41


Người đăng: Tiêu Nại

Kiều Nhi như nhin thấy ngan sao. Co nang quỳ sụp xuống đất, om lấy chan Loi
Tuấn Vũ, khoc lớn : "Vũ! La anh ta ep buộc em! Khong phải em tự nguyện! Anh
phải tin em!"

Loi Tuấn Vũ nắm toc co giật ra phia sau, ghe mặt lại gần cười nham hiểm noi:
"Huynh đệ của toi, so với co toi hiểu rất ro! Toi ở ngay ben ngoai, nếu cậu ấy
ep buộc co, co co thể keu, toi chắc chắn sẽ nghe được! Chỉ sợ la co thực hưởng
thụ đi! Co hẳn la biết quy tắc tro chơi của toi. Cut!" Rut chan về, Loi Tuấn
Vũ khong chut lưu tinh đứng len, quay lưng về phia Kiều Nhi.

"Em khong dam keu, em sợ cha mẹ anh nghe được…" Kiều Nhi giọng noi uất ức,
dường như thật sự đang thương…

Co con muốn noi them gi nữa, nhưng Loi Tuấn Vũ đột nhien lớn tiếng cắt ngang:
"Co con co mười giay để rời khỏi căn phong nay! Đừng để toi nhin thấy co một
lần nữa! Mười, chin, tam, bảy…"

Kiều Nhi con muốn giải thich them, lại phat hiện thai độ của Loi Tuấn Vũ căn
bản khong co ý muốn dịu đi, ma cai ten Cổ Dương kia con lộ ra vẻ mặt đang xem
kịch vui. Co lập tức hiểu ro vị tri của minh trong long hai người đan ong nay.
Chớp nhoang đứng len, Kiều Nhi lấy va li ra, mở tủ quần ao, quơ vội vai bộ
quần ao, nhet vao va li, lại nhanh chong khoac len một bộ, liền mở cửa chạy
vọt ra ngoai.

Khong đến ba giay, hai người đa nghe được "oanh" một tiếng, cửa sập lại. Kiều
Nhi hiển nhien đa rời đi! Ma trung hợp Loi Tuấn Vũ cũng vừa đếm tới "Một"!
Trong phong yen lặng như tờ. Cổ Dương miệng huýt sao, bắt đầu dậy mặc quần ao.

"Bỏ qua, Cổ!" Giọng noi rất binh tĩnh.

"Minh biết!" Cau trả lời co chut hờ hữ

"Cậu thật sự đung la dam lam hả?!" Trong giọng noi con co tia tức giận.

"Dạy dỗ co ta một chut thoi! Phụ nữ chủ động minh từ trước đến giờ đều khong
ham!" Tiếng cười khẽ vẻ chan ghet, "Co điều, minh phat hiện ra một bi mật… cậu
thế ma cũng đanh phụ nữ!"

"Sau nay việc của toi cậu bớt nhiều chuyện đi!" Du sao cũng la phụ nữ của
minh, để cho người khac động vao, trong long anh vẫn khong được thoải mai!

"Loại phụ nữ nay ma cậu cũng co thể coi trọng được, Vũ! Mắt cậu khong phải la
co vấn đề rồi chứ?! Muốn minh giới thiệu cho cậu một co người mẫu khong?" Cổ
Dương treu chọc noi.

"Được rồi! Khong cần mượn đến cậu lam mối! Cậu nhớ đấy, chỉ co một lần nay
thoi, nếu con co lần sau nữa, toi tuyệt đối khong tha cho cậu đau!" Loi Tuấn
Vũ lớn tiếng cảnh cao noi.

"A! Lần sau co cho minh người phụ nữ của cậu, minh cũng khong them! Qua nham
chan! Ngực lớn vo vị, ham cai của ấy sẽ ngay cang ngu ngốc!" Cổ Dương khong
quen bong gio noi moc them một cau.

Đột nhien, ben ngoai co tiếng đập cửa "Bang bang!" vang len, theo sau đo la
giọng noi lo lắng của Tử Tinh: "Tuấn Vũ? Tuấn Vũ! Mở cửa ah! Kiều Nhi tiểu thư
vừa chạy như đien ra ngoai! Anh mau đi xem một chut đi! Tuấn Vũ?"

Loi Tuấn Vũ đưa tay mở cửa phong, Lanh Tử Tinh ở ben ngoai khong kịp chuẩn bị
tam lý, lập tức bị bất ngờ khiến cả người ập vao, bịch một tiếng, nga nhao
tren mặt đất, khong may con vo tinh đa trung cai thung rac đổ lăn ra!

"A!" Lanh Tử Tinh xấu hổ, ngẩng đầu nhin tinh trạng trong phong, khuon mặt đỏ
bừng vi minh vừa bị nga sấp.

Loi Tuấn Vũ tron mắt nhin xuống, co ấy rốt cuộc co phải người binh thường
khong vậy?! Lam sao ma chỉ mới thế đa nga sấp xuống rồi?! Co co phải la bị
thiếu dinh dưỡng gi khong?

Ngược lại, Cổ Dương khong nin được cười, noi: "Ha ha, Tử Tinh, em khong sao
chứ?"


365 Ngày Hôn Nhân - Chương #41