Ngày 5 Tháng 1 – Tân Hiệp Nghị


Người đăng: Tiêu Nại

Hom nay cả ngay đều khong nhin thấy Loi Tuấn Vũ va Cổ Dương.

Lanh Tử Tinh ở nha một minh, trong người cảm thấy rất thoải mai.

Rốt cuộc cũng trộm được một ngay may mắn. Co điều, Lanh Tử Tinh vẫn luon chuẩn
bị tinh thần bất cứ luc nao Cổ Dương cũng co thể đột ngột xuất hiện, nen trong
long cũng khong thực sự được thả lỏng.

Haizzz… Co khong nen được thở dai. Khi nao thi co thể hoan toan được tự do,
hoan toan khong phải lo lắng đay? Hừm.

Tử Tinh đột nhien nảy ra ý tưởng: Co thể nao co được phep dọn ra ngoai sống
khong nhỉ?

Tiếng mở cửa cắt đứt suy nghĩ của co, liếc nhin thời gian, hiển nhien anh ta
đa phải ăn no rồi. Sờ sờ bụng, dường như cũng khong đoi lắm, dứt khoat sẽ
khong lam cơm. Cơm chiều ăn it một chut cũng khong chết được. Du sao ngay hom
nay cũng chẳng ra ngoai, khong phải tieu hao bao nhieu năng lượng.

"Anh mới về!" Lanh Tử Tinh noi một cach lịch sự.

Loi Tuấn Vũ gật đầu, xem như trả lời. Anh đi đến phong khach, ngồi xuống đối
diện co, hỏi: "Co thời gian khong?"

"Uh?" Lanh Tử Tinh ngẩng đầu to mo nhin vẻ mặt nghiem tuc của anh ta.

"Hợp đồng bổ sung them điều khoản, em xem qua một chut, nếu khong co vấn đề gi
thi ký ten đi!" Loi Tuấn Vũ noi.

Lanh Tử Tinh nghe xong liền sửng sốt, nhin tờ giấy in đầy chữ… Anh ta thực sự
bảo thư ký soạn thảo? Trời đất, ten nay lam việc cũng thật co hiệu suất qua!

Cầm bản hợp đồng trong tay, Lanh Tử Tinh cẩn thận xem xet từng điều khoản một:
Hai ben khi chưa được đối phương cho phep, trong bất cứ tinh huống nao cũng
khong được co những hanh động như hon moi, nắm tay, om… ngoại trừ trường hợp
đoi hỏi những động tac cần thiết để "lựa ý hua theo" trước mặt trưởng bối. Hai
ben khong được tham gia những hoạt động tương tự như tiệc gặp gỡ, hội hẹn ho.
Hai ben phải cong khai quan hệ hon nhan của hai người. Hai ben gặp gỡ với
người khac phai phải thong bao cho đối phương biết trước. Hai ben phải phối
hợp với đối phương tham gia cac loại hoạt động như yến hội, tiệc rượu, xuất
hiện với than phận la vợ chồng… Oạch.

Lanh Tử Tinh đọc rất nghiem tuc. Co khong thể khong bội phục thư ký của Loi
Tuấn Vũ, chọn lọc từ ngữ thật kỹ lưỡng. Ma những điều khoản nay dường như it
nhiều đều co lien quan với những chuyện phat sinh ngay hom qua.

Sau khi xem kỹ, Lanh Tử Tinh bắt đầu đấu tranh cho quyền lợi của minh, tranh
thủ co ke mặc cả: "Tuấn Vũ, thư ký của anh viết rất kha, nhưng ma…"

Một am thanh cắt ngang lời co: "Em cho rằng toi sẽ để co người thứ tư biết
chuyện nay?"

"Ah?" Lanh Tử Tinh giật minh ngạc nhien. Người thứ tư? Ý của anh ta la, minh,
anh ta, Cổ Dương… Khong phải la anh ta tự minh đanh văn bản nay đi?! Trời đất!
Ngay hom nay đi lam anh ta cũng chỉ suy nghĩ mỗi chuyện nay

"Ai, anh xem cai điều khoản nay co phải la cần chỉnh sửa một chut khong? Toi
cảm thấy cho du cần "lựa ý hua theo" trước mặt trưởng bối, nắm tay, om con co
thể được, nhưng con hon moi thi…"

"… Đồng ý!" Loi Tuấn Vũ liền cầm but roạt len tren vai net, "Con gi nữa
khong?"

Lanh Tử Tinh sửng sốt một chut, rồi vội vang noi tiếp: "Cai điều khoản hai ben
gặp gỡ với người khac phai phải thong bao cho đối phương biết trước… Chuyện
nay hinh như khong giống với ước định trước đay của chung ta ma?"

"Đung vậy, bất qua, co vấn đề gi sao?" Loi Tuấn Vũ khong co ý muốn sửa.

"Chung ta khong phải la đa ước định sẽ khong can thiếp đến tự do của nhau sao?
Nếu ma noi như thế nay, vậy thi con đau la tự do nữa?" Lanh Tử Tinh ý muốn cố
gắng tranh luận.

"Co phải la em muốn một minh gặp gỡ rieng với ai?" Loi Tuấn Vũ đột nhien hỏi.

Trời ạ! Anh ta noi chuyện chẳng ăn nhập gi hết vậy!

"Khong phải, ma la toi khong muốn biết anh mỗi ngay gặp ai, ở cung ai, những
chuyện nay chẳng lien quan gi đến toi, khong phải sao? Ma nếu những việc nay
đều phải bao cao, chỉ sợ lỗ tai của toi sẽ bị u hết!" Lanh Tử Tinh oan giận
noi.

Loi Tuấn Vũ nhin bộ dang của co, noi cứ như anh la một người lạm tinh lắm vậy!
Co nang chết tiệt, đang tiện thể muốn ra vẻ luon đi! Điều khoản nay vốn muốn
hạn chế co, lại khong nghĩ ra chinh minh cũng phải phục tung. Mỗi ngay lại
phải bao cao với co minh ở cung người phụ nữ nao? Thật sự la phiền toai.

Phut chốc cầm but len, tại điều khoản kia gạch xuống hai net dai. "Con gi nữa
khong?"

Nghĩ nghĩ, Lanh Tử Tinh con noi them: "Con co, cũng khong được… Co thể đừng
đưa người phụ nữ của anh về đay? Nếu khong, nếu anh nhất định cần thiết phải
như vậy, toi co thể dọn ra ngoai sống hay khong?"

Sự tức giận của Loi Tuấn Vũ dần dần tăng len, co chuyển ra ngoai ở vậy anh con
lấy co lam cai gi?! Tinh tinh bốn lao gia hai nha kia thế nao co cũng khong
phải khong biết!

"Em co ý tứ gi?!"

"Toi chỉ cảm thấy khong thich hợp lắm, ma người phụ nữ của anh cũng sẽ khong
thoải mai đi!" Lanh Tử Tinh ấp ung noi.

"Khong được! Người phụ nữ của toi khong ngủ ở tren giường toi, chẳng lẽ la co
sẽ len ngủ sao? Con co ý kiến nao khac nữa khong?" Loi Tuấn Vũ cau kỉnh noi.

A? Cai gi? Ngủ ngủ ngủ! Anh ta chỉ biết ngủ!

"Vậy được rồi, ngay mai toi liền dọn ra ngoai ở…"

"Rầm" một tiếng dọa cho Lanh Tử Tinh nhảy dựng.

Loi Tuấn Vũ vậy ma lại đập ban với co! Anh khong nen nổi nheo mắt lại, co gai
nhỏ nay đang cung minh đam phan sao?! Vốn tưởng rằng co sẽ ký một chữ la được,
khong nghĩ đến co mỗi điều khoản đều noi khong it, quả thực chinh la cung anh
đam phan, bộ dang co ke mặc cả một chut cũng khong đang yeu.

"Em muốn chuyển ra ngoai?" Loi Tuấn Vũ khong khỏi cất cao am lượng.

"Nếu như anh khong đồng ý, toi đay…"

"Chết tiệt! Luc trước em đap ứng toi chẳng lẽ chỉ la cho co lệ thoi sao? Lanh
Tử Tinh! Rốt cuộc em co ý đồ gi?" Loi Tuấn Vũ lập tức lao tới trước mặt Lanh
Tử Tinh, giống như tum một con ga con, muốn xach co len cao.

"Buong ra! Tuấn Vũ, anh muốn lam gi! Toi thi co thể co ý đồ gi được?! Toi chỉ
la muốn cho chinh minh một khoảng khong gian tự do! Toi khong muốn mỗi ngay
xuống giường con phải lo lắng liệu sẽ co người xong vao phong của toi hay
khong. Toi khong muốn mỗi ngay bị người ta bắt nấu cơm, bị người ta biến thanh
nữ đầu bếp! Toi khong muốn mỗi ngay du đang ở nha ma con co người phụ nữ của
ai đo ở trước mặt diễu vo dương oai! Toi khong muốn mỗi ngay đều phải đổi ga
trải giường mới vi bị dinh bẩn…" Lanh Tử Tinh một hơi đem tất cả oan khi tich
trong long vai ngay qua phun ra hết.

A? Như vậy a! Loi Tuấn Vũ nhin cai miệng nhỏ nhắn của Lanh Tử Tinh đang lải
nhải, đột nhien phat hiện co gai nay tựa hồ con co miệng lưỡi thật sắc ben.
Trước đay sao anh lại khong phat hiện ra chứ?! Cai miệng nhỏ hồng kia chu len,
vậy ma lại vo cung hấp dẫn.

"Em ma con tiếp tục ồn ao nữa, toi sẽ hon cho em khong mở nổi miệng luon!" Loi
Tuấn Vũ noi ra một cau ma chinh anh cũng phải thấy hối hận.

Lanh Tử Tinh tức thời ngậm miệng lại, thậm chi con vội dung tay om chặt, bưng
kin miệng, bộ dang buồn cười quả thực khiến cơ bụng Loi Tuấn Vũ muốn rut gan.

Buong Lanh Tử Tinh ra, Loi Tuấn Vũ một lần nữa ngồi xuống, sửa sang lại quần
ao của chinh minh, giống như người vừa bị tum len la anh chứ khong phải ai
khac.

"Em muốn dọn ra ngoai ở?" Loi Tuấn Vũ đột nhien hỏi.

A? "Đung vậy."

"Vậy được rồi. Toi sẽ an bai chỗ ở cho em. Về phia mấy vị lao gia, chỉ đi nghỉ
co mười ngay, nhưng it nhất trong mười ngay nay em được an toan. Co điều cũng
khong loại trừ khả năng bọn họ đột nhien đột kich. Nhớ kỹ phải thống nhất lời
thoại, cứ noi rằng em đi chơi cung với một người bạn đang thất tinh."

"Ai?"

"Ai cai gi?"

"Noi la toi đi cung với ai?"

"Chọn Tat Bối Nhi đi! Co nang ấy hẳn la thường xuyen thất tinh!"

Lanh Tử Tinh khong thể khong bội phục tư duy của Loi Tuấn Vũ, suy nghĩ của anh
ta vậy ma thật chu toan. Rốt cuộc co cũng co thể được tự do, nghĩ đến đay Lanh
Tử Tinh liền co chut hưng phấn.

Nhin thấy trong anh mắt Lanh Tử Tinh phat ra ngọn lửa, tam tinh của Loi Tuấn
Vũ ngược lại co chut khong thoải mai. Co vội va muốn rời khỏi anh như vậy sao?
Nha của anh khong ấm ap chut nao sao?!


365 Ngày Hôn Nhân - Chương #71