Người đăng: zlong008
Nếu chuyện có người muốn chuộc thân cho Lâm Tuyết Sương, một trong mười hai
đại mỹ nhân của Thập Nhị Hoa Bài, mà được lan truyền ra bên ngoài. Thì không
còn nghi ngờ gì nữa, đây sẽ là tin tức làm chấn động cả Đông Anh Quốc.
Vẫn là dáng vẻ nghiền ngẫm, Đinh Thế Hoành xoay người lại nhìn Long Phi, rồi
nói:
“ Đứng sau Khuynh Thành Nhất Tiếu Lâu chính là một tổ chức hắc ám, có tên là
Dạ Phương Thiên. Đứng đầu là mười hai thủ lĩnh đại diện cho mười hai Đại gia
tộc. Mười hai người này sẽ đề cử ra một Đại thủ lĩnh, là người nắm quyền lực
lớn nhất trong tổ chức. Vị trí Đại thủ lĩnh sẽ được luân phiên đảm nhiệm,
trong thời gian là một trăm hai mươi năm. Hiện giờ, đương nhiệm vị trí này là
người của Đào gia ở Phong Quốc.”
“ Lúc nãy, Đại Trưởng Lão thông tri cho chúng ta có nói, nếu là gặp người của
Dạ Phương Thiên thì không cần nương tay. Tông chủ, lần này đánh hay là không
đánh?”
Long Phi do dự trong chốc lát, liền nói: “ Không đánh!”
Thật ra vừa rồi Long Phi có suy nghĩ dùng thân phận Quỷ Kiếm Ca đánh một trận
ở nơi này. Đây cũng là chuyện một công đôi việc, cái tên Quỷ Kiếm Ca có thể
chỉ trong một đêm là nổi tiếng cả Đông Anh Quốc, thậm chí còn lan rộng sang
các quốc gia lân cận.
Bên cạnh đó, cũng có thể cứu giúp cho những nữ nhân tại nơi đây.
Nhưng suy nghĩ kỹ lại, hắn không thể làm như vậy. Bởi vì một phần mỹ nữ sống
tại Khuynh Thành Nhất Tiếu Lâu, đã sớm xem hoa lâu là nhà của mình. Cuộc sống
hằng ngày cũng đã phụ thuộc hoàn toàn vào chốn trêu hoa ghẹo nguyệt này.
Hơn nữa, khó khăn nhất chính là sắp xếp như thế nào, nếu đưa toàn bộ những nữ
nhân này rời khỏi Khuynh Thành Nhất Tiếu Lâu, chuyện này nói thì dễ nhưng làm
lại vô cùng khó.
Tiếng gõ cửa phòng vang lên cùng với đó là giọng nói của Hạ quản sự:
“ Đại gia, Lâu chủ của chúng ta muốn gặp ngài.”
Long Phi nhanh chóng đi theo Hạ Lan Hương tiến về tầng thứ tám ở khu lầu các
đặc biệt.
Các sự vụ bình thường trong hoa lâu đều do Hạ quản sự trực tiếp giải quyết,
còn Lâu chủ hiếm khi ra mặt. Mọi người ở Đế đô, chỉ biết hắn là một người thần
bí không dễ trêu chọc, có cảnh giới Võ đạo cực kỳ cao, ngoài ra thì không còn
thông tin gì khác.
Hiện tại, trong một gian phòng vô cùng rộng rãi nhưng lại chỉ có hai người.
Long Phi ngồi trên một chiếc ghế gỗ nhìn về vị trí chủ tọa. Một thân hình
khủng bố với cơ bắp cuồng cuộn, nữa thân trên để trần với những hình xăm chằng
chịt. Một gã nam nhân với gương mặt góc cạnh, trông khá dữ tợn.
Tại cổ của hắn đeo một chuỗi khô lâu với rất nhiều hình dạng, có lẽ là sọ của
một vài loại yêu thú. Kết hợp với một cái đai lưng có hình mặt quỷ ngay ở
trước bụng, thật sự là vô cùng quái dị.
Hắn ngồi trên một cái thạch đài được đục đẽo từ một tảng đá nguyên khối màu
lục. Cũng chỉ có một cái thạch đài làm bằng đá nguyên khối, mới có thể chịu
được sức nặng từ cái cơ thể khổng lồ này. Hắn chính là Lâu chủ của Khuynh
Thành Nhất Tiếu Lâu.
Lần đầu tiên gặp mặt, Long Phi cứ tưởng Hạ quản sự dẫn mình đi nhằm phòng.
Trong tưởng tượng của Long Phi, một nơi trang nhã như Khuynh Thành Nhất Tiếu
Lâu. Thì Lâu chủ phải là một người có dáng thư sinh khí độ ung dung, hay ít
nhất là ăn mặc lịch sự, tay cầm quạt giấy các kiểu.
Còn đằng này, Lâu chủ lại là một tên dã nhân man rợ. Một sự đối lập, đối lập
đến mức kỳ cục.
Long Phi chấp tay hướng cái đống cơ bắp ngồi trên tảng đá chào hỏi:
“ Tại hạ rất hân hạnh khi được diện kiến Lâu chủ."
Một giọng nói khàn đục vang lên, đáp lời Long Phi:
“ Tiểu đạo hữu không xưng tên, xưng họ sao?”
Gương mặt Long Phi nở một nụ cười, rồi bình thản đáp:
“ Tại hạ rất ít kết giao bạn hữu, với lại qua ngày hôm nay chúng ta cũng khó
có thể gặp lại nhau. Chúng ta chỉ là hai người qua đường, Lâu chủ cần gì phải
bận tâm đến chuyện họ tên.”
Một giọng cười như tiếng đại hồng chung vang vọng cả căn phòng, nếu không có
trận pháp cách âm, thì một phần ba người ở Đế đô sẽ nghe được tiếng cười này.
Tiếng cười vừa dứt thì Lâu chủ nói:
“ Đúng! Đúng vậy… qua ngày mai, chúng ta sẽ khó có thể gặp lại nhau. Bởi vì
những tên từng lên tiếng muốn chuộc thân cho các mỹ nhân trong Thập Nhị Hoa
Bài, đều đã dọn địa chỉ đi theo Tổ tông hết rồi. Ngươi có muốn nói lời trăn
trối trước khi chết không?”
Long Phi cũng cười lớn không kém, rồi nói:
“ Nếu Lâu chủ muốn giết ta, thì còn mời ta đến đây để nói chuyện sao?”
Tên Lâu chủ, sắc mặt có phần nghiêm túc hơn, liền nói:
“ Sở dĩ, ngươi chưa chết là vì ta có một chút tò mò. Ta không biết trên người
của ngươi có linh khí hay huyền khí loại gì, mà có thể ngăn cản thần hồn cảm
ứng của ta, làm ta không thể dò xét tu vi của người và hai kẻ đi cùng.”
Thật ra ngoài bộ ngân giáp của Long Phi, thì các ngọc bài thân phận của Ẩn
Nguyên Tông, đều có khả năng ngăn cản thần hồn cảm ứng dò xét thân thể. Nhưng
tác dụng của nó không mạnh bằng bộ ngân giáp, trước mặt Võ Đế hậu kỳ, thì các
ngọc bài này là vô dụng.
Điều này có thể nói, cảnh giới cao nhất của Lâu chủ Khuynh Thành Nhất Tiếu Lâu
cũng chỉ là Võ Đế trung kỳ.
Bộ dáng của Long Phi là không thèm quan tâm đến sự tò mò của tên Lâu chủ, mà
nhàn nhạt nói:
“ Lâu chủ không cần để ý đến mấy chuyện vặt đó làm gì, tại hạ là muốn bàn
chuyện làm ăn với Lâu chủ. Khuynh Thành Nhất Tiếu Lâu được mở ra cũng là vì
nguyên thạch. Ta muốn chuộc thân cho Tuyết Sương cô nương, ngài cứ đưa ra một
cái giá là được.”
Tên Lâu chủ lại cười lớn, rồi nhìn Long Phi nói tiếp:
“ Haha…. Làm ăn? Ngươi nghĩ mỹ nhân được bài danh trong Thập Nhị Hoa Bài, có
thể tùy tiện cho người khác chuộc đi hay sao?”
Ngay lập tức, từ người Lâu chủ xuất ra một cỗ nguyên lực cường đại hướng về
phía Long Phi. Nhưng còn chưa kịp chạm vào Long Phi, thì từ tầng bảy khu Nam,
một cỗ nguyên lực bài sơn đảo hải tiến đến trong chớp mắt, đã nhanh chóng thôn
phệ sạch sẽ cỗ nguyên lực của hắn.
Tên Lâu chủ, mặt mày đã tái xanh, trên trán đã đổ đầy mồ hôi.
“ Võ Đế …., không ngờ lần này lại có thể gặp cường giả cấp bậc này tại đây.
Thật sự không ngờ ngoài lão già ở Thiên Minh Bảo Các và Cao Nhất Sơn ra. Ở Đế
đô này, vẫn còn có thể gặp một Võ Đế khác, mà thậm chí tiểu cảnh giới còn cao
hơn mình một bậc.” Trong lòng thầm than, chuyện này đã ngoài dự liệu của hắn.
Long Phi nhìn tên Lâu chủ, rồi cười nói:
“ Lâu chủ, không khí tại Khuynh Thành Nhất Tiếu Lâu vô cùng thoáng đãng dễ
chịu. Ngài ăn mặc lại mát mẻ như vậy, mà vẫn còn cảm thấy nóng sao?”
Lúc này, bộ dạng của Lâu chủ Khuynh Thành Nhất Tiếu Lâu là vô cùng khó coi,
hắn hậm hực nói:
“ Tiểu đạo hữu … không tệ. Bây giờ, chúng ta có thể nói về chuyện làm ăn.
Nhưng các đại mỹ nhân được bài danh trong Thập Nhị Hoa Bài, là không thể đem
nguyên thạch ra để so đo được. Không biết đạo hữu muốn dùng bảo vật gì để trao
đổi?”
“ Dựa vào cỗ nguyên lực Lâu chủ vừa xuất ra, ta đoán công pháp chủ tu của ngài
là Công pháp hệ phong. Ta dùng hai mươi viên Nguyên thạch cực phẩm phong thuộc
tính để trao đổi. Lâu chủ, ngài cảm thấy như thế nào?” Long Phi đáp.
Trong vạn viên Nguyên thạch cực phẩm, mới có xuất hiện một viên có thuộc tính
ngũ hành. Còn các thuộc tính biến dị như phong, lôi, băng, ám, minh quang thì
càng hiếm hơn.
Mà nguyên thạch có các hệ thuộc tính đi kèm như vậy, lại vô cùng quang trọng
đối với các võ giả có công pháp chủ tu cùng hệ. Khi hấp thụ nguyên lực trong
các viên nguyên thạch loại này, sẽ làm cho nguyên lực trong cơ thể võ giả càng
thêm tinh thuần. Từ đó, khi thi triển vũ kỹ thì uy lực càng thêm cường đại.
Nếu hấp thu nguyên lực hỗn tạp trong thiên địa, hay từ các viên nguyên thạch
khác thì chắc chắn là không thể so bằng. Võ giả gặp được nguyên thạch cực phẩm
có thuộc tính trùng với công pháp chủ tu, thì không khác gì bảo vật.
Hai mắt của tên Lâu chủ bắt đầu nheo lại, có một tia quang mang lướt qua rồi
biến mất, hắn liền nói:
“ Tiểu đạo hữu thật là tinh ý, đạo hữu đã đưa ra vật này, thì cũng biết nó rất
quang trọng với ta. Vì vậy, ta cũng không cần làm màu, kỳ kèo mặc cả. Được, ta
chấp nhận cái giá này. Nhưng không biết đạo hữu có còn Nguyên thạch cực phẩm
phong thuộc tính hay không? Ta sẽ nguyện ý bỏ ra giá cao để mua lại.”
Long Phi đưa qua cho tên Lâu chủ hai mười viên Nguyên thạch cực phẩm phong
thuộc tính, rồi cười nói:
“ Lâu chủ tưởng là rau cải hay sao? Mà muốn bao nhiêu là có bây nhiêu, đây
cũng là cực hạn của tại hạ rồi. Phiền Lâu chủ đưa ra khế ước bán thân của
Tuyết Sương cô nương.”
Mặc dù, Long Phi cũng có những viên nguyên thạch có thuộc tính đi kèm này,
nhưng số lượng lại không nhiều. Còn Trưởng lão Đinh Thế Hoành thì có cả một bộ
sưu tập khổng lồ.
Hai mười viên Nguyên thạch cực phẩm phong thuộc tính này, là do hắn mới tranh
thủ mượn được từ tay của Ngũ Trưởng Lão, thật ra mỗi loại thuộc tính hiếm hắn
đều mượn thêm hai mươi viên.
Tên Lâu chủ cũng cười cười, không nói gì thêm, liền đưa qua một cái ngọc giản
hình tròn cho Long Phi.
Đây chính là khế ước bán thân của Lâm Tuyết Sương, bên trong có chứa một tia
thần hồn. Nếu nàng bỏ trốn hoặc bị người khác mang đi, thì sẽ nguy hiểm đến
tính mạng.
Vì vậy, muốn đem Lâm Tuyết Sương rời đi thì chỉ có hai cách. Một là đánh nhau
rồi cướp lấy khế ước, hai là dùng lợi ích trao đổi. Nhưng cách thứ hai là an
toàn nhất.