Hạ Nhi!


Người đăng: acma11

Bên trong cái phòng nhỏ tàn tạ, ánh đèn lờ mờ tỏa ra hào quang mông lung lúc
sáng lúc tối, một thiếu niên nằm cuộn mình ở bên cạnh bàn.

Hạ nhi cẩn thận từng li từng tí nhìn khối bánh ngọt trên tay, ánh mắt thèm
khát nhìn, trong khi cổ họng không ngừng nuốt nước bọt.

"Không! Ta không thể ăn, Bánh này là để cho ca ca."

Hạ nhi cố nén cảm giác đói bụng, thả lại bánh quy vào bát.

Hạ nhi đau lòng nhìn thiếu niên nằm mê mang trên chiếc giường cũ nát, trong
giây lát con mắt nàng đỏ lên.

"Huhuhu, Ca ca nhất định phải tỉnh lại, Là Hạ Nhi vô dụng, ca ca đụng chuyện
Hạ Nhi chỉ biết khóc, hôm sáng Hạ Nhi cầm tiền tiết kiệm của ca ca để đi hiệu
thuốc mua thuốc chữa thương lại Bị lão chưởng quỹ Lừa gạt là ta ăn cắp tiền
của hắn, còn bị mấy tên tiểu nhị đánh đuổi...."

Khóc lóc đã đời một trận, Hạ Nhi lau khô khóe mắt nước mắt, tâm tình dần bình
phục lại.

Nàng đi đến thùng gạo, trong thùng gạo chỉ còn đúng một chén gạo.

Cẩn thận từng li từng tí vo sạch gạo, Hạ Nhi bắt đầu nhóm lửa nấu cháo.

Tuy rằng nàng chỉ có mười hai tuổi, nhưng nàng là con nhà nghèo, chuyện bếp
núc từ lúc 5 tuổi mẫu thân đã dạy nàng.

Khói từ củi lửa bốc lên hung đen khuôn mặt vốn trắng nõn của nàn, sau nữa
tiếng bỏ ra rất nhiều công sức, nàng rốt cuộc nấu xong một nồi cháo trắng lạt
lẽo.

Nàng vội vàng đưa cái miệng nhỏ xinh đẹp húp nước cháo, do quá nóng, viền mắt
nàng lại đỏ lên, từng giọt nước mắt rơi xuống nồi cháo, bị nàng hút vào trong
miệng, lúc này nàng mới cảm giác ngon khi nước cháo trộn lẫn nước mắt mặn
chát.

Lúc này, Thiếu niên trên giường bỗng nghiên đầu, phức tạp nhìn nàng, yếu ớt
khẽ hô:" ..muội muội... "

Nhất thời Hạ nhi kinh hỉ ném chén cháo xuống đất, nhào vào trong lồng ngực
thiếu niên khóc rống lên.

"Huhuhu, Ca ca rốt cục tỉnh rồi! Hạ Nhi thật sợ hãi, Mẹ đi rồi, ba cũng đi
rồi, Hạ Nhi thật sợ hãi ca ca cũng sẽ rời ta mà đi!"

. ..

Diệt Sinh chậm rãi mở mắt ra, ký ức trong đầu hắn phảng phất còn chìm đắm ở
kiếp trước.

Kiếp trước hắn có một muội muội tên Xuân Nhi, đều mồ côi do chiến loạn, trong
vô tình hắn bái nhập Ma Đạo tông môn, từng bước quật khởi trong thế giới người
lừa ta gạt, đẫm máu chém giết ra tiền đồ của riêng mình, hắn cũng dần từ đứa
bé thiện lương biến thành một ma đầu giết người không chớp mắt, nhưng trong
lòng hắn vẫn còn một vùng đất thánh thiện, đó là muội muội.
Lúc hắn trở thành một phương đệ tử chân truyền của ma tông, muội muội hắn cũng
trở thành đệ tử tinh anh, tuy nàng sống trong ma tông nhưng Diệt Sinh vẫn bảo
hộ tính cách thiện lương của nàng.
Một lần trong lúc nàng đi lịch lãm, 'vô tình' nàng gặp một tên kiếm khách tán
tu lãng tử xuất trần, hành hiệp trượng nghĩa, nàng lại 'vô tình' nợ ơn hắn,
sau một thời gian, nàng yêu hắn.
Nhưng thật ra, hắn chính là một tên lừa gạt tu luyện thải âm bổ dương, thấy
Xuân nhi ngây thơ lại tu vi cao, nên nổi tà niệm bố cục sẵn hết thảy để chiếm
tình cảm của Xuân Nhi, tiện bề thải âm.
Tuy Xuân nhi lịch lãm 1 mình nhưng Diệt Sinh vẫn phái đệ tử âm thầm đi theo,
và đệ tử này biết được hết thông tin của tên tán tu kia, bèn truyền về cho
Diệt Sinh biết, Diệt Sinh nghe được liền tìm đến diệt sát tên tán tu kia, và
cấm nàng không được giao du với người lạ, nhưng lại k nói lý do vì sao lại
giết tên tán tu kia, bởi vì trong mắt hắn, tên tán tu kia là sâu kiến tiện tay
liền diệt sát.
Do mối tình đầu đời lại bị tình cảnh như thế, Xuân nhi liền giận ca ca, lén
lút trốn đi, bị một cái tông môn tông chủ thu dưỡng.
Sau chục năm, Diệt Sinh rốt cuộc tìm được tin tức của muội muội, hắn muốn đón
nàng về nhưng tông môn cao tầng không cho, hắn bèn hạ lệnh diệt tông !
trận chiến ấy tổn thương vô số, sư nương sư tổ đều vẫn lạc, Xuân nhi lại trơ
mắt nhìn sư phụ tỷ muội chết vì mình, ngay cả chồng của nàng đều vì môn phái
mà tử chiến, thù mới nợ cũ khiến nàng hận ca ca mình.
...
Và hình ảnh cuối cùng là lúc nàng dùng cửu thiên thập địa đoạt mệnh phi đao ám
toán hắn, máu của hắn dần dần lạnh xuống, trái tim của hắn đông lại, tâm của
hắn bị thương tổn, cuối cùng một vị truyền kỳ ma tôn vẫn lạc.

Liếc nhìn Hạ Nhi nằm trong lồng ngực, Ánh mắt hắn đầy cảm xúc phức tạp.

Kỳ thực hắn đã thức tỉnh từ 3 ngày truớc, nhưng hắn không biết mình nên xử lý
vị muội muội này ra sao.

Dù sao đời trước bị muội muội đâm chết vẫn dấy lên bóng ma trong lòng hắn.

Hắn có thể cảm nhận được tình thương của bé gái dành cho mình và sự bất lực,
cô độc trong tâm linh nàng.
" thôi, tới đâu tính tới đó." Diệt Sinh thở dài, lẩm bẩm nói.


Ác Ma Vô Song - Chương #3