Ngày 6 Tháng 1 – Đi Làm


Người đăng: Tiêu Nại

Lanh Tử Tinh thật khong ngờ nha xuất bản Hoa Ba lại nằm ở một nơi phố xa sầm
uất. Đo la một toa nha văn phong lớn. Hoa Ba chiếm toan bộ từ tầng một len tới
tầng bảy…

"Em thấy thế nao? Co thể thich ứng chứ?" Tiếng Hoa Ba nhẹ nhang như gio xuan
thang ba."Nơi nay thực sự tốt nha! Hoan toan khong giống với trong tưởng tượng
của toi." Lanh Tử Tinh ngạc nhien cười noi.

"Ah? Vậy em tưởng tượng no như thế nao?"

Lanh Tử Tinh ngẫm nghĩ một chut rồi mới trả lời: "Toi cứ tưởng la sẽ phải co
rất nhiều người, một khung cảnh thật bận rộn va bề bộn nhiều việc."

Hoa Ba nở nụ cười: "Ha ha, cảnh tượng ma em noi đo la ở tầng một, tầng hai. Ha
ha, em khong cần phải lam những cong việc như vậy. Co muốn đến xem văn phong
của em khong?"

Lanh Tử Tinh đột nhien phat hiện hom nay thật đung la một ngay may mắn, luc
thi đi xem nha mới, luc thi đi xem phong lam việc mới. Tam trạng co thật vui
vẻ.

"Toi thực sự co thể đảm nhiệm việc nay ư? Noi thật la toi chưa hề co kinh
nghiệm cong tac gi đau!" Lanh Tử Tinh chột dạ noi. Co chưa bao giờ từng lam
việc trong moi trường cong sở thế nay, khong khỏi co chut hơi thiếu tự tin.

"Ha ha, khong phải la em vẫn luon lam việc tren website sao? Ở Hoa Ba cong
việc cũng giống như vậy thoi, co điều la cung cấp them cho em một moi trường
lam việc thoi ma!" Hoa Ba mỉm cười trấn an. Anh đương nhien biết co khong co
kinh nghiệm, nhưng năng lực của co anh hoan toan co thể đảm bảo! Hơn nữa, anh
con co them một chut tư tam…

"Woa! Đẹp thật!" Lanh Tử Tinh mở canh cửa văn phong chủ bien.

Hinh ảnh đầu tien đập vao mắt co la một bức tranh phong cảnh thật lớn, với
những hang cay tan rộng sừng sững trải dai theo hai ben đường, xa xa một đoi
tinh nhan song đoi bước chầm chậm, cảm nhận một mua thu dịu em va vắng lặng,
khiến người xem như muốn chim vao khung cảnh đo.

Canh cửa chớp mau xanh nhạt để lộ ra anh sang mềm mại, từng chut từng chut
chiếu rọi tren ban lam việc, quet thanh những đường thẳng song song. Một chiếc
ban giấy, một chiếc ghế tron xoay, một vai vật dụng văn phong va may tinh… Ben
cạnh con co một hang gia sach. Một chậu hoa phong lan treo cao tren goc cửa
sổ, va vai mon trang tri thường thấy cho phong lam việc.

"Em thich khong?" Hoa Ba trầm

"Rất thich. Chỉ co một chiếc ban thoi sao? Văn phong lớn như vậy ma chỉ co một
minh toi sử dụng?" Lanh Tử Tinh khong khỏi co chut thụ sủng nhược kinh [được
ưu ai ma lo sợ].

"Ha ha, em la chủ bien, dĩ nhien chỉ co minh em ngồi đay rồi. Bằng khong, em
muốn chuyển qua văn phong toi ngồi khong? Phong của toi ở ngay ben cạnh." Hoa
Ba treu chọc noi.

"Ha ha, như vậy lam sao được! Toi cũng khong dam! Cảm ơn anh, Hoa Ba." Lanh Tử
Tinh chan thanh bay tỏ long biết ơn. Trong long bỗng nổi len một cỗ kich động,
co khong biết minh co thể đảm nhiệm được cong việc nay hay khong, nhưng thực
sự rất nong long muốn được thử sức va kiểm nghiệm năng lực của bản than.

Hoa Ba mỉm cười. Đi đến trước cửa sổ, keo cửa chớp, ý bảo Lanh Tử Tinh tiến
lại gần.

Lanh Tử Tinh nhin theo hướng ngon tay anh chỉ xuống dưới: "Woa! Đẹp thật!"
Nhin từ goc độ nay co thể thấy được toan bộ cảnh quan của quảng trường. Giống
như vườn hoa thanh phố, bốn con đường lớn tỏa ra bốn phia xung quanh, vong
tron ở giữa như một chiếc ban xoay, trong rất thu vị.

"Nhin hay thật đấy!" Lanh Tử Tinh kim long khong đậu bật thốt len.

"Em thich la tốt rồi! Khi nao thi em co thể đi lam?" Khuon mặt đẹp trai của
Hoa Ba kề sat ngay ben cạnh Lanh Tử Tinh. Nếu co thực sự để ý, sẽ phat hiện
anh mắt anh sang len nong rực. Căn phong nay la anh vẫn lưu giữ cho co, khong
ai biết anh đa phải dụng tam thế nao. Bộ phận lao cong cơ hồ phải cử nhan vien
quet tước thu gọn sạch sẽ nơi nay mỗi ngay.

Lanh Tử Tinh nhin bầu trời xa xa ben ngoai cửa sổ, cười đap: "Bay giờ!"

Lanh Tử Tinh nhin bầu trời xa xa ben ngoai cửa sổ, cười đap: "Bay giờ!"

Nụ cười của co thật rạng rỡ, chiếc ma lum đồng tiền tươi tắn in sau tren khuon
mặt tron bầu bĩnh, đang yeu đến mức khiến cho người ta khong nhịn được muốn
chạm vao.

Hoa Ba lập tức rời bước lui ra xa khỏi co, sợ chinh minh nhất thời xuc động sẽ
co những cử chỉ qua

"Vậy được rồi! Để toi gọi thư ký mang hợp đồng len đay cho em xem qua." Hoa Ba
nhấc điện thoại tren ban Lanh Tử Tinh, bấm số, ngắn gọn ra chỉ thị.

Chỉ chốc lat sau, một người đan ong cao gầy đi đến, đem theo một tập văn kiện
đưa cho Hoa Ba. Người kia vụng trộm nhin thoang qua Lanh Tử Tinh, lịch sự gật
đầu chao, sau đo liền xoay người đi ra ngoai tiếp tục lam việc.

Lanh Tử Tinh khong khỏi hiếu kỳ hỏi: "Thư ký của anh la nam sao?"

Hoa Ba hơi cong khoe miệng: "Sao vậy? Nam giới thi khong thể lam thư ký sao?"

"A, khong phải, chỉ la toi cứ nghĩ minh sẽ được gặp một mỹ nhan thoi! Nen co
chut ngạc nhien!" Lanh Tử Tinh co hơi chut xấu hổ, xem ra co đa để những lệ
thường troi buộc tư duy của minh rồi.

"Thư ký của toi tất cả đều la nam." Hoa Ba tuy ý noi.

"A? Vi sao vậy?"

"Ha ha…" Hoa Ba đột nhien nhin anh mắt to mo của co, cười khong trả lời.

Nếu co biết minh chinh la vi co ma chỉ thich tuyển thư ký nam, khong biết liệu
co cảm động hay khong? Nếu co biết anh đa từng nghĩ đến việc muốn mời co lam
thư ký cho minh, khong biết co co đap ứng hay khong?!

"Ah, xin lỗi, đay khong phải la chuyện toi nen hỏi." Lanh Tử Tinh đột nhien
cảm thấy dường như minh hỏi qua nhiều.

"Khong co gi, chỉ la trung hợp thoi, chứ cũng khong phải la toi cố ý. Mấy
người thư ký nay cũng đều khong tệ. Tốt lắm, đay la hợp đồng, em co muốn xem
qua một chut hay khong?" Hoa Ba đưa tập tai liệu đang cầm trong tay cho Lanh
Tử Tinh.

Cảnh tượng ký hiệp nghị ngay hom qua lại hiện len trong đầu co. Ha ha, sao co
co cảm giac như minh đang lam đi lam lại một việc thế nay nhỉ!

"Hoa Ba, đai ngộ anh danh cho toi thật đung la qua hao phong nha!" Lanh Tử
Tinh kinh ngạc nhin mức thu lo được trả.

"Em đang gia." Hoa Ba khong cho la đung, mỉm cười.

"Nhưng ma… Vi sao lại khong co điều khoản phạt vi phạm danh cho toi?" Lanh Tử
Tinh tim từ tren xuống dưới bản hợp đồng cũng đều khong thấy nhắc đến.

"Khong cần!" Cau trả lời đơn giản, ro rang.

"Hơ! Hoa Ba, sao toi lại cứ cảm thấy minh đang kiếm hời từ anh vậy?" Lanh Tử
Tinh co hơi chut khong hai long, nghiem tuc noi.

Hoa Ba cười: "Toi lại hy vọng em co thể kiếm được một chut mon hời nay. Co
điều, Tử Dạ! Dựa vao sự hiểu biết của toi về em, nhất định em sẽ trở thanh một
nhan sự quý gia!"

"Toi sẽ khong ký ten đau! Anh như thế nay khiến toi cảm thấy thật khong thoải
mai lắm." Lanh Tử Tinh vẫn cảm giac khong hợp lý, trước khi lam việc đa giống
như đang thiếu nợ người ta rồi vậy.

Hoa Ba nghe xong liền lo lắng, vội vang nắm lấy canh tay Lanh Tử Tinh: "Tử Dạ,
lam sao vậy? Vậy được rồi, em noi xem như thế nao em mới đồng ý ký ten?"

Lanh Tử Tinh bị anh cầm tay, co hơi chut khong được tự nhien, co điều rut tay
lại dường như cũng khong ổn, hai người cứ như vậy co vẻ giằng co.

"Ách, anh… Trước tien anh cứ buong tay đa, toi…" Lanh Tử Tinh xấu hổ đanh cười
giả lả.

Hoa Ba vội vang thu hồi tay về, đem tay để ra sau lưng, tren tran mồ hoi lấm
tấm, đỏ mặt noi: "Xin lỗi, Tử Dạ! Em cứ xem như toi la một giam đốc nha xuất
bản đang thiếu khat người tai nen muốn cầu hiền đi. Toi khong co ý gi khac…
Toi chỉ la…"

"Ha ha, toi biết! Khong co gi đau ma. Toi chỉ khong muốn ngay từ đầu đa đi qua
nhanh thoi (*). Toi nghĩ rằng anh co thể lấy một bản hợp đồng binh thường như
với những người khac, toi khong muốn minh được hưởng điều gi qua ưu đai." Lanh
Tử Tinh cười noi.

Nhin co một luc thật lau, Hoa Ba đột nhien thoải mai noi: "Được rồi! Em đo!
Thật đung la Tử Dạ.

Người đan ong cao gầy kia lại một lần nữa đi vao, luc nay, Lanh Tử Tinh tim
thấy điều khoản phải bồi thường nếu trường hợp co vi phạm hợp đồng, hơn nữa,
thu lao co nhận được ro rang giảm xuống chỉ con một nửa.

Ha ha, kỳ thật đối với co ma noi, thu lao nhận được la bao nhieu cũng khong
qua quan trọng. Điều co thiếu khong phải thứ nay, ma la một cong việc trong
một hoan cảnh binh thường.

"Tốt lắm, cong việc của em chủ yếu la điều hanh, sau đo phụ trach việc ban
giao bản thảo của một số nha xuất bản. Về phần triển khai chi tiết cụ thể sẽ
co cac pho chủ bien lam." Hoa Ba ben moi vẫn nở nụ cười như trước, theo như
Lanh Tử Tinh thấy, xem ra người đan ong nay đung la một cấp tren hoa nha.

(*) Hix, đoạn nay minh hiểu ý chị Tinh nhưng hơi lung tung về mặt cau chữ.

Nguyen văn của no nếu dịch ra tiếng Anh thi rất đơn giản: "I just do not want
to jump the gun at the starting line." (khong phải theo nghĩa "xuất phat phạm
quy đau" vi "jump the gun" co nhiều nghĩa)

Luc đầu mới dịch cau nay minh định để la: "Toi chỉ khong muốn ở vạch xuất phat
chưa co coi hiệu ma minh đa chạy rồi thoi." Nhưng thấy cau chữ lộn xộn qua, ma
lại tối nghĩa nữa (thực ra la con hơi sai nghĩa).

Về sau minh nghĩ, nếu cau nay phải dịch sang tiếng Phap thi minh sẽ noi la:
"Je ne veux pas aller trop vite des le depart."

Vi vậy, minh quyết định sửa thanh: "Toi chỉ khong muốn ngay từ đầu đa đi qua
nhanh thoi." Tự dưng cảm thấy rất hai long, ha ha…

Vậy la qua đến 3 vong Trung - Việt, Trung - Anh - Phap, quay lại Phap - Việt
mới cảm thấy minh dịch đung. Đoi khi ngon ngữ thật la kỳ lạ! :))


365 Ngày Hôn Nhân - Chương #74