Trắc Thí


Người đăng: nlqh2081998@

Sau khi biết được sự thật thì Thương Hành Ngô cáo biệt mọi người trong làng và
lên đường.

Vài tiếng sau,

- Sao đi mãi vẫn chưa hết rừng thế ? Lẽ nào thế giới này chỉ có rừng không
thôi sao ?

Tiếng than thở đến từ một thiếu niên 15,16 tuổi.

Hắn đã đi vào một cánh rừng có tên vạn bích sâm lâm. Mặc dù làng hắn chỉ cách
vài chục dặm nhưng đối với hắn thì ... khó .bởi vì đây là lần đầu tiên hắn ra
khỏi nhà đi chu du tứ hải nhưng vẫn may cho hắn khu rừng này không có yêu thú
mà chỉ có lẻ tẻ vài chục con hổ báo, sửu nhi chuyên gia xuống làng trộm gia
súc, gia cầm mà thôi.

Cho dù vậy thì đó cũng là một thử thách khó khăn cho một đám thường nhân.

Lại sau một ngày,

Hắn đang ngủ trên cây say sưa. Trước đây, làng gọi hắn là vua ngủ nướng và
thần mơ mộng vì hắn có khả năng ngủ thay cho ăn và hay kể chuyện mà mình mơ
được cho lũ trẻ trong làng. Có lần hắn bị một vài người trong làng vác chổi
đuổi đánh vì kể truyện bậy bạ cho lũ trẻ nhưng nói gì thì nói hắn vẫn luôn
được mọi người thương yêu vì hắn tính tình nhân hậu không làm việc gì để cả
làng ghen ghét.

Mãi đến gần trưa hắn mới dậy tiếp tục lên đường.

- Haizzz, đúng là không đâu bằng ở làng. Ngủ trên cây không đã tí nào, hết
muỗi đến chim không ngon giấc gì cả.

Hắn lại than thở. Ngày hôm qua đối với hắn là một cực hình, một đám chim chóc
và côn trùng đã làm hắn mỏi mệt hết sức làm cho hắn không thể mơ được một giấc
mơ nào cả.

Tiếp tục đi một lúc thì bỗng nhiên.

ẳng ẳng...ẳng

một tiếng kêu thất thanh từ con vật gì đó. Hắn tò mò lại gần và trông thấy một
con chó nhỏ đang nằm thoi thóp trên mặt đất.Bộ lông con chó ấy vô cùng kì lạ,
có 3 màu vàng làm nền, sọc đen xen lẫn sọc bạc.

- Chắc đói mấy ngày rồi chứ gì ? haizzz, cuộc đời với bất kì con vật gì đều
khác nhiệt như nhau.

Ngô rót một ít nước cho con chó uống cùng với đó là 1 ít sữa bò hắn được cho
lúc ra đi.

Sau một lúc chó con tỉnh lại và đã chạy nhảy xung quanh hắn như chưa có chuyện
gì xãy ra.

- Ta với ngươi cùng chung cảnh ngộ. Đi với ta.... có gì ăn nấy, không có gì
thì nhịn.

Gau gau gau

- Được lắm. Đi thôi

nói xong hắn lại ôm con chó lên và ngông nghênh đi rêu rao vài câu thơ.

Đêm thanh tịnh

Ngày khai minh.

Hồng nhật rạng rở

Hoàng nguyệt hư ảo...

Lại đi đến mãi trưa,

Hắn bước vào ngôi thành trì đầu tiên cũng là thành trì gần nhất với làng vũ
đại.

- Vũ Vân Thành, ta đến rồi. Lần này không thể thành công cũng phải thành
nhân.

Vào thành, hắn đi dạo một vòng vì lần đầu tiên hắn đến nơi đây – một nơi người
xe tấp nập với mọi loại hàng hóa đều có. Không những vậy có đủ mọi người ai
nấy đều cười khúc khích khi cầm trên tay những đồng tiền mình bán được. Nhưng
đi một lúc hắn mới thấy nhớ đến mình cần mua 1 phần khảo hạch thiên phú.

Khảo Căn thạch khảo thí linh căn

Võ hồn sa khải thí võ hồn

Và càn khôn quẻ khảo thí vận mệnh

Tại thế giới này, mọi tu sĩ hay thường dân đều quan tâm đến vận mệnh của mình
có thể đi đến đâu và cũng nhờ nguyên cớ đó Thánh Đế đã truyền cho vạn giới môn
vạn tượng hào tinh quyết để trắc thí vận mệnh từ đó đưa ra tiên đoán vận mệnh
qua tinh không và tinh thần.

Vạn bảo lâu,

Ngô đến trước một cửa tiệm lớn nhất thành Vũ Vân. Đây là nơi mọi người đều
muốn đến – khảo thí thiên phú. Từ trên phố người người tấp nập ,ồn ồn ào ào
không theo một quy luật nào nhưng vào đến đây, không chỉ sang trọng mà còn yên
tĩnh đến lạ thường.

- Không hổ là nơi danh tiếng nhất thành Vũ Vân. Vô cùng lịch sự ....

Hắn mới bước vào hắn đã cảm nhận được sự sang trọng quý phái và đừng lại để
cảm nhận thật sâu.

- Ngài cần gì ạ ! ngài khảo thí thiên phú sao ? tiểu nhân sẻ sắp xếp phòng
tốt nhất ở đây.

Một tên tiểu nhị tới gần và nói.

- Ưm, cho ta 1 phần khảo thí thiên phú ....không 2 phần đi và một căn phòng
bí mật.

- Dạ được mời ngài ngồi. Tiểu nhân ra ngay.

Một lúc sau hắn quay lại và nói.

- Phòng đã chuẩn bị xong . Tổng cộng của ngài hết 72 lượng bạc ! xin ngài
thanh toán trước khi đi.

A

Hắn đang nghỉ ngợi thì nghe tiểu nhị nêu lên số tiềng thì mới hốt hoảng.

Đắt như vậy! ở làng ta ăn một tháng mới hết 50 đồng ! may mà thầy cho ta 100
lượng chứ không....

Vậy mà ta cứ tưởng thầy thương ta ! haizzz

- Khách quan...

Đợi lâu quá tiểu nhị sốt ruột gọi hắn đang còn thẩn thờ.

- ừm.

Hắn vừa nói vừa rút tiền ra đưa cho tiểu nhị mà trong lòng đau như cắt nhưng
vẫn là thôi.
Tiền tài là vật ngoài thân.

Hắn vừa đi vừa ôm chó con bước vào một căn phòng nhỏ.

- Ta trước rồi đến ngươi.

Nói xong hắn bắt đầu khảo thí.

Khi cầm lên khảo căn thạch thì viên đá sáng lên bắt đầu ra các màu khác nhau
nào là đỏ, tím, lam, lục, vàng rồi cuối cùng ra một màu trong suốt ở chính
giữa hiện lên 2 ngọn lữa 1 đen 1 lục.

Hư linh căn ! nhất phẩm hư linh nhưng...

Nếu dò vào trong danh sách thì Hư Linh căn được xếp vào hàng thần bí nhất vì
rất khó tìm thấy công pháp để tu luyện. Không những vậy, hư linh căn còn có
thể tăng cấp.

Khó, hư linh căn khó tu luyện! Nhưng không sao khảo thí tiếp đã.

Hắn lại đặt tay lên 1 nắm cát đặt sẳn trên bàn và nhắm mắt lại.

Nắm cát dần dần biến ảo cuối cùng hóa thành hình 1 đám mây sặc sở 7 sắc màu.

Nhất phẩm khí lưu xạ.

Lại có thể thăng cấp nhưng điều khiển khó vô cùng. Tuy vô cùng đặc biệt có thể
biến ảo mọi thứ và có mọi thuộc tính nhưng có 1 khuyết điểm là để nuôi dưỡng
nó hoàn thiện cần đủ 12 loại hồn thạch. khó thì khó nhưng vô cùng thực tế
trong thực chiến. Nhưng không cần giấu diếm vì nó vô cùng bình thường không
khó tìm.

Thầy bảo ta dấu cái phế phẩm này làm gì thật là khó hiểu.

À còn nữa...

Nắm cát vừa biến ảo ra thêm 1 con hổ bên cạnh luồng khí ngũ sắc nhưng khi vừa
mới thành hình thì con hổ bổng nhiên gầm lên khiến cho cả vũ vân thành chấn
động,.

Mặt đất kịch liệt rung chuyển khiến cả thành rời vào trạng thái hỗn loạn.

Nhưng sau 1 khắc lại im lim tất cả mọi thứ đều bình tỉnh lại.

Và con hổ cũng biến mất. Nắm cát cũng tan biến.


Bạch Hổ Thánh Kí - Chương #4