Là Địch Hay Bạn?


Người đăng: zlong008

Long Phi cũng chấp tay chào lại, rồi nói:

“ Thật xin lỗi vị đạo hữu đây, ta vừa mới nhận một nhiệm vụ rồi, sợ là hiện
giờ không thể nhận thêm một nhiệm vụ khác được.”

Bầu không khí có chút căng thẳng, bởi vì Long Phi không biết Ninh Hải Bình là
ai, nhưng Lý Minh biết. Mặc dù, sư phụ của Lý Minh cũng là một Đan Tông, nhưng
danh tiếng kém xa Ninh Hải Bình.

Tại Vĩnh An Thành, Ninh Hải Bình được xem là một trong ba vị Đan Tông có thực
lực, danh tiếng, cũng như tài phú lớn nhất ở đây.

Trước khi Long Phi thuê quán trọ nghỉ ngơi qua đêm, thì hắn cùng Như Tâm có
ghé qua một lát ở một cửa hàng đan dược khá lớn. Chính là Dược An Các đây là
một trong các sản nghiệp của Ninh Hải Bình.

Trong cửa hàng đan dược này, có khá nhiều loại đan dược mà Long Phi không biết
tên, cũng chưa từng gặp qua, nhưng phẩm cấp cũng không cao, chủ yếu là Tam cấp
cùng Tứ cấp Đan dược. Nhìn qua nhìn lại thì vẫn có hai, ba phần đan dược quen
thuộc.

Còn bảy, tám phần xa lạ kia thì sao? Không cần phải nói, máu nóng nổi lên hắn
bỏ ra một số lượng lớn nguyên thạch mua vào, không thiếu loại đan dược nào.

Nhưng điều làm cho hắn bất ngờ nhất, không phải là các loại đan dược xa lạ, mà
chính là một gốc Dược liệu Bát cấp, Tuyết Tinh Mộc Nhĩ.

Gốc thảo dược này có hình dạng như cái tai, to bằng cái chén, thân khảm vào
một tảng đá, toàn thân màu tuyết trắng, lấp lánh ánh kim. Xung quanh gốc thảo
dược hàn khí lượn lờ, thậm chí thỉnh thoảng còn có bông tuyết nhỏ li ti rơi
xuống phía dưới.

Long Phi nhìn gốc thảo dược không chớp mắt, đây là lần đầu tiên hắn thấy một
gốc Tuyết Tinh Mộc Nhĩ ngoài đời thật. Từ trước đến giờ, hắn chỉ biết gốc thảo
dược này thông qua miêu tả trong những cổ tịch tại Tông môn. Còn tại Ân Nguyên
Đại Lục đã tuyệt tích từ lâu.

Nhanh chóng, hắn tìm trưởng quầy để hỏi mua, nhưng thật bất ngờ là gốc Tuyết
Tinh Mộc Nhĩ không phải để bán, mà là dùng để trao đổi với các loại đan dược
hiếm thấy. Bởi vì tại Phương Thiên Đại Lục, Tuyết Tinh Mộc Nhĩ cũng là một
loại dược tài trân quý khả ngộ bất khả cầu.

Nói là trao đổi đan dược, nhưng thật ra chỉ là mặt ngoài. Mục đích thật sự
chính là đan phương.

Sau một lúc suy nghĩ, Long Phi quyết định dùng loại đan dược trị thương Ngũ
cấp mà mình sáng chế ra để đối với gốc Dược liệu Bát cấp này. Bởi vì đây là
một cửa hàng kinh doanh đan dược và dược liệu, đan dược trị thương và phụ trợ
tu luyện là mặt hàng được tiêu thụ nhiều nhất.

Đan dược Ngũ cấp là cấp bậc không cao cũng không thấp phù hợp đa số võ giả. Số
lượng bán ra là không ít, giá cả cũng không rẽ. Nói chung đan dược cấp bậc này
sẽ chiếm phần lớn lợi nhuận của cửa hàng mỗi tháng.

Đúng như Long Phi dự đoán, sau khi trưởng quầy kiểm tra đan dược của hắn, thì
trong lòng dậy sóng. Tuy nhiên vì là một thương gia, nên tên trưởng quầy cố
kiềm nén nổi vui mừng sắp hiện ra mặt.

Thành công đem gốc thảo dược thu vào tay, hắn cũng nhanh chóng phủi mông rời
đi. Mặc kệ cho trưởng quầy ra giá cao mua lại đan phương, hay dùng các lợi ích
khác để trao đổi, Long Phi cũng không quan tâm. Chỉ tùy tiện nói, bình đan
dược này là hắn vô tình mua được từ một Luyện Đan Sư xa lạ, còn đan phương thì
hắn chắc chắn không có.

Lúc này, Lý Minh tiến lại gần Long Phi nói nhỏ vào tai hắn:

“ Kiếm Ca đạo hữu! Đây là một nhiệm vụ yêu cầu đích danh, nên thù lao trả
thưởng sẽ là rất cao. Ngươi không nên bỏ qua cơ hội này. Đi với chúng ta, nếu
vận may không tốt, không chừng còn không gặp được một con Thiết Nha Lang nào.
Như vậy thì xem như một viên nguyên thạch hay một điểm cống hiến cũng không
có. Nếu có thể, chúng ta cũng muốn tham gia nhiệm vụ này.”

Long Phi suy nghĩ một chút, rồi hường Ninh Tiểu An nói:

“ Chúng ta sẽ thảo luận về nhiệm vụ, nhưng nếu ta nhận nhiệm vụ của đạo hữu,
thì có thể cho đồng đội của ta cùng tham gia hay không?”

Ninh Tiểu An liền trả lời một cách không do dự: “ Không thành vấn đề.”

Mọi người quay trở lại căn phòng lúc nãy.

Ninh Tiểu An là người đầu tiên lên tiếng:

“ Hiện tại, sư phụ của tại hạ muốn luyện chế một loại Thất cấp Đan dược. Nhưng
là loại đan dược gì, thì xin thứ lỗi tại hạ không thể nói rõ. Mọi dược tài đều
đã thu thập đủ, duy chỉ còn thiếu một loại thảo dược. Mà loại thảo dược thập
phần hiếm thấy này, lại sinh trưởng ở khu rừng phía nam Vĩnh An Thành. Lão sư
ngài muốn ta đến khu rừng ở phía nam, để thử vận may xem có thể tìm thấy cây
thảo dược này hay không?”

“ Nhưng nơi đó có rất nhiều yêu thú cấp cao, là một nơi rất nguy hiểm. Tại hạ
chỉ có cảnh giới Võ Hoàng, không thể nào một mình tiến nhập. Vì vậy cần tìm võ
giả cấp cao hộ tống.”

Ánh mắt của Long Phi sau cái nón giáp có phần nheo lại, hắn đặt ra một câu hỏi
cho Ninh Tiểu An:

“Ta mới vừa đến thành thị này từ một nơi xa xôi. Vì vậy cũng chẳng có tiếng
tăm hay quen biết với ai. Tại sao đạo hữu lại muốn chọn ta?

Ninh Tiểu An cũng nhanh chóng cho Long Phi câu trả lời:

“Lúc đầu tại hạ đến đây, muốn tìm một vị có huy hiệu Phương Thiên Ngũ Tinh đưa
ra nhiệm vụ, nhưng các vị ấy đều đã đi ra ngoài.

Tình cờ tại quầy tiếp nhận nhiệm vụ, tại hạ được biết vị đạo hữu đây có cảnh
giới Võ Tông, tuy chỉ là Phương Thiên Nhất Tinh nhưng rất hợp với yêu cầu của
nhiệm vụ này.”

“ Nếu đạo hữu chấp nhận yêu cầu, thì tùy ý đạo hữu muốn tiếp nhận nhiệm vụ một
mình hay là cả nhóm tham gia, đều không thành vấn đề.”

Long Phi trầm tư một lúc, rồi nói:

“ Được! Ta tiếp nhận nhiệm vụ này. Cũng sẵn tiện đường là khu vực khu rừng
phía nam, cũng là địa phương ban đầu cả nhóm ta muốn đến. Nên ta quyết định,
cả nhóm năm người chúng ta cùng thực hiện nhiệm vụ này.”

Ninh Tiểu An nói tiếp:

“À, vậy sao? Với lại tại hạ muốn trả công cho nhiệm vụ này là năm trăm Nguyên
thạch trung phẩm trong thời gian ba ngày. Haha… nếu là một vị Phương Thiên Ngũ
Tinh thì giá sẽ cao hơn, nhưng vị đạo hữu đây chỉ mới là Phương Thiên Nhất
Tinh. Các vị thấy như thế nào?”

Long Phi cũng không có vấn đề gì với cái giá này.

Những người khác cũng có hỏi Ninh Tiểu An một số vấn đề, hắn cũng lần lượt trả
lời hết các câu hỏi của bọn họ. Còn Long Phi thì im lặng, hắn đang miên man
trong dòng suy nghĩ của mình.

Sau khi không còn ai thắc mắc về nhiệm vụ nữa. Ninh Tiểu An nói:

“ Vậy thì chúng ta sẽ xuất phát vào ngày mai, khi mọi người đã chuẩn bị xong.”

Qua ngày hôm sau, mọi người đã tập trung đầy đủ trước cửa thành.

Từ Vĩnh An Thành đi đến khu rừng phía nam, đối với một võ giả có tu vi Võ
Vương Cảnh có thể phi hành trên không thì mất khoảng nữa ngày. Nhưng mọi người
vì muốn tiết kiệm sức lực, nên thống nhất sẽ thuê yêu thú để di chuyển.

Những yêu thú này chỉ là yêu thú nhị cấp, nhưng có sở trường là tốc độ chạy
rất nhanh lại dễ thuần hóa. Tốc độ của nó tương đương một Võ Vương, hình dạng
giống như một con kỳ nhông, nhưng di chuyển bằng hai chân sau, thể lực khá tốt
có thể mang vác vật nặng tương đương với trọng lượng cơ thể.

Trong trạng thái sức khỏe tốt, nó có thể mang trên lưng ba người trưởng thành,
đi liên tục trong năm ngày mà không cần nghỉ ngơi. Nên được các thương gia rất
là ưa chuộng, có thể dễ dàng thuê mướn ở mọi thành thị.

Giá cả thuê một con là năm Nguyên thạch trung phẩm trong một tuần bao gồm cả
tiền đặt cọc, thuê thời gian nhiều thì giá cũng được giảm xuống. Người thuê có
thể trả thú cưởi ở bất kỳ một điểm cho thuê thú cưởi nào khi đến thành thị
tiếp theo, hoặc là quay trở lại thành thị ban đầu và nhận lại tiền đặt cọc là
bốn nguyên thạch.

Giá cả thị trường một con thú cưởi như vậy cũng không quá đắt chỉ có hai
Nguyên thạch trung phẩm. Nhưng vì là yêu thú nhị cấp tuổi thọ không cao, với
lại để tránh những phiền phức phải chăm sóc cho yêu thú, nên đa số võ giả sẽ
lựa chọn thuê chúng. Chỉ có những võ giả thường xuyên đi lại đường xa, mới
nuôi yêu thú phục vụ cho nhu cầu này, bình thường tự thân phi hành thuận tiện
hơn nhiều.


Ẩn Nguyên Tông - Chương #17