Người đăng: acma11
"Thật không ngờ...ta thật thành công trùng sinh."
Diệp Sinh cảm thán, đời trước lúc đi di tích hỗn độn trong vực ngoại chiến
trường, trong lúc vô tình hắn nhặt được một cái đồng hồ cổ kỳ bí, nó tự động
chui vào não hải của hắn rồi chiếm cứ một góc, sau đó nó tuôn ra một bộ tuyệt
thế bí điển, mơ hồ chạm tới chí cao vô thượng 'đạo' !
Tuyệt thế bí điển ẩn chứa rất nhiều tuyệt đỉnh đạo pháp thần kỳ, nhưng hầu hết
đều bắt buộc hắn phải mở ra một loại huyết mạch thần bí mang tên " Thương
thánh Đạo Thể", Đạo Cấp chí tôn huyết mạch, mới có thể thi triển ra các đạo
pháp mà không mất đi tuổi thọ.
Kiếp trước vì có thể tu luyện các đạo pháp trong bí điển, hắn đồ sát sinh linh
để chiếc đồng hồ hấp thu sinh khí, lúc đó không cần mất đi tuổi thọ vẫn sử
dụng được bí điển.
Như đạo pháp "tử thần chi thủ", tu vi Diệt Sinh yếu hơn Cự Linh Thần Tộc 2
đại cảnh giới nhưng vẫn bị hắn đơn giản chụp chết, chỉ tốn 1 ngàn vạn tuổi
thọ.
Và hắn bị muội muội giết hay trùng sinh thành công đều được hắn tính trước,
hắn cần trùng sinh sống lại kiếp sau và lúc thiếu niên, lúc đó hắn mới có thể
đủ tuổi để thức tỉnh Chí Tôn huyết mạch.
Truớc 16 tuổi mà không thức tỉnh huyết mạch thì sẽ không thể nào thức tỉnh
huyết mạch nữa, dù tu vi cao tới đâu cũng vậy, đó là thiên định.
Nếu hắn không muốn chết thì bằng vào tu vi Đại Tiên Đỉnh phong của hắn thì
muội muội tuổi gì ám sát được hắn?!
Trước khi chết, hắn kích hoạt đạo pháp " chuyển thế trọng sinh công", hi sinh
sinh mệnh của hắn cùng sinh mệnh của những sinh linh mà hắn giết, gửi gắm vào
chiếc đồng hồ cổ trong não hải tạo thành năng lượng, linh hồn hắn điều khiển
chiếc đồng hồ đi vào bánh xe luân hồi, chuyển thế.
Kiếp này hắn tên Là Vương Bất Phàm, là một tiểu lưu manh sống trong khu ổ
chuột của huyện Phước Long, phụ mẫu đều mất, chỉ để lại hắn cùng tiểu muội
mười hai tuổi tự lực gánh sinh.
Ba ngày trước hắn móc túi được một trăm đồng, là số tiền không ít, phổ thông
bánh bao là 1 đồng, 100 đồng là 100 cái bánh bao, đủ hai huynh muội no nê 2
tuần, nhưng hắn bị huynh đệ là a cẩu hãm hại, đánh lén trọng thương, hôn mê
sâu, mới khiến kí ức kiếp trước thức tỉnh.
Nhẹ nhàng Vuốt đầu Hạ Nhi, nhìn khuôn mặt như búp bê giờ lại lấm lem bùn đất,
Tâm hắn chợt nhói lên như bị kim đâm.
Dù kiếp trước hắn có lãnh khốc tàn bạo khát máu như thế nào, nhưng đối với gia
đình, hắn vẫn luôn là hoà ái nhất.
Kiếp trước hắn xem Xuân Nhi như vảy ngược của mình, chạm vào tất chết !
Có lẽ như do hắn quá bảo bọc nàng nên mới xảy ra việc như thế này!
Giờ bản thân chỉ có 2 phương án:
Một! Là cung cấp cho nàng ăn ngon mặt đẹp tự do tự tại cả đời phàm nhân, sinh
lão bệnh tử và chết. Còn hắn vẫn đi truy tìm đại đạo.
Hai! Biến nàng thành nữ nhân của mình, không sợ nàng vì chồng/con mà ra tay
với mình!!!
"Chỉ cần ta thức tỉnh huyết mạch, thì dòng máu sẽ thay đỗi, ta và nàng không
còn chung huyết thống ! Cứ như vậy !" Rất nhanh Diệt Sinh quyết định xong
tương lai của nàng và hắn ! Kiếp trước là ma đầu tung hoành một thế, luân lý,
đạo đức, chính ma, đúng sai, xấu đẹp đã không còn chút ràng buộc gì trong tư
tưởng của hắn.
"Hạ Nhi ngoan, ta là sẽ không bao giờ rời xa em,sẽ vĩnh viễn là cái khiêng bất
diệt thủ hộ em muôn đời " ????????
" sao ca xưng hô lạ quá ..và lời nói ..giống như...giống như...?" Hạ Nhi đỏ
mặt nói, nàng dù gì cũng mười hai tuổi, con gái dị giới thường trưởng thành
sớm, nên nàng đủ hiểu ý vị câu nói của Diệt Sinh.
" giống như đôi lứa nói với nhau ? " Diệt Sinh tà tà cười ôm nàng, trêu ghẹo.
Hạ nhi xấu hổ úp mặt vào lồng ngực hắn, không dám ngẩng đầu lên nhìn hắn.
" nhưng em ...thích không ? " Diệt Sinh cúi đầu hôn nhẹ lên tóc Hạ Nhi, hít
sâu một hơi cái mùi bồ kết thoang thoảng, nhu tình nói. ☺️
Hạ Nhi nghe vậy càng xấu hổ hơn, lỗ tai hồng hồng lên, đáp lại bằng tiếng bé
như muỗi kêu : " Dạ.." ????
"À đúng rồi..." Hạ Nhi dãy dụa thoát ra khỏi lồng ngực của hắn,đi lên bàn ăn
lấy miếng bánh quy đưa cho Diệt Sinh, vẻ mặt tự hào nói rằng: ngươi xem này
Phàm ca, đây là ta cố ý để dành cho ngươi."
"Hừm, Hạ Nhi thật ngoan."
Diệt Sinh sờ lỗ tai của Hạ Nhi, Với tay lấy miếng bánh quy khô cứng mạnh mẽ
nuốt xuống, thân thể đã suy yếu đến cực điểm lúc này mới khôi phục một chút
lực lượng.
"Đã lâu rồi ta mới ăn đồ ăn ti tiện đến vậy."???? Diệt Sinh hài hước nghĩ.
Nhìn thấy ca ca ăn xong cái bánh, lúc này Hạ nhi mới yên tâm nhắm mắt lại, dựa
sát vào lồng ngực của Diệt Sinh.
Ba ngày qua nàng vì chăm sóc Diệt Sinh, hầu như không ngủ nghỉ, bây giờ nhìn
thấy Diệt Dinh đã thức tỉnh, rốt cục có thể yên tâm cố gắng ngủ một thoáng.
Khẽ Nhìn cô gái nằm ngủ trên người mình, Diệt Sinh âm thầm xin thề, hắn sẽ
không bao giờ lại để cô em gái này chịu đến một chút oan ức, ăn một chút xíu
khổ nào.
Khẽ đắp mền cho cả hai, Hắn cũng bắt đầu híp mắt ôm nàng ngủ.