Vô Đề


Người đăng: hibikiakirasouma

Hải Thần Hồ,
Dưới một gốc cây, Thiên Quân đang chuẩn bị…….Nướng cá.
Quân anh đang làm gì đó?....
Một giọng nói vang lên, một cô gái cả thân màu đỏ, đường cong bốc lửa từ bên
kia hồ bay đến.
_Nướng cá chờ muội.
Thiên Quân ôm người con gái đó vào lòng, mỉm cười ôn nhu chỉ về phía những con
cá đang được nướng, một mùi hương thơm ào ạt bốc lên.
_Lan Nhiên, muội ăn đi cẩn thận bị nóng.
Người con gái đó chính là Nguyễn Lan Nhiên-Mã Tiểu Đào, từ khi hai người gặp
lại, mặc dù chưa nói cho bọn Thanh Thiên biết nhưng mỗi ngày họ đều gặp nhau
một lần ở Hải Thần Hồ.
_Tài nấu nướng của huynh đúng là tuyệt diệu, ngon quá…..
Lan Nhiên cắn một miếng mỉm cười ôn nhu khen.
_Mùi thơm quá,.......
Bỗng một giọng nói vang lên.
_A….Thiên Quân cậu cũng ở đây à? Ai vậy?
Hoắc Vũ Hạo từ trong rừng bước ra.
_Oh,... các cậu cũng đang ở đây a….
Thiên Quân ngạc nhiên hỏi.
Khi nãy bởi vì chỉ chú tâm nướng cá cho Lan Nhiên mà không cảm ứng xung quanh
nên không nhận ra ba người Vương Đông, Tiêu Tiêu, Hoắc Vũ Hạo đang ăn cá nướng
trong khu rừng này.
_Thiên Quân ông cũng ở đây à?
Vương Đông từ đằng sau của Hoắc Vũ Hạo tiến lên hỏi.
_Ừ,.. À giới thiệu luôn đây là Mã Tiểu Đào, Tiểu Đào học tỉ là người trong nội
viện, cũng là họ hàng xa của tớ.
Thiên Quân bịa ra một thân phận cho Nguyễn Lan Nhiên.
_Chào các đệ ta là biểu tỉ của tiểu Quân, cảm ơn các đệ đã chiếu cố cho tên
nhóc này giúp ta.
_Không...Không có gì đâu ạ...ngược lại là bọn em phải cảm ơn Thiên Quân mới
đúng, cậu ấy đã huấn luyện bọn em rất nhiều.
Hoắc Vũ Hạo gãi gãi đầu nói.
_Mọi Người cũng ngồi xuống ăn cá nướng đi.
Thiên Quân chuyển chủ đề nói.
……………….
_Thiên Quân, đệ đàn một khúc nhạc cho mọi người nghe đi.
Đã diễn là phải diễn tới cùng, Nguyễn Lan Nhiên trực tiếp thay đổi cách xưng
hô luôn.
_Đúng đó, Thiên Quân lần trước cậu đàn trong Tinh Đấu Đại Sâm Lâm rất rất hay,
cậu đàn thêm lần nữa đi….
Hoắc Vũ Hạo lên tiếng.
_Thôi được,....vậy tớ sẽ đàn một khúc vậy.
Thiên Quân nói.
Trên tay của cậu ấy xuất hiện một cây đàn thân màu tím, dây đàn màu bạc, có
khắc hình một cô gái trẻ đang ngồi dưới gốc cây, đây là cây cầm được Thiên
Quân làm trước khi gặp Xích vương, cầm tên Đoạn Tâm.
Đúng như tên, khi cây cầm vừa xuất hiện, xung quanh Thiên Quân phát ra một
luồng khí tức tang thương, đau khổ, bất chợt làm mọi người xung quanh không
hẹn mà cùng chảy ra hai hàng lệ châu.
_Hức….đây là cầm gì mà sao….mà sao đau lòng đến thế…
Tiêu Tiêu lau nước mắt trên khóe mắt mình nói.
_Cầm tên Đoạn Tâm.
Thiên Quân lời nói nhẹ nhàng nhưng lại mang vài nét tang thương.
Còn Nguyễn Lan Nhiên ngồi kế bên, hai tay không khỏi nắm chặt.
Ting~…..
Tiếng đàn vang lên, mọi người đều im lặng lắng nghe, đôi tay của Thiên Quân
điệu nghệ di chuyển trên dây đàn, những âm thanh ngọt ngào mà sâu lắng phát
ra, làm tan chảy con tim của mọi người, khiến cho mọi người xung quan lâm vào
trạng thái ngộ.
Đúng, chính là ngộ, Vũ Hạo, Vương Đông, Tiêu Tiêu kể cả Mã Tiểu Đào cùng nhau
lâm vào trạng thái ngộ đạo, mỗi người đều ngộ về con đường tương lai, cuộc
sống, trách nhiệm của chính bản thân mình.
Thiên Quân thấy bọn họ như vậy không nói gì, chỉ mỉm cười tiếp tục đàn.
……….
Khoảng một khắc sau, Thiên Quân đã dừng lại, tay vẫn đặt trên Đoạn Tâm Cầm,
nhưng bọn Nguyễn Lan Nhiên vẫn đang ngộ.
Bốp….Bốp…
_Hay… một khúc nhạc thật là hay…
Nghe tiếng vỗ tay, Thiên Quân quay lại thì thấy Ngôn Thiểu Triết đang đứng dựa
vào một góc cây ở phía sau.
_Ngôn sư huynh,......quá khen rồi.
Thiên Quân cất Đoạn Tâm Cầm vào trong Thiên Không giới chỉ, nói.
_Chừng nào bọn họ tỉnh lại?
Ngôn Thiểu Triết đi lại gần hỏi.
_Ừm….Khoảng là ngày mai đi.
Thiên Quân nhẩm tính rồi trả lời.
_Đây là tên nhóc mà đệ nói sao….chỉ mới là 19 cấp hồn sư thôi mà…. cốt linh
cũng đã mười hai rồi…
_Huynh đừng nhìn bên ngoài của cậu ấy mà bắt hình dong, cậu ấy là một thiên
tài hồn đạo sư đấy, mà quan trọng là tính cách chăm chỉ, siêng năng, cố gắng,
không lùi bước và tinh thần của cậu ấy mới là thứ chính,... nếu cho cậu ta
thời gian phát triển tương lai cả Sử Lai Khắc này hoàng toàn do cậu ấy gánh
vác, mà cậu ấy cũng có thể phát triển đến nỗi có thể đánh ngang với đệ trong
một trận chiến đấy.
Thiên Quân nói.
_Ta sẽ chờ xem…
Ngôn Thiểu Triết chỉ cười nói rồi biến mất.
_Rất nhanh huynh sẽ biết thôi...đến lúc đó thì đừng hối hận nhá...à nên nhớ
cậu ấy do một tay đệ huấn luyện đấy…….khoảng 3 năm nữa cho dù Long Tiêu Dao có
xuất hiện thì cậu nhóc này cũng có sức chiến thắng tên đó khi mà hhắn hạ hồn
lực ngang ngang với Hoắc vũ Hạo đấy…...mà cậu nhóc này rất thông minh nữa…..
Thiên Quân nói.
……………….
_Này….tên ngốc Vũ Hạo cậu chịu dậy chưa sắp trễ rồi đó…..
Vương Đông nâng Hoắc Vũ Hạo lên lắc lắc.
_Vương Đông hôm nay bọn ta đấu với các cậu mà từ từ thôi cũng được….
Thiên Quân mở miệng nói.
_Hử...sáng rồi ah…
Vũ Hạo mơ màng nói.
_Thiên Quân, Tiểu Đào tỉ đâu rồi?....
Hoắc Vũ Hạo nói.
_Cô ấy trở về nội viện rồi,...mà các cậu cứ đi trước đi tớ đi sau…
Thiên Quân liếc mắt nhìn xuống Hải Thần Hồ rồi quay sang nói với đám người
Hoắc Vũ Hạo.
_Ừ…..
………
_Được rồi ngươi có thể xuất hiện rồi đó….nam nhân trên người mang theo khí tức
hải thần đang ở phía dưới…
Thiên Quân ánh mắt sắt lạnh nhìn về phía Hải Thần Hồ nói.
_Từ từ thôi, cậu nhóc...làm sao mà cậu nhận được ta ở phía dưới này thế?
Một cái bóng màu lam xuất hiện nói.
_Hải Thần Đường Tam, đừng tưởng là ta không biết ông vì bảo vệ con gái của
mình mà đặt vò người cô ấy hơn trăm cái bẩy rập đợi người khác bơi vào nhá….
Thiên Quân nói.
_Thua cậu rồi….nếu cậu biết như vậy thì chắc cũng biết dụng ý của ta rồi phải
không?....
_Đương nhiên, mà đừng nghĩ ta không cảnh báo ông trước những thử thách của ông
đặt ra nếu dám làm hại đến Vũ Hạo thì ta nghĩ thần giới như thế nào ta cũng
không biết đâu, mà cố gắng trân trọng cậu nhóc này đi, nó là tiểu tế thiên tài
cũng như là người có tiềm lực trở thành thần vương trên thần giới đấy.
Thiên Quân nói xong rồi quay người định đi.
_Có người đưa cho ngươi vật này, vị kia nhờ ta đưa cho ngươi, cầm lấy nhỏ máu
nhận chủ đi.
Hải Thần Đường Tam cầm một viên thạch anh màu đỏ ném qua cho Thiên Quân rồi
thân ảnh cũng biến mất.
_Đây là….
_Nè bé con...khi nhận được viên đá này chắc là con vẫn còn ở Đấu La Đại Lục
ah…
Một Thân Ảnh xuất hiện khi Thiên Quân nhỏ vào trong một giọt máu.
_Sư phụ sau ngài lại ở đây?.....
Thiên Quân kinh ngạc la lên, đấy là thân ảnh của Thiên Không Tà Đế Cổ Thiên
Trần.
_Đây là một viên tiểu thế giới thạch do ta vô tình tìm được khi trở về Đại
Thiên Thần Giới, mà ta cũng đã gửi cho Đường Tam đem đến cho ngươi...Đây coi
như là món quà nhờ vả của ta đi...Chiếu cố tốt cho long tộc ở đây giúp ta….Tạm
biệt tiểu Quân.
Thân ảnh của Thiên Không Tà Đế biến mất.
_Vâng.
Thiên Quân thảy viên thạch anh vào kho đồ rồi biến mất.
………………………………...

Tuy hơi muộn nhưng Sinh Nhật Vui Vẻ Onion Thần Bí hay còn gọi là Củ Hành Thần

My friends Happy birthday to you~

P/s:Tuần này nếu kịp chủ nhật sẽ có chương mới nha cả nhà.~


Bách Chiến Đế Thần - Chương #18