Người đăng: zlong008
Đứng đầu Phương Thiên Hội là Phương Thiên Hội Trưởng, quyền lực không kém Hội
trưởng chính là Trưởng lão điện. Tầng lớp kế tiếp chính là các Điện chủ chuyên
trách. Trong số đó, Chấp pháp điện được ngầm xem là đứng hàng thứ ba trong cơ
cấu quyền lực. Kế đến là các Phân hội trưởng ở các thành thị, dưới quyền Phân
hội trưởng là hai Quản sự.
Ẩn Như Tâm không nói lời nào, đưa tay vào trong áo choàng che kín đầu và lấy
ra hai mười viên Nguyên thạch đưa cho gã chủ quán. Có thể do nhan sắc của nàng
thu hút quá nhiều ánh nhìn, nên Long Phi đã đưa cho nàng một cái áo choàng màu
đen.
Tên chủ quán lặng lẽ nhét Nguyên thạch vào túi, rồi nói:
“ Tầng hai, phòng thứ ba bên phải.”
Long Phi cùng Như Tâm bước lên những bậc thang bằng gỗ đang kêu kẽo kẹt, làm
cho thù hằn cá nhân của hắn đối với đồ gỗ thêm phần sâu sắc.
Bên trong căn phòng chỉ có hai chiếc giường đơn được làm bằng loại gỗ rẻ tiền,
cùng một chiếc bàn nhỏ đặt cạnh cửa sổ, ngoài ra không còn vật dụng gì khác.
Sáng hôm sau, hai người Long Phi đi đến Phương Thiên Hội một lần nữa. Trong
đại sảnh, đã tập trung rất nhiều võ giả. Có người thân mang trọng giáp, kẻ mặc
giáp da, người mặt áo vải thô sơ,… đủ mọi hạng người.
Long Phi bước đến quầy đón tiếp vỏ giả, đứng đây là một thiếu nữ có nhiệm vụ
giải đáp các thắc mắc cho võ giả, cũng như ghi chép các nhiệm vụ được võ giả
tiếp nhận.
“ Xin lỗi, ta đang tìm một nhiệm vụ phù hợp với mình.” Long Phi nói.
“ Ngài có thể tham khảo các nhiệm vụ được công bố trên tấm bảng bên trái, mỗi
nhiệm vụ đều được đánh số thứ tự, số càng nhỏ thì độ khó càng lớn.” Cô gái nhẹ
nhàng nói.
Long Phi nhìn sang một tấm màn năng lượng tỏa ra thứ ánh sáng nhu hòa, rực rỡ
nhưng không chói mắt. Trên đó là vô số nhiệm vụ, với số thứ tự lên đến hàng
ngàn.
Long Phi chần chừ một chút, rồi quay lại nhìn cô gái nói:
“ Ta có cảnh giới Võ Tông và cô ấy là đồng đội của ta, có cảnh giới Võ Vương.
Làm phiền cô nương chọn giúp ta nhiệm vụ có độ khó lớn nhất, tương ứng với huy
hiệu Phương Thiên Nhất Tinh có được hay không? Nếu có thể thì Phương Thiên Tam
Tinh càng tốt.”
Xâm nhập vào thế giới này cũng đã được vài ngày, Long Phi cũng hiểu được sơ bộ
tình hình ở đây. Nếu hắn nói mình là một Võ Đế thì thật quá kinh người, chỉ là
một Võ Tôn thôi cũng đã đủ dọa người xanh mặt rồi. Nên hắn lựa chọn cấp bậc
Thất cấp võ giả, là một Võ Tông không gây chú ý quá lớn, nhưng cũng đủ để giúp
hắn nhanh chóng thâm nhập vào giới cao tầng, từ đó thu thập được thông tin một
cách nhanh và chính xác nhất.
Bầu không khí trở nên căng thẳng một chút, một Võ Tông cho dù đặt bất cứ ở đâu
trong quốc gia này, thì đều là những cường giả có thực lực mạnh mẽ, có thể hô
phong hoán vũ một phương cũng là chuyện bình thường.
Ánh mắt mọi người đổ dồn lên hai người Long Phi, phần nhiều là nghi ngờ lời
nói của hắn. Long Phi cũng không ngần ngại thả ra một đạo nguyên lực nồng đậm
mà chỉ có cảnh giới Võ Tông mới làm được. Bầu không khí căng thẳng trở nên
tĩnh lặng lạ thường.
Ánh mắt cô gái có chút thay đổi, nhưng vẫn từ tốn nói:
“ Tiểu nữ chân thành xin lỗi, nhưng chỉ có thể giúp ngài tìm nhiệm vụ phù hợp
trong cấp bậc nhất tinh mà thôi.”
“ À, ta hiểu rồi. Đã làm khó cho cô nương, phiền cô nương giúp đỡ.”
Người thiếu nữ đang định giúp Long Phi tìm một nhiệm vụ phù hợp, thì có một
giọng nói của nam nhân vọng đến.
“ Vị đạo hữu này có muốn gia nhập đội chúng tôi làm nhiệm vụ hay không?”
Long Phi quay sang thì nhìn thấy một nhóm ba người, hai võ giả có huy hiệu nhị
tinh, một võ giả có huy hiệu tam tinh.
Có một chút bất ngờ, Long Phi hướng võ giả có huy hiệu tam tinh hỏi:
“ Nhiệm vụ như thế nào … phần thưởng của nhiệm vụ ra sao?”
“ Đường nhiên là nhiệm vụ Cao cấp do tại hạ tiếp nhận, còn điểm cống hiến và
phần thưởng khi hoàn thành sẽ chia đều cho năm người nhóm chúng ta. Vị đạo hữu
đây thấy như thế nào.” Người nam nhân có vẻ là trưởng nhóm trả lời.
Long Phi rất nhanh ra quyết định:
“ Được! Vì chúng tôi cũng muốn tìm một nhiệm vụ có nhiều điểm cống hiến, vì
vậy sẽ gia nhập nhóm của mọi người. Nhưng chính xác nhiệm vụ chúng ta cần phải
làm là gì?”
“ Rất vui vì được hai vị nhận lời mời, chúng ta sẽ tìm một chổ để nói về việc
này.”
Nghe câu trả lời của Long Phi, nam nhân này liền mời mọi người vào một phòng
riêng để bàn tính rõ ràng hơn.
Trong căn phòng, mọi người ngồi xung quanh một cái bàn hình tròn. Ẩn Như Tâm
thì ngồi bên cạnh Long Phi.
Mọi người bắt đầu giới thiệu về bản thân mình, gã trưởng nhóm tên là Lý Minh
có cảnh giới Võ Hoàng hậu kỳ. Hai người còn lại đều có cảnh giới là Võ Vương
trung kỳ, tên là Diệp Khắc và Linh Vũ. Cả ba người đều khá trẻ, so với Như Tâm
cũng không chênh lệch nhiều lắm.
Lý Minh là đệ tử của một vị Luyện Đan Sư nổi tiếng ở thành thị này. Bản thân
hắn cũng là một Đan Vương.
Sau khi hỏi thăm nhau bằng một ít câu xã giao, thì Lý Minh cũng đi vào vấn đề
chính:
“ Nhiệm vụ của chúng ta là săn một số yêu thú ngũ cấp ở khu rừng gần Vĩnh An
Thành. Và thu thập Yêu thạch của chúng.”
Đối với võ giả nguyên lực được tích tụ và tập trung tại bộ bị trái tim. Còn
đối với yêu thú thì nguyên lực được tích tụ tại một viên tinh thạch nằm ở giữa
bụng, gọi là Yêu thạch. Nó được xem như là thứ quý nhất của yêu thú.
Nhiều võ giả không ngại mạo hiểm đi vào sâm lâm, bán mạng vì những viên Yêu
thạch này. Đương nhiên khi bán mạng thành công, thì phần thưởng cho yêu thú
chính là trái tim của võ giả. Cuộc sống phải có qua có lại mới toại lòng nhau.
Lý Minh lấy ra một tấm bản đồ bằng da rồi đặt lên bàn, Lý Minh chỉ vào khu vực
phía nam khu rừng, đây là nơi bọn họ sẽ làm nhiệm vụ.
Long Phi cảm thấy hoài nghi sự đơn giản của nhiệm vụ này, đã có một Võ Hoàng
và hai Võ Vương, lại thêm hai người Long Phi vừa mới gia nhập nữa thì sức mạnh
của đội hình này phải tăng ít nhất lên gấp năm lần. Cần một Võ Tông, một Võ
Hoàng thêm ba Võ Vương chỉ để diệt sát yêu thú ngũ cấp.
Chẳng lẽ là loại yêu thú có tập tính sống bầy đàn? Nhưng yêu thú ngũ cấp cũng
chính là một Yêu Vương, yêu thú cấp bậc này đã có linh trí tương đương người
trưởng thành.
Thông thường một Yêu Vương trở lên đều thích có lãnh địa của riêng mình, sống
thành bầy đàn vẫn thì vẫn có, nhưng thật sự không nhiều.
Lúc này, Long Phi lên tiếng: “ Không biết chủng loại yêu thú mà chúng ta săn
là loài yêu thú nào?
“ À đó chính là Thiết Nha Lang.” Lý Minh nói.
Cái tên này đối với Long Phi vô cùng xa lạ, hắn chưa từng nghe qua loài yêu
thú này ở Ân Nguyên Đại Lục. Nhưng để tránh nghi ngờ, hắn cũng đành gật đầu ậm
ừ cho qua chuyện.
Lần hành động này thật sự có hơi hơi vội vàng. Hắn dự định sau khi hoàn thành
nhiệm vụ sẽ tìm một cửa hàng, để mua một ít điển tích nói về các kiến thức cơ
bản của Phương Thiên Đại Lục.
Long Phi lại nói tiếp: “Hai người chúng tôi không cần chuẩn bị gì nhiều, vậy
khi nào chúng ta sẽ lên đường.”
“ Vậy thì quá tốt. Nhóm của tại hạ cũng đã chuẩn bị hoàn tất, đã vậy chúng ta
có thể xuất phát ngay bây giờ.” Lý Minh đáp lời.
Mọi người rời khỏi căn phòng, quay trở lại đại sảnh.
Khi bước vào đại sảnh, thì số lượng võ giả đã tăng lên rất nhiều so với lúc
nãy.
Đột nhiên, thiếu nữ phụ trách nhiệm vụ tại quầy tiếp đón, chạy lại chổ Long
Phi và nói:
“ Thưa ngài, có một nhiệm vụ yêu cầu chính ngài đảm nhận.”
Lời của người thiếu nữ làm cho Long Phi cảm thấy ngạc nhiên không thôi. Nhưng
cũng rất nhanh lấy lại vẻ bình tĩnh và nói:
“ Xin hỏi cô nương, ai là người đưa ra nhiệm vụ.”
Cô gái cũng nhanh nhẹn trả lời: “ Thưa ngài đó chính là Đan Tông Ninh Hải
Bình.”
Từ xa cũng có một chàng trai bước nhanh đến, chấp tay chào Long Phi.
“ Rất hân hạnh được gặp đạo hữu, tại hạ tên là Ninh Tiểu An. Sư phụ tại hạ là
Ninh Hải Bình cũng chính là người đưa ra nhiệm vụ này.”