Cướp (2)


Người đăng: quynhnhu203

Sở Khả Hân cắn răng nhìn Ninh Thanh Thanh đang chạy xa.

Dù không biết tên của cô ta nhưng cô nhất định sẽ không để cô ta yên thân đâu.
Hãy chờ đó, tôi nhất định sẽ khiến cô hối hận vì đã cản đường tôi!

Cô quay đầu lại nhìn Mộc Hàn đang đi tới. Ánh mắt hơi lóe một chút hi vọng. Có
lẽ Mộc Thiếu cũng có cảm giác với cô... Chỉ cần cô can đảm một chút, thành
công sẽ tới tay!

Nghĩ sau, Sở Khả Hân liền bước uyển chuyển lên vài bước, đứng trước mặt hắn cố
ý để lộ vùng da trắng nõn ở ngực. Mái tóc vàng dài đung đưa, thân mình nhẹ như
bông uốn éo. Ánh mắt không chút che lấp si mê cùng ngơ ngác.

Chính xác là một kiểu dáng phong tình vạn chủng!

Sở Khả Hân yêu kiều nói:” Mộc Thiếu, nhân gia rất thích học môn học này của
ngài. Có thể hay không ngài cùng ta vào phòng học trao đổi một chút kinh
nghiệm a?”

Nói xong còn lén nhìn biểu tình của hắn. Chỉ thấy hắn ánh mắt sâu như không có
đáy, như cái khe địa ngục đã bước vào thì không thể trở ra nhưng khóe môi thì
lại đượm cười.

Thật sự cô cũng không chắc chắn hắn sẽ đồng ý nhưng đâm lao thì phải theo lao,
cô không còn sự lựa chọn nào khác.

Nếu hắn thật để ý thì cái đó trao đổi cô hoàn toàn có khả năng khiến hắn phải
hài lòng chết mê chết mệt trên giường với cô. Cuộc sống sau này cũng sẽ biến
hóa nghiêng trời lệch đất, tiền tài vô hạn.

Khi đó, cô có thể lợi dụng loại tư cách này tạo với Mộc gia một tầng quan hệ.
Địa vị của cô trong lòng Mộc Thiếu sẽ trở nên vững chắc. Sở gia với Mộc gia có
thể kết giao thì trên thương trường Sở gia còn sợ gì mà không tung hoành ngang
dọc. Mọi người trong Sở gia sẽ bắt đầu kính nể nịnh bợ cô, không người dám sỉ
nhục cô nữa...

Không sợ sau này hắn sẽ có nữ nhân khác cô cũng có thể bám vào người của Mộc
gia. Lúc đó cô có thể dựa vào họ mà trèo lên vị trí quan trọng, nói không
chừng cũng có thể trở thành Mộc thiếu phu nhân!

Lúc đó cô sẽ xử những kẻ đã từng ngáng đường mình, phỉ nhổ mình!

Càng nghĩ cô càng cảm thấy tương lai vô cùng xán lạn hào quang đầy rẫy.

Còn nếu ngược lại thì...

Nhưng theo cô suy đoán với tình hình hiện tại thì hắn... sẽ đồng ý đi.

Sở Khả Hân lập tức liền gan dạ bước lên thân mật kéo cánh tay hắn. Cố gắng để
phần ngực chà sát vào người Mộc Hàn. Thanh âm nũng nĩu mê người chứa đầy tình
ý:” Được không?” Chiếc áo sơ mi trong suốt đến nỗi có thể nhìn thấy được nội y
bên trong làm toàn thân ngứa ngáy.

Người khác không biết nhìn vào còn tưởng hai người là một đôi tình nhân ân ân
ái ái!

Ánh mắt Mộc Hàn trầm xuống, con ngươi lạnh như băng không cảm xúc. Khóe miệng
hắn cong lên rõ ràng thành một nụ cười tà ác như thể sắp có người chết – kẻ mà
không ai dám chọc vào – Tu La!

“ Rất muốn?”

Sở Khả Hân còn đang đắm chìm trong mơ mộng não huyền đương nhiên không để ý
đến thần sắc hắn. Còn cố cười một nụ cười mà cô cho là quyến rũ nhất nói:” Ân.
Rất rất rất a~~~”

“ CÚT!” Mộc Hàn tức giận rống lên một tiếng. Khuôn mặt tuấn mỹ lạnh lẽo, xung
quanh người tỏa ra hàn khí. Nữ nhân này dám đặt chủ ý trên người hắn. Có phải
thật chán sống rồi hay không?!

Nếu để cho mèo nhỏ biết được, hắn làm sao ăn nói với cô?

( Cái này thiên hạ gọi là sợ vợ nha! )

“ A!!!” Sở Khả Hân chưa kịp phản ứng thì đã bị hắn một tay đánh tới bụng đau
đớn kêu. Thân mình lảo đảo ngã xuống sàn, bộ dáng vô cùng đáng thương. Ánh mắt
sợ hãi nhìn hắn, lúc vừa rồi hắn chính là hoàn toàn có thể lấy mạng của cô.
Một quyền đó không người ở đây so với cô rõ ràng hơn.

Hiện tại cô có thể cảm nhận được lục phủ nội tạng truyền đến đau nhức ê ẩm,
máu bị ngưng đọng ở cổ không thể phun ra ngoài. Bề ngoài tuy không có gì nhưng
bên trong sớm đã nát bét!

Đúng vậy! Cảm giác bây giờ của cô chính là sợ hãi, xuất phát từ nội tâm thực
sự. Nếu còn đụng tới hắn lần nữa... cô có thể sẽ... chết!

Sở Khả Hân cố gắng lếch ra sau, thân thể không nói nên lời vô cùng chật vật,
toàn thân đều run rẩy. Điều cô hi vọng duy nhất lúc này chính là hắn đừng chú
ý đến cô!

Mộc Hàn giương mắt nhìn Sở Khả Hân giống như nhìn một kẻ đã chết rồi xoay
người rời đi. Hắn sợ chính mình không khống chế được liền giết cô ta, sẽ ảnh
hưởng đến Ninh Thanh Thanh. Việc làm gây phiền phức cho mèo nhỏ, hắn tuyệt
không cho phép!

Nhưng làm như vậy không có nghĩa là hắn sẽ tha cho cô ta. Sở Khả Hân... ngày
tháng chết chóc còn dài lắm...

Sở Khả Hân nội tâm vô cùng vui mừng. Thật may cuối cùng cô cũng bảo trụ được
cái mạng cùi này của mình!

Mọi người nhìn bóng lưng của Mộc Hàn đang xa dần đến khi không thấy mới quay
lại nhìn lôi thôi Sở Khả Hân nở nụ cười châm chọc.

Nữ nhân ngu ngốc!

Đám nữ sinh thở phào một hơi, cũng may bọn họ không có ngu ngốc như Sở Khả
Hân, không có đi trực diện quyến rũ Mộc Thiếu, nếu không kết quả so với nữ
nhân này cũng không tốt hơn được.

Bỗng trong đám người một nữ sinh bước ra, tiến tới trước mặt Sở Khả Hân, tát
xuống mặt cô một bạt tai mạnh bạo khiến mặt cô in rõ năm dấu tay, mở miệng
mắng chửi:” Tiện nhân! Mày mà cũng dám đi quyến rũ Mộc Thiếu sao?! Đánh cho
mày chừa!”

Sở Khả Hân tức giận từ dưới đất đứng dậy giống như được hồi sức một dạng vung
cái tát lên mặt nữ sinh:” Chu Lâm Lộ, mày ăn gan hùm mật gấu à? Đến cả tao mà
cũng dám tát!”

Chu Lâm Lộ bị tát mạnh đến nỗi đầu trẹo qua một bên, ánh mắt cay độc hận không
thể nuốt chửng Sở Khả Hân:” Mày dám tát tao? Được lắm đồ tiện nhân, tao liều
với mày!”

Nói xong không chờ Sở Khả Hân lên tiếng liền tiến tới đánh một đấm vào mặt cô.
Chân giơ cao định đá vào người cô.

“CMN, mày gọi ai là tiện nhân?”

Sở Khả Hân như không biết đau dùng tay cầm chân cô vật ra phía sau. Đè lên
người Chu Lâm Lộ, tiện thể vung vài cái tát lên mặt cô ta.

“ Tao gọi mày đó! Tiện nhân, tiện nhân, tiện nhân!”

“ Tao đánh cho mày chết. Sở Khả Hân tao không phải kẻ ngồi không!”

.....

Cuối cùng hai người đánh nhau thành một đoàn, không hề có phong thái gì của
tiểu thư khuê các. Chờ đến lúc giáo viên đến can được một lúc thì mới thôi.


Cả Đời Yêu Em - Chương #16