Là Hắn...


Người đăng: quynhnhu203

Mời Bạn Đọc Tiếp Tại Trang : Vợ Chưa Cưới Của Tôi Rất Yêu Hôn Phu Cô Ấy - Page
3 - Diễn Đàn Kênh Truyện http://kenhtruyen.com/forum/44-17684-3#ixzz5FR5APUGW

Ninh Thanh Thanh ngẩn người nhìn phía cửa ra vào, ánh mắt có chút phức tạp. Có
phải hay không lát nữa sẽ xuất hiện thêm một cái ‘đại ma đầu’ nữa?

Cô ngồi lặng lẽ chờ 5 phút, rồi qua 10 phút.... vẫn không thấy người. Nội tâm
cô có chút khó chịu. Nếu hắn là sinh viên trường này thì cô nhất định sẽ giải
quyết hắn dễ dàng nhưng nếu thân phận của hắn ngược lại còn là một cái đại gia
tử thì rất khó chọc a!!!

----- Đám con gái tập trung trước phòng hiệu trưởng nãy giờ không thấy cái
kia Mộc Thiếu liền gào rít lên.

“Bọn họ có phải hay không gạt người a? Rõ ràng chúng ta chờ ở đây rất lâu rồi
mà vẫn không nhìn thấy đại thần a!”

“Làm sao tin tức có thể sai được chứ? Cái này là do Nhị Đường chuyên đi thu
thập thông tin ở bên Sở Khả Hân a!”

“Thì ra là vậy! Hèn gì tôi thấy số ID quen quen!”

“Mấy cái người này! Cái kia Sở Khả Hân gì đó bên khoa ngoại ngữ chính là rất
hâm mộ Mộc Thiếu nha, nói không chừng cô ta bày trò lừa gạt cũng không chắc
đi..”

“Tôi thấy chính là như vậy. Cô ta cũng không nghĩ xem ngoài dáng dấp nhìn tạm
ổn với gia thế ổn định thì còn cái gì hay hơn đâu mà đòi treo lên cây cao làm
phượng hoàng a?” – “Đúng đúng! Cô ta cũng thật kiêu kiêu đi!”

“Mộc Thiếu ơi sang năm là tôi lên cao đẳng rồi!!! Ngài làm ơn đừng để trái tim
thiếu nữ của chúng tôi bị nát hay không vậy???”

Bỗng một lát sau, diễn đàn của trường tung lên một tin mới “Thông báo thông
báo toàn thể đồng bào chị em tôi ơi! Mộc Thiếu đại thần sắp thuyết trình rồi
đó mau nhanh chân về phòng a! Có ảnh chụp trộm được của Mộc Thiếu! Vật chứng
đều có đủ, chị em có thể hoàn toàn tin tưởng. Nhanh nhanh lên a, buổi học sắp
bắt đầu rồi!!!”

Thế là hết toàn bộ trường Lâm Thành nữ sinh đều muốn nổ tung lên. Tất cả đều
vận dụng kỹ năng trang điểm tốc độ mà cả đời tích lũy được đem ra xài hết.

Không ai không biết, Mộc Thiếu đại thần là rất ghét sinh viên đi trễ. Cho dù
là chậm có một giây cũng không được.

----- Ninh Thanh Thanh đang nằm ngủ gục trên bàn đương nhiên không hề hay
biết gì hết. Lúc nghe thấy tiếng bước chân của đám người ngoài kia mới hoảng
hốt bật dậy.

CMN, cái đệch gì vậy?

Lúc nãy bỏ đi hết để một mình cô tự sinh tự diệt với đại ma đầu bây giờ cô
đang nằm nghỉ ngơi lại tới làm phiền huyên náo hết cả lên là như thế nào a?

Đám nữ sinh mở cửa ra nhìn thấy Ninh Thanh Thanh ngồi một mình trong phòng học
thì có chút bất ngờ. Tốc độ của cô em này cũng nhanh thật a! Lúc này khi nhìn
kĩ gương mặt của cô thì một đám con gái mới hút một ngụm khí lạnh.

Nữ sinh cầm đầu tên là Diệp Mộng đỏ mặt hỏi:”Ơ... Hội trưởng, ngài tới thật
sớm a!” Chẳng lẽ hội trưởng cũng muốn tranh nam thần với bọn này a? Lấy dáng
vẻ vừa rồi của hội trưởng đừng nói là mê được nam nhân, ngay cả nữ nhân như cô
muốn bẻ cong cũng không thành vấn đề nha!

Có đối thủ như vậy thì thật đáng sợ!!!

Hôm nay, Ninh Thanh Thanh mặc một chiếc áo sơ mi trắng tay lỡ, vành cổ được
thắt một sợi dây nhỏ màu đỏ hơi lỏng để lộ cái cổ thon trắng tinh. Chiếc váy
màu đen cô mặc vừa vặn không ngắn cũng không dài làm nổi bật đôi chân thon dài
mảnh khảnh trắng nõn nà được phủ dưới một cặp tất đen mỏng kéo lên tới đùi.

Bàn chân nhỏ nhắn được bọc bởi một đôi giày bo màu da nhạt buộc bằng dây màu
đỏ. Bộ đồ này chính xác là đồng phục hằng ngày của trường Lâm Thành. Nhìn cách
trang diện của cô liền biết là một người sông đơn giản không trang không sức.
Thiếu một phần quyến rũ lại nhiều hơn năm phần thành thục xinh đẹp.

Kết hợp với dáng người và khuôn mặt xinh đẹp nhỏ nhắn tuyệt không son không
phấn của cô thì việc cô nhận được cup hoa khôi của khoa vốn là không người ý
kiến.

Nhưng nếu chỉ có như vậy thì mọi người sẽ không phải ghen tị. Nhất là đôi mắt
xanh của cô. Giống như nước sông hồ thu sâu đến nổi không thấy đáy, làm cho
người ta không nhịn nổi tò mò mà muốn nhìn lâu hơn nữa khám phá cái đẹp của
nó. Cho đến khi dừng lại mới phát hiện bản thân đã hoàn toàn bị nó mê hoặc.

Nó không có độc nhưng lại giống như một loại thuốc phiện, không ngừng quyến rũ
người khác, nhẹ nhàng quấn lấy rồi đánh cắp trái tim người khác, chui vào từng
chỗ từng ngóc ngách của tâm hồn chứ không phải mạnh mẽ xâm chiếm.

Vẻ đẹp như vậy tuyệt đối có thể xưng tụng là vưu vật, khắp thế gian không có
cái tương tự. Nhưng bây giờ cô chỉ mới có 15 tuổi nếu đợi thêm vài năm nữa thì
một liền cái chớp mắt cũng có thể hút hồn người khác.

Không những thế học lực của cô cũng rất tốt. Vừa mới chuyển vào trường 1 năm
cô liền nhận được sự tín nhiệm của hiệu trưởng trở thành hội trưởng hội học
sinh nhỏ tuổi nhất trong lịch sử trường Lâm Thành. Giờ đây cô còn thay ông ấy
giải quyết các báo cáo chính sách nhà nước gửi cho trường. Như vậy so với việc
làm hội trưởng thì tầm quan trọng của cô là thứ không thể thiếu đối với trường
này.

Đáng lẽ người tài năng như cô nên nhận được sự kính nể của mọi người nhưng hầu
hết nữ sinh trong trường này đều cảm thấy ghen tị và thậm chí là kết thù với
cô. Nhưng vẫn có một số nữ sinh là fan trung thành của cô lên tiếng bênh vực
mà cái này Diệp Mộng cũng là một trong số đó. Còn bàn về đám nam sinh trong
trường thì khỏi phải nói, hoàn toàn đem cô tôn thành nữ thần.

Cho nên Ninh Thanh Thanh lúc trước mới sợ việc mất hình tượng và vi phạm nội
quy như vậy. Đúng là hồng nhan họa thủy a~...

Ninh Thanh Thanh lười biếng dựa lưng vào ghế, vẻ mặt đau lòng nói:”Không phải
tiết học còn đến 5 phút nữa mới bắt đầu a?” Giấc ngủ của cô bị phá như vậy thì
hỏi làm sao tâm tình tốt được nha?

Diệp Mộng cười thân thiện nói:”Chúng tôi đến sớm một chút lấy chỗ ngồi!” Thấy
dáng vẻ tùy ý của Ninh Thanh Thanh cô có chút kéo môi, đây là hình tượng của
hội trưởng nha, cũng thật trêu người đi!!!

“Ân. Lát nữa nhất định sẽ kín đấy!” Ninh Thanh Thanh hảo tâm nhắc nhở.

Diệp Mộng đương nhiên hiểu ý của cô. Trong lòng hảo cảm về cô cũng tăng thêm
mấy phần.

Diệp Mộng chọn chỗ ngồi kế bên Ninh Thanh Thành, có chút tò mò hỏi:”Hội trưởng
đây là đang muốn xem Mộc Thiếu sao?” Vẫn là nên xác định thử nữ thần có ý với
nam thần không a!

Ninh Thanh Thanh khó hiểu nhìn Diệp Mộng. Cô như thế nào biến thành một cái
yêu nam sắc a?

Diệp Mộng nhìn khuôn mặt mờ mịt của Ninh Thanh Thanh liền biết cô không có ý
đó, liền thở ra một hơi đáp:”Buổi thuyết trình này nhưng là của nam thần a!”
Thì ra hội trưởng của chúng ta rất đơn thuần ý nghĩ.

Ninh Thanh Thanh hơi kinh ngạc một chút. Không nghĩ đến tên mặt hoa đó lại là
chủ buổi thuyết trình a! Xem ra việc trao đổi với cái kia ‘thương nhân’ nhưng
là có chút khó khăn rồi...

Rất nhanh cô liền biết tin này không phải là giả. Lại còn biết thêm một cái
động trời sự tình...

Khi phòng học đã kín chỗ ngồi hết thì cánh cửa đang khép mới lần nữa mở ra.
Khi thấy rõ diện mạo đối phương thì mọi người mới đồng loạt hít vào một ngụm
khí lạnh.

Chỉ thấy một nam nhân tuấn mĩ mặc một chiếc áo sơ mi trắng, mang quần tây.
Thân hình cực chuẩn so với diễn viên và ca sĩ còn muốn chuẩn hơn. Khuôn mặt
trắng như được điêu khắc từ trong tranh vẽ. Sóng mũi cao, bờ môi cong, mái tóc
đen được vuốt lên tùy ý lại lộ ra một loại cảm giác làm người ta say mê.

Nhất là đôi mắt màu hổ phách, đẹp đến nổi có thể đâm xuyên qua linh hồn người
khác.

Cả toàn trường đang chìm trong ngơ ngác cùng kinh diễm nhưng chỉ riêng một
mình Ninh Thanh Thanh là đang tức giận đến cực độ, hận đến nỗi nghiến răng
nghiến lợi.

Là hắn...


Cả Đời Yêu Em - Chương #10