Người đăng: Ma Kiếm
Từ khi còn bé, hắn chưa từng để mắt tới vị tam muội trên danh nghĩa này, bởi
vì mẹ hắn nói, mẫu thân của nàng là một họa thuyền ca nữ ti tiện. Một người
như vậy dù có bước chân được vào Tần gia cũng tuyệt đối không có địa vị gì.
Cứ như thế từ khi sinh ra tới lúc lớn lên những điều này đã ăn sâu vào đầu
hắn.
Thế nhưng một Tam muội có người mẹ như thế lại có được Kim Thổ thể chất còn
tinh khiết hơn cả hắn, điều này không khỏi làm cho tâm của Tần Địa mất thăng
bằng. Chẳng lẽ huyết mạch của hắn không thể tốt hơn huyết mạch của một ca nữ
sao?
Tần Minh cũng có chút ngạc nhiên, khôn nghĩ tới tam nữ mà mình không coi trọng
lại có được Kim Thổ thể chất hiếm thấy. Nhưng ngay lập tức ánh mắt hắn trở nên
lãnh đạm đi, cho dù như vậy thì sao? Người có Kim Thổ thể chất nhưng hai chân
lại bị đứt hết gân mạch, hay là bị vỡ nát không có khả năng hồi phục thì cũng
chỉ vứt đi mà thôi.
- Tiểu thư quả nhiên là có phản ứng với tứ giai Linh Viên, so với Tần Địa còn
mãnh liệt hơn. - Ở cách Lục Thanh không xa, phụ nhân họ Tần không nhịn được
thấp giọng nói.
- Đúng vậy. Cứ như thế này tiểu thư có thể được đền bù như mong muốn.
- Nhưng hai chân tiểu thư.... - Ngô phụ nhân ở bên cạnh lộ ra vẻ ưu tư.
Trước Kiếm Thần Điện.
Vũ tông chủ và hai người Lý Nguyên Bộ nhìn nhau, trong ánh mắt đều lộ vẻ tiếc
hận.
- Tần Hà! Ngươi đứng chờ chút, còn có mấy vị kiếm giả tán tu chưa lên thử.
Trứng linh thú thuộc sở hữu của người nào đợi mọi người lên hết mới có thể xác
định. - Lý Nguyên Bộ mở miệng nói.
- Vâng. - Vẻ mặt Tần Hà có chút kích động, đỏ bừng lui lại phía sau, mãi một
lúc mới có thể miễn cưỡng ổn định lại tinh thần.
- Nhìn đi, kia chính là Tần gia Tam tiểu thư....
- Đúng vậy. Không nghĩ tới nàng cũng có Kim Thổ hệ thể chất, hai chân bị phế
thật đáng tiếc cho một thể chất như vậy.
- Hai chân bị phế, một thân tu vi dù cao tới đâu cũng không thể phát huy được
tới hai thành, thật sự là một người đáng thương. Xem trên người nàng tràn ngập
khí tức sắc bén, hẳn là đã thành công trúc cơ tụ nguyên.
- Được rồi. Các ngươi có từng nghe nói qua Tam tiểu thư một lần ra ngoài lịch
lãm đã bị phế mất hai chân chưa?
- Không sai. Nghe nói ở ngay bên ngoài Linh Viên sơn mạch, chỗ đó nhẽ ra
không nên xuất hiện nhị giai linh thú, vậy mà Tam tiểu thư lại gặp nhị giai
linh thú Linh Phong Hổ. Bị nó sử dụng phong nhận cắt nát gân chân, may mắn Tam
tiểu thư là người tốt số có được hai gã hộ vệ là Kiếm Khách mới miễn cưỡng bảo
vệ được tính mạng.
- Ài!!! Tam tiểu thư có tâm địa như thần nữ, ngày thường cũng hay trợ cấp cho
dân nghèo, không nghĩ tới gặp phải chuyện tình cảm cha con lạnh lẽo như thế.
- Nhà giàu không kể thân tình, ngươi không có nghe qua sao? Huống chi, nghe
nói mẹ của Tam tiểu thư xuất thân là một ca nữ, chính vì thế cho nên ngay cả
khi mất cũng không được đưa vào tông đường. Cũng khó trách hôm nay Tam tiểu
thư lại muốn tới đây tranh thủ vận may, với một người không có chỗ dựa như
nàng chỉ có thể bằng cách này để tranh thủ được sự tôn trọng của Tần gia.
Nghe một ít kiếm giả tán tu nghị luận, Lục Thanh đã biết được một ít thân thế
của Tần Hà, nhưng lại thật không ngờ hoàn cảnh của nàng so với hắn còn khổ sở
hơn.
Nhưng đồng thời, Lục Thanh cũng nghĩ lại chính mình, ngay lúc này hắn đã tự
trục xuất ra khỏi tông môn, bây giờ quay về chỉ có thể xem là thân phận ngoại
tông tán tu. Đợi ứng phó xong bạch phát ma nữ sau mau chóng rời đi, nếu không
thì sau này khó bảo đảm người của Tử Hoàng Thánh Giới không tới truy cứu. Đến
lúc đó tám chín phần mười đều là Kiếm Phách tông sư. Dù sao căn cứ tình huống
hiện nay thì Lăng Tiêu Tông cùng với Lục gia của hắn tựa hồ như có quan hệ
không hề tầm thường.
Hơn nữa, hắn giết chết hai huynh đệ Vân Thiên Âm của Huyền Âm Tông, cho nên có
khả năng rất lớn là họ sẽ tới trả thù. Cho nên với tình huống này hắn không
thể ngây ngốc ở lại tông môn trong một thời gian dài được.
Mấu chốt là thực lực không đủ.
Nhìn Tần Hà trong sân, Lục Thanh trong lòng lại nghĩ tới, nếu như hai chân Tần
Hà không có việc gì vậy thì tu vi bây giờ hẳn cũng phải gần Kiếm Sư, tình
huống này sẽ không xảy ra. Cho dù bởi vì xuất thân có vấn đề, nhưng bằng vào
thực lực cường đại thì tuyệt đối có thể bỏ qua thân thế trước đây của mình.
Lại tiếp tục nghĩ xa hơn, nếu như có được tu vi Kiếm Hồn cảnh đại sư, thì dù
chỉ mới tiến vào thôi Tần gia cũng không phải do nàng định đoạt hay sao? Sự uy
nghiêm của Kiếm Hồn cảnh đại sư những người dưới cảnh giới Kiếm Hồn không ai
có thể làm trái.
Ngay trong thời gian Lục Thanh trầm tư, những tán tu còn lại đều đã tiến lên
thử nghiệm, bất quá sau khi Tần Hà xuất hiện thì không còn ai có thể dẫn phát
linh quang nữa.
Một lúc lâu sau....
- Tốt lắm. Kết quả đã có, bây giờ những người duy nhất phù hợp với điều kiện
là Tần Địa cùng Tần Hà của Tần gia, ngoài ra còn có kiếm giả tán tu Thành
Viễn. - Lý Nguyên Bộ đứng dậy nói:
- Các ngươi cùng tiến lên trước đi.
- Vâng.
Mặc dù từ cước bộ truyền tới từng trận đau nhức, nhưng Tần Hà vẫn cắn chặt hàm
răng, lấy tốc độ không kém hơn hai người Tần Địa đi tới trước mặt Lý Nguyên
Bộ.
Nhìn ba người Tần Hà, ánh mắt Lý Nguyên Bộ lập tức dừng lại ở trên người Tần
Địa. Người sáng suốt thì có thể thấy được trứng tứ giai Linh Viên khẳng định
sẽ thuộc về Tần Địa.
Không nói hắn có tu vi Kiếm Khách tiểu thiên vị đã vượt xa hơn hai người Tần
Hà, mà cho dù là Kiếm Nguyên Cảnh hay Kiếm Thể cảnh thì cũng thế.
Ánh mắt liếc nhìn ba người một lần, Lý Nguyên Bộ mở miệng nói:
- Bây giờ các ngươi hãy khiêu chiến lẫn nhau, người thắng cuộc cuối cùng là
kẻ có thể ký kết khế ước với trứng tứ giai Linh Viên.
- Thành Viễn xin rời khỏi cuộc tỷ thí, bản thân không phải là đối thủ của Tần
huynh. - Lúc này Thành Viễn lập tức mở miệng nói.
- Ồ? Ngươi nguyện ý rời khỏi? - Lý Nguyên Bộ không nghĩ tới Thành Viễn này
lại quả quyết như thế, khiến cho hắn phải nhìn lại bằng con mắt khác.
- Vâng.
- Vậy còn ngươi? - Ánh mắt Lý Nguyên Bộ dừng lại ở phía Tần Hà.
- Tần Hà! - Lúc này, đột nhiên vang lên tiếng quát của Tần Minh:
- Ngươi mau trở về.
- Vậy cha, người nguyện ý để tro cốt mẫu thân vào tông đường sao? - Trên mặt
Tần Hà không khỏi xuất hiện nụ cười tươi.
Sắc mặt Tần Minh có chút xanh mét, thanh âm lạnh lùng nói:
- Điều đó không có khả năng, ngươi không phải là đối thủ Nhị ca mình, chẳng
lẽ còn muốn ở trên đó bêu xấu sao?
Cắn chặt đôi môi đỏ mọng, một hàng răng đều đặt in lên môi, từ đó chảy ra một
dòng máu tươi.
- Tiểu thư! - Tần phụ nhân nhìn thấy vậy thì đau lòng gọi:
- Tiểu thư hãy trở về đi. Hãy còn biện pháp khác.
- Đúng vậy tiểu thư. Mau trở về thôi.
Đôi mắt đen hơi chuyển động rơi xuống hai người, vẻ mặt Tần Hà lộ ra sự buồn
bã, nhưng ánh mắt lại trở nên kiên định.
- Ta muốn khiêu chiến Nhị ca.
Cái gì?
- Tiểu thư! Người không thể xúc động. - Hai gã phụ nhân huy động cước bộ lao
tới, muốn đem Tần Hà kéo xuống.
- Làm càn! - Hơi nhướng mày, Lý Nguyên Bộ vung tay áo lên, thiên địa lực ở
trước mặt hai người tạo thành một bức tường vô hình.
Bịch... Bịch....
Như gặp phải quả búa tạ, hai phụ nhân nhất thời bay ngược về phía sau, đám
kiếm giả tán tu vội vàng tránh sang hai bên tạo thành một khoảng đất trống.
Hai phụ nhân nện lưng xuống mặt đất, khóe miệng phun ra một dòng máu tươi.
- Tần cô cô! Ngô cô cô! - Tần Hà thấy thế thì kinh hô một tiếng.
Ánh mắt Lý Nguyên Bộ có chút lạnh lẽo nói:
- Niệm tình các ngươi lần đầu vi phạm, cho nên chỉ trừng phạt một chút mà
thôi. Nếu còn tiếp tục nữa thì lần sau ta sẽ lấy đầu các ngươi.
Uy nghiêm từ Kiếm Hồn cảnh đại sư không thể không khiến cho hai phụ nhân phải
cúi đầu. Cho dù các nàng muốn mở miệng nhưng do bị thiên địa lực gây thương
tích khiến cho không thể nói thành lời. Trong khoảng thời gian ngắn hai người
đừng mong có thể mở miệng, lúc này đây hai người chỉ có thể đưa ánh mắt nhìn
Tần Hà mong nàng có thể thu hồi lại quyết định của mình.
- Ngươi thật sự muốn khiêu chiến Tần Địa? - Nhìn thấy hai người không làm
loạn nữa, Lý Nguyên Bộ lại quay về phía Tần Hà nói.
Cắn chặt hàm răng, Tần Hà gật đầu nói:
- Vâng!
- Tốt! - Vũ tông chủ vỗ ghế đứng dậy, ánh mắt nhìn chăm chú Tần Hà một hồi
nói:
- Bổn tông chủ sẽ bố trí kiếm thai.
Chỉ thấy kiếm chỉ lão giơ lên, nhất thời từ phương hướng của nội tông đệ tử có
hơn mười thanh kiếm lăng không bay lên. Kiếm ngân hùng hậu không đồng nhất xé
gió truyền tới, rất nhanh đã hạ xuống gần hai người Tần Hà.
Kiếm thai hình tròn có phương viên mười trượng nhất thời xuất hiện trước mắt
mọi người.
Không chút chần chờ, Tần Địa điểm nhẹ cước bộ, cả người tản mát ra kiếm nguyên
hùng hậu không thể chống lại. Nhất thời cả thân hình Tần Địa giống như lông
vũ, nhẹ nhàng bay lên hạ rơi xuống giữa kiếm thai.
Kiếm khí ở sau lưng nhanh chóng rời khỏi vỏ, Tần Địa nhìn Tần Hà lạnh lùng
nói:
- Tam muội! Ngươi nếu muốn đi lên thì lúc đó đừng trách Nhị ca không lưu
tình, làm người phải biết mình là ai.
Trong ánh mắt lộ ra sự kiên định, Tần Hà chậm rãi rút từ sau lưng ra một thanh
trường kiếm màu xanh đen. Đây là một thanh tứ phẩm kiếm khí, chỉ là dùng một
ít bách luyện hắc thiết bình thường gia nhập thêm chút huyền thiết chú tạo
thành, cùng với thanh kiếm thất phẩm do toàn bộ huyền thiết chế tạo thành của
Tần Địa thì không thể so sánh với.
Đương nhiên, điều này cũng liên quan tới đãi ngộ của hai người trong gia tộc,
ngoại trừ trên đầu Tần Hà có cái danh Tam tiểu thư ra thì không còn cái gì
nữa. Thậm chí chuôi kiếm sau lưng nàng cũng là do Tần, Ngô hai người từ trên
thân kiếm khí của mình lấy xuống một chút huyền thiết chú tạo thành. Thậm chí
bởi vì mời không được cao phẩm Chú Kiếm Sư cho nên vốn có thể đạt tới ngũ phẩm
kiếm thí thì bây giờ chỉ miễn cưỡng đạt tứ phẩm.
Niệm Ân Kiếm đột nhiên đâm xuống mặt đất, khi mũi kiếm sắp đâm xuống đất, cổ
tay Tần Hà cấp bách rung lên, mũi kiếm nhất thời chạm vào mặt đất.
Thân kiếm lúc này hơi uốn cong lại, một chùm kiếm nguyên màu vàng được truyền
vào thân kiếm, cả thân người Tần Hà phóng lên đứng thẳng ở chuôi kiếm. Mặc dù
cước bộ của nàng sau đó có chút run rẩy những cuối cùng cũng vẫn đứng vững.
- Hay!
Trong đám người nhất thời có tiếng khen xé gió vang lên, ngay cả ánh mắt Lý
Nguyên Bộ cũng có chút sáng ngời, nhìn về phía Tần Hà hơi kinh ngạc.
Chỉ cần là kiếm giả có nhãn lực thì khi nhìn qua một kiếm này của Tần Hà mặc
dù đơn giản, nhưng đối với lực đạo, kiếm khí nắm rất vững, đã đạt tới cảnh
giới cực cao. Khả năng mượn lực như thế chỉ sợ rằng nàng đã lĩnh ngộ được cảnh
giới cử trọng nhược khinh, tu vi như vậy cho dù là ở trong nội tông cũng được
người ta coi trọng.