6:gia Nhập Đường Môn.


Người đăng: hibikiakirasouma

Bối Bối gật đầu lên tiếng:
_Hoắc tiểu đệ, ở nhà đệ còn những ai?
Ánh mắt Hoắc Vũ Hạo lập tức ngưng trệ, sau đó lắc đầu:
_Không còn ai cả, chỉ có mình ta cô độc…
Đường Nhã mừng rỡ buộc miệng:
_ Tốt, thật là quá tốt!
Hoắc Vũ Hạo ngạc nhiên, Bối Bối lại bình tĩnh khẽ gõ đầu Đường Nhã:
_ Nói lung tung gì thế.
Đường Nhã cũng ý thức bản thân lỡ lời, trừng mắt nhìn Bối Bối:
_ Người ta không cố ý mà. Tiểu Hoắc à, nhà đệ cũng không còn ai chi bằng gia
nhập tông môn bọn tỷ đi, à hai đệ nữa gia nhập vào tông môn của tỷ không?
_ Tông môn?
Cả ba người không hẹn mà cùng hỏi ngược lại, nhưng thật ra cũng chỉ có một
người là Hoắc Vũ Hạo còn Phạm Thiên Quân cùng Lý Thanh Thiên thì biết rõ việc
này..
Ở Đấu La đại lục, thế lực tông môn là vô cùng lớn, nhất là một ít tông môn lâu
đời, phủ công tước về phần nào cũng có thể gọi là một đại tông môn.
Đường Nhã gật gật đầu:
_ Chính là tông môn, tông môn chúng ta từng lại tông môn đệ nhất đại lục, một
khi gia nhập đệ tuyệt đối không phải chịu thiệt thòi. Hơn nữa tuyệt học tông
môn chúng ta cực kì thích hợp để đệ tu luyện. Đệ một thân một mình, tuổi lại
còn nhỏ, sau khi gia nhập tông môn, chúng ta chiếu cố lẫn nhau cũng dễ chịu
một chút. Đệ một thân một mình ở ngoài nếu vận khí không tốt rất dễ chịu thua
thiệt.
Hoắc Vũ Hạo hỏi:
_Tiểu Nhã tỷ, tông môn của tỷ tên là gì?
Đường Nhã nghiêm mặt:
_Đường Môn, từng là thiên hạ đệ nhất tông môn.
Nghe hai chữ Đường Môn, thân thể Hoắc Vũ Hạo khẽ chấn động, tuy lúc này Đường
Môn đã hơi suy sụp nhưng trong lịch sử Đấu La đại lục, địa vị Đường Môn có thể
nói cao vời vợi, không một tông môn nào có thể so sánh.
_Các đệ từng nghe qua đường môn à ?
Bối Bối ngạc nhiên hỏi
Thiên Quân nãy giờ im lặng cũng mở miệng nói:
_Bọn đệ khi còn nhỏ đã có nghe qua.
Hoắc Vũ Hạo gật đầu:
_ Đệ cũng nghe qua một chút về truyền thuyết Đường Môn, chỉ là đệ không biết
Đường Môn ở đâu.
Hai mắt Đường Nhã đỏ lên:
_ Đường Môn đã không còn phủ đệ, cơ nghiệp bị đoạt, trước mắt chỉ còn lại tỷ
và Bối Bối. Tỷ chính là đương kim môn chủ Đường Môn, Bối Bối chính là Đại đệ
tử khai sơn.
_ Hả?
Hoắc Vũ Hạo kinh ngạc nhìn hai người, tuổi tác Đường Nhã cũng không lớn hơn
Bối Bối bao nhiêu, hơn nữa xem cách nói chuyện cũng không nhìn ra đây là hai
thầy trò. Bên cạnh hai người Thiên Quân cùng Thanh Thiên mặc dù đã biết được
nhưng vẫn giả vờ giật mình.
Bối Bối ho khan hai tiếng:
_ Tình huống thì mấy đệ cũng thấy rồi. Hiện tại Đường Môn cũng chỉ còn hai
người nhưng chúng ta nhất định sẽ đưa Đường Môn trở về thời kì huy hoàng. Nếu
các đệ đồng ý gia nhập chúng ta rất hoan nghênh, Tiểu Nhã nói cũng không sai,
Đường Môn có một công pháp rất thích hợp để đệ tu luyện, vô cùng có lợi cho
việc phát triển thực lực sau này.
Lần này Thanh Thiên nở nụ cười tựa gió xuân hỏi:
_ Muốn gia nhập Đường Môn cần điều kiện gì?
Đường Nhã hai mắt sáng lên đáp:
_ Chỉ cần đệ không ngừng cố gắng tăng cường tu vi, ngày càng cường đại. Lúc
bổn môn cần phải cố gắng ra sức, tỷ cũng không lừa đệ, bổn môn hiện tại quả
thực đã xuống dốc nhưng công pháp vẫn còn. Hơn nữa Đường Môn từng là thiên hạ
đệ nhất tông môn, vẫn có một chút đặc quyền, học viện Sử Lai Khắc các đệ nhất
đại lục đệ chắc cũng biết, học viện đối với việc tuyển chọn đệ tử vô cùng
nghiêm khắc nhưng mỗi năm vẫn cấp cho bổn môn vài danh ngạch. Tỷ và Bối Bối
cũng định gia nhập, vừa lúc năm nay vẫn còn dư một chỗ, nếu các đệ nguyện ý
gia nhập Đường Môn, chỗ này liền để ba người bọn đệ. Còn có thể trụ vững tại
học viện hay không đều xem cố gắng của mỗi người. Chúng ta có thể giúp các đệ
rất nhiều nhưng chỉ có một yêu cầu duy nhất: Chỉ cần gia nhập Đường Môn, kiếp
này chính là người của Đường Môn, nếu một ngày rời đi liền đen tất cả tuyệt
học trả lại bổn môn!
Đường Môn, Đường Môn! Ánh mắt Hoắc Vũ hạo dần sáng lên, hắn chăm chú nhìn
Đường Nhã nói:
_Tiểu Nhã tỷ, đệ nguyện ý gia nhập Đường Môn.
Hai người Lý Thanh Thiên cùng Phạm THiên Quân cũng gật đầu kiên định nói:
_Bọn đệ cũng không có gia đình, tiểu Nhã tỷ bọn đệ đồng ý gia nhập Đường Môn!
Bối Bối kinh ngạc nói:
- Hoắc tiểu đệ, Thiên Quân tiểu đệ, Thanh Thiên tiểu đệ, các người phải hiểu
rõ, gia nhập tông môn không phải là chuyện nhỏ. Tuy Đường Môn đã suy thoái
nhưng dù sao cũng từng là thiên hạ đệ nhất tông môn. Nếu sau này đệ hối hận
muốn rút khỏi tông môn. Cho dù là ta hay Đường Nhã cũng sẽ không bỏ qua cho
các đệ đâu!
Hoắc Vũ Hạo gật gật đầu:
- Bối đại ca, đệ đã không còn thân nhân, tuổi lại nhỏ, lần này vào Tinh Đấu
Đại Sâm Lâm mới biết thế nào là thiên ngoại hữu thiên. Đệ muốn vượt trội, trở
thành một Hồn Sư cường đại. Gia nhập Đường Môn chắc chắn là con đường tốt
nhất, chẳng những có thể tiến vào Sử Lai Khắc học viện, lại còn được mọi người
chỉ điểm. Mọi người có thể đem tình cảnh hiện tại của Đường Môn nói cho đệ
biết, đệ cảm nhận được mọi người thật sự chân thành. Đệ nguyện ý tham gia tông
môn, cùng nhau chấn hưng Đường Môn.
_Tụi đệ cũng thế, hai người bọn đệ sống ở tinh đấu đại sâm lâm rất lâu nên
không còn người thân nào nữa nên hai người chúng đệ nguyện ý tham gia tông
môn, cùng nhau chấn hưng tôn môn!
Thiên Quân giọng điệu chém đinh chặt sắc nói.
-Tốt, tốt lắm.
Đường Nhã hưng phấn ôm cổ Hoắc Vũ Hạo.
Bối Bối cũng vuốt cằm nhìn bọn họ, Hoắc Vũ Hạo tuy niên kỉ còn nhỏ nhưng đã
chín chắn hơn so với đám người cùng tuổi, tuy hơn mười tuổi mới đạt được đệ
nhất Hồn Hoàn, thiên phú mặc dù quan trọng nhưng cần cù cố gắng vẫn là thiết
yếu. Huống chi hắn còn có vũ hồn tinh thần thuộc tính hiếm có, Đường Môn có
hắn cũng xem là tiện nghi. Còn hai người Thiên Quân và Thanh Thiên thì hơi bí
ẩn với lại thực lực không xác định được.
Hương thơm từ cơ thể Đường Nhã tỏa ra làm khuôn mặt Hoắc Vũ Hạo đỏ lên, động
cũng không dám động, thành thật đứng yên.
Bối Bối thấy vậy vội giải vây:
_Vậy là được rồi, vũ hồn của hai đệ là gì thế Thiên Quân, Thanh Thiên?
_Đệ là Lý Thanh Thiên, 12 tuổi tứ hoàn hồn tông cấp 42 song sinh vũ hồn Xích
Long Đế Vương cực hạn hỏa thú thần hồn cùng Cửu THải Thánh Lân thú thần hồn,
còn là một hồn đạo sư cấp 3.
Lý Thanh Thiên vừa nói xong từ trong thân thể phát ra hỏa quang nóng bỏng,
trên đầu xuất hiện cặp sừng, sau lưng xuất hiện một đôi hỏa diễm chi dực rực
lữa, từ dưới bay lên 4 vong hồn hoàn 2 vàng, 2 đen
_12 tuổi tứ hoàn hồn tông? Song Sinh vũ hồn? Đã vậy còn là hồn đạo sư cấp 3?
Không thể nào.
Ba người Bối Bối, Đường Nhã cùng Hoắc Vũ Hạo trợn tròn mắt.
_Còn đệ là Phạm Thiên Quân 12 tuổi tứ hoàn hồn tông cấp 48 song sinh vũ hồn
Thiên Đạo Bất Khuất Vô Cực Thánh Long Hoàng thú thần vũ hồn cũng Phách Băng Bệ
Ngạn cực chí chi băng bản thể thú vũ hồn, hay nói cách khác là đôi mắt của đệ.
Thiên Quân nói xong từ dưới chân bay lên 4 vòng hồn hoàn 2 tím, 2 đen, phía
sau lưng xuất hiện một đôi hoàng kim dực phát ra quang mang dễ chịu còn đôi tử
sắc dị đồng của hắn biến thành màu xanh lam, từ trong thân thể của Thiên Quân
xuất hiện một cỗ khí tức thượng cổ cuồng loạn.
_...
Yên lặng, triệt để yên lặng. Ba người Đường Nhã giật mình, kinh ngạc không nói
nên lời, 12 tuổi song sinh vũ hồn tứ hoàn hồn tông, đã vậy thì thôi đi chỉ có
thể trách bọn họ quá yêu nghiệt nhưng vũ hồn một tên là cực hạn hỏa còn một
tên cực hạn băng, chúng đều là thú thần vũ hồn nữa chứ, bọn họ có còn là người
hay không?
_Cũng trưa rồi để đệ làm mấy món ăn để chúc mừng chúng ta gia nhập Đường Môn!
Thiên Quân mở miệng phá vỡ sự yên lặng.
_Tớ giúp cậu.
Hoắc Vũ Hạo đứng một bên cũng giật mình nói.
_Yeahhhhhhhhh! Món ăn của tiểu Quân muôn năm! Đường Môn muôn năm!
Lý Thanh Thiên lúc này nghe Thiên Quân nói thế không kìm được hưng phấn nhãy
cẫng lên sung sướng hét lên.
_Tiểu Quân biết nấu ăn sao?
Nghe Thanh Thiên hò reo, Đường Nhã hai mắt sáng rực quay qua hỏi tên ngốc nào
đó đang nhảy tưng tưng.
_Không Chỉ biết mà còn nấu rất ngon nữa.
Thanh Thiên vô tâm vô phế gật đầu nói rồi nhảy tung tăng đi chỗ khác.
Nhìn thấy thái độ của mỗ thiếu niên cả đám không hẹn mà trên đầu cùng chảy
xuống ba vạch hắc tuyến


Bách Chiến Đế Thần - Chương #6