bát nhỏ, bên trong có chứa thứ dung dịch
gì đó rất kì lạ.

Thấy vậy, Bao đại sư liền gật đầu, cái bát chứa dung dịch bên trong này chỉ là
chuẩn bị trước mà thôi. Còn bây giờ là đến lúc tạo hình cho vũ khí cỉa Long
Thần.

Trải qua hơn một tiếng đồng hồ liên tục tạo hình và hoàn thiện. Cuối cùng
thanh kiếm của Long Thần đã được hình thành. Tính toàn bộ thanh kiếm thì nó
dài khoảng một mét. Lưỡi kiếm dài tám mươi centimet, hơi cong cong giống đạo
nhưng nhỏ gọn và mảnh mai giống kiếm. Bên ngoài mặt của toàn bộ phần thân kiếm
đã được Bao đại sư dùng hỗn hợp dung dịch mà ông đã chuẩn bị bao bọc lại rồi
cho vào lò nung khô lên. Sau khi thanh kiếm đã được nung đỏ và đủ thời gian,
nó được Bao Đại sư lấy ra rồi cho vào nước để làm nguội. Tiếp đó liền giao cho
thợ phụ khắc hoa văn. Các hoa văn trên thân kiếm của Long Thần cũng được hắn
phác hoạ sẵn từ trước trên bản thiết kế rồi cho nên phần khắc hoa văn sẽ được
tiến hành.

Sau khi quá trình khắc hoan tiết hoàn tất, là đến phần mài. Một hòn đá mài rất
đặc biệt được Bao đại sư lấy ra. Mà kho hòn đá mài này được lấy ra thì đám thợ
phụ bên cạnh triệt để thấy kinh. Bởi vì hằng ngày cho dù là người có quyền lực
nhất cũng chưa chắc được Bao đại sư dùng hòn đá mài này để mài kiếm. Vậy mà
thanh vũ khí của một thiếu niên mới có 14 tuổi lại được ông dùng hòn đá mài
giả truyền để mài kiếm cho thì đủ biết thanh vũ khí này đối với ông ấy nó đặc
biệt thế nào.

Có một đặc điểm độc nhất ở khoáng thạch mà các loại thép khác không có. Đó là
khả năng kháng gỉ sét cực tốt. Không chỉ vậy mà thông qua các phương thức đánh
thép khác nhau mà độ sắc bén của vũ khí cũng ảnh hưởng theo đó. Không nghi ngờ
gì cách đánh thép của Long Thần đưa cho Bao đại sư là một cách đánh thép độc
nhất vô nhị. Không những có thể giúp cho vũ khí vừa dẻo dai vừa săn chắc mà
còn khiến cho thép không bị giòn giống thép thường.

Trải qua hơn ba mươi phút với độ tập trung cực kì cao, cuối cùng Thanh kiếm
của Long Thần cũng đã được mài sáng bóng và sắc lẹm. Bây giờ sẽ là phần cuối
cùng của việc chế tạo thanh kiếm của Long Thần. Đó là phần lắp ráp.

Đúng vậy, nhưng công đoạn trước chính là phần kiến tạo và chuẩn bị các vật
dụng cần thiết như bao kiếm, kiếm cách và chuôi kiếm.

Hai thanh niên thợ phụ tên Đức và Kiên kia nhanh chân chạy tới. Trên tay còn
mang theo những vật dụng đã chuẩn bị từ trước tới.

Quy trình lắp ráp được Bao đại sư tập trung rất lớn. Để tránh vị thương ngoài
da nên ông khá cẩn trọng. Đầu tiên là kiếm cách, nó được làm bằng một tấm kim
loại hình tròn có màu đen kịt, to khoảng miệng cái bát đựng mắm. Bên trong
được điêu khắc và cắt ghép lại thành hình lá liễu. Ở trung tâm của kiếm cách
này có một lỗ hồng hẹp và dài. Nó khá cân xứng với bề ngang của thanh kiếm nên
khi lắp vào nó vừa khít.

Tiếp đó là chuôi kiếm, nó có chiều dài khoảng hai mươi centimet. Bề mặt được
các thợ phụ dùng dây quấn vòng quanh và tết lại. Bên ngoài thì bị dây quấn
kín, nhưng phần giữa của hai mặt chuôi thì lại được để trống thành những hình
lục giác nhỏ trải dài từ đầu tới cuối.

Cuối cùng là bao kiếm, nó được làm từ hai thanh gỗ cũng có màu đen nốt ( mẹ
đen như cái âm... À mà thôi). Ở bên trong đã được đo đạc và bào một cách cẩn
thận và được gắn bằng loại hồ được nấu bằng gạo rồi nghiền nhuyễn bằng đũa
tre, chất hồ này không những không làm hỏng phần bao kiếm, mà còn giúp cho
phần thân kiếm bên trong không bị tổn hại.

Sau hơn mười phút cẩn thận lắp ráp, cuối cùng thanh kiếm của Long Thần cũng đã
xong suôi.

Một thanh kiếm với đủ bao kiếm và chuôi kiếm xuất hiện trên tay của Bao đại
sư. Phần bao kiếm có độ cong vừa khít với thân kiếm khiến cho những người thợ
phụ, Bao sư phụ cùng cả Huân Nhi đều ngạc nhiên. Thanh kiếm này, bất kể là
kiểu dáng hay là cách trang trí đều cực kì khác với tất cả các loại kiếm hay
đao mà bọn họ từng gặp qua.

" Kiếm tốt cũng phải có một cái tên hay! Tiểu tử, cậu định đặt tên cho thanh
kiếm này là gì đây?". Đưa thanh kiếm cho Long Thần, Bao đại sư liền nhìn hắn
nói.

Nghe tới đây Long Thần cũng có chút bất ngờ. Hắn cũng đang rất đau đầu về cái
tên sẽ đặt cho thanh Katana này.
" Hừm! Vậy gọi là Totsuka đi". Nghĩ mãi rồi cũng ra cái tên, Long thần liền
nói.

" Totsuka! Tên kì lạ thật. Ý nghĩa của nó là gì vậy?". Cả Huân Nhi và đám
người Bao đại sư cũng bất ngờ về cái tên mà Long Thần vừa đưa ra.

" Thanh kiếm của linh hồn". Long Thần nhàn nhạt nói, đồng thời không giấu được
sự kích động đối với thanh kiếm của mình.
Cái tên này, là tên mà hắn kết hợp tinh thần võ sĩ của Samurai đối với thanh
kiếm của mình. Nhưng đúng hơn là lấy từ thanh kiếm trong truyền thuyết của
Nhật bản. Nó cũng là vũ khí Susanoo của Iatchi.

" Thanh kiếm của linh hồn! Đúng là cái tên kì lạ. Nhưng mà cậu hãy làm cho
thanh kiếm này phù hợp với cái tên của nó". Bao đại sư khuôn mặt nghiêm nghị
nói.

" Vâng!". Nói rồi Long Thần liền rút thanh kiếm ra khỏi bao, một ánh sáng màu
lam đột nhiên loé lên rồi biến mất.

Hắn hài lòng gật đầu một cái rồi đưa thanh kiếm lên ngang mặt. Ngón tay ở co
lại, Long Thần búng nhẹ ngón tay và thân kiếm. Chỉ thấy " Ong ong" vài tiếng
vang vọng ra rồi từ từ mờ nhạt đi. Vẫn chưa dừng lại, Long Thần dứt nhẹ một
sợi tóc rồi thả nhẹ nó xuống lưới kiếm. Ngay lập tức ngọn tóc liền đứt đôi
trong ánh mắt kinh ngạc của Bao đại sư.

Hài long gật đầu một cái, Long Thần thu kiếm vào bao rồi cúi đầu nói.
" Cảm ơn ngài, Bao đại sư".

Nghe vậy Bao đại sư cũng thầm gật đầu. Quả là đứa trẻ ngoan, không những thiên
phú tu luyện tốt, tính tình trầm ổn mà cũng rất lễ phép. Trong lòng Bao lão
thầm khen Long Thần vài câu. Mà khuôn mặt ông cũng khẽ mỉm cười.
" Không cần khách khí! Ta cũng rất hứng thú về cách đánh thép mà cậu mang tới.
Được rồi cũng muộn rồi, hai đứa về đi! Không cần trả tiền đâu".

" Nhưng mà!". Huân Nhi lúc này liền kinh ngạc, nàng khẽ nói được hai từ thì bị
Bao đại sư cắt lời.

" Không cần khách khí, coi như ta cảm ơn về cách đánh thép vậy".

Nghe vậy Long Thần cũng không biết làm gì khác ngoài việc cảm ơn Bao đại sư
rồi dắt theo Huân Nhi ra về.

Chương sau sẽ là một bất ngờ nho nhỏ. Các bác cố gắng đợi nhé.


Cầm Rinegan Phá Đảo Đấu Phá Thương Khung - Chương #7