Ngày 6 Tháng 1 – Nhà Mới


Người đăng: Tiêu Nại

Đay la ngay vui nhất của Lanh Tử Tinh trong mấy ngay qua! Khi Loi Tuấn Vũ gọi
điện tới bao cho co, co hưng phấn đến độ thiếu chut nữa het len choi tai.

"Sau mười phut nữa toi tới đon em." Loi Tuấn Vũ noi xong liền cup điện thoại.

Tam trạng của Lanh Tử Tinh rất tốt, nen thai độ anh ta như vậy co cũng khong
them để ý. Quản lam gi anh ta "đại nam tử chủ nghĩa"! Hứ.

Lanh Tử Tinh chỉ đem theo một tui đồ tuy than va may tinh xach tay. Nhin xung
quanh toan bộ phong khach một chut, tuy rằng chỉ ở đay co năm ngay, nhưng nơi
nay với co cũng đa hơi quen thuộc. Ít những luc Loi Tuấn Vũ khong ở nha, co đa
lăn le qua từng ngoc ngach trong nha.

Khẽ cười một tiếng, co quay đầu nhin căn phong được bai tri cẩn thận, phất ra
một cai hon gio. Bye bye!

Loi Tuấn Vũ vừa nhấn xong một tiếng coi xe, đa liền nhin thấy than ảnh của
Lanh Tử Tinh.

Kim nen tam trạng phấn khich, Lanh Tử Tinh đi bộ xuống lối đi, nhưng vẫn khong
giấu nổi tư thế nhun nhảy!

"Rất vui vẻ?" Loi Tuấn Vũ nhin co buồn cười hỏi.

"Ah, khong phải. Rất xa sao?" Lanh Tử Tinh vẫn hưng phấn như trước. Co khong
biết anh ta sẽ tim cho minh phong ở như thế nao, co thể la một căn trong khu
dan cư hay khu nha trọ gi đo.

"Khong, khoảng mười phut đi đường thoi."

Quả nhien, chỉ chốc lat sau, xe của Loi Tuấn Vũ liền dừng lại.

Lanh Tử Tinh nhảy ra khỏi xe, thế nhưng đo khong phải la khu nha trọ, ma la
một căn biệt thự. Vừa xuống xe, co đa khong thể chờ đợi được kham pha mọi thứ.

Cung một kiểu khoa cửa bằng van tay, Lanh Tử Tinh thử đặt ngon trỏ len tren,
khong nghĩ đến vậy ma cửa lại mở. Trong long khong nen được co chut ấm ap, anh
ta sắp xếp thật đung la chu đao.

Vừa đi vao trong nhin, Lanh Tử Tinh khong khỏi sợ ngay người! Đồ đạc bai tri
trong nha hoa ra tất cả đều co đủ. Lam sao lại co chuyện trung hợp thế nay?!
So với nha của Loi Tuấn Vũ lại tương tự nhau như vậy! Khong khong khong, cơ hồ
la giống nhau như đuc mới đung. Ngay cả cầu thang cũng la cung một kiểu, nha
cũng chia hai tầng tren dưới. Khong phải la anh ta chỉ trong một thời gian
ngắn như vậy đa… Oạch.

Nhin anh mắt do hỏi của Lanh Tử Tinh, Loi Tuấn Vũ giải thich: "Tạm thời con
chưa tim được phong ở thich hợp. Em ở tạm nơi nay trước đi!"

Loi Tuấn Vũ vừa noi vừa cởi ao khoac, đi vao toilet rửa tay.

Sự hưng phấn của Lanh Tử Tinh đột nhien đều xẹp xuống hết. Ý của anh ta la…
Căn nha nay hẳn la co người đa từng ở? La qua anh ta định tặng cho tinh nhan
sao? Vẫn con la của anh ta hay đa hay đổi qua vai lần chủ nhan rồi?!

Tầm mắt lướt qua từng mon đồ vật xa hoa sang trọng, trong long Lanh Tử Tinh
nhất thời bực bội.

Loi Tuấn Vũ đi ra nhin tới bộ dang am trầm khong vui của co, cung với ban nay
ở ben ngoai la hai tam trạng hoan toan khac biệt, ao khoac cũng chưa cởi.

"Lam sao vậy? Khong thich sao? Bai tri giống nhau, sợ em khong thấy quen."
Khoe miệng Loi Tuấn Vũ giật giật, co hẳn la khong phải người kho hầu hạ đay
chứ! Vả lại, nơi nay va nha của anh tren ở bản la bay biện giống hệt nhau, co
hẳn la rất nhanh sẽ quen được. Chẳng lẽ co khong thich đồ nội thất như thế
nay?!

"Nơi nay dung để lam gi vậy?" Ánh mắt Lanh Tử Tinh xem thường nhin lướt qua
Loi Tuấn Vũ. Trong long nghĩ đến hinh ảnh anh ta ở đay cung với mấy co nang
ngực bự ngốc nghếch… Kinh tởm.

Tiếp xuc với sự khinh thường của co, Loi Tuấn Vũ lập tức thay đổi sắc mặt:
"Yen tam đi! Nơi nay trừ em ra, chưa từng co người phụ nữ nao tới! Thỉnh
thoảng toi sống ở đay."

A? Chưa từng co người phụ nữ nao tới? Tại sao vậy? Anh ta noi rằng thỉnh
thoảng đến đay sống sao? Vậy thi vi sao lại cho phep co ở nơi nay?

"Thế phong của toi ở đau?" Tam tinh của Lanh Tử Tinh tốt len được khong it.
Tom lại, it nhất co hy vọng phong minh đừng bị một co nang nao đo ở qua, hay
co thể noi la bị bọn họ cha đạp qua.

"Cũng thế."

Lanh Tử Tinh nhanh chong len lầu, mở cửa phong minh ra, quả nhien, ngay cả bức
tường bằng thủy tinh kia cũng giống.

Vội vang lại chạy xuống dưới, nhin Loi Tuấn Vũ đang đứng bất động thanh sắc,
Lanh Tử Tinh khong nen được hỏi một cau co chut kỳ quai: "Tuấn Vũ, khong phải
la anh đa đem toi quay trở lại nha cũ đấy chứ!"

Trừng mắt liếc co một cai, Loi Tuấn Vũ mặc kệ khong them trả lời. Anh lam gi
co tam tinh cung co chơi đua với căn nha!

"Nếu em cần thứ gi, co thể gọi điện thoại cho toi. Nơi nay rất an toan, cứ yen
tam đi. Nếu mấy lao nhan gia kia khong qu toi sẽ khong đến đay quấy rầy em!
Được rồi, chuc em vui vẻ!" Loi Tuấn Vũ lại giống như ban giao xong nhiệm vụ.

Đi theo anh ra ngoai cửa, nhin thấy cảnh vật ben ngoai khac hoan toan với ngoi
nha kia của anh, Lanh Tử Tinh mới tin đay thật sự la căn nha thứ hai! Trời ạ!
Anh ta con khong phải kỳ quai! Nha ở lam cai gi ma phải giống nhau như đuc như
vậy?! Co rất ngạc nhien, khong phải la anh ta con co một căn khac giống y thế
nay nữa chứ?

Tiễn bước Loi Tuấn Vũ, Lanh Tử Tinh vội vang chạy vao nha. Cởi ao khoac ra,
tuy tay khoat tren thanh so pha. Một đứa trẻ cao lớn nhảy len, nghieng ngả
tren đệm ghế so pha, hưng phấn het to. Hai chan con nhun nhảy lung tung.

Tam tinh bị kim nen cuối cung cũng được phong thich. Co quả thực muốn hat vang
khuc khải hoan.

"Xem ra em thật sự rất hưng phấn." Giọng noi của Loi Tuấn Vũ giống như quỷ mị
vay quanh co.

"Áaaaa ---" Lanh Tử Tinh het lớn ở mức đề-xi-ben cao nhất, ngay sau đo muốn bo
dậy nhưng lại khong thể đứng len, nga luon tren mặt đất, bộ dang vo cung tức
cười.

"Toi chỉ la muốn quay lại noi với em, nếu em cảm thấy sợ hai, toi co thể sắp
xếp để di Vương đến ở cung!" Tiếng Loi Tuấn Vũ la lạ, giống như đang kim nen
điều gi đo.

Lanh Tử Tinh quỳ rạp tren mặt đất, đau đến nhăn may trợn mắt, chật vật leo
len, trả lời: "Khong cần, khong cần, khong hề sợ hai!"

"Nha? Vậy được rồi, co việc gi thi gọi điện thoại." Loi Tuấn Vũ lam động tac
gọi điện, liền quay đầu đi ra.

"Ha ha… ha ha!" Rốt cuộc khong khống chế được nữa, thời điểm ngay khi vừa bước
ra khỏi cửa, Loi Tuấn Vũ cuối cung co thể cười lớn. Co thật đung la đang yeu!
Loi Tuấn Vũ cười đến mức mặt may rạng rỡ, huýt sao len xe, sau đo liền rời đi.

Lanh Tử Tinh khập khiễng chuyển đến ngồi tren chiếc ghế vuong nhỏ. Co hối hận
cực kỳ! Sao minh lại khong kien tri hơn một luc nữa, xac định chắc chắn anh ta
đa lai xe đi rồi, sau đo hẵng đắc ý chứ?!

Nhưng tom lại, rốt cuộc thi co cũng được tự do

Nhanh chong đi vao phong, Lanh Tử Tinh thay quần ao ở nha của chinh minh, la
một bộ vay ngủ thắt đai bằng tơ tằm thật thoải mai. Cuối cung đa co thể mặc
theo phong cach ca nhan! Ha ha, luc ở nha Loi Tuấn Vũ, co cả ngay bao minh lại
giống hệt như cai banh chưng! Co luc nhiệt độ trong phong hơi cao, co chỉ con
thiếu nước đổ mồ hoi rong rong.

Trong tủ lạnh cũng khong co nhiều đồ, nhưng co thể thấy được ngoi nha nay Loi
Tuấn Vũ cũng đa ghe qua. Một số thực phẩm vẫn con rất tươi.

Lanh Tử Tinh vo cung phấn khich! Co rốt cục cũng được tự do!

Nhanh chong quay số điện thoại, Lanh Tử Tinh vui vẻ noi: "Hoa Ba, toi la Tử
Dạ. Toi co thể đến xem qua moi trường lam việc được khong?"

Hoa Ba kinh hỉ, khong nghĩ đến minh vậy ma lại nghe được giọng noi của Lanh Tử
Tinh!

"Đương nhien, em đang ở đau, toi tới đon em!" Trong giọng noi Hoa Ba tran đầy
vui sướng. Anh biết co thể khiến cho Lanh Tử Tinh hạ quyết định cũng khong
phải la chuyện dễ dang. Anh khong thể để vịt đa đun soi rồi con bay mất, vẫn
la nen ren sắt khi con nong đi!

"Khong cần, anh noi cho toi biết địa chỉ của nha xuất bản la tốt rồi." Lanh Tử
Tinh cũng khong nghĩ lam phiền đến người khac.

Ra cửa, Lanh Tử Tinh đi đến nha xuất bản của Hoa Ba. Khiến co thật khong ngờ
la nha xuất bản Hoa Ba vậy ma cũng nằm tại một nơi phố xa sầm uất. Đo la một
toa nha văn phong lớn. Hoa Ba chiếm toan bộ từ tầng một len tới tầng bảy…


365 Ngày Hôn Nhân - Chương #73