Người đăng: Hoahuongduongdaheo
Tôn Phủ Định dựa theo liên kết giữa chủ nhân và yêu sủng dịch chuyển tức thời
đến vị trí Kim Cương Ma Viên.
Hắn mua một không gian thú túi trong cửa hàng hệ thống với giá 1000 Bạc, mang
Kim Cương Ma Viên nhét vào trong rồi mới dịch chuyển tức thời quay về Hùng
Việt Tông lãnh địa.
Tôn Phủ Định bây giờ cũng giống như người đột biến Nightcrawler trong phim
X-Men, thoát ẩn thoát hiện, luồng lách trong không gian với tốc độ cực nhanh
mà đi.
. ..
Tôn Phủ Định quay về đình viện của Lão bà hắn, khi đi ngang qua phòng Nguyễn
Ngọc Tường Lam, hắn nghe âm thanh giọng nói của nàng trong phòng nàng vọng ra
, liền lắng tai nghe.
Bởi vì hắn tu là Nguyên Lực nên là Nguyễn Ngọc Tường Lam cùng sư phụ nàng
không hề cảm nhận được khí tức của hắn, giống như hắn đã hòa vào thiên địa
một dạng, nên là không phát hiện Tôn Phủ Định đứng bên ngoài.
" Sư phụ ! Người đừng khuyên đồ nhi nữa, đồ nhi đã lấy hắn, tất nhiên sẽ
chăm sóc hắn đến cúi đời ! " Nguyễn Ngọc Tường Lam nhìn sư phụ nàng kiên định
nói, nếu là Tôn Phủ Định hắn sẽ chỉ mặt bà ta mà chửi rằng : ' Chuyện của ta
bà đừng có xía mồm vào !!! '
" Ài, được rồi, sư phụ không khuyên ngươi nữa, chỉ bất quá Lưu Minh là nhi
tử của Tông Chủ, không biết hắn sẽ làm nên chuyện gì, ngươi liệu mà bảo vệ
tên họ Tôn đó cho tốt, sư phụ cũng không muốn đồ nhi ngươi vì chuyện này làm
cho sinh ra tâm ma rồi, tu hành sẽ trắc trở cực kì ! " Trần Kim Ngọc nhìn đồ
đệ quan tâm mở miệng.
" Vâng ! Thưa sư phụ, đồ nhi đã biết ! " Nguyễn Ngọc Tường Lam mở miệng nói ,
nàng lấy từ trong không gian giới chỉ ra hộp Socola cất giữ khi trước hiếu
kính với sư phụ nàng là Trần Kim Ngọc.
" Đây là . . . " Trần Kim Ngọc nhìn cái hộp tinh xảo, bắt mắt mở miệng hỏi.
" Đây là điểm tâm khá mới lạ, hương vị tuyệt phẩm nhân gian, sư phụ người
thưởng thức . " Nguyễn Ngọc Tường Lam mở miệng giải thích.
Bên ngoài Tôn Phủ Định nghe tới đây liền không vui, hắn mua socola cho lão bà
, nàng lại nhịn ăn mà tặng cho cái bà già chết tiệt thường hay khuyên bảo nàng
bỏ hắn.
" Bà mẹ nó . . . "
" Ma Viên, đi ra cho ta ! "
" Ngươi ị phân ra cho Lão Tôn ! " Kim Cương Ma Viên vừa đi ra Tôn Phủ Định
liền niệm ý ra lệnh.
" Gầm gầm cái gì ? Ị mau đi ! " Thấy Kim Cương Ma Viên gầm gầm đứng đấy không
thấy biểu hiện ị, Tôn Phủ Định mở miệng thúc dục.
" Trời ạ ! Phân ngươi thối bỏ mẹ ! "
Tôn Phủ Định bụm mũi nói, tiếp đó hắn mua trong cửa hàng loại socola ngon
nhất giao cho Kim Cương Ma Viên mở miệng nói :
" Ngươi dùng linh lực nhét phân vào giữa mấy viên Socola này cho Lão Tôn ! "
Kim Cương Ma Viên ma viên không hiểu ra sao, hắn rõ ràng thấy mấy viên này rõ
ràng là phân rồi, còn nhét phân vào làm con mẹ gì ? Bất quá vẫn là làm theo.
Cuối cùng Tôn Phủ Định chỉnh sửa lại sao cho hoàn mỹ như ban đầu rồi mới mở
cửa bước vào phòng Nguyễn Ngọc Tường Lam.
" Lão bà của ta ơi, sao nàng là biếu cho sư phụ hàng thứ phẩm thế ! "
Hai sư đồ Nguyễn Ngọc Tường Lam cùng Trần Kim Ngọc đang trò chuyện trong phòng
, Thì Tôn Phủ Định bất ngờ đi vào mở miệng nói.
" Đây là Socola chất lượng siêu phẩm, ăn vào hôi . . . A phi, ăn vào thơm
ngon lan tỏa, nhớ mãi không quên, khà khà, nàng cầm lấy mà biếu sư phụ . !
" Nguyễn Ngọc Tường Lam nhìn cái hộp tinh xảo, xinh đẹp hình trái tim trong
tay Tôn Phủ Định, rồi lại ngước mặt lên nhìn hắn, bình thường Tôn Phủ Định
thấy sư phụ nàng liền né tránh, mà hôm nay rất tự nhiên làm nàng có chút kỳ
quái.
" Nàng nhìn ta làm gì ? Mau biếu cho sư phụ đi ! " Tôn Phủ Định thấy lão bà
ngây người nhìn hắn liền nhắc nhở.
Từ lúc Tôn Phủ Định đi vào đến hiện tại, Trần Kim Ngọc bà ta đều không nhìn
hắn lấy một lần, có thể thấy bà ta khinh thường hắn như thế nào, bất quá bà
ta vừa mới thưởng thức socola, hương vị vô cùng đặc biệt, có thể nói là ngon
nhất bà ta từng ăn qua, thế mà Tôn Phủ Định nói chỉ là thứ phẩm, bà ta liền
quay đầu lại nhìn.
Khi Nguyễn Ngọc Tường Lam đưa hộp Socola mà Tôn Phủ Định nói là siêu phẩm qua
, Trần Kim Ngọc mặc dù khinh thường Tôn Phủ Định nhưng không thể kìm chế tò mò
nắm một viên Socola bỏ vào miệng thưởng thức.
Vừa bỏ vào miệng, hương vị sữa, bơ cacao, vani nồng nàn ở lớp vỏ ngoài ,
làm bà ta không nhịn được khen ngon, bất quá khi cắn vào bên trong, hương vị
có chút khác, bà ta cũng không biết là khác thế nào, chỉ biết là không ngon
như bên ngoài.
Vị đắng nhè nhẹ của phân và socola khá giống nhau, nên Trần Kim Ngọc không có
cách nào phân biệt được, bất quá vì hương vị rất ngon nên là bà ta bốc thêm
mấy viên Socola mà Tôn Phủ Định mới biếu bỏ vào miệng thưởng thức.
Tôn Phủ Định đứng một bên bụm miệng để mình không cười ra tiếng.
" Ừm, rất ngon, bất quá có chút mùi lạ thì phải ? " Trần Kim Ngọc mở miệng
hỏi, mắt không hề nhìn Tôn Phủ Định, giống như chủ đang hỏi đầy tớ một dạng
.
" Đó là vị Shit, hương vị này làm tăng tính ngon miệng đó thôi, không phải
mùi lạ gì đâu tiền bối ! " Trong lòng Tôn Phủ Định cũng là căm ghét cái vẻ
khinh thường ấy, bất quá vẫn lễ phép mở miệng trả lời.
" Shit ? Ừm, hóa ra là vị này làm tăng độ ngon của món ăn, không biết ngươi
còn nguyên liệu ' Shit ' này không ? Có thể cho ta một phần ? " Trần Kim Ngọc
cũng nghe Nguyễn Ngọc Tường Lam nói qua Tôn Phủ Định này đã khai khiếu, hôm
qua đã thông minh ra, không còn ngu ngốc như trước, nên là cũng không kinh
ngạc mấy khi Tôn Phủ Định ăn nói lưu loát.
" Vãn bối là mấy tháng trước về nhà chỉ lấy một ít đủ dùng, hiện tại nguyên
liệu ' Shit ' đã dùng hết, khi nào có vãn bối đưa qua cho tiền bối . "
Tôn Phủ Định cố nhịn cười mở miệng từ tốn nói.
Trần Kim Ngọc cũng là không hỏi gì thêm, bà ta cảm thấy mình hôm nay sao tự
dưng nói nhiều với tên phàm nhân giun dế này, nghĩ đến khả năng chắc là do ăn
Socola vị Shit khá ngon nên là tâm tình vui vẻ, cũng có lẽ do Tôn Phủ Định
khai khiếu thông minh nên muốn nói thêm vài câu.
" Đồ nhi ngươi liệu mà tính đi, chuyện Lưu Minh Sư phụ không can thiệp được !
" Trần Kim Ngọc để lại một câu liền nhanh như chớp rời khỏi Đình Viện của
Nguyễn Ngọc Tường Lam, tất nhiên cũng là tiện tay thu Hộp Socola vị Shit vào
Không gian giới chỉ.
" Lão bà . . . Nàng sao vậy ? " Tôn Phủ Định thấy Nguyễn Ngọc Tường Lam ngây
người liền quơ quơ tay trước mặt nàng hỏi.
" Hả ? À, không có gì ! " Nguyễn Ngọc Tường Lam giật mình rời khỏi suy nghĩ
mông lung thuận miệng nói.
" Ta đã nghe hết rồi, Nàng đây là lo cho ta sao ? Ta rất cảm động à nha, bất
quá Nàng yên tâm đi dù là tên tông chủ kia đến đây cũng không làm gì được ta ,
huống hồ là tên Lưu Minh gì đó . . . "
Tôn Phủ Định nói xong liền bất ngờ dịch chuyển tức thời đến ôm Nguyễn Ngọc
Tường Lam vào lòng, lại nháy mắt dịch chuyển tức thời ôm nàng lên giường.
" Khà khà . . . Nàng thấy Lão công nàng lợi hại không ? "
" Ngươi . . . Ngươi là Luyện Hư Kỳ cường giả ? " Nguyễn Ngọc Tường Lam trong
lòng lóe lên một suy nghĩ điên rồ.
" Ngươi vì sao đoạt xác chàng ? " Nguyễn Ngọc Tường Lam cả người run rẩy mở
miệng.
" Đó ! Nàng lại thế rồi ? Sao nàng lại không tin ta chút nào thế nhỉ ? Nàng
chờ ta một lúc ta nói cho nàng biết " Tôn Phủ Định buồn bực mở miệng, hai tay
vẫn là ôm chặt Nguyễn Ngọc Tường Lam, trong lòng hô to gọi nhỏ hệ thống :
" Hệ Thống ! Tim cho nàng một liều Huyết Thanh đột biến gen của người đột biến
Nightcrawler trong X-Men, nhớ đừng để nàng biến hình ! "
Sau khoảng độ năm phút, Nguyễn Ngọc Tường Lam cũng bắt đầu cảm nhận được
không gian xung quanh, nàng nhìn Tôn Phủ Định với ánh mắt bất khả tư nghị.
" Nàng nhìn cái gì, cảm nhận được không gian rồi phải không ? ta mới vừa tim
huyết thanh cho nàng đấy ! Sức mạnh của ta đều từ Huyết thanh mà có à "
" Huyết thanh này là một vị Tiên Nhân cho ta lúc ta còn bé, Lúc đó Tiên Nhân
tim cho ta một loại khác, vì vậy ta mới ngốc ngốc đến bây giờ, bất quá nhờ
vậy mà ta có sức mạnh ! "
" Giờ nàng tin ta chưa ? "
Tôn Phủ Định bắt đầu nói dối, bởi vì hắn không biết giải thích Hệ thống như
thế nào, nói ra có chó nó tin.
( Một ngày hai chương, mình còn cuốn khác phải viết một ngày 4 chương, nên
là mọi người thông cảm, không nên thúc chương !
Với lại mình chỉ viết qua tiểu thuyết ngôn tình, đây là cuốn tiên hiệp đầu
tiên, có dở quá mọi người thông cảm !
Cuối cùng cầu vote cầu np cầu kim đậu ! )