Phản Bội !!!


Người đăng: acma11

Phần 1: Ma Tôn Trọng Sinh !

“ Diệt Sinh Ma Tôn, ngươi tàn ác cực đạo, ngươi lấy thiên địa làm chuồng
trại, lấy chúng sinh làm heo chó nuôi nhốt, bãn thân ngươi tự xem mình là Đồ
Tễ, ngươi chém giết sinh mạng vạn vật ra đễ tu luyện, cã vùng phía Bắc Vũ Trụ
bị ngươi tàn sát ba thành sinh mệnh, ngươi chính là súc sinh, hôm nay ta suất
lĩnh lực lượng cũa cã phía bắc vũ trụ, sẽ chém giết ngươi, giam cầm linh hồn
ngươi, ngày đêm tra tấn, đễ cho những sinh linh bị ngươi giết nhắm mắt yên
nghĩ !!! ” Âm thanh quát lớn vang vọng ca thiên địa, như thần lôi hàng lâm,
khiến các sinh linh tu vi yếu phãi run rẫy.

Đây là một cái chiến trường rộng lớn lơ lửng ở trong vũ trụ, được bao phủ bởi
hàng lớp lớp bụi bặm trắng xóa mịt mù khắp không gian.

Diệt Sinh Ma Tôn lẳng lặng đứng đấy không nhút nhích, nhưng bóng lưng lại vĩ
ngạn như núi, nếu để tâm cảm nhận thì có thể mơ hồ cảm nhận được khí tức đỉnh
thiên lập địa,mái tóc dài màu bạc rối loạn bay phấp phới trong gió bụi, ma khí
bay lượn lờ xung quanh !

Đứng đối diện hắn là một đám sinh vật, khoảng năm sáu mươi vị, dáng người bọn
hắn khổng lồ như cự linh, toàn được bao phủ bởi lớp thân thánh quang chói mắt
vô cùng, khuôn mặt mơ hồ không rõ.

khí tức của đám sinh vật này khủng bố phi thường, sinh linh tu vi cấp thấp sẽ
trực tiếp bị ép nổ.

“Một đám súc vật, trong mắt bổn Tôn, Cự Linh Thần Tộc các ngươi chỉ mạnh hơn
kiến hôi một chút, Bổn Tôn làm gì còn chưa tới phiên các ngươi quản, hôm nay
bổn Tôn tiêu diệt bọn kiến hôi các ngươi, sau này sẽ đồ sạch gia tộc con cháu
của các ngươi, linh hồn các ngươi sẽ tẩm bổ cho bổn tôn, trọn đời không thể
siêu sinh .” Diệt Sinh lạnh lẽo nói, sát ý hừng hực, giọng nói bá đạo đến cực
điểm.

“Diệt Sinh, hôm nay ngươi hẳn phải chết.”

“Giết!”

'' Oanh ''

Năm Mươi vị cự linh thần tộc bộc phát ra khí tức khiến sinh linh phía bắc vũ
trụ phải run rẩy, thần quang bao phủ một phương thiên địa, sát ý kinh thiên
!!

“ Bát Phương Tám Hương Tru Ma trận, giết!”

Một đám Cự Linh Thần Tộc Cường Gia phân tán ra bát phương tám hướng, bày ra
Cấm kỵ Trận Pháp.

Bát Phương Tám Hướng Tru Ma trận chính là Đại Tông Sư Trận Pháp cấp 9, đủ vây
sát Thiên Tiên Cường giả !

Trong nháy mắt, cả thượng cổ chiến trường đều bị khí tức khủng bố bao phủ,
trấn áp thiên địa, trong phạm vi trận pháp bao phủ nỗi lên vô số thanh lợi khí
vô hình bay tới Diệt Sinh !

“Một đám hạ tiện súc vật, cũng vọng tưởng vây sát bổn tôn, cho dù là sử dụng
cấm kỵ tuyệt trận cũng vô dụng, hôm nay giết sạch các ngươi.” Diệt Sinh khinh
bỉ nói.

“Phá cho ta !!!

Ầm ầm !!

Tiếng nổ lớn chợt phát sinh, một cỗ năng lượng tà ác quét sạch thập phương,
diệt sát hết thảy công kích phát ra từ Tru Tà Trận, năng lượng tà ác như như
một cái cự đại khinh khi cầu bỗng nổ tung, càn quét hết thảy chướng ngại.

“Hắn... Hắn như thế nào cường đại như vậy? Cấm Kỵ Tuyệt Trận đủ diệt sát Thiên
Tiên thế mà bị hắn phá. Đây tuyệt đối không phải loại người chúng ta có thể
đối đầu. Trốn!”

Tru Ma trận bị phá, sắc mặt của đám Cự Linh thần tộc triệt để biến sắc, không
chút nghĩ ngợi, xé mở hư không liền muốn rời đi.

“Trên vũ trụ này, từ quá khứ đến tương lai, bất kể là ai dám đối với bổn tôn
động thủ đã toàn bộ xuống Địa ngục đi sám hối, các ngươi cũng trốn không
thoát.”

“Tử Vong Đại Thủ !” Diệt Sinh quát khẽ một tiếng, tất cả năng lượng tà ác kịch
liệt bao phủ đại thủ của hắn, đại thủ vừa vung ra, những tên Cự Linh Thần Tộc
vừa mơi chỉ phá vỡ hư không liền bị diệt sát, ngay cả bổn mệnh linh hồn đều
tan biến, triệt để không tồn tại giữa thế gian này !!!

''Ra đi, bọn hắn đều chết !!'' Diệt Sinh nhìn về phía khoảng không trước mặt,
khuôn mặt lạnh lẽo chợt dịu xuống, hắn ôn nhu nói.

“Ngươi không sao chứ ca ca !?” Lúc này, một vị nữ tử xé rách khoảng không, đi
ra, lo lắng hỏi.

Nữ tử mặc một bộ váy trắng, dáng người uyển chuyển yêu kiều, da thịt trắng
nõn, khuôn mặt xuất trần giống như tiên tử không nhiễm bụi trần.

“Ta sao có việc gì.” Diệt Sinh kia đi đến bên cạnh nữ tử, tùy ý nói: “Đi thôi!
Giết một bầy kiến hôi thôi.” Dứt lời, hắn đưa tay vạch nhẹ một cái, không gian
vỡ vụn thành một lỗ hổng, Diệt Sinh nắm tay muội muội dẫn nàng đi vào.

''Phốc !!!'' Một nhánh mũi tên đột ngột đâm thẳng xuyên tim Diệt Sinh !

“Khục khục !!!” Diệt Sinh há mồm liền ho ra một búng máu lớn màu đen.

“Cửu Thiên Thập Địa Đoạt Mệnh Phi Đao, đoạt tận tất cả tính mạng sinh linh, bị
thanh phi đao này đam xuyên tim, sau mười hơi thở liền xem như thần tiên cũng
hồn phi phách tán! Muội muội, ta biết trong lòng ngươi có dị tâm từ rất lâu,
ta biêt rõ cái ngày này từ lâu sẽ đến, nhưng ta chỉ thắc mắc một điều..
ngươi... Vì sao muốn giết ta? hảo muội muội ? ” Diệt Sinh bình thản không hề
bận tâm hỏi.

“Thật xin lỗi, ca ca ! Ta yêu hắn, ngươi...giết hắn...ta...trả thù cho hắn !!!
” Nước mắt trên má nàng lăn xuống.

“A! Thật đáng buồn, thật buồn cười, bổn tôn tung hoành vô địch mấy vạn năm,
giết vô số sinh linh, hôm nay thế mà lại chết trong tay muội muội của chính
mình, chỉ vì ta giết đi người nàng yêu...hahahaha...''

“Bổn tôn chỉ có duy nhất thân nhân là ngươi, nhưng ngươi lại tuyệt tình như
thế, nếu sau này có thể trọng sinh một lần nữa, bổn tôn tuyệt không do dự bóp
chết ngươi !!!” Cuối cùng, hắn lưu lại một câu nói như vậy, cả người liền hóa
thành không khí, biến mất !!!''


Ác Ma Vô Song - Chương #2