Thái Cổ Ma Lâm


Người đăng: zlong008

Long Phi cũng chỉ cười cười rồi nói:

“ Tiêu Tộc trưởng, ba người tại hạ cũng không có ý đồ xấu, chỉ là có việc gấp
muốn nhanh chóng đến Thái Cổ Ma Lâm mà thôi. Lúc còn đứng ở bờ sông dưới chân
núi, thì tại hạ còn chưa chắc đây có phải là trận pháp Cửu Chuyển Tinh Di hay
không. Nhưng hiện giờ, thì đã chắc chắn mười phần, Tiêu Tộc trưởng không cần
phải làm khó mấy người tại hạ, còn về phần giá cả chúng ta có thể thương lượng
mà.”

Tiêu Ứng Phong nhìn chằm chằm ba người Long Phi với ánh mắt sắc bén, rồi cũng
cười nói:

“ Thật không ngờ đạo hữu niên kỷ còn trẻ như vậy mà vừa là một Võ Tông lại vừa
là một trận pháp sư. Có thể nhìn ra được nơi đây bố trí một cái trận pháp Cửu
Chuyển Tinh Di, điều này cho thấy đạo hữu vô cùng am hiểu trận đạo. Nói không
chừng đạo hữu cũng là Thất cấp Trận Sư.”

“ Đạo hữu đã có đủ bản lĩnh để nhìn ra Cửu Chuyển Tinh Di Trận, thì tại hạ
cũng không cần phải giấu giếm nữa. Nơi đây đúng là có một cái Siêu cấp Truyền
tống trận, nhưng nó thuộc quyền quản lý của Thiên Minh Bảo Các, Tiêu Ưng Tộc
chỉ là một thế lực phụ thuộc vào Thiên Minh gia tộc. Cái truyền tống trận ở
đây cũng chỉ để phục vụ cho người trong gia tộc hoặc là một số khách quý đặc
biệt của Thiên Minh Bảo Các. Thứ lỗi cho tại hạ không thể tùy tiện cho ba vị
sử dụng được.”

Long Phi thật không ngờ một nơi hoang vắng như thế này, mà cũng có dấu chân
của Thiên Minh Bảo Các, cái thế lực này còn lớn hơn trong trí tưởng tượng của
hắn. Qua việc này hắn cũng biết thêm một điều, ở các vùng địa lý khác nhau tại
Phương Thiên Đại Lục thì tập quán sinh hoạt cũng khác, ví dụ như có nơi săn
bắn yêu thú lấy nội đan, nhưng cũng có nơi lại hợp tác với yêu thú tìm lợi ích
chung. Chần chừ một chút thì Long Phi cũng nói:

“ À ! Không ngờ nơi đây cũng là sản nghiệp của Thiên Minh Bảo Các, tại hạ cũng
có một chút giao dịch với quý các, không biết thân phận khách quý như thế nào
mới được sử dụng truyền tống trận? Và cái truyền tống trận này có thể đi đến
các thành thị ở Ly Khê Quốc hay không?”

Nghe Long Phi nói như vậy, cũng làm gợi lên sự tò mò trong lòng của Tiêu Ứng
Phong, thân thế của ba người này là như thế nào đây?

Tiêu Ứng Phong liền nói:

“ Nếu không phải là người trong Thiên Minh Gia Tộc, thì chỉ cần có Thiên Minh
Ngân Bài là đủ điều kiện sử dụng truyền tống trận ở đây. Với lại không cần
biết là muốn đi thành thị nào, thì phí sử dụng một lần cũng là một ngàn Nguyên
Thạch cực phẩm. Mỗi một chuyến như vậy tối đa là năm người. Cái truyền tống
trận này có thể đi đến một vài thành thị lớn ở vùng Đông nam của Phương Thiên
Đại Lục. Nếu đạo hữu muốn đến Ly Khê Quốc thì có thể đến được hai nơi, một là
Đế đô của Ly Khê Quốc, hai là Hắc Sương Thành nằm trong Thái Cổ Ma Lâm.”

Hiện giờ, Long Phi có cảm giác mèo mù vớ phải cá rán. Thiên Minh Ngân Bài, hắn
cũng có một cái, không những vậy mà còn có thể đi thẳng đến Thái Cổ Ma Lâm.
Nếu đi theo lộ trình bình thường thì hắn phải nhảy cóc qua năm sáu cái thành
thuộc bốn cái quốc gia nhỏ, cho dù là như vậy thì cũng chỉ mới vừa tiến vào
lãnh thổ Ly Khê Quốc. Còn phải đi thêm một đoạn đường dài mới đến được Thái Cổ
Ma Lâm.

“ Quá tốt rồi! Thiên Minh Ngân Bài, tại hạ có một tấm. Bây giờ làm phiền Tiêu
Tộc trưởng có thể sắp xếp cho ba người tại hạ đi đến Hắc Sương Thành có được
hay không?” Long Phi liền lấy ra tấm ngân bài chuyển đến cho Tiêu Ứng Phong.

Vừa thấy tấm ngân bài, sắc mặt của Tiêu Ứng Phong lập tức hòa hoãn hơn rất
nhiều, cười nói:

“ Tất nhiên là được, đây là quyền lợi ưu đãi khách quý của Thiên Minh Bảo Các.
Nhị Trưởng lão, việc này giao cho ông xử lý, nhanh chóng đưa ba vị khách nhân
đến Hắc Sương Thành.”

Một lão già liền bước ra hướng ba người Long Phi chào hỏi mấy câu, rồi dẫn bọn
họ đi lên đỉnh của một ngọn núi kề bên.

Nhóm người Long Phi đang đứng ngay vị trí trung tâm của một cái trận pháp có
hình bát giác, Cửu Chuyển Tinh Di Trận được tạo thành từ chín cái trận con có
đồ án phức tạp, mỗi đỉnh của trận văn chính là một cái trận con, chổ ba người
Long Phi đang đứng là cái trận con thứ chín.

Và cái đỉnh núi này cũng tương ứng với vị trí trận con thứ chín trong Cửu
Chuyển Di Tinh Trận, nó cũng được tám cái ngọn núi khác vây quanh theo hình
trận pháp. Cái đại trận này rõ ràng là một cái Bát cấp Trận pháp rồi.

Nhị trưởng lão của Tiêu Ưng Tộc hướng Long Phi nói:

“ Đạo hữu, xin mời lấy ra Thiên Minh Ngân Bài bỏ vào ô trống thứ mười dưới
chân, truyền tống trận sẽ đưa các vị đến Hắc Sương Thành, phí dịch chuyển cũng
sẽ tự động khấu trừ vào ngân bài. Chúc ba vị lên đường thuận lợi bình an.”

Nhìn xuống một chút xung quanh Long Phi liền thấy được các ô trống xếp trên
một đường tròn, có đánh số thứ tự từ một đến mười hai. Lấy ra Thiên Minh Ngân
Bài bỏ vào ô số mười, quang mang trận pháp lóe lên bao trùm lấy ba người Long
Phi rồi vụt tắt, mang theo ba người biến mất vào hư không.

……………………..

Màn sáng bao lấy ba người Long Phi biến mất, bọn họ đang đứng trong trung tâm
của một cái Cửu Chuyển Tinh Di Trận nhưng quy mô nhỏ hơn nhiều so với cái lúc
nãy, chỉ là một cái Thất cấp Trận Pháp.

Nơi đây là hậu hoa viên của một chi nhánh Thiên Minh Bảo Các tại Ly Khê Quốc.
Khắp nơi được trồng rất nhiều kỳ hoa dị thảo tỏa hương thơm ngào ngạt, một
người thiếu nữ thanh y bước tới nhẹ nhàng thi lễ với ba người Long Phi, rồi
nói:

“ Chào mừng ba vị khách nhân đã đến Thiên Minh Bảo Các tại Hắc Sương Thành,
tiểu nữ là người phục vụ tại đây, xin mời ba vị theo tiểu nữ đi đến đại sảnh.”

Mấy người Long Phi theo sau thiếu nữ thanh y, bước đi trên một con đường nhỏ
được lót đá tỉ mỉ, ven hai bên đường thảo mộc sắc xanh, sắc đỏ đan xen nhau,
xa xa là những chùm hoa tim tím điểm chút sắc vàng, Long Phi hướng người thiếu
nữ hỏi thăm vài câu:

“ Cô nương, tại hạ từ xa đến đây lịch lãm, trùng hợp đây cũng là lần đầu tiên
đi đến Thái Cổ Ma Lâm. Vì vậy, tại hạ cần mua một tấm bản đồ nơi đây càng chi
tiết càng tốt, không biết quý các có hay không ?

“ Khách nhân yên tâm, một lát nữa phiền các vị đợi ở tiền sảnh giây lát, tiểu
nữ sẽ thay ngài lo chu toàn mọi việc.” Thiếu nữ đáp.

“ Đa tạ cô nương!” Long Phi nói tiếp.

“ Khách nhân quá lời rồi, đây là bổn sự của tiểu nữ. Phía trước là tiền sảnh,
các vị cứ tự nhiên tham quan biết đâu ngẫu nhiên có thể tìm được vật mình ưa
thích. Tiểu nữ sẽ lập tức đi chuẩn bị một phần bản đồ cho ngài.” Thiếu nữ
thanh y nhanh chóng đi lên lầu trên, còn mấy người Long Phi thì dạo một vòng ở
đại sảnh.

Chỉ cần là sản nghiệp của Thiên Minh Bảo Các cho dù là ở bất kỳ thành thị nào,
thì cũng thập phần xa hoa, lộng lẫy. Nền được lót bằng ngọc thạch, cột gỗ chạm
rồng vẽ phượng là những cây cổ mộc vạn năm vô cùng trân quý, vật dụng nội thất
nếu không được làm bằng Tử Mộc Đàn Hương thì chính là Kim Ti Ngân Thạch. Đây
là một loại khoáng vật nhìn giống như ngọc thạch trong suốt nhưng lại ánh lên
màu bạc, bên trong là những sợi tơ vàng li ti, kim quang lưu động lấp lánh mà
không chói mắt. Một thứ tài liệu xa xỉ trong giới Luyện khí, lại được dùng cho
việc trang trí nội thất trong một không gian rộng lớn.

Cũng chỉ có tài lực kinh người như Thiên Minh Bảo Các mới đủ sức tạo nên những
kiểu kiến trúc như vậy.

Hai người Đinh Thế Hoành và Cổ U Minh là lần đầu tiên tiến vào Thiên Minh Bảo
Các cũng có một chút bất ngờ với sự rực rỡ, mỹ lệ của nơi này.


Ẩn Nguyên Tông - Chương #42