Vị Hôn Thê...


Người đăng: DaoThan

Mắt thấy cự mâu phá không mà đến tốc độ cực nhanh, Lý Tiểu Hàn mắt lóe quang
mang, lập tức tràn ra ý niệm, dung nhập bốn phía thiên địa.

Oành một tiếng, một tia mang theo hủy diệt chi lực thiên lôi từ trên trời
ngưng tụ rơi xuống cự mâu, một cỗ trùng kích khó mà hình dung phong bạo lực
lượng, theo một đạo thiên lôi đánh vào cự mâu, đạo thiên lôi này trực tiếp tan
biến, có thể thanh cự mâu này cứ như vậy khủng bố lực lượng tản ra, đang muốn
lao hướng Lý Tiểu Hàn đánh giết thì trong hắc vân trên thương khung lại truyền
ra ầm ầm thanh âm.

Hắc vân lóe sáng, không phải một đạo mà là ba đạo thiên lôi bổ xuống, mang
theo bá đạo hủy diệt chi lực nháy mắt trùng kích cự mâu, tiếp tục điên cuồng
mang theo hủy diệt chi lực trùng kích, theo lực lượng trùng kích ở giữa hai
đạo thần thông này, có thể nó mang theo hủy diệt chi lực, khó mà hình dung lực
lượng này thế nào.

Oanh.

Một tiếng oanh minh thiên địa, lực lượng khuếch tán bốn phía, tản ra ba động
không phải Luyện Khí có thể so sánh, thậm chí nó không thuộc về trúc cơ lực
lương, Trúc cơ lực lượng có thể nói vô cùng hùng hậu nhưng cũng không mang
tính hủy diệt chi lực như thế này chi lực, nếu có thể mang đến hủy diệt chi
lực, chỉ có thể là thiên địa chi lực mà thôi.

Một cái ao nhỏ lực lượng thiên địa chi lực nếu đem ra so sánh cùng một cái hồ
linh lực thể nội... thậm chí nói là chỉ hơn chứ không kém cũng không phải khoa
trương.

Mà linh lực thể nội thì thu nạp từ thiên địa linh khí, mà linh khí trong đó có
thể không được thuần túy, còn Thiên địa chi lực, đó là thuần túy tinh khiết
nhất lực lượng trong trời đất, lấy tuế nguyệt lắng động mà thành, nó vô hình
ẩn chứa, cao cấp hơn cả linh khí, chỉ có đạt đến cảnh giới nhất định, mới có
thể đụng chạm.

Một tiếng khó có thể tả oanh minh ngập trời, ba đạo thiên lôi lại tiếp tục
toái diệt, mà thanh cự mâu chỉ ảm đạm một chút, sau đó y nguyên điên cuồng
chấn động, tản mát ngập trời sát khí và lực lượng... mơ hồ đó hình như cũng
là... thế mà là thiên địa chi lực.

'' Điều đó... không có khả năng '' Lý Tiểu Hàn ánh mắt co rụt lại, hắn cảm
nhận trên thanh cự mâu này lực lượng vẫn như cũ cuồng bạo, mà quan trọng hắn
cảm nhận trong đó có thiên địa chi linh dung nhập, có thể nói thanh cự mâu
cũng có ý chi bên trong, giống như hắn lấy ý trí tràn ra bốn phía điều khiển
thế công, mà Mộc Nhu cũng vậy, nàng lúc trước sở dĩ còn bào trì thanh tỉnh đó
là dùng để tràn ra ý trí dung nhập cự mâu.

'' Nếu đã như vậy, một kích ăn thua '' Lý Tiểu Hàn khuôn mắt âm trầm, trong
mắt lóe lên quả quyết cực nhanh, hắn mơ hồ cảm thấy cơ thể linh lực càng ngày
càng tiêu hao, thần hồn cùng ý trí đang dần dần uể oải xuống, hiển nhiên muốn
duy trì đạo pháp này cần không nhỏ cái giá, không nhưng linh lực mà còn thần
hồn cùng ý trí.

'' Vậy để ta sáng tạo một đạo thế công '' Hắn ánh mắt chợt lóe, đạo pháp hay
thuật pháp là một truyện, sử dụng nó làm thế nào là một truyện, trong chiến
đấu có thể lấy khả năng cơ sở của thuật pháp, đạo pháp làm gốc từ thi triển
nhiều đạo thế công đến kết hợp thành một đòn.

Lý Tiểu Hàn hắn điên cuồng tản ra ý niệm, trên bầu trời lập tức sáu đạo thiên
lôi lại trùng kích cự mâu, mắt thấy cự mâu bị dừng lại sát na, hắn cũng không
thừa động tác, hai tay vận chuyển pháp quyết, hắn linh lực, thần hồn, y trí
giờ phút này trực tiếp bạo phát.

Chỉ thấy trên bầu trời từng giọt nước mưa đang cực nhanh ngưng tụ thành một
thanh đại kiếm thủy tinh trong suốt như nước hiển lộ trên bầu trời.

Theo đó từng đạo cuồng phong bốn phía tụ hợp lại một chỗ tạo thành một vòng
xoáy không lớn, vòng xoáy này chỉ cao bằng thanh đại kiếm này, nhưng lực lượng
bên trong đó còn lớn hơn rất nhiều những vòng xoáy to lơn hắn tạo ra, trực
tiếp bao phủ toàn bộ đại kiếm.

Oanh một tiếng kinh thiên, trên bầu trời giờ phút này cuồng bạo, thậm chí
cuồng bạo chưa từng thấy, các luồng quang mang ánh sáng lóe lên ngưng tụ tại
một chỗ, từ từ chờ đợi... một đạo chớp đỏ quang mang tản ra, nhìn thấy đó là
một tia tử lôi, đỏ tươi như máu, nó xuất hiện sát khí ngập trời sát na bổ vào
đại kiếm, đó là dung nhập.

'' Lấy Vũ là thân, lấy Lôi là thể nội, lấy Phong là thể ngoại, lấy Ý niệm ta
là linh hồn... kết hợp ba đạo Phong, Vũ, Lôi chi lực dung nhập ý niệm ... ''
Lý Tiểu Hàn thanh âm khàn khàn, có lẽ hắn đã lâm vào khí tức suy yếu, nhưng
hắn không quan tâm, hắn quan tâm chính là đòn thế công này uy lực.

Ở trên bầu trời, một vòng cực độ mạnh liệt cuồng bạo phong mang xoay tròn...
thậm chí mơ hồ còn đang hút bốn phía ngoại vật, đến ngay cả thiên địa linh khí
một ít cũng không chịu nỗi bị hút vào

Mà ở bên trong giờ phút này có một thanh đại kiếm to lớn, toàn thân màu đỏ
tươi chớp giật quang mang tản ra sát khí bá đạo uy áp, cơ hồ làm cho bốn phía
thiên địa xuất hiện cộng hưởng.

Chỉ là nhìn bề ngoài như vậy thì không ít người đã hãi hùng khiếp vía, nếu cảm
nhận kỹ ở bên trong thanh đại kiếm này, có thể thấy bên trong đang có từng đạo
hủy diệt chi lực điên cuồng bạo tạc muốn phóng ra ngoài, thậm chí có từng đạo
không theo khống chế bắn ra tia nhỏ thiên lôi quanh quẩn.

'' Không tốt '' Một bên Mộc Vân Kỳ thấy đại kiếm vòng xoáy chớp giật lôi đình
khoảnh khắc, sắc mặt kịch biết hét lớn, không do dự, đang muốn đạp không bay
tới thì bị một thanh ảnh hơi giờ nua ngăn cản lại.

'' Sư huynh, ngươi muốn làm gì '' Mộc Vân Kỳ sắc mặt cực khẩn trương nói lớn,
Mộc Nhu nữ nhi hắn đang đứng trước nguy cơ sinh tử, hắn làm sao có khoanh tay
đứng nhìn.

'' Vân Kỳ, ta đã hiểu ra ý tứ của sư phụ '' Mộc Vân Tử lạnh nhạt nói, Mộc Nhu
dù sao cũng là cháu gái hắn, hắn há có thể không lo lắng, nhưng hắn biết ý tứ
của lão tổ, hắn biết ý nghĩ trong lòng Mộc Nhu.

'' Sư huynh, ngươi... Lý Đồ, ngươi đây là đang làm gì '' Mộc Vân Kỳ hắn không
nghĩ nhiều như vậy, hắn bây giờ cảm giác muốn điên, điên quá thành giận nhìn
sang Lý Đồ khuôn mặt phức tạp kia gầm nhẹ.

'' Ngươi chẳng lẽ còn không nói ra bí mật cho hắn biết '' Mộc Vân Kỳ gầm nhẹ,
trên thân khí thế hùng hổ bạo phát hướng Lý Đồ bao vây lại, nếu Lý Đồ không
cho hắn một lý do sắc đáng, có thể hắn cũng không khách khí ra tay.

'' Ta chưa có cơ hội nói cho hắn biết... mà ta... cũng không muốn nói... hãy
để tự nó định đoạt '' Lý Đồ một mặt cực kỳ phức tạp nói, hắn thân là gia chủ
một gia tộc, an nguy tồn vong cùng tương lai gia tộc hắn không thể dễ dàng
quyết định như vậy, hắn... không có can đảm.

'' Ngươi... chẳng lẽ ngươi còn cái ý nghĩ Lý gia không xứng với Mộc gia... có
thể, Mộc gia ta mới đúng là không xứng với Lý gia ngươi '' Mộc Vân Kỳ mặt mày
dữ tợn, hắn cảm giác muốn điên đồng dạng, điên cuồng truyền âm, hắn dù sao
cũng là sống đã lâu, định lực tất nhiên kiên định, những truyện quan trọng
không thể tùy tiện nói ra ngoài.

Lý Đồ duy nhất đó chỉ có một mặt phức tạp, hắn biết tổ tiên trước đã từng có
ước định với Mộc gia, nhưng trên thực tế về sau hai nha Lý, Mộc vẫn còn chần
chờ không động tĩnh, hiển nhiên bọn họ đối với việc này vô cùng phúc tạp và
khó khăn.

Giống như bây giờ Mộc Nhu cách làm kia để Mộc Vân Kỳ trong lòng do dự trực
tiếp phá toái, hắn cũng đã nhìn ra tương lai sau này huyết mạch Mộc gia, và
còn có Lý Đồ, hắn băn khoan chính là truyện này.

'' Đủ rồi '' Mộc Vân Tử một bên sắc mặt lạnh lẽo nói, hắn tuy không phải huyết
mạch Mộc gia nhưng cũng là người Mộc gia, đối với chuyện này hắn tâm vô cùng
phiền muộn, hắn cũng không muốn đi cưỡng đoạt kết quả, mà là để đi theo số
mệnh.

'' Chuyện này tốt nhất nên để bọn hắn tự giải quyết '' Mộc Vân Tử lạnh lùng
nói, hắn không tin Lý Tiểu Hàn có thể giết Mộc Nhu, còn về chuyện hai gia tộc,
có lẽ cũng nên tự bọn hắn giải quyết.

Mà ở trên quảng trường lúc này thiên hôn địa ám, thiên lôi đánh ầm ầm oanh
minh đinh tai nhức óc, ở phía trên không trung có 6 đạo thiên lôi đang trùng
kích cự mâu, nhưng giống nhu tiểu vu cùng đại vu, 6 đạo thiên lôi cứ nhu vậy
toái diệt, còn cự mâu lấy khí thế cực kỳ cuồng bạo tiếp tục phá không giết
hướng Lý Tiểu Hàn.

Ầm Ầm

Đang muốn phá không đi về phía Lý Tiểu Hàn, chỉ thấy trên bầu trời một luồng
uy áp kinh khủng đè nén xuống, khiến tốc độ của cự mâu sát na chậm lại, giống
như cổ uy áp kinh khủng này không phải là nó có thể so sánh, sau đó... Oành
một tiếng

Một tiếng oanh minh thiên địa bạo phát, thậm chí siêu việt thiên lôi, một số
người không chịu được tiếng oanh minh này, hai lỗ tai trực tiếp choáng váng,
khi tiếng vang này oanh minh, trên không trung võ đài trùng kích điên cuồng,
bên dưới võ đài nền băng trong nháy mắt phá diệt, thậm chí ngay cả võ đài cũng
bị nứt làm đôi, uy lực không thể phủ nhận.

Đại kiếm sát na tức khắc này đánh vào Cự mâu này, chỉ thấy theo cự mâu giống
như không phải lúc trước, đang tỏ ra cực kỳ yếu thế, cuồng bạo lực lượng nhanh
chóng ảm đạm xuống... một lát xuất hiện vết nút, ầm ầm toái diệt.

Đại kiếm thủy tinh đỏ tươi cũng không phải như thế vô định, vòng xoáy cuồng
bạo đã tan rã biến mất, trên thân kiếm còn có một chút vết nứt, nhưng không
như thế mà ảm đạm, theo vết nứt ra đó là tiếp tục khủng bố chi lực hủy diệt
lôi đình phóng xuất... một kiếm kinh thiên phá không trực tiếp đến trước mi
tâm Mộc Nhu.

'' Ngươi thua rồi '' Lý Tiểu Hàn lạnh nhạt nói, nói xong hắn phun ra một máu,
có thể nói trong cơ thể hắn linh lực đã không còn đến một phần, thần thái hắn
còn mang theo mệt mỏi, hiển nhiên ngay cả thần hồn lực cũng tiêu hao cạn kiệt,
hắn cũng không nghĩ Mộc Nhu này thế mà lợi hại như vậy, ép hắn thảm bại đến
mức này, cái này căn bản là không thể tưởng tượng nổi.

Phía trước đối mặt Lý Tiểu Hàn là Mộc Nhu, nàng đang đứng trước một thanh
khủng bố đại kiếm chỉ trước mi tâm, giống như chỉ cần một ý niệm, nàng liền
hình thần câu diệt, nhưng có lẽ để cho Lý Tiểu Hàn khó hiểu đó là nàng đang
cười, một nụ cười rất đẹp mang theo chờ mong, trong mắt còn lóe ra hạnh phúc
cùng ngại ngùng nói :

'' Ta thua ngươi... vị hôn thê ''

Oành....


Bá Đạo Thần Ký - Chương #19