A Hoàng


Người đăng: nlqh2081998@

- Một con hổ sao ? không phải nói tứ tượng là cấm võ ? ơ mà tại sao nó là võ
hồn của ta mà ta không thể cảm nhận được nó tồn tại ?

Hắn đang còn nghi hoặc vẫn chưa rõ thứ hắn có là gì.

- có liên quan đến thánh đế sao ? haizzz lại vậy nữa ! không có thực lực thì
cũng như người mù nhìn thế giới. Chỉ có thể đợi đến một ngày nào đó gặp mẩu
thân để biết.

Hắn cứ thế để lại một dấu hỏi thật lớn trong lòng và lại thở dài bởi vì con
kiến không thể hiểu được sự khổng lồ của 1 con voi dù có suy nghĩ vắt óc thì
cũng chẳng giải đáp được nhiều.

Hắn tiếp tục khảo thí màn cuối cùng là khảo số mệnh nhưng...

Càng để hắn kinh hoảng hơn số mệnh của hắn không thể trắc bằng quẻ. Không
những vậy quẻ còn tan vỡ

Tại sao lại như vậy ? không phải nói quẻ này được tiên nhân dùng linh khí tạo
thành 1 trận pháp có nguyên lý tương tự như vạn tượng hào môn quyết sao ? thật
khó hiểu ?

Hôm nay là ngày làm hắn suy nghĩ nhiều nhất. hắn đang có là thứ gì và hắn phải
làm sao . nghi vấn vẫn nghi vấn nhưng hắn không thể làm gì hơn.

Thôi tiếp tục !

Thương Hành Ngô tiếp tục khảo thí chó con.

Tuy thú tộc khác nhân loại nhưng không thể phủ nhận nhân loại có thể ăn gì thì
thú tộc cũng có thể ăn, có thể sử dụng thứ gì thì thú tộc này có thể sử dụng.
Ngay cả việc để cảm ngộ thiên địa cũng chỉ có thể hóa thành nhân loại để tu
luyện con đường tiếp theo. Nhưng chỉ có 1 việc là nhân tộc có võ hồn còn thú
tộc thì có chân thú thể và khảo thí là truyền thừa huyết mạch.

Khi chuyển qua trắc thí chó con chỉ đơn giản 1 chữ “không”.

Không linh căn

Không tiên vận

Không truyền thừa.

Cũng không có gì bất ngờ chó con chỉ là phàm thú không chút nào thiên phú.

- Chó con à ! ngươi và ta không thể cũng đi đến cuối đường rồi ! chắc phải
đợi ta thành tiên rồi giúp ngươi tu tiên. Đến lúc đó ...ha ha ha... à quên đặt
tên cho ngươi ! ưm... tên nó là gì được đây...

- Gau gau gau

- Được rồi ! ta đặt tên cho ngươi! Ưm....ta nghỉ ngươi là chó thì đặt tên chó
vậy !

- Gừ gừ gừ

Như nghe hiểu tiếng người chó phản ánh sự bất bình.
Nhưng tên gì đây ? chẳng lẻ lại phải gọi là a cẩu... tên này quá buồn cười ! ồ
3 màu lông !

- Thôi cho ngươi cái tên hắc hoàng đi ! ổn chứ !

- Gừ gừ gừ.

- Không được sao ? ồ ! để xem ngươi là giống gì ?

Nói xong hắn cầm 2 chân sau của con chó dốc ngược lên xem.

- ồ ! cái sao ! nó hiểu tiếng người vậy chắc có đốm lưỡi đây !

hắn lại đặt con chó xuống và mở mỏm ra.

- Không có sao ? không phải thím Thẩm nói chó khôn thường có đốm lưỡi sao ?
thôi kệ, cho nó tên a hoàng đi ! được chứ !

Vừa nói vừa quay sang hỏi chó nhưng nó không kêu lại !

- ồ ! biết giận sao ? vô lí giống chó gì lạ đời thế ! thôi ta xin lỗi !

- quái lạ ! tại sao ta đi mới mấy ngày mà thấy thế giới này hình như không
phải thế giới ta đang sống 16 năm qua ! haizzz ! kiến vẫn hoàn kiến, sâu vẫn
hoàn sâu !

sau một ngày chấm thêm mấy cái dấu hỏi, thở dài chán chê và làm a hoàng giận,
hắn lại đi dạo để tìm căn phòng trọ để ngủ. Đi qua 3 cái phòng trọ lớn hắn
quyết định đi vào căn phòng trọ nhỏ ở trong 1 hẻm nhỏ với suy nghĩ.

Ha ha ! các ngươi làm sao lừa được tiền của đại gia ta !

Hắn bước vào sảnh chính của căn phòng trọ 2 lầu.

- Công tử đến thuê trọ sao ? chúng tôi còn 1 phòng cuối !

- Cho ta 1 phòng !

- Vâng ! công tử ở đây uống nước nữa tiếng sau là họ dọn xong phòng !

- Ưm cho ta 1 ấm trà !

Sau khi tiểu nhị đi vào và 1 lúc sau đem ra 1 ấm trà.
Hắn rót 1 ly ra nhấm nháp thì thấy tiểu nhị vẫn đứng ở sau lưng hắn vẫn chưa
chịu đi thì hắn đã hiểu đạo lí tiền trao cháo múc.

Hắn nhìn về phía tiểu nhị và hỏi : “phòng đó hết bao nhiêu ?”

- Phòng đó 20 đồng 1 ngày, 5 lượng bạc 1 tháng, 3 tháng 15 bạc,1 năm hết 40
đồng !

ực !

Vừa nghe xong con số hắn suýt phun ra ngụm nước trà !

ở đây là cái máy hái ra tiền ! chỉ có moi tiền là giỏi !

Hắn lại phải rút ra 15 lượng để trả.

(phần này mình viết hơi dài dòng, các bạn xem thì cứ xem nếu hay thì cho 1 lời
bình luận nhẹ nhàng là được không cần gạch đá sẳn đâu ! chúng ta còn làm việc
với nhau lâu mà ha ha ha)


Bạch Hổ Thánh Kí - Chương #5