Ngày 1 Tháng 1 – Tình Ba Người?


Người đăng: Tiêu Nại

"Đung vậy. Nhưng ma, em nhất định phải chu ý lối vao phong." Loi Tuấn Vũ dặn
do.

"Sao? Lối vao phong? Khong phải la theo đường từ cầu thang vừa đi len

hay sao?" Lanh Tử Tinh to mo nhin khuon mặt đẹp trai, lạnh lung của Loi Tuấn
Vũ.

"Đương nhien đung, co điều phải theo phong ngủ ben cạnh đi vao." Noi xong, Loi
Tuấn Vũ nhẹ nhang nhấn len một cai nut tren vach tường, tren tường liền xuất
hiện một canh cửa, anh tieu sai mở ra, hoa ra ben cạnh la một phong gắn liền.

Lanh Tử Tinh to mo theo hắn đi vao, phat hiện hinh như đay cũng la một gian
phong ngủ. Co nang Kiều Nhi đang nằm dai tren giường lớn trong phong thấy vậy
liền nằm ngả người dựa ra sau, bộ ngực đầy đặn vi nằm nghieng ma trong cang
tron đầy hơn, vo cung dụ nhan! Dường như chờ đợi rất buồn chan, co nang thờ ơ
nhon một mon điểm tam ngọt tren ban len, mở miệng đưa lưỡi ra ăn, như co như
khong khieu khich Loi Tuấn Vũ.

"Đay… la co ý tứ gi?" Lanh Tử Tinh vo cung kinh ngạc hỏi Loi Tuấn Vũ.

Loi Tuấn Vũ nhin chằm chằm tay Kiều Nhi, đay mắt như sang len. Lanh Tử Tinh
cảm thấy dường như nước miếng của hắn đang chảy thanh dong, giật minh tập
trung nhin vao theo hắn, ah, ra la vậy, coi như binh thường! Chợt nghe Loi
Tuấn Vũ noi:

"Tử Tinh, chậc! Em biết đấy, cha mẹ chung ta cũng khong phải đồ ngốc. Ma nếu
như bọn họ muốn lưu lại qua đem, chung ta nhất định phải ở trong cung một
phong. Hơn nữa, toi nghĩ bọn họ co lẽ con co thể nghe trộm ngoai cửa. Em cũng
biết, toi đa noi rồi, tinh nhan của toi co thể lam thay việc đo." Loi Tuấn Vũ
mặt khong đỏ, tim khong đập thản nhien noi.

Điều nay cũng la một phần trong bản hợp đồng của bọn họ. Cuộc hon nhan danh
nghĩa sẽ keo dai một năm. Nếu, một năm sau, co co thể chịu được những hanh vi
của hắn, như vậy hon nhan co thể tiếp tục. Nếu co khong thể chịu được, vậy thi
hắn sẽ để co đưa ra yeu cầu ly hon. Đến luc đo chỉ cần noi với hai ben trưởng
bối la bọn họ cảm tinh khong hợp. Nhưng một năm nay, hai người la nước giếng
khong phạm nước song. Hắn va tinh nhan phải được ngủ cung nhau. Noi cach khac,
căn phong nay kỳ thật la ba người ở đi! Lanh Tử Tinh dĩ nhien đa đap ứng rồi.
Đay cũng la chuyện ma co đa đồng ý vao năm hai mươi tuổi. Hơn nữa, co cũng
khong cảm thấy co gi tổn thất, thậm chi con cảm thấy rất co tinh khieu khich.

"Toi hiểu rồi! Ý của anh la, nếu bọn họ ở đay, toi sẽ phải đi từ phong của hai
người để trở về phong toi, sau đo sẽ do hai người chế tạo thanh am đi?" Lanh
Tử Tinh điềm nhien phan tich. Loi Tuấn Vũ nhun vai, từ chối cho ý kiến. Chỉ la
cảm thấy lời của co noi ra rất choi tai.

"Đơn giản! Chẳng qua la đi nhiều hơn mười thước thoi ma. Co điều, toi đang
nghĩ khong biết bức tường nay khả năng cach am thế nao?" Lanh Tử Tinh tiện tay
go go tường, dường như la trống rỗng.

Loi Tuấn Vũ khong khỏi nhiu may nhin co, ý của co la… sợ lam ầm ĩ đến co? Việc
nay đung la hắn khong co nghĩ đến. Co lẽ căn bản cũng khong xem đay la chuyện
quan trọng đi!

"Khả năng cach am hẳn la khong co vấn đề gi. Những vach tường giấy nay co thể
hấp thụ am thanh rất hiệu quả. Em co thể yen tam, sẽ khong lam ảnh hưởng đến
em."

"Vậy la tốt rồi. Thời gian lam việc va nghỉ ngơi của toi chỉ sợ so với binh
thường khong được… binh thường lắm. Hai người co thể xem như toi khong tồn
tại." Lanh Tử Tinh nha nhặn gật đầu, cười mở lại canh cửa kia, phut chốc than
ảnh biến mất phia sau cửa.

Loi Tuấn Vũ sửng sốt một luc lau, sự tinh thế nhưng thật thuận lợi. Anh nguyen
bản nghĩ co vi hai gia đinh vốn co thế giao [1] nen sẽ lợi dụng để ap chế anh,
một khoc hai lam ầm ba đoi thắt cổ. Bất qua như thế nay anh vẫn la đanh gia co
co chut cao hơn. Tốt lắm, một co vợ như vậy thực đung la người anh cần! Loi
Tuấn Vũ bỗng nhien cảm giac cả người thật phấn chấn.

[1] Thế giao: quan hệ nhiều đời


365 Ngày Hôn Nhân - Chương #4