Tồn Tại Thần Bí.


Người đăng: Touka

Chương 3 : Tồn Tại Thần Bí.

Ở trong Vĩnh Tử Ngục mà nói cũng không khác gì một thành thị lớn.

Vĩnh Tử Ngục quan tâm nhất là cường giả, quan tâm nhất là thực lực của bản
thân ngươi, nếu ngươi có thực lực ngươi muốn làm gì cũng không ai quản nhưng
nếu ngươi không có thì chỉ có thể ngoan ngoãn cúi đầu yên lặng, chỉ có thể vẫy
đuôi mà sống.

Vĩnh Tử Ngục không thể chết nhưng lại có thể chết giả, sẽ không có một ai kẻ
nào muốn chết giả ở đây, đau đớn của nó quá khả năng chịu đựng của tất cả mọi
người, thứ đau đớn không cách nào diễn tả bằng lời, đối với những người này
chết thật ở ngoài kia còn chưa chắc đáng sợ bằng chết giả trong Vĩnh Tử Ngục.

Vĩnh Tử Ngục đương nhiên cực kỳ quan tâm đến chiến lực bởi nơi này tất cả mọi
người đều là Độ Kiếp Cảnh đỉnh phong, loại thực lực cực hạn trước khi vũ hóa
phi thăng, trước khi tiến vào Thần Giới.

Trong Vĩnh Tử Ngục tôn sùng kẻ mạnh hơn nữa những kẻ được gọi là mạnh trong
Vĩnh Tử Ngục đến cả Diêm Vương còn có ba phần nể trọng,

Đột phá độ kiếp cảnh cường giả không có ai không phải là bá chủ một phương,
không có ai không phải là kẻ vô địch một thời đại, không có ai không phải thủ
đoạn thông thiên, ở trong Vĩnh Tử Ngục này có đến 1000 kẻ như vậy thử hỏi
những người đứng đầu Vĩnh Tử Ngục rốt cuộc mạnh đến đâu ?.

Lấy Âu Dương Phong làm ví dụ, ông ta khi còn sống chắc chắn là đại ma đầu một
phương, thực lực chắc chắn thông thiên triệt địa có điều ở trước mặt Địa Ngục
Bá Đao, ở trước mặt một kẻ cùng cảnh giới với mình đến cả uy của đối phương
cũng không chịu được vậy Địa Ngục Ba Đao trong thời kì của mình phải mạnh thế
nào ?, Địa Ngục Bá Đao khi còn sống mạnh đến thế nào ?.

Địa Ngục Bá Đao ở trong Vĩnh Tử Ngục xếp thứ 8 vậy những kẻ xếp trên hắn khi
còn sống mạnh đến thế nào ?.

Vĩnh Tử Ngục có thập đại cường giả hay còn được gọi bằng cái tên thập đại ma
vương của Địa Ngục.

Đứng đầu tiên trong thập đại cường nhân này là Băng Đế, kể từ khi nàng đến
Vĩnh Tử Ngục mà nói nàng chỉ vèn vẹn ‘chết’ 2 lần.

Người thứ hai trong Vĩnh Tử Ngục là Tu La Vương, số lần ‘chêt’ 5 lần.

Kẻ thứ ba được gọi là Vô Cực Võ Thần, số lần ‘chết’ 5 lần.

Kẻ thứ tư Tử Thần Kiếm, số lần ‘chết’ 7 lần.

Kẻ thứ năm Hình Thiên Chiến Thần, số lần ‘chết’ 17 lần.

Kẻ thứ sáu Long Đế, số lần ‘chết’ 10 lần.

Kẻ thứ bảy Thập Tam Tà Thiếu, số lần ‘chết’ 2 lần.

Kẻ thứ tám Địa Ngục Ma Đao, số lần ‘chết’ 20 lần.

Kẻ thứ chín Ma Tôn, số lần ‘chết’ 14 lần.

Kẻ thứ mười Song Kiếm Vương, số lần ‘chết’ 7 lần.

Ở trong Vĩnh Tử Ngục đây là 10 đỉnh tiêm cường giả, mười vị bá vương không ai
dám động vào bởi bất cứ ai trong bọn họ cũng có thể dùng uy chém chết Âu Dương
Phong, đây chính là thực lực của những vị vua địa ngục.

Tất nhiên nhìn số lần chết sẽ không cách nào nói lên thực lực của top 10 mà
chỉ có thể nói lên sự hiếu chiến của bọn họ, có những kẻ biết không đánh lại
đối phương vẫn cứ liên tục thách đấu nhưng có những kẻ chỉ cần đánh một lần là
lập tức rút tay, điển hình nhất cho hai loại người này là Địa Ngục Ma Đao cùng
Thập Tam Tà Thiếu.

Tất nhiên đã tiến vào Vĩnh Tử Ngục dù muốn dù không cũng bắt buộc phải chết
một lần bởi giây phút đầu tiên đặt chân đến đây thực lực chỉ bằng 5 phần so
với bình thường, lần đầu đặt chân đến Vĩnh Tử Ngục có thể coi là lúc yếu nhất,
lúc đó dễ ‘chết’ nhất tuy nhiên trong Vĩnh Tử Ngục lại tồn tại một kẻ, một kẻ
không ngờ lại chưa bao giờ trải nghiệm cảm giác phải chết ở đây.

Băng Đế là cường giả số một trong Vĩnh Tử Ngục, nghe nói năm đó lần đầu tiên
đặt chân đến Vĩnh Tử Ngục người tiếp đón nàng chính là Long Đế, lúc đầu ai
cũng nghĩ Long Đế có thể dễ dàng hủy diệt nữ nhân kia nhưng không ngờ kẻ phải
chết lại là Long Đế, một trận chiến này khiến Băng Đế đập tan cái truyền thống
kéo dài vô số năm qua, bản thân nàng cũng là người đầu tiên lần đầu đặt chân
đến Vĩnh Tử Ngục mà không phải chết.

Tiếp theo Băng Đế một đường hát vang, một đường đánh khắp Vĩnh Tử Ngục không
địch thủ, nàng cũng chẳng mất bao nhiêu khó khăn để ngồi vào ngôi vị đệ nhất
cường giả Vĩnh Tử Ngục trở thành nữ đế có quyền lực nhất nơi đây.

Thân là nữ đế nhưng Băng Đế lại không hề muốn thống nhất Vĩnh Tử Ngục cũng
chẳng thèm quan tâm đến chiêu binh mãi mã, nàng tự lập một tòa động phủ sau đó
chiêu mộ khoảng 10 nữ cường giả trong Vĩnh Tử Ngục rồi không màng thế sự, thậm
chí rất ít khi rời khỏi động phủ của chính mình.

Có rất nhiều người trong Vĩnh Tử Ngục suy nghĩ xem Băng Đế làm gì, có người
nói Băng Đế đã vô địch rồi, nàng khinh thường đám nam nhân trong Vĩnh Tử Ngục
mà một mình rời đi không màng thế sự.

Có kẻ lại nói Băng Đế đang bế quan tu luyện một môn vô thượng tuyệt học.

Lại có kẻ nói Băng Đế sau khi lên được ngôi vị đệ nhất cường giả liền sợ hãi
bo bo giữ mình mà rời đi.

Thực sự rất đáng tiếc khi không một giả thuyết nào đúng, Băng Đế xây dựng
riêng một tòa động phủ sau đó không màng thế sự chính là vì hầu hạ nam nhân.

Lúc này nếu có một người thứ ba ở trong phòng ngủ của Băng Đế chắc chắn không
cách nào tưởng tượng được đệ nhất cường giả của Vĩnh Tử Ngục lại đang nằm trên
bụng một nam nhân khác.

Băng Đế rất đẹp, cơ thể nàng hoàn mỹ như thiên tiên trên trời, toàn bộ cơ thể
đều cho người ta một cảm giác hoàn hảo, đôi chân dài miên mam câu hồn, bộ ngực
sữa no đủ, vòng eo tinh mỹ đến cực điểm, bờ mông trắng ngần.

Băng Đế lúc này hoàn toàn lão thể trước nam nhân của mình, nhịp hông của nàng
di chuyển theo từng nhịp của hắn, những âm thanh rên rỉ dâm đãng từ cổ họng
của Băng Đế vang vọng cả căn phòng này, những tiếng rên rỉ không hề cố kỵ,
khuôn mặt tuyệt mỹ xuất hiện từng rặng mây đỏ cũng những nụ cười thỏa mãn.

Cuộc sống của Băng Đế ở Vĩnh Tử Thành chính là như vậy, toàn bộ thời gian của
nàng chỉ để hầu hạ nam tử kia mà thôi.

Hắn là một kẻ thần bí, toàn bộ VĨnh Tử Ngục không có một ai ngoại trừ Băng Đế
biết tên hắn cũng không có ai ngoại trừ Băng Đế gặp qua hắn.

Không ai biết hắn đến từ đâu cũng chẳng ai biết hắn bao nhiêu tuổi chỉ biết
nam nhân của Nam Đế thoạt nhìn tuyệt đối chỉ khoảng 13-14 tuổi, một đứa trẻ có
khuôn mặt non nớt, đôi mắt to tròn cùng thân thể còn chưa phát triển hết.

Đứa trẻ này nằm gọn trong ngực của Băng Đế, hắn úp mặt vào bộ ngực sữa của
nàng, hạ thân của hai người dính chặt vào nhau, hai tay của hắn thì tuyệt đối
không an vị mà nhẹ nhàng lướt nhẹ trên làn da trắng ngần mềm mại của Băng Đế,
toàn bộ cơ thể của Băng Đế đều thuộc về hắn, kẻ duy nhất trong Vĩnh Tử Ngục có
thể làm Băng Đế toàn tâm toàn ý trao cả thân xác lẫn linh hồn.

Đứa bé chỉ khoảng 13-14 tuổi này là kẻ duy nhất chưa từng chết trong Vĩnh Tử
Ngục.

Bản thân hắn từ trước đến nay chỉ đánh hai trận, trùng hợp hơn nữa hai trận
này đều là đánh với Băng Đế.

Từ khi tiến vào Vĩnh Tử Ngục đến nay Băng Đế chỉ có hai lần ‘chết’, cả hai lần
này cũng chính là bại dưới tay đứa trẻ kia.

. . . . . . . . . . . . . . ..

Ngón tay ngọc thon dài nhẹ lướt trên khuôn mặt non nớt của nam nhân, vẻ mặt
xinh đẹp tuyệt mỹ xuất hiện một nụ cười hạnh phúc, nàng cứ như vậy nhìn đứa
trẻ trong lồng ngực mình, ánh mắt không giấu nổi tình cảm, hơn nữa nàng lại
càng không muốn che dấu tình cảm với hắn.

“Huynh nói đợi khi nào Vĩnh Tử Ngục có đủ 1000 thành viên sẽ có việc vui, vậy
việc vui là gì vậy”.

Giọng nói của Băng Đế vang lên, nhưng cả thân thể vẫn cứ ôm chặt nam nhân kia,
bộ ngực sữa vẫn kề sát miệng hắn, để mặc cho hắn vân vê, để mặc cho hắn thích
làm gì thì làm.

Khi Băng Đế lên tiếng nam tử kia mới bắt dừng lại, ánh mắt lóe lên một tia
sáng đáng sợ, tia sáng mang theo quyền uy vô thượng, ánh mắt như xoáy vào linh
hồn kẻ khác.

“Băng Di muội không nhắc huynh cũng quên mất, lần này quả thực muốn chơi một
vố lớn, ngày mai muội mời hết đám người trong thập đại cường nhân kia đi”.

Băng Đế nghe nam nhân gọi tên mình liền ngọt ngào cười sau đó không ngờ lại
khẽ bĩu môi.

“Lũ nam nhân đó thì có gì tốt chứ, mang tiếng thập đại cường nhân của Vĩnh Tử
Ngục còn chẳng có kẻ nào làm được đối thủ của muội, nếu huynh muốn động thủ
động cước thì thà đối luyện với muội còn hơn”.

Băng Đế không dấu vẻ lãnh diễm trong mắt, trong suy nghĩ của nàng toàn bộ nam
nhân trong Vĩnh Tử Ngục đều là kẻ yếu, đừng nhìn lúc này Băng Đế hoàn toàn say
đắm trong biển tình nếu nàng toàn lực ra tay trong Vĩnh Tử Ngục còn chưa có kẻ
nào đấu lại nàng.

Nam tử kia cười hắc hắc, hắn cảm thấy những lúc Băng Đế chu môi lên phi thường
dễ thương.

Hắn không ngần ngại gì lấy bàn tay nhỏ nhắn kia rồi kéo cằm của Băng Đế lại,
nhìn thấy hành động của hắn Băng Đế trực tiếp ném cho đối phương một cái mị
nhãn, đôi mắt xinh đẹp từ từ nhắm lại rồi cũng cúi đầu xuống giúp hắn dễ chiếm
đoạt đôi môi của nàng hơn.

Đôi môi ướt át của nàng chỉ thuộc về hắn, thân thể nàng cũng chỉ thuộc về hắn
bởi hắn là nam nhân mạnh nhất thiên hạ mà nàng từng gặp, kẻ duy nhất trong
VĨnh Tử Ngục có thể đánh bại nàng.

. . . . . . . . . . . ..

Trời về đêm, màn đêm che phủ toàn bộ Vĩnh Tử Ngục, tất nhiên cho dù là đêm hay
ngày Băng Đế cùng nam nhân của nàng vẫn vậy, bọn họ vốn không quan tâm ngày
đêm.

Dưới ánh đèn mộng mị nam tử lúc này đang gối lên cặp đùi trắng ngần của Băng
Đế, một tay cầm lấy sách cổ, tay kia không an vị nhẹ vuốt ve bộ ngực mềm mại
của nàng, càng thú vị hơn nữa kẻ này vừa tham lam thưởng thức thân thể mỹ nhân
nhưng trong mắt không có dục vọng, hắn vẫn có thể tự nhiên đọc sách như không
có việc gì xảy ra.

“Di nhi”.

“Dạ” Băng Đế có chút ngoan ngoãn đáp.

“Ngày mai muội vẫn cứ gọi mấy kẻ kia đến đi”

“Dạ”, Băng Đế nhẹ gật đầu.

“Di Nhi”

“Dạ”

“Có một ngày ta sẽ làm Thiên Đế, khi đó muội sẽ là Thiên Hậu”.

“Dạ”.

. . . . . . . ..

Một đêm của hai người cứ như vậy nhè nhẹ trôi qua, trong ánh mắt của Băng Đế
chưa bao giờ mất niềm tin vào thân hình non nớt kia, trong mắt nàng chỉ cần
lời hắn nói ra thì chắc chán đúng, lời hắn nói ra hắn tuyệt đối có thể làm
được, cho dù là việc gì, cho dù là vô lý đến đâu hắn cũng sẽ làm được.

Hắn nói hắn sẽ làm Thiên Đế thì hắn chắc chắn sẽ thành Thiên Đế, hắn nói cho
nàng làm Thiên Hậu thì chắc chắn nàng sẽ làm Thiên Hậu.

. . . . . . ..

TDBYT


Âm Giới Vương - Chương #3