Khảo Hạch Tân Sinh.


Người đăng: hibikiakirasouma

_Nữa tháng sau khi Thiên Quân cùng Suguha trở về Đấu La Thế
Giới

Trong nữa tháng này, sau khi giới thiệu Suguha cho mọi người quen của Thiên
Quân xong, hắn liền bắt tay vào việc huấn luyện cho đám nguời Hoắc Vũ Hạo.
Trong lúc đó, Thiên Quân đã nghiên cứu và tìm ra cách sử dụng chức năng truyền
thừa Thần tướng của Hệ thống và con chuột bạch đầu tiên chính là Suguha, Thiên
Quân theo sở thích về kiếm thuật của cô nàng mà truyền toàn bộ kĩ năng, tuyệt
học, kinh nghiệm của Tiểu Long Nữ, một vị tướng mà tất cả các người có chơi
Huyền Thoại Moba đều biết.
Với tài năng kiếm thuật của mình, cùng với sự nổ lực và có một tên kiếm si như
Triệu Tử Vân, Suguha trong vòng một tháng đã dùng các chiêu kiếm của mình đến
mức Lô Hỏa Thuần Thanh mặc dù chưa lĩnh ngộ được kiếm ý, kiếm khí, và dưới sự
trợ giúp của hệ thống, cấp độ hiện giờ của cô nàng đã là tứ hoàn hồn tông, vũ
hồn của cô là Thất Thải Kì Lân, do khi vừa về đến thế giới này, trứng của Thất
Thải Kì Lân đúng ngay lúc Suguha ôm lên thì nở, hệ thống tự động lập một khế
ước cộng sinh giữa Suguha và Thất Thải Kì Lân nhưng do bug nên lại tạo ra một
hồn linh mới.
………
Quy định như trên, các ngươi đã hiểu chưa? Nếu hiểu rồi thì chúng ta giải
tán, việc chia tổ thì các ngươi tự tìm tổ thích hợp rồi báo cáo cho ta.
Trong một lớp học, một trung niên nữ nhân đang nhìn chằm chằm vào đám học sinh
ở dưới nói.
_Tốt, Vương Đông, Hoắc Vũ Hạo, Tiêu Tiêu ba người theo ta vào văn phòng, Thiên
Quân Ngôn Viện Trưởng tìm ngươi đấy.
Nói xong, trung niên nữ lão sư quay người đi ra cửa.
_Vâng!
Bốn người Thiên Quân đứng dậy rời đi.
………
Hải thần đảo,
Thiên Quân sau khi rời khỏi phòng học liền đi vào hải thần hồ.
Bỗng một bóng dáng đỏ rực đang từ bên kia Hải thần đảo bay thẳng về phía mà
Thiên Quân đang đứng.
_oh….đây là…...Mã Tiểu Đào!
Thiên Quân nhảy sang một bên nhìn người trước mặt nhíu mày rồi nói.
_Hình như không phải Ngôn sư huynh muốn thử mình mà là cô nàng này đang mất
khống chế. Vậy đắc tội rồi.
Phách băng bệ ngạn, đệ tam hồn kĩ!
Băng thiên hoàng ấn!
Thủ ấn của Thiên Quân biến đổi, một luồng Hàn khí hướng về phía Mã Tiểu Đào
vây kính đóng băng cô nàng thành một tượng băng.
Nhưng…..
Thiên Quân vẫn rất cảnh giác.
Bỗng…..
Phừng!
Một cột lửa xuất hiện dưới chân của Thiên Quân,nhưng rất nhanh Thiên Quân dùng
Thiên Lôi bộ di chuyển chớp nhoáng biến mất tại chổ, và xuất hiện ở phía sau
lưng của Mã Tiểu Đào.
_Mặc dù muốn chơi thêm chút nữa nhưng ngươi nguy hiểm quá thôi… We don’t talk
anymore…. say goodbye.~
Cảm thụ được sức nóng cùng ngọn tà hỏa vẫn đang cháy trên người cô nàng, Thiên
Quân mỉm cười nói.
Rắc! Rắc!
Mã Tiểu Đào biến thành một cái tượng băng.
Đây chính là tác dụng của hồn kĩ thứ ba của Thiên Quân, Băng Thiên, cho dù là
thượng thiên cũng không thể cản lại được mà bị băng hoàn toàn huống chi một
nhân loại nhỏ bé…. Trong truyền thuyết Bệ Ngạn Thú kiêu ngạo hoành hành, ngay
cả Thương Thiên cũng không làm gì được nó, tùy hứng bá đạo thích gì làm đó,
ngông cuồng, kiêu ngạo, nhưng là kiêu ngạo do có thực lực chứ không thuộc dạng
thùng rỗng kêu to. (P/S: Khúc này ta chế chứ ta cũng không biết con bệ ngạn
thú này là cái qué gì nữa :v ai biết thì cũng đừng ném đá ta nha~)
Thiên Quân xoay người rời khỏi nơi đó, nhưng vừa bước đi thì….
Tách!
Một tiếng rạn nứt vang lên, Thiên Quân quay lại thì một cơ thể ngọc ngà, trắng
nỏn xuất hiện làm cho Thiên Quân há hốc mồm.
Người trước sau khi xuất hiện cũng nhìn chằm chằm vào người đối diện vẫn đang
há hốc mồm nhìn mình mà không khỏi đầu đầy dấu chắm hỏi.
_Ngươi là a… Kyaaaaaaaaaaaaaaaaa!
Mã Tiểu Đào mở miệng hỏi, nhưng chưa hỏi xong thì thấy không đúng liền nhìn
xuống liền thấy cơ thể của mình không một mảnh vải che thân thì hét lớn.
Thiên Quân xoay người đi chổ khác lắp bắp trả lời:
_Ta là Phạm Thiên Quân, xin lỗi ta không cố ý chỉ là……
Chưa kịp nói xong thì Thiên Quân liền nhận được một cái ôm thật chặt từ phía
sau.
_Cái….
Thiên Quân quay người lại chưa kịp nói thì đôi môi đã bị người khác mạnh mẽ
hôn xuống.
Đúng vậy! Đây là mạnh mẽ cưỡng hôn! Mà vị trí có chút thay đổi…. Nữ trên nam
dưới. (Khụ… khụ… chỉ là hôn thôi không phải chuyện khác,.... đừng nghĩ bậy.
Tội lỗi! Tội lỗi…. haiz…..)
Thiên Quân phục hồi lại tinh thần thì mạnh mẽ đáp trả lại.
Nói gì chứ hắn đường đường Là sát thủ chi vương mà lại bị người khác cưỡng hôn
mà không đáp trả lại được thì đúng là đồ bỏ đi.
Cảnh cạn lời không tả nữa

_Ưm…..
Mã Tiểu Đào rên khẻ một tiếng, hai người luyến tiếc tách rời nhau.
_Thiên Quân….cuối cùng…. cuối cùng em cũng tìm được anh....
Mã Tiểu Đào từ trong trữ vật giới chỉ lấy ra một chiếc vòng có đính một viên
ngọc thạch màu bạc hình mặt trăng khuyết.
Thiên Quân nhìn thấy chiếc vòng đó liền không tự chủ rơi nước mắt, một luồng
kí ức ùa về, Thiên Quân ôm chặt Mã Tiểu Đào… không Nguyễn Lan Nhiên vào lòng.
Đúng vậy, Mã Tiểu Đào chính là Nguyễn Lan Nhiên người mà Thiên Quân yêu sâu
đậm, mà chiếc vòng đó chính là vật mà Thiên Quân làm ra, nó cũng chính là vật
đính ước của họ.
_Lan Nhiên…..Lan Nhiên…..ta yêu nàng……
Thiên Quân nức nở.
_Muội cũng thế…. muội yêu huynh…. Thiên Quân….
Một cơn mưa rơi xuống….
Hai người mất nhau trong một ngày mưa, họ tìm được nhau cũng vào một ngày
mưa….
_Khụ… Khụ, mặc dù không biết chuyện gì xảy ra nhưng…. hai người có thể vào Hải
thần các được rồi…. trời đang mưa…..
Một tiếng nói vang vọng bên tai hai người làm Nguyễn Lan Nhiên cùng Thiên Quân
không thẹn mà cùng tách ra xấu hổ cuối đầu.
_Lan Nhiên,... muội mặt vào đi.
Thiên Quân từ trong hệ thống mua một bộ quần áo chóng nước màu đỏ đưa cho Lan
Nhiên.
_Cảm ơn huynh….
Nguyễn Lan Nhiên cầm lấy bộ đồ, liền bộ đồ tự động tách ra và mặc vào người
của Lan Nhiên, sau đó Lan Nhiên liền hôn một cái ngay má của Thiên Quân rồi
chạy thẳng……
……….
Hải Thần Các, bên trong Hải Thần Thụ,
_Tiểu sư đệ,... còn không mau giải thích…..
Ngôn Thiểu Triết cười tủm tỉm nhìn Thiên Quân đang xấu hổ đứng đối diện.
Dĩ nhiên là chuyện khi nãy chính một tay ông sắp xếp và cũng quan sát hết thảy
mọi chuyện.
_Ngôn sư huynh…. ta biết là huynh cố ý kêu ta đến Hải Thần hồ…
Thiên Quân ngước mặt lên không tự nhiên nói.
_Thiểu Triết à…. đừng chọc Tiểu Quân nữa…. đã gần trăm tuần (tuổi) rồi vẫn
không thay đổi được cái tính trẻ con ah…..
Mục Lão ngồi trên chiếc xe đẩy, cười hiền hòa xoa đầu của Thiên Quân nói.
_Tuổi trẻ thật tốt ah….
Tiên Lâm Nhi đứng bên cạnh cũng gật đầu cảm thán.
_Bỏ qua chuyện khi nãy…. Lão sư người gọi con đến đây làm gì thế?
Thiên Quân đuối lí, đổi chủ đề nói.
_Thiểu Triết con nói đi.
_Chuyện là sắp tới sẽ có một trận thi đấu hồn đại tái diễn ra vào 1 năm sau,
mà trước đó sẽ có một cuộc chọn lọc cho nhóm Thất Quái dự bị thông qua đấu
loại giữa những học viên được chọn làm học viên nồng cốt, ta muốn đệ và đội
của đệ đi theo làm đội dự bị bổ sung, chuyện này được không?
Ngôn Thiểu Triết nghiêm túc nói.
_Chuyện này à….
“Đing…. Phát động Nhiệm vụ bắt buộc: Tham gia cuộc thi đấu hồn đại tái.
Phẩn thưởng: Thiên Huyền Bất Tử Tà Long Vương, Trang phục Thiên Huyền Bất Tử
Tà Long, Bộ kĩ năng của Thiên Huyền Bất Tử Tà Long, vé du không x1, Giải Phong
linh hồn.”
_Được, đệ sẽ chuẩn bị.
Thiên Quân nghe xong phần thưởng cuối cùng thì nghiêm túc gật đầu.
_Cuối cùng cậu ấy cũng có thể tỉnh lại…….
Thiên Quân lẩm bẩm.
_Hử… ai tỉnh lại vậy?
Ngôn Thiểu Triết hỏi.
_Ah… không có gì…..nếu không còn gì thì đệ về trước đây….. Lão sư ngài phục
dụng thêm viên đan dược này thì độc trong cơ thể ngài có thể bị trấn áp một
thời gian khá dài chừng ba năm…. mà nó cũng có thể khai thông kinh mạch cùng
hồi phục lại những nơi bị độc tố ăn mòn nhưng tác dụng này có lẽ sẽ rất chậm
vì đối với người mang huyết thống long tộc như con và người thì trong người có
sức kháng sinh rất mạnh nên thời gian có tác dụng sẽ rất lâu mà tốc độ lại
chậm đến đau lòng…..
Thiên Quân từ trong giới chỉ lấy ra một bình ngọc nói.
_À…… tí nữa thì quên….. tiểu sư đệ, đệ còn chưa giải thích với ta chuyện khi
nãy…. fufu….
Ngôn Thiểu Triết cười tủm tỉm vỗ vai Thiên Quân nói.
_Lão sư…. Sư huynh à cả Tiên sư tỉ nữa nếu được mọi người chú ý quan sát Hoắc
Vũ Hạo đi, cậu ấy là một thiên tài trong thiên tài đấy, sẵn tiện lúc đệ vắng
mặt thì chiếu cố cậu ấy giúp ta…..
_Được.
…………………….
_Này, Tiểu Quân…. ông định làm gì thế?
Thanh Thiên đang nằm lim dim thì nghe Tử Vân hỏi Thiên Quân vẫn đang đọc sách
liền ngồi dậy.
_Hử…. kiếp trước chúng ta đâm vào công việc đâu để ý gì…. chắc kiếp này sau
khi làm xong nhiệm vụ của sư phụ thì ta định sẽ cùng mọi người đi đâu đó, chạy
lông nhông chơi thôi…. Có lẽ vậy.
Thiên Quân gắp cuốn sách lại nói.
_Mà sắp tới trận đấu hồn đại tái rồi, hay là bọn mình nháo một trận thật to
giải trí đi…. hehe….kêu thêm ngốc nữ nửa đi… nói gì chư mấy cuộc náo loạn mà
không có con nhóc đó thì chán lắm.
Thanh Thiên cười hì hì leo xuống cái giường nói.
_Tớ cũng định nói như vậy….
…………….
_Mặc dù là ta đã thấy qua cảnh này nhưng không thể không nói….Lớn Quá!
Lý Thanh Thiên cùng vời Thiên Quân, Tử Vân ba người đi tới, nhìn khung cảnh
phía tước, Lý Thanh Thiên không khỏi cảm thán một tiếng.
Khu vực sát hạch của Sử Lai Khắc học viện nằm ở phía bên trái của hệ Vũ Hồn,
tiếp giáp với Đấu Hồn Khu. Khu vực này so với Đấu Hồn Khu thì lớn hơn nhiều,
đối với các đệ tử ngoại viện, nơi này là nơi vui chơi của các thiên tài và
cũng là ác mộng của những đệ tử yếu kém. Hàng năm tại đây có không ít đệ tử bị
loại bỏ vì không thể thông qua sát hạch.
Sát Hạch Khu có dạng hình quả trứng, không giống như Đấu Hồn Khu có dạng như
sân vận động, bên trong ấy hoàn toàn là một mảnh đất trống. Bên ngoài có dãy
tường thành thấp bao vây, bên trong được phân ra thành nhiều khu vực, những
vách ngăn này có thể di chuyển nên bất cứ lúc nào cũng có thể thay đổi diện
tích của từng khu.
Từ trước đến nay, sát hạch tân sinh bao giờ cũng là cuộc sát hạch có nhiều khu
vực nhất, bởi vì số lượng tân sinh không chỉ nhiều mà đa số khoảng cách công
kích của bọn họ đều có hạn, lúc kiểm tra cũng không cần diện tích quá lớn.
Cả khu sát hạch diện tích chừng hai vạn thước vuông, lúc này nó đã bị chia
thành năm mươi khu vực, mỗi khu vực chừng bốn trăm thước vuông được chia làm
hai bên. Đối với những học viên chỉ có một hai hồn hoàn, thế này đã đủ rồi.
Buổi sáng thì chia tổ, buổi chiều sát hạch chính thức bắt đầu, nói đúng ra thì
cũng chưa hẳn là chính thức bắt đầu, hiện giờ tập trung ở đây chỉ để các học
sinh thích ứng một chút. Mỗi khu vực đều có một lão sư phụ trách, các tổ bắt
đầu rút thăm bắt cặp, mọi thứ đều phải đảm bảo không để hai tổ cùng lớp chiến
đấu với nhau.
Trừ lớp Tân Sinh _ Nhất Ban có hai mươi tổ, các lớp còn lại đều trên ba mươi
tổ, vì bình thường trừ phi có đệ tử thật yếu kém nếu không hiếm lắm mới có
người bị khai trừ, các lão sư đều cố gắng cho bọn họ một cơ hội tham gia kỳ
sát hạch này.
Tổng kết lại đợt sát hạch có đúng 310 tổ, cũng chính là 930 người, cuối đợt
sát hạch chỉ giữ lại 150 tổ, 450 học viên này mới chính thức là đệ tử năm nhất
của học viện Sử Lai Khắc, tất cả những người còn lại đều bị khai trừ.
Học tập ở học viện Sử Lai Trắc chính là một quá trình chiến đấu kịch liệt và
đầy tàn khốc, nhưng cũng nhờ thế, tiềm lực của mỗi học viên đều được bộc lộ
dưới sự cố gắng không ngừng của họ, do đó, uy danh của học viện suốt vạn năm
qua không luôn được duy trì và ngày còn ngày càng phát triển.
Trong năm mươi khu vực tiến hành khảo hạch tân sinh, mỗi khu vực có sáu hoặc
bảy tổ, mỗi tổ luân phiên đấu với nhau, sau đó lại chia lại một lần nữa, đủ
mười lần đấu thì thôi.
Ba người Hoắc Vũ Hạo được phân đến khu vực 33, còn nhóm của Thiên Quân thì ờ
khu vực 32 mỗi khu vực đều có kí hiệu riêng nên ba người bọn họ rất dễ ràng
tìm được.
Lúc này tất cả các đệ tử lớp khác đã đến đông đủ, nhìn quanh ai ai cũng đầy vẻ
hồi hộp, dù sao ở đây chỉ toàn những đứa trẻ mười một mười hai tuổi, mọi thứ
với chúng đều vẫn rất đơn thuần. Sau cuộc sát hạch này, rất có thể chỉ có một
nửa số người ở đây có thể ở lại, đối mắt với một cuộc chiến liên quan đến
tương lai của bọn chúng, làm sao bọn chúng không lộ ra địch ý cho được.
_ Tất cả các học viên tân sinh chú ý, tất cả các học viên tân sinh chú ý, còn
mười phút nữa là bắt đầu sát hạch, đề nghị tất cả tập trung đến Sát Hạch Khu,
đến trễ xem như bỏ cuộc.
Một giọng nói vang lên trên loa phát thanh, thanh âm này truyền khắp ngõ ngách
của ngoại viện, vẻ mặt các đệ tử tân sinh lập tức trở nên nghiêm túc, sắp bắt
đầu sát hạch, ai dám nói không lo lắng chứ?
Sát hạch tân sinh rất quan trọng, nên việc thông báo trên loa phóng thanh cũng
là cho có thôi, tất cả đệ tử đã sớm tập trung đầy đủ tại khu vực của mình rồi.
Lúc này, một lão sư tầm bốn mươi tuổi bước vào khu vực 32, tướng mạo của người
này hết sức bình thường, trên người cũng không tỏa ra khí thế kinh người nữa,
trên mặt lúc nào cũng có nụ cười, có vẻ rất thân thiện, so với Chu Y, có thể
nói là một trời một vực. Người này lướt mắt đếm số lượng đệ tử rồi mỉm cười
gật đầu nói:
- Tốt lắm, ở đây có tổng cộng 6 tổ, tất cả đã đến đông đủ vậy thì để ta giới
thiệu trước, ta tên Vương Đức, là lão sư sẽ trông coi sát hạch ở khu vực 32
trong hai ngày tới.
- Chào Vương lão sư.
Các học viện vội vàng khom người thi lễ với hắn.
Vương Đức cười cười nói.
- Không cần như thế, từ trước tới nay phong cách dạy của ta luôn coi các học
viên như bằng hữu của mình, từ giờ đến khi chấm dứt sát hạch, các ngươi đều là
tiểu bằng hữu của ta. Cho nên, ta không hi vọng thấy bất cứ ai bị đả thương.
Sát hạch này tuy quyết định các ngươi có thể ở lại hay không nhưng ta nhắc lại
một lần nữa, đây là sát hạch, tuyệt đối không được giết người, thậm chí đánh
tàn tật cũng không. Nếu không ta chỉ có thể mời người ấy ra khỏi đây và báo
cáo chuyện ấy lên học viện.
Vị lão sư này không nói rõ nếu phạm phải lỗi náy sẽ bị trừng phạt gì, nhưng
những đệ tử bên dưới đều là người thông minh, lập tức hiểu rõ ý hắn rồi gật
gật đầu.
Vương Đức mỉm cười nói.
- Vậy thì giờ chúng ta bắt đầu thôi. Bắt đầu sớm kết thúc sớm, còn trẻ tuổi
thì luôn sốt sắng a.
Vừa nói hắn vừa mở một sấp văn kiện, nhìn nhìn một chút rồi ngẩng đầu lên nói:
- Vòng thứ nhất, trận đầu tiên, Tân Sinh - Nhất Ban: Phạm Thiên Quân, Lý
Thanh Thiên, Triệu Tử Vân; Tân Sinh - Tam Ban: Âu Dương Lộc, Trần Tuấn An,
Trương Dực Thần. Các ngươi vào sân đấu đi, mỗi tổ một bên. Khi nào ta hô bắt
đầu thì các ngươi có thể phóng xuất vũ hồn. Vào đi.
Ở khu vực 32 này có 6 tổ, vậy thì sẽ có 3 trận đấu, nhưng bọn hắn không ngờ ba
người họ lại là người mở màn, cả ba cùng tiến vào sân, đi về phía Tây Bắc.
Ba người đứng ba nơi nhưng không phải tùy tiện, Tử Vân đứng trước, kế đến là
Thanh Thiên cùng Thiên Quân đứng sau cùng. Còn bên kia, dĩ nhiên phải chọn góc
còn lại là phía Đông Nam rồi.
Ba học viên của lớp Tân Sinh - Tam Ban này đều là nam sinh, diện mạo cũng
không tê, dáng người cao lớn, đặc biệt là Trần Tuấn An, tuy nếu so với Thanh
Thiên còn nhiều chênh lệch nhưng hắn lại cường tráng hơn nhiều. Trương Dực
Thần bên cạnh, người cũng không thấp nhưng gầy gò ốm yếu, phía sau cùng là Âu
Dương Lộc mập mạp, cái bụng tròn vo, nụ cười phúc hậu.
Thấy hai bên đã chuẩn bị xong, Vương Đức lão sư gật đầu nói:
- Sát hạch - Bắt đầu.
_Các cậu có 10 tức để chịu thua.
Tử Vân tay phải cầm kiếm nhìn ba người đang nhai ngấu nghiến cái đùi gà, hơi
lắc đầu nói.
_Hừ nhiều lời, tiếp ta một chiêu…
Trương Dực Thần phóng thích vũ hồn, vũ hồn của hắn là Uế Thổ Tử Điêu, trên tay
xuất hiện những chiếc gai nhọn, mặc dù là điêu nhưng Trương Dực Thần chỉ là
nhị hoàn hồn sư thôi nên chưa mọc cánh, bên kia Trần Tuấn An cũng phát động vũ
hồn của mình, vũ hồn của hắn là một cây kiếm nhìn rất cổ xưa, cả hai nhìn nhau
gật đầu rồi phi thân hướng về Tử Vân tay đang cầm kiếm phóng thẳng tới.
_Quá chậm…
Triệu Tử Vân vẫn cầm kiếm, nhìn hai thân ảnh lao tới chỉ hơi lắc đầu rồi nói.
Bạch sắc quang mang hiện lên, Hai người bên kia đang điên cuồng lao đến thì
bỗng khựng lại, rồi đồng thời ngã người về phía trước, mà Triệu Tử vân đã biến
mất khỏi nói đứng từ lúc nào không biết.
_Không Thể nào….
Âu Dương Lộc nhìn thấy cảnh tượng này kinh hãi la lên, mặt trắng bệt.
_Yên tâm ta chỉ dùng sóng kiếm nên không có chuyện gì đâu, họ chỉ bị ngất
thôi, ngươi mau mang họ xuống đi.
Thiên Quân xuất hiện phía sau của Âu Dương Lộc, tay vẫn ôm kiếm nói.
_Cảm ơn ngươi….
Âu Dương Lộc cắn răng nói.
- Đội Phạm Thiên Quân thắng.
Vương Đức lên tiếng tuyên bố kết quả rồi cúi xuống ghi chép lại vào văn kiện.
Bên kia, Âu Dương Lộc cũng đã đưa hai người kia xuống rồi đi mất, Tử Vân hạ
thủ lưu tình nên bọn hắn cũng không bị thương gì. Chỉ một giây, một giây thôi
bọn họ đã hoàn toàn bị đánh bại, bất cứ ai rơi vào trường hợp này cũng không
còn mặt mũi mà ở lại dây dưa.
…………………
_Chán thật chả có gì vui……….
Lý Thanh Thiên ngẩng đầu lên trời nói,
Sau ba ngày thi đấu, bọn họ vẫn chưa ra tay một lần chỉ riêng có mình Tử Vân
là được đánh mà tất cả chỉ có đúng một chiêu kiếm, không có gì có thể cản lại
được đường kiếm nhanh tới mức không thể nhìn thấy được.
Hôm nay là trận bán kết, nhóm Thiên Quân gặp được một đội của tân sinh ban
hai, bọn kia chưa đánh đã chịu thua nên bây giờ họ mới có thời gian đi lòng
vòng như thế này.
_Trận sau để tớ đi, tiểu Vân tử cậu chơi thì vui nhưng tớ chán lắm rồi đấy.
Thanh Thiên quay qua nhìn Tử Vân bằng đôi mắt long lanh như một chú cún con
tội nghiệp à nhầm...rồng con.
_Được, được rồi….
Trên đầu của Tử Vân chảy xuống ba vạch hắc tuyến.
_Mà này Thiên Quân, Suguha đâu rồi?
Thanh Thiên quay sang hỏi.
_Cô ấy hình như đang bế quan cũng tầm năm tháng thời gian nữa….
thôi tớ đi chổ này chút…
Nói xong Thiên Quân biến mất tại chổ.

P/s: Tuần sau có lẽ sẽ không có chương mới vì tuần sau ta phải kiểm tra 1 tiết
rất nhiều môn, nên xin lỗi các ace trước. Cầu tks sau những chương truyện vì
nó là nguồn động lực để ta viết còn cả Kim Phiếu nữa~


Bách Chiến Đế Thần - Chương #17