Người đăng: Nhionelove

Cả cơ thể Nhạc Miên Linh đều nóng rực lên, cơn đau đớn lan tỏa khắp mọi nơi
trên cơ thể.

"A Diễm, chuyện...gì xảy...xảy ra vậy?" Nhạc Miên Linh đau đớn đến mức không
thể nói trôi chảy một câu.

"Lửa trên người nữ tử đó là tà hỏa của Phượng Hoàng, đối với Thần Hỏa trong
người ngươi có sức hấp dẫn rất lớn. Khi gặp nhau nó sẽ trao đổi vị trí, tà hỏa
vào người ngươi sẽ bị thanh tẩy thành Thần Hỏa.

Thần Hỏa vào người nữ tử kia giúp bổ sung vị trí cho lượng hỏa bị thanh tẩy.
Nó sẽ ở trong đó thanh tẩy từ từ lượng tà hỏa còn lại. Tuy nhiên trước khi
thanh tẩy hoàn toàn thì trạng thái phát điên của tà hỏa sẽ không biến mất!"
Phương Diễm dựa theo hiểu biết của mình mà giải thích.

Lúc này trong mơ màng Nhạc Miên Linh đã nhận ra, nữ tử này không phải ai khác
ngoài Mã Tiểu Đào đi. Ngay sau đó vì quá đau đớn mà Nhạc Miên Linh ngất đi.

Lúc này xa xa xuất hiện 10 bóng người bay thật nhanh đến chỗ của cả hai.

"Không ổn, bị thương đệ tử ngoại viện rồi."

Nháy mắt bọn họ đã đến bên bờ hồ, dẫn đầu là một ông lão mặc trường bào màu
trắng, lão đứng giữa trời sải bước đi về phía Nhạc Miên Linh. Lão vẫy tay nâng
thân thể nàng trôi nổi lên trong không khí.

"Không phải là đệ tử ngoại viện! May là chỉ ngất thôi, không bị thương. Lý lão
sư, ngươi đến trị liệu cho nó đi."

"Dạ." Người trung niên áo trắng đứng phía sau cung kính vâng lời bước ra phía
trước, nếu Tương Âm ở đây nhất định nhận ra vị lão sư này chính là cường giả
Hồn Thánh dùng Võ Hồn Sinh Mệnh Thụ trị liệu cho nàng hôm qua.

Hồn Hoàn lóe sáng, từng tia sáng màu xanh biếc quay quanh Nhạc Miên Linh, từ
từ thấm vào thân thể nàng. Mơ hồ có thể cảm giác được thực vật xung quanh hồ
Hải Thần đều tỏa ra ánh sáng màu xanh biếc êm dịu.

Một người áo trắng đi đến bế Mã Tiểu Đào lên. Ông lão áo trắng đi đến đặt tay
phải lên vai nàng, một luồng Hồn Lực nồng đậm màu trắng ào ào truyền vào cơ
thể nàng.

"Kỳ quái a!" Ông lão áo trắng nhíu mày, dường như có vấn đề gì không thể hiểu
nổi.

"Lý lão sư, nữ hài tử kia sao rồi?" Lão quay người sang phía Nhạc Miên Linh,
hỏi vị Lý lão sư kia.
"Không có vấn đề gì, một lát tỉnh lại ngay thôi." Lý lão sư đáp.

"Đi thôi, mang theo nó nữa!" Ông lão áo trắng nói tiếp. Nói rồi lão đỡ Mã Tiểu
Đào lên, nháy mắt hóa thành một luồng sáng màu trắng biến mất nơi chân trời.

Tương Âm và Đường Vũ Đồng đã bắt đầu ngày học hôm nay. So với buổi học cùng
Chu Y hôm trước, buổi học hôm nay quá dễ dàng với các học viên.

Ngày hôm nay hầu hết là học về lý thuyết. Buổi sáng học phân loại Võ Hồn, buổi
chiều lại học phân biệt các loại Hồn Thú.

Tương Âm vốn là người từ thế giới khác nên đối với những bài học này nàng cực
kì chăm chú. Buổi trưa cùng Đường Vũ Đồng đi ăn, giờ học buổi chiều vừa kết
thúc Đường Nhã đã bước đến.

"Tiểu Hoắc đi thôi, vật liệu hôm nay ta đã chuẩn bị đầy đủ giùm đệ rồi. Có
tiểu Nhã lão sư ở đây xem ai dám động đến ngươi. Uy, tiểu Âm hôm nay đi nữa
không?"

"Hôm nay ta muốn ăn cá, ngươi đi không, A Đồng?" Tương Âm quay về phía Đường
Vũ Đồng và nhận được cái gật đầu của nàng.

Bốn người vừa ra ngoài thì cũng hơi giật mình. Ngoài học viện có ít nhất 30
người đang chờ Hoắc Vũ Hạo nướng cá, người đứng đầu không ngờ lại là Từ Tam
Thạch vừa thua Bối Bối hôm trước.

Nhìn thấy Từ Tam Thạch, Hoắc Vũ Hạo khẽ dừng chân một chút, Đường Nhã lại bước
nhanh ra:

"Không phục à? Không phục thì chúng ta lại đến khu Đấu Hồn."

"Bớt điên đi, ta không đánh con gái. Hôm nay ta đến để mua cá, không thấy ta
đang xếp hàng sao?" Từ Tam Thạch tức giận. Vừa nghe xong sắc mặc Đường Nhã
liền hạ xuống.

"Ngươi mua cho Giang Nam Nam?"

"Ừm." Từ Tam Thạch gật đầu.

"Không ngờ ngươi lại thích trồng cây si, tiếc là người ta lại ghét ngươi."
Đường Nhã mỉa mai cười.
"Đừng chọc tức ta, chuyện hôm qua bị lừa ta còn chưa tính sổ với các ngươi!"

Đường Nhã thè lưỡi, quay sang Hoắc Vũ Hạo nói:

"Bắt đầu đi Tiểu Hoắc, hôm qua người nào ủng hộ ngươi hôm nay bán hắn hai
phần."

Hoắc Vũ Hạo lấy lò nướng ra bắt đầu nướng cá. Nhưng hắn không đưa cho Từ Tam
Thạch trước mà đưa bốn con cá cho Đường Nhã. Đường Nhã vừa lấy cá thì lập tức
nhanh như gió mà chạy đi.
Hai con cá sau đó Hoắc Vũ Hạo mới đưa cho Tương Âm cùng Đường Vũ Đồng. Đợi cho
mặt Từ Tam Thạch đen dần, Hoắc Vũ Hạo mới tiếp tục nướng con thứ bảy và tám
đưa cho hắn, nhận cá xong hắn lập tức xoay người rời đi.

Lúc này tại Hải Thần Đảo, trong mật thất, một người đang hôn mê dần tỉnh lại.
Mã Tiểu Đào khẽ nhúc nhích, tay đưa lên ngực.

"Nóng quá, thật là khó chịu…Hả?" Hai mắt nàng dần mở ra, nghi hoặc tự hỏi:

"Kì lạ, tại sao không nóng nữa?"

Nàng xoay người ngồi dậy, cúi xuống nhìn thân thể. Y phục vốn ướt đã gần khô,
nàng nhảy xuống giường gỡ mặt nạ. Khuôn mặt trẻ trung lạnh lùng nhưng không
làm mất đi vẻ tuyệt sắc, lúc này toàn thân đứng thẳng lại lộ ra dáng người đầy
đặn thành thục ngọt ngào như quả táo chín.

"Tỉnh rồi à. Tiểu Đào, lần này ngươi đã phạm sai lầm lớn, nếu không phải tình
cờ có người có thể ngăn chặn tà hỏa trong cơ thể ngươi thì không biết đã gây
ra hậu quả gì. Ngươi có nhớ trước đó đã xảy ra chuyện gì hay không?" Một thanh
âm già nua vang lên.

Thanh âm già nua kia kéo Mã Tiểu Đào về thực tại, nàng suy nghĩ một chút rồi
trả lời:

"Đệ tử không biết nữa, đệ tử chỉ nhớ được một mảng màu đỏ, sau đó lại quay về
đây…"

Ông lão áo trắng tiến tới trước mặt nàng trầm giọng nói:

"Áp chế không nổi tà hỏa trong cơ thể tại sao không báo cho ta?"

"Đệ tử cứ nghĩ mình sẽ trấn áp được nó, không ngờ…" Mã Tiểu Đào cúi đầu.

"Dồn nén càng lâu khi bùng nổ lại càng khủng khiếp. Tiểu Đào, từ lúc này ngươi
tạm dừng tu luyện đi. Cho dù ngươi là thiên tài đệ nhất học viện Sử Lai Khắc
trong vòng vài trăm năm trở lại nhưng cũng không thể vì thế mà tự hủy mình.

Nếu cứ tiếp tục tu luyện, tà hỏa sẽ hủy diệt tâm trí của người, lão sư này sẽ
hối hận suốt đời." Ông lão áo trắng thở dài nói.

"Không, đệ tử vẫn muốn tu luyện. Lúc này đệ tử cảm giác được tà hỏa đã bị áp
chế, trong thời gian này chắc sẽ không xảy ra chuyện gì.

Chỉ là không hiểu được thứ gì có thể áp chế được lửa của Võ Hồn Tà Hỏa Phượng
Hoàng."

"Lúc ta đến chỗ của ngươi thì gặp một nữ hài tử đang ngất xỉu ở đó, Võ Hồn của
nó cũng là hỏa hệ. Vả lại, tà hỏa của ngươi không phải bị áp chế, mà là bị
thanh tẩy." Ông lão áo trắng quay sang Mã Tiểu Đào nghiêm túc nói.

"Vậy... Vậy... " Mã Tiểu Đào kích động nhìn ông lão.

"Đúng vậy! Nếu như có thể thanh tẩy hết tà hỏa thì sau này ngươi có thể chính
thức một bước lên trời rồi. Nữ hài tử mà ta nói đang ở kế bên, ngươi có thể đi
xem."

"Vâng!"


Bách Bộ Xuyên Dương - Chương #19