Người đăng: HắcKê
Môn La cười điên cuồng:
Chỉ thấy vị tổ tiên đại nhân này lại gào thét trong đầu, đã sắp sửa phát điên
rồi.
Dịch Vân sinh tò mò, không khỏi buột miệng hỏi:
Môn La nói một cách khinh thường:
Ta không ra được, là bởi vì nhà tù nhốt ta bên trong, vì không thể ra ngoài,
nên ta phải uống thuốc thay cơm, nếu ta có thể ra ngoài, cần gì phải uống
thuốc ngủ mỗi ngày kia chứ? ( tức là nếu giải được cấm chế thứ nhất thì không
cần phải giải cấm chế thứ hai nữa)
Dịch Vân có cảm giác như vịt nghe sấm! Hơn mười vạn năm? Đây đã vượt qua khả
năng lý giải của cái đầu nhỏ bé của hắn.
Thanh âm Môn La đột nhiên phấn khởi hẳn lên.
Môn La lấy tay chỉ Dịch Vân cao giọng nói.
Dịch Vân lấy tay chỉ mình, quả thật không biết vị tổ tiên đại nhân này đang
nói cái gì.
… Huyết mạch của ngươi tuy chỉ có mười một phần trăm, nhưng hơn mười phần trăm
trong đó lại không có một chút tạp chất nào- gọi là Chân Huyết( Máu tinh
khiết)! Đây chính là chuyện mà ta nghĩ mãi không ra, vào thời ta sống, độ đậm
đặc huyết mạch cao hơn ngươi gấp mười cũng có rất nhiều người, nhưng không có
lấy một người có tỷ lệ máu tinh khiết cao như vậy, một nửa của ngươi cũng
không có, cho nên ta mới nhân sự hợp tác của ngươi mà giải khai được cấm chế
kia.
Dịch Vân kinh hãi :
Môn La cười nói:
Thế nhưng, kỳ tích lại sinh ra, một thành Chân Huyết kia của ngươi lại là tập
trung ngay điểm mà ta đã dùng mấy ngàn năm công kích, vì thế, mặc dù ngươi
không làm được gì trước phản kích của mười thành cấm chế, nhưng cũng mở ra một
cái lỗ nhỏ ngay điểm ấy, sau đó hai bên các ngươi giằng co ngay tại cái lỗ
kia.
Môn La cười ha hả nói tiếp:
Chỉ là trong quá trình giằng co của hai bên, bởi vì trên cấm chế đã xuất hiện
một cái lỗ nhỏ, khiến cho không gian của ta tràn ngập ba động mà lúc bình
thường một cỗ cấm chế tuyệt đối không bao giờ có, tuy rằng ba động rất nhỏ,
nhưng cuối cùng ta cũng đã tỉnh lại. Khi ta vừa mở mắt ra, đã nhìn thấy trên
đầu mở ra một lỗ hổng bằng nắm tay, vừa thấy, ta vội bay về hướng đó, khi ta
bay xuyên qua thành công rồi, linh hồn đã ra ngoài phạm vi cấm chế, hai cái
cấm chế đã mở ra cùng một lúc, ha ha ha----!
Môn La điên cuồng cười lớn:
Dịch Vân nghe đến đây đã hoàn toàn hiểu được. Không phải như vậy biểu hiện là,
từ nay về sau, truyền thống của gia tộc Tư Đạt Đặc sẽ không tiếp tục truyền
thừa như vậy nữa sao? Chính là bản thân mình phải kể rõ sự thật như thế nào
với ông ngoại đây?
Dịch Vân còn đang suy nghĩ một cách khổ sở, Môn La tựa hồ cười đã đủ rồi, lấy
ngón tay út ngoắc ngoắc Dịch Vân:
Dịch Vân sửng sốt, nghi hoặc nói:
Môn La hừ một tiếng giận dữ:
Môn La không nhận ra, từ lúc hắn xuất hiện cho đến bây giờ, chẳng những nóng
nảy gièm pha, lời nói và thái độ thể hiện một cách điên cuồng, đã làm cho thể
diện của ‘ tổ tiên đại đại nhân’ toàn bộ mất sạch sẽ!
Hơn nữa Dịch Vân lại biết được tuổi thực tế của hắn cũng chỉ có hai mươi chín
tuổi, còn nhỏ hơn cậu mợ mình, ở trong nhà cũng chỉ có thể xếp thứ tư, chỉ lớn
hơn hắn và tiểu Hán Khắc một chút mà thôi…., tuy là tổ tiên không sai, nhưng
thực lực lại …?
Ông ngoại đã nói công pháp này cũng không thể luyện bừa, Dịch Vân muốn khẳng
định lại một chút:
Môn La cười hắc hắc, kiêu ngạo nói:
Dịch Vân trong lòng cũng khẳng định: Ông ngoại đã nói không kể võ giả hoặc ma
pháp sư đều chia ra từ nhất đến cửu tinh, nhất tinh là nhập môn, cửu tinh là
mạnh nhất, cũng không nghe nói qua cái gì là Tinh Vực a! Hắn năm nay mới hai
mươi chín tuổi, còn nói là sắp đột phá…., đúng rồi! Hẳn là sắp tiến vào nhất
Tinh lĩnh Vực ( Tinh Vực theo cách nghĩ của Dịch Vân) rồi!
Khẳng định là như thế, cậu mình so với hắn còn mạnh hơn! Hắn bị nhốt trong
cái tổ khí gì đó ngủ đã lâu như vậy, chưa từng nghe nói là chỉ cần ngủ là có
thể mạnh lên, hẳn là phải yếu hơn mới đúng!
Dịch Vân nghĩ đến đây, trong lòng cũng đã có tính toán.
Dịch Vân ngây thơ cười nói với Môn La.
Môn La ngây ngẩn cả người, có chút không thể tin được ở tai mình, lắp bắp nói:
Dịch Vân thành khẩn nói:
Còn có cậu cũng có thể dạy ngài, ông ấy cũng là nhị tinh Chiến Sĩ đó!
Nhị… tinh…?
Môn La đã hoàn toàn ngây ngốc.
Nhị tinh Chiến Sĩ đã làm hắn kinh hãi sao? Biểu hiện của Môn La càng làm cho
Dịch Vân thêm khẳng định ý nghĩ của mình, có thể giúp đỡ tổ tiên cũng là
chuyện tốt a:
Đầu óc Môn La cũng đã hơi mê muội:
…Đúng… A, đỉnh phong…
Vậy thì đúng rồi! Tinh Vực không phải là võ giả sắp sửa thăng lên nhất tinh
lĩnh vực sao? Đương nhiên là phải học nhị tinh và tam tinh rồi!
Dịch Vân thản nhiên cười, nụ cười ấy… rất là thân thiết!