Người đăng: Nhionelove

"Tại sao ngươi gọi món giống ta a?" Tương Âm hiếu kỳ hỏi.

"Ngươi bao nhiêu tuổi?" Đường Vũ Đồng lại hỏi ngược lại.

"7 tuổi nha, sau hơn 4 tháng nữa là tròn 8 tuổi." Tương Âm dựa theo Tử Luân
nói về thân thể của mình mà trả lời.

"Nhìn ngươi có vẻ khỏe mạnh cao lớn hơn bạn cùng tuổi, ăn uống chắc cũng rất
cân bằng." Đường Vũ Đồng bình thản tiếp tục nói.

"Cho nên ngươi mới gọi giống ta? Quả thật vậy cũng rất tốt!" Tương Âm hài lòng
gật gù.

Lúc 2 người nói chuyện thì bỗng dưng vai Tương Âm bị vỗ. Nàng ngẩn đầu lên
nhìn, ra là Đường Nhã.

"Nhã lão sư." Tương Âm vô cùng tự nhiên gọi một nữ sinh thua mình 5 tuổi là
lão sư.

"Tiểu Âm, sư đệ của ngươi đâu?" Đường Nhã nhìn quanh tìm kiếm.

"Bị Chu lão sư gọi đi rồi! Có lẽ do Võ Hồn của hắn thuộc tinh thần hệ nên Chu
lão sư dẫn hắn đến Hồn Đạo Hệ đi." Tương Âm vừa nói câu đầu Đường Nhã đã xúc
động muốn đi, thế nhưng nghe Tương Âm suy đoán nàng cũng bình tĩnh lại.

"Có lẽ là vậy thật! Đúng rồi, đây là ai?" Đường Nhã lúc này mới chú ý đến
Đường Vũ Đồng.

"Là bạn cùng phòng của ta, gọi là Vương Đông!" Tương Âm giới thiệu. Đường Vũ
Đồng cũng phối hợp gật đầu chào.

Lúc này Đường Nhã cũng thấy được Hoắc Vũ Hạo vừa bước vào. Nàng lập tức chạy
đến kéo hắn lại đây.

"Nhị sư huynh, Vương Đông!" Hoắc Vũ Hạo lên tiếng chào. Hai người kia lạnh
lùng gật đầu đáp lại.

"Tiểu Vũ Hạo, đệ không có tiền đúng không?" Đường Nhã thần bí cười.

"Vâng! Đại sư huynh có nói trong học viện có một số công việc, đệ đi làm thuê
là có tiền ngay. Đệ đang định hôm nay tan học bắt đầu đi xem thử." Hoắc Vũ Hạo
gật đầu nói.

"Chúng ta cùng là đệ tử Đường Môn, tỷ lại còn là lão sư của đệ, tất nhiên
phải chăm sóc đệ cho tốt, tỷ đã nghĩ biện pháp giúp đệ rồi.

Tỷ có quen vị đại thẩm phụ trách mua phụ liệu ở nhà ăn này. Sau này tỷ sẽ
nhờ bà ấy mỗi ngày mua giúp đệ 20 con cá, tỷ sẽ chuẩn bị gia vị và bếp nướng
cho đệ.

Sau khi tan học, đệ cứ ra trước cửa học viện ngồi bán. Với tài nghệ nấu nướng
của đệ nhất định sẽ bán sạch hết cho xem. Để tỷ tính coi, mỗi con cá vốn là
một đồng tiền, đệ cứ bán năm đồng tiền một con đi! Đấy, như thế là đệ có
tiền rồi, đúng không?" Đường Nhã cười hì hì. Nghe xong hai mắt Hoắc Vũ Hạo lập
tức sáng lên.

"Tiểu Nhã lão sư, đây là một ý kiến tuyệt vời. Đệ có Linh Mâu nên việc điều
khiển độ lửa cực kỳ dễ dàng. Vậy để tối nay đệ bắt đầu thử xem!"

"À này, tỷ giúp đệ làm mấy chuyện này, khi đệ nướng cá nhớ ưu tiên chừa
phần cho tỷ đấy. Yên tâm, tỷ trả tiền. Còn nữa, mấy thứ tỷ mua giúp đệ
nếu có hết thì đệ tự mua thêm đi." Đường Nhã rốt cục cũng lòi đuôi cáo của
mình ra.

Tương Âm và Đường Vũ Đồng bị bỏ quên quay đầu nhìn nhau, trong mắt chứa cảm
xúc cực kì phức tạp. Đường Nhã làm việc này đúng là "một mũi tên trúng hai con
nhạn" a.

"Được rồi, Tiểu Nhã lão sư, vậy tối nay chúng ta gặp lại."

"Được được. Tỷ đi trước đây, à quên, tỷ báo cho các đệ tin tốt, tỷ và Bối
Bối đều đã thông qua sát hạch năm tư rồi nha." Đường Nhã nói xong liền vẫy vẫy
tay chào, rồi chạy đi với bộ dạng cực kỳ hưng phấn.

Tương Âm cùng Đường Vũ Đồng ăn xong thì trở lại phòng. Tương Âm ngồi lên
giường bắt đầu minh tưởng. Khi mở mắt nàng cũng đã ở trong tinh thần thức hải.

"Ngươi lại tới rồi. Di, Hồn Lực lại thăng lên một cấp rồi à?" Tử Luân như mọi
lần xuất hiện chào đón Tương Âm.

"Này, một ngày nào đó mi sẽ bị đồng hóa hoàn toàn rồi biến thành rồng phương
tây luôn à? Lúc đó làm sao còn gọi là kỳ lân nhỉ?" Tương Âm suy tư.

"Dù hình dạng thế nào thì ta vẫn là ta, nếu như hình dáng ta giống rồng thì mi
xem như rồng cũng được." Tử Luân thản nhiên nói ra.

Tương Âm nhún vai rồi ngồi im tu luyện. Không bao lâu sau đó nàng mở mắt ra
thì đã thoát khỏi tinh thần chi hải. Đường Vũ Đồng lúc này đang nhìn nàng.

"Vừa đúng, mau đi thôi!" Đường Vũ Đồng lên tiếng. Tương Âm gật đầu theo Đường
Vũ Đồng đến lớp học.

Mười phút trước khi vào học, trong phòng học Nhất Ban, 91 học viên đã tập
trung đầy đủ, hơn nữa, lớp học lại yên lặng một cách kỳ lạ.

Vì chưa xếp chỗ ngồi, nên Đường Vũ Đồng cùng Tương Âm đến thì tìm chỗ ngồi
cạnh nhau luôn.

Một lúc sau, Chu Y từ từ bước vào lớp, bầu không khí trong lớp đã yên tĩnh lại
càng yên tĩnh hơn.

"Tất cả đứng dậy, tập hợp ngoài quảng trường." Chu Y bước vào lớp, nói một câu
không ai ngờ đến rồi lại quay người bước ra ngoài.

Sau khi nghe Chu Y nói, không một học viên nào dám chậm trễ, vội vàng chạy ra
khỏi phòng, rồi trật tự đi theo Chu Y ra quảng trường Sử Lai Khắc.

Trên quảng trường Sử Lai Khắc không biết từ lúc nào xuất hiện một đống xích
sắt. Chu Y hô lớn một tiếng, các học viên cùng lúc dừng lại đứng ngay ngắn
chỉnh tề.

"Vương Đông." Chu Y gọi, Đường Vũ Đồng tiến lên một bước. Chu Y quay xuống đối
mặt với tất cả học viên, nói:

"Ta thấy ngươi là người có thành tích tốt nhất trong buổi tuyển chọn, hơn nữa
trong lần khảo thí sáng nay cũng đạt thành tích tốt nhất. Cho nên, ta tuyên
bố, từ nay Vương Đông là lớp trưởng Nhất Ban. Vị trí này có thể thay đổi, miễn
các ngươi có khả năng đánh bại hắn là được. Rõ chưa?"

"Dạ rõ." Đám đệ tử đồng thanh trả lời. Chu Y chỉ vào đống xích sắt nằm dưới
sàn.

"Đây là Thiết Y, chuyên dùng để huấn luyện nâng cao thể chất của các ngươi.
Mỗi người một cái, mang vào rồi chạy bộ quanh quảng trường này hai canh giờ.
Từ giờ, mỗi ngày đều chạy như thế này đến hết giờ học thì thôi. Các ngươi có
thể sử dụng Hồn Lực thoải mái nhưng không được dùng hồn kỹ. Ai có thành tích
thấp nhất sẽ bị khai trừ.

Ta nhắc lại, trong lớp của ta, không phải khi nào có sát hạch mới có học viên
bị khai trừ, mà mọi lúc đều có thể xảy ra. Hôm nay ở đây có 91 học viên, cuối
buổi sẽ còn 90, bắt đầu đi." Chu Y nói xong liền lấy một bộ Thiết Y đưa cho
Đường Vũ Đồng, Đường Vũ Đồng chậm rãi nhận lấy mang vào người.

Vừa nghe câu người kém nhất sẽ bị khai trừ, tất cả các học viên liền nhanh
chóng chạy đến nhận Thiết Y. Các học viên nam còn đỡ một chút, những học viên
nữ mang Thiết Y vào đều có bộ dạng "hoa dung thất sắc".

"Ta biết các ngươi đều rất bất mãn ta, cho là chuyện này không công bằng, dù
sao thể chất của nam sinh và nữ sinh, Khí Hồn Sư và Chiến Hồn Sư đều có sự
chênh lệch nhất định, nhưng, trong lớp học của ta, tất cả đều bình đẳng.

Các ngươi cho là trên chiến trường, địch nhân sẽ buông tha cho các ngươi vì
các ngươi là con gái hay Khí hồn sư hay sao? Thôi bắt đầu được rồi. Chạy đi."
Chu Y lạnh lùng nói.

Tất cả học viên dù trong lòng đang mắng thầm Chu Y nhưng nghe hiệu lệnh của bà
cũng không thể không bắt đầu, nào dám có chút hành động gì phản kháng.

Đường Vũ Đồng dẫn đầu đội ngũ, bắt đầu chạy xung quanh quảng trường. Bất cứ ai
cũng không muốn bản thân mình bị khai trừ, nên thái độ của các học viên so với
buổi sáng đã hoàn toàn thay đổi.


Bách Bộ Xuyên Dương - Chương #13