Người đăng: DaoThan
'' Vậy ngươi nghĩ ta đứng trên võ đài này để làm gì... '' Mộc Nhu thấy hắn một
mặt nghi hoặc thì không khỏi cười mỉm, chỉ là nụ cười này không làm mất nàng
khuôn mặt lạnh băng y nguyên trên khuôn mặt.
'' Mộc tiểu thư, ta khuyên ngươi không nên kích động, đừng tưởng rằng luyện
được ba, bốn môn thuật pháp tạo hình là có thể tự đại, ngươi... không phải là
ta đối thủ '' Lý Tiểu Hàn mặt không biểu tình nhìn xuống, thiếu nữ trước mặt
này nhìn tuổi tác hình như không sai biệt với hắn cho lắm, luyện khí tầng 9
phải nói thiên phú rất cao, còn là tuyệt sắc giai nhân, nhưng bây giờ trong
lòng hắn lúc này chỉ có một mục đích đó là đoạt quyền thần long chúc phúc, như
vậy mới có cơ hội tìm ra bí ẩn.
'' Lý Tiểu Hàn, ngươi đây là đang khinh thương ta '' Mộc Nhu sắc mặt sát na
tức giận, có thể từ trước tới giờ không ai dám khinh thường nàng như vậy, nàng
giống như là một nữ thần vậy, không những cha nàng, thậm chí còn Lão Tổ cũng
rất coi trọng nàng...
'' Mộc Nhu, đây không phải ta khinh thường ngươi, mà là ta chỉ nhắc nhỡ ngươi,
có thể... trong chiến đấu không lường trước được cái gì '' Lý Tiểu thần sắc
lạnh nhạt nói, hắn đây chính là đang muốn bảo toàn thực lực, hoặc người con
gái phía trước này... hơi phiền phức.
'' Cái này... ta cũng nên nhắc ngươi nữa '' Mộc Nhu y nguyên lạnh lùng nói,
nàng nói khiến cho bốn phía không khí dần dần hạ thấp xuống, một luồng khí
lạnh từ từ lan tỏa ra bốn phía, nháy mắt bao quanh toàn bộ quảng trường.
Lý Tiểu Hàn nguyên bản khuôn mặt lạnh nhạt nhưng theo cỗ hàn khí khuếch tán
này, ánh mắt lập tức xuất hiện ngưng trọng, hắn phát hiện trong hàn khí này
không phải tầm thường, nếu để cho cỗ này hàn khí nhập thể... hậu hoạn khó
lường, thậm chí trực tiếp phong bế tu vi.
'' Thiên Băng '' Mộc Nhu hai tay nhanh chóng bấm niệm pháp quyết, có thể đây
chính là Mộc gia bí pháp, uy lực cũng không thể bình thường.
Chỉ thấy bốn phía hàn khí lập tức bốc lên trời, từ chậm ngưng tụ những khối
băng vô cùng sắc nhọn hóa hình trên bầu trời, sát na lao xuống phía Lý Tiểu
Hàn.
Lý Tiểu Hàn thấy vậy không biến sắc, hai tay bấm niệm pháp quyết, thanh đại
kiếm thủy tinh trên bầu trời lập tức rơi vào tay hắn, chưa hết... một đạo kiếm
quang, hai đạo... đến mười hai đạo kiếm quang trực tiếp chém ra, kiếm quang
ngập trời, không có kiếm khí sát na chém về phía những khối băng sắc nhọn
trùng kích.
Oanh một tiếng đinh tai nhức óc, toàn bồ khối bắng hoàn toàn vỡ vụn, mà theo
đó chính là mười hai đạo kiếm quang sau khi trùng kích còn lại ba đạo, lấy tốc
độ cực nhanh lao về phía Mộc Nhu.
Nhưng khi ba đạo kiếm quang lấy tốc độ cực nhanh kia chuẩn bị đụng chạm thì ở
dưới đất thình lình xuất hiện một khối băng, khối bằng này to khoảng 2 trượng
tả hữu, rất nhanh tạo thành một lá chắn, sau khi đụng chạm đến ba đạo kiếm
quang lập tức tan vỡ, mà ba đạo kiếm quang kia cũng biến mắt không còn.
'' Địa Băng '' Mộc Nhu sắc mặt cũng không biết vì sao không còn lạnh lùng như
trước, mà một mặt không biểu tình cảm xúc hiện lên nói, theo nàng nói bốn phía
hàn khí sát na xuất hiện, không những vậy, lần này chúng không bốc lên trời mà
là phủ xuống đất, trong nháy mắt một nữa đấu vỗ đài hình thành nền băng.
Một bên hơn hai mươi tên tu sĩ đang khiêu chiến Cung Lãng giờ phút này chấn
động, theo bản năng lui ra phía xa thoát khỏi vùng nền băng, bọn hắn liên tục
hấp khí, cảm nhận được tại dưới nền băng này tản ra khí tức nguy hiểm, còn ở
bên trên cột đá Cung Lãng hắn giờ phút này vô cùng chật vật, thấy bốn phía nền
băng áp sát bức lui hơn 20 đạo thân ảnh thì hắn cũng không có thời gian rảnh
rỗi quan sát mà vỗ túi trữ vật lấy ra một viên đan dược ném vào miệng, lấy
thần tốc thời gian chữa thương.
Cung Lãng bây giờ có thể nói là hắn đối với Lý Tiểu Hàn vô cùng lửa giận, nếu
không phải Lý Tiểu dồn tất cả hơn hai mươi tên tu sĩ qua thì hắn đâu đến nỗi
chật vật như vậy, nếu mười tên hoặc hơn mười tên thì hắn vẫn có thể tự tin
phòng ngự, nhưng theo tất cả, hắn cho dù có pháp bảo cũng coi như đèn hết dầu,
trên ngươi hắn thình lình còn xuất hiện một cái cự đại vết thương, máu me đầm
đìa.
'' Thuật pháp Mộc gia cũng không phải tầm thường, coi như ngươi đứng vững thì
cũng rất chất vật '' Cung Lãng hắn liếc mắt sang bên Lý Tiểu Hàn cùng Mộc Nhu
đấu pháp không khỏi cười lạnh, tình cảnh này để hắn tâm tình có chút phấn
chấn, tuy nói không thể từ đống phân đồng dạng nhảy ra nhưng có thể nói là đã
ngẩng đầu lên mà ngáp.
Khi nền băng này sát na xuất hiện, Lý Tiểu Hàn hắn mơ hồ cảm nhận nguy hiểm,
hắn cảm nhận nếu không cẩn thận thì nền băng này lập tức phóng lên diệt sát.
Oanh một tiếng, quả nhiên không sai, chỉ thấy từ nền băng chấn động một cái
bất ngờ một chỗ phi lên một cây băng nhọn sắc bén, nó được gắn liền với nền
băng, giống như từng chiếc gai ẩn nấp dưới đất, đợi thời cơ trực tiếp đâm đến.
'' Phong '' Lý Tiểu Hàn trên dưới cẩn thận lách mình né tránh từng tầng băng
sắc nhọn một chút, hai tay bấm niệm pháp quyết, trên bầu trời cuồng phong ầm
ầm nỗi lên, sau đó vù vù ngưng tụ lại thành một vòng lốc xoáy khổng lồ, đánh
về phía nền băng.
'' Vũ '' Hắn cơ hồ cũng không có dừng lại mà hai tay trực tiếp xoay triển pháp
quyết, mây đen nhanh chóng ngưng tụ trên bầu trời, từ từ xuất hiện từng giọt
nước, nhưng giọt nước này sắc bén vô cùng, bên trong còn ẩn chứa lực lượng
thiên địa, nó không ngưng tụ đại kiếm mà lao thẳng xuống nền băng như ý đồ
muốn phá hủy nền băng này.
'' Thiên Băng '' Mắt thấy từ trên trời đang giáng xuống từng đạo sắc bén nước
mưa, Mộc Nhu lập tức bạo phát ra linh lực hóa thành hàn khí nhanh chóng ngưng
tụ từng khối tảng băng trên bầu trời, lao về phía Lý Tiểu Hàn.
Lý Tiểu Hàn biến sắc, mắt thấy mấy khối băng đang bắn về, hắn căn bản cũng
không kịp nghĩ nhiều lo được lo mất, tràn ra ý niệm, từng giọt nước mưa cực
tốc ngưng tụ đại kiếm rơi vào tay hắn, lần này không phải là mười hai đạo kiếm
quang mà là mười sáu đạo kiếm quang... nháy mắt bùng nổ ngập trời, điên cuồng
chém về phía khối băng.
Oành.... liên tiếp mấy tiếng vang lên, từng đạo khối băng sát na toái diệt,
không những vậy còn dư lực, mười đạo kiếm quang theo quỷ đạo phá không chém
giết về hướng Mộc Nhu.
'' Thập nhị băng phong '' Mộc Nhu con mặt cũng co rụt lại, cảm nhận mười đạo
kiếm quang lạnh lùng phá không mà đến, trên người bạo phát ra cực độ linh lực,
nháy mắt một cỗ hàn khí ngập trời bao trùm tất cả quảng trường, như muốn đóng
băng toàn bồ quảng trường, trong trên khuôn mặt nàng xuất hiện tái nhợt đầu
tiên.
Chỉ thấy theo hàn khí ngập trời bạo phát, Mộc Nhu sau lưng trực tiếp hiển lộ
mười hai đạo thân ảnh, mười hai đạo thân ảnh này tướng mạo tuyệt trần nhưng
được làm từ băng, hiển nhiên chính là diện mạo của Mộc Nhu, theo mười hai đạo
thân ảnh xuất hiện cũng không dừng lại mà mỗi thân ảnh đều lao hướng mười đạo
kiếm quang đánh tới.
Oành.... từng tiếng oanh minh phá toái không ngừng vang lên, mười đạo kiếm
quang sát na tan biến và mười đạo thân ảnh băng phong cũng toái diệt biến mất
theo, chỉ còn dư lại hai đạo băng phong thân ảnh đang hướng Lý Tiểu Hàn đánh
giết.
'' Hừ '' Lý Tiểu Hàn hừ lạnh một tiếng, linh lực nháy mắt ngưng tụ một quyền,
tản mát ba động linh lực có thể so với luyện khí tầng 9, oanh phía hai đạo
thân ảnh băng phong.
Oành, hai đạo thân ảnh băng phong này từ từ xuất hiện vỡ vụn... sau đó vỡ vụn,
đồng dạng Lý Tiểu Hàn cũng bị lực trùng kích chấn lùi lại một bước, nhưng sắc
mặt không đổi.
Ở phía dưới nền băng từng tầng băng sắc nhọn đang không ngừng đâm lên, bọn hắn
như muốn xuyên thủng Lý Tiểu Hàn, nhưng khí đâm lên một khắc liền bị vòng
cuồng phong sắc bén phong mang chém nát, không có cơ hội đột kích.
'' Lý Tiểu Hàn, ta còn chưa thua... '' Mộc Nhu khuôn mặt lộ ra tái nhợt, ánh
mắt quả quyết, trên tay từ từ bấm niệm pháp quyết, có thể trên mặt nàng lộ ra
tái nhợt kia theo đạo pháp quyết này thi triển, khuôn mặt nàng từ tái nhợt đến
trắng bệch không còn chút máu, mà trên thân khí tức cũng uể oải xuống, không
tự chủ được phun ra liên tiếp mấy ngụm máu lớn.
'' Hàn môn hắc diệt ''
Theo Mộc Nhu hai tay hoàn thành pháp quyết, theo tiếng nói vang lên, chỉ thấy
bốn phía... thậm chí cả một nữa Mộc Gia nhiệt độ cũng trầm xuống, một cỗ hàn
khí vô hình khuếch tán, thình lình sau lưng Mộc Nhu đó là một cái khung, nhìn
rất giống một cái đại môn, chờ đợi... trong đại môn trực tiếp xuất hiện một
tôn đen kịt cự nhân, trên tôn cự nhân này tản mát vô cùng hàn khí, siêu viết
trước đó tất cả hàn khí băng phong, có thể nói đó là một tôn cự nhân bằng
băng, băng màu đen, trên tay hắn còn cầm một thanh cự mâu đen kịt, hắn xuất
hiện làm bốn phía quảng trường không một tiếng động, thậm chí đến tiếng hít
thở cũng không có.
Ở một bên Mộc Vân Kỳ thấy cảnh này sắc mặt rất khó coi, hắn biết Mộc Nhu lấy
như thế nào đại giới triệu hồi ra tôn cự nhân này.
Mà ở phía trên đài cao thanh niên hắc bào lắc đầu nhìn Lý Tiểu Hàn, hắn biết
tôn cự nhân này uy lực như thế nào cường hãn, như thế nào hùng hậu, thậm chí
đến hắn cũng không thể thi triển ra.
Lý Tiểu Hàn khi thấy tôn cự nhân này hiện thân, theo khí thế hàn khí ngập trời
bao phủ bốn phía, lạnh đến nỗi khuôn mặt hắn cũng trắng bệch, hắn cảm nhận
được nếu bị một kích tôn này cự nhân đánh trúng, chắc chắn hình thần câu diệt.
Nghĩ đến đây hắn nhìn Mộc Nhu, nàng nguyên bản y nguyên nhìn vào hắn, bốn mắt
gặp nhau, Lý Tiểu Hàn nhìn ra khó tả ý vị trong ánh mắt của nàng, giống như
đang có một bí mật trong mắt của nàng vậy, sau đó hắn chuyển mắt nhìn về phía
tôn cự nhân, hắn bây giờ đã không lo được bại lộ tầng thứ ba đạo pháp, huống
hồ hắn còn một thức trong < Không Đạo Vô Biên Quyết >.
Mà Tầng thứ ba này hắn tuy nói là đã lĩnh ngộ, nhưng hắn chưa bao giờ thi
triển qua, cái này để hắn có lo lắng cùng chờ mong.
'' Lý gia đạo pháp thứ ba, Lôi '' Hắn ánh mắt lăng lệ nhìn về phía tôn cự
nhân, sau đó ngửa mặt lên trời gào thét...
...