_ Khống Hồn Đại Pháp


Người đăng: Hoahuongduongdaheo

Nguyễn Ngọc Tường Lam trong ánh mắt lộ ra vẻ nghi hoặc, nhưng là ngoại trừ
giải thích thứ này từ tiên nhân mà có ra nàng không nghĩ ra kiểu giải thích
hợp lý nào nữa.

Bất quá Nguyễn Ngọc Tường Lam tựa đang suy tư điều gì thì đúng lúc này Tôn Phủ
Định đặt lên môi nàng một nụ hôn nhẹ nhàng, ánh mắt thâm tình nhìn Nguyễn
Ngọc Tường Lam.

" Chàng . . . " Nguyễn Ngọc Tường Lam là sửng sờ.

" Ta biết ta thay đổi cũng quá đột ngột làm nàng chưa thể tiếp nhận được ,
nhưng Điều mà ta muốn thực không nhiều, không cầu nàng yêu ta sâu đậm, chỉ
cần mỗi ngày nàng thích ta một chút, từng ngày rồi từng tháng, từng tháng
lại từng năm, từng năm cho đến hết cuộc đời này, Có được không ? " Tôn Phủ
Định ánh mắt thâm tình nói, trong giọng nói chất chứa một tình yêu vô hạn.

" Ta . . . " Nguyễn Ngọc Tường Lam cũng là không nói được gì, nàng chỉ nghi
hoặc một chút thôi mà ? Đâu có nói là không tin ? Đâu có nói rời xa hắn ?

" Nàng muốn hay không cũng phải ở bên cạnh ta suốt đời, đừng hòng ruồng bỏ
lão công này, Hừ hừ!!! " Tôn Phủ Định thấy Nguyễn Ngọc Tường Lam mặt vẫn ngơ
ngơ, hắn tưởng rằng nàng không chịu ở bên hắn, liền chơi lầy, hai tay hai
chân ôm chặt lấy nàng mở miệng lầy lội nói.

Nguyễn Ngọc Tường Lam lúc này miệng cười nhẹ trong lòng nổi lên một cảm giác
vui vẻ lạ kỳ.

Nàng biết chỉ có Tôn Phủ Định mới lầy như vậy, đây là hình ảnh quen thuộc
nhất của hắn trước đây, trước đây mỗi khi muốn thứ gì là hai tay hai chân
quấn chặt lấy nàng không buông, giống như trẻ em đòi đồ chơi vậy, bất quá
hắn bây giờ hắn là đòi nàng bên hắn suốt đời à.

Tôn Phủ Định cùng Nguyễn Ngọc Tường Lam nằm trên giường, hai người vẫn giữ
cái tư thế rất là không đẹp cho đến mê man ngủ đi.

Cũng không biết qua bao lâu, bầu trời giờ này đã tối đen như mực, có lẽ là
nữa đêm, Tôn Phủ Định bổng dưng mở mắt, nhẹ nhàng buông hai tay hai chân
khỏi người Nguyễn Ngọc Tường Lam, nhẹ nhàng đứng lên không một tiếng động ,
hắn kéo tấm chăn ôn nhu đắp lên người nàng rồi mới rời khỏi phòng nàng.

" Khặc Khặc . . . Ngươi đây là đang tìm ta sao ? " Một tu sĩ Kim Đan kỳ tu vi
mặc hắc bào đang phóng thần thức dò xét phòng ngủ của Tôn Phủ Định, đang buồn
bực vì không thấy người đâu thì một giọng nói truyền vào tai hắn.

Hắn khẽ chau mày nhìn Tôn Phủ Định ánh mắt nghi hoặc, phóng thần thức dò xét
người Tôn Phủ Định nhưng là không khí tức gì, rõ ràng là phàm nhân.

Nhưng là Kim Đan kỳ tu sĩ luôn có một cảm giác không đúng, bất quá không biết
không đúng chỗ nào.

" Ài, bị câm sao ? Vốn dĩ muốn có vài câu đối thoại, cho giống trong phim
tàu một chút lại gặp kẻ câm ! "

" Khống Hồn Đại Pháp ! "

Kim Đan kỳ tu sĩ vừa định ra tay bắt người thì một luồng hồn lực mạnh mẽ đập
vào não hải, hắn linh hồn hết sức kháng cự, nhưng là sức phản kháng chỉ như
một con giun dế phản kháng một Cự Nhân mà thôi.

" Chủ nhân ! " Chỉ sau độ vài giây, Kim Đan kỳ tu sĩ ánh mắt đờ ra, hướng
Tôn Phủ Định chắp tay nói.

Kim Đan kỳ tu sĩ này chính là bị Tôn Phủ Định dùng Khống Hồn Đại Pháp trong Vu
Hồn Vô Thượng Công hạ Hồn Nô Ấn, giờ hắn hoàn toàn hiệu trung với Tôn Phủ
Định, đến chết không thay đổi, làm chủ nhân, chỉ cần hắn nguyện ý, có
thể tùy ý đem giết chết, hơn nữa có thể thông qua Hồn Nô Ấn mà Tôn Phủ Định
có thể tùy tiện ra lệnh tên Kim Đan kỳ tu sĩ chỉ với một cái ý niệm.

" Là tên Lưu Minh sai ngươi đến bắt ta ? Muốn dùng ta để ép Lão bà của ta làm
Đạo Lữ Song Tu với hắn ? " Tôn Phủ Định lười biếng truyền ý niệm thông qua Hồn
Nô Ấn, mà trong lòng đã khẳng định 99% rồi.

" Vâng ! Chủ nhân ! " Kim Đan kỳ tu sĩ ánh mặt vẫn đờ đẫn mờ miệng trả lời với
âm thanh vô cảm.

" Bà mẹ nó ! Ngươi không câm ? Thế mà ta cứ tưởng ngươi Câm ! " Tôn Phủ Định
kinh ngạc mở miệng nói.

" Vâng ! Chủ nhân, ta không câm ! " Âm thanh Kim Đan kỳ tu sĩ vẫn vô cảm như
vậy.

" Ngươi đi bắt hắn đến đây cho ta ! Nói chuyện với ngươi chán quá ! " Tôn Phủ
Định nói một câu mà trên đời này những người biết Khống Hồn Đại Pháp nghe qua
liền đều chửi lên mặt hắn một câu : ' Rắm Chó ! Hắn đã bị ngươi biến thành
khôi lỗi sống rồi còn thú vị cái chó gì ? '

Tôn Phủ Định ngồi trong phòng lười biếng ngáp dài ngáp ngắn, trong đầu trống
rỗng chẳng muốn suy nghĩ gì.

Chỉ khoảng 20 phút sau Kim Đan kỳ tu sĩ mang theo Lưu Minh đã bất tỉnh đi vào
.

" Chủ nhân ! Người đã bắt ! " Giọng nói vô cảm phát ra từ miệng tên Kim Đan kỳ
tu sĩ.

Tôn Phủ Định vận công, Nguyên lực phóng ra thu lấy Không gian giới chỉ trên
bàn tay tên Lưu Minh đang bất tỉnh nằm dưới đất.

Hồn lực mạnh mẽ phá tan cấm chế trong Không gian giới chỉ, phóng thần thức
nhìn bên trong, đồ vật vô số, chất đầy cả không gian bên trong.

Bất quá Tôn Phủ Định là không biết một món đồ nào, nhìn vào giống như Bò Xem
TV, không hiểu cái gì nhưng mồm vẫn cười.

" Hệ thống, ngươi xem đồ bên trong đáng giá bao nhiêu bạc ? Xem mà thu mua đi
! "

Nhìn nhìn bên trong một lúc liền chán, trong lòng lẩm bẩm nói với Hệ thống.

" 70 Vạn viên Linh thạch Hạ Phẩm, hệ thống thu mua với giá 7000 bạc ! "

" 5 Vạn Linh Thạch Trung Phẩm, hệ thống thu mua với giá 50000 bạc ! "

" Quy Giáp Thuẫn, cấp bậc Linh Khí Thượng Phẩm, Nguyên Anh Tầng 3 trở lại
đánh mỏi tay cũng không thể phá vỡ phòng ngự của nó, hệ thống thu mua với giá
200000 bạc ! "

" Ngọc Tuyền Yêu Đái, khải giáp phòng ngự cấp thấp, Trúc cơ tầng 6 trở lại
đánh ỉa trong quần cũng không phá vỡ phòng ngự của nó, cấp bậc Pháp Khí Trung
Phẩm, hệ thống thu mua với giá 50 bạc! "

" Truy Vân Nhận, binh khí cấp thấp, Một Luyện Khí kỳ tu sĩ dùng nó có thể dễ
dàng diệt sát Trúc Cơ Kỳ tu sĩ, cấp bậc Pháp Khí Trung Phẩm, hệ thống thu
mua một 100 bạc ! "

" Băng Lăng Ngoa, khải giáp cấp tạm được, Kim Đan Kỳ tầng 7 trở xuống đánh
đến kiệt sức mà chết cũng không phá vỡ phòng ngự của nó, cấp bậc Linh Khí Hạ
Phẩm, hệ thống thu mua chín ngàn Bạc! "

" Thanh Lân Huyết Kiếm, Linh Khí Trung Phẩm, một Kim Đan kỳ tu sĩ tầng 1 trở
lại sử dụng có thể dễ dàng diệt sát Nguyên Anh kỳ tu sĩ tầng 1 trở xuống, hệ
thống thu mua với giá 90000 Bạc !

. ..

Hệ thống âm thanh mỗi lần vang lên trong não hải của Tôn Phủ Định là một đồ
vật trong Không gian giới chỉ mới lấy được của tên Lưu Minh biến mất, bạc
trong tài khoản cũng tăng lên một phần.

Hệ thống bắt đầu thu mua hàng loạt đồ trong Không gian giới chỉ như Đan Dược ,
Pháp Bảo, Linh Thảo, Linh Thạch, Công Pháp . . . Vân vân và mây mây.

Tài khoản của Tôn Phủ Định tăng vụt lên 2874360 Bạc.

Tôn Phủ Định trong lòng mừng rỡ như điên, miệng cười toe toét, cứ nhìn số
bạc trong tài khoản đọc đi đọc lại, rồi lại đọc lại đọc đi, nhìn như thằng
điên ngoài chợ Kim Biên.

Phải hơn 20 phút hắn mới trở lại hiện thực, nhìn Tên Kim Đan kỳ tu sĩ mở
miệng :

" Lấy tiền tài rồi thì tha mạng cho hắn đi, bất quá Tội sống khó tha, ngươi
mang hắn đến nơi nào vắng vẻ mà bạo Cúc Hoa của hắn cho ta, Ừm, bạo ít nhất
10 lần cho ta ! " ( Vì là Kim Đan kỳ tu sĩ nên tinh khí dồi dào, mần ăn 10 lần
vẫn dư sức )

" Xuýt thì quên, nhớ ghi lại hình ảnh lúc đó rồi phong ấn vào Phong Chiếu
Thạch phát cho mọi người trong Hùng Việt tông cùng xem ! " ( Tu sĩ có thể dùng
linh lực ghi lại hình ảnh một cảnh vật vào Phong Chiếu Thạch ).

Lưu Minh là vô cùng xui xẻo, hắn có vô số pháp bảo lợi hại, nhưng là hắn
không ngờ tên Kim Đan Kỳ tu sĩ thủ hạ của mình lại ra tay với mình.

Nếu không phải tên Kim Đan kỳ tu sĩ ra tay bất ngờ thì Lưu Minh với pháp bảo
vô số của mình có thể dễ dàng diệt sát hắn rồi.

" Vâng ! Chủ nhân! "

Tên Kim Đan kỳ tu sĩ ôm theo Lưu Minh rời đi.

Phía xa nơi rừng sâu, tên Lưu Minh bị thông Cúc Hoa, miệng la hét như heo bị
thọc tiết, Tên Kim Đan kỳ tu sĩ liên tục xuất chiêu Lão Hán đẩy xe đánh vào
Cúc Hoa của Lưu Minh tạo nên một cảnh . ..
( Cầu kim đậu, cầu vote, cầu Kim Phiếu )


Auto Tu Luyện Hệ Thống - Chương #9