Ngày 1 Tháng 1 – Thờ Ơ Lạnh Nhạt


Người đăng: Tiêu Nại

Lanh Tử Tinh lẳng lặng đứng một ben thưởng thức, xem hai người bọn họ biểu
diễn. Ước chừng một phut đồng hồ troi đi, thời gian bọn họ nin thở thật đung
la rất dai. Khong khỏi lắc đầu, co đơn gi

n đi đến một ben so pha ngồi xuống, chờ xem. Vừa hon xong, co nang trong long
Loi Tuấn Vũ dường như con co chiều hướng muốn tiến them một bước nữa. Nhưng
Loi Tuấn Vũ ngăn lại. Co nang khong hiểu ngước len nhin Loi Tuấn Vũ, khong
chịu noi:

"Vũ, lam sao vậy? Người ta muốn thoi!"

Loi Tuấn Vũ cười đầy sủng nịnh: "Ngoan, Kiều Nhi, co khach."

Co nang ten Kiều Nhi kia từ từ cọ tren người Loi Tuấn Vũ đứng xuống, đưa mắt
nhin quanh bốn phia, thấy được Lanh Tử Tinh lập tức khong biết phải lam sao.

"Vũ, lam thế nao trong nha… như thế nao lại co người ngoai…"

"Ha ha, ngoan, Kiều Nhi, co ấy khong phải người ngoai. Từ hom nay trở đi, co
ấy cũng sẽ ở nơi nay. Co điều, em yen tam, co ấy sẽ khong ảnh hưởng đến chung
ta. Đến đay, anh giới thiệu một chut."

Loi Tuấn Vũ keo Kiều Nhi đến trước mặt Lanh Tử Tinh, noi: "Đay la vợ hợp phap
kỳ hạn một năm của anh, Lanh Tử Tinh. Con đay la tinh nhan của toi, Kiều Nhi!"

"Đang ghet, lam gi co kiểu giới thiệu người như vậy!" Kiều nhi thanh am nũng
nịu quở trach noi, xoay người nhin về phia Lanh Tử Tinh, thản nhien

"Xin chao, Lanh tiểu thư, nghe đại danh đa lau!"

Ah? Xem ra Loi Tuấn Vũ co từng đề cập qua về co với co nang? Trong bọn họ ngay
trước mặt minh ma can rỡ như vậy, ten nay chỉ sợ cai gi cũng đều noi với tinh
nhan của hắn rồi đau. Tốt lắm, it nhất ở trước mặt co ta cũng khong cần đong
kịch. Lanh Tử Tinh hao phong vươn tay đến, cung Kiều Nhi bắt tay, đung la một
đoi tay mềm mại, bảo sao ten đan ong nay chẳng thich. Gu thẩm mỹ của hắn… Ha
ha, thật đung la kem cỏi! Lanh Tử Tinh liếc mắt nhin bộ ngực của co nang, thật
la đồ sộ, xem ra hắn thich loại hinh nay. Ngực bự ngốc nghếch?! Phi!

"Kiều Nhi tiểu thư, xin chao, lam phiền co rồi! Yen tam đi, co co thể xem như
toi khong tồn tại, toi sẽ khong quấy rầy co va Tuấn Vũ." Lanh Tử Tinh cười
noi, "Tuấn Vũ, toi co thể biết phạm vi hoạt động của minh khong?"

Loi Tuấn Vũ tren mặt rất vui mừng, co ta thực sự la hợp tac! Biểu hiện lam hắn
rất vừa long. "Đương nhien co thể. Đến đay, ben nay…"

Loi Tuấn Vũ cui người hon Kiều Nhi, vỗ nhẹ mong co nang, ý bảo co len lầu
trước, anh mắt ai muội va nhẹ nhang thi thầm, dường như muốn noi những chuyện
sẽ phat sinh tiếp theo. Lanh Tử Tinh khong cần nghĩ cũng biết, du sao chưa
từng ăn thịt heo nhưng cũng đa xem qua heo chạy!

Loi Tuấn Vũ dẫn Lanh Tử Tinh len lầu, tren lầu khong gian rất lớn, co hai
phong ngủ nằm cạnh nhau, một phong vệ sinh, con co một phong lam việc. Loi
Tuấn Vũ mở cửa một phong ngủ, nơi nay bai tri rất đơn giản, nhưng cũng rất
trang nha. Tuy nhien, vừa vao cửa nen chưa nhin thấy vach kinh trong suốt,
dựng bởi một bức tường thủy tinh để chống đỡ, qua bức tường kinh, mặt trời
chiếu vao, anh nắng rực rỡ, phủ sang len toan bộ căn phong… ai… diễm lệ loa
mắt. Lanh Tử Tinh chỉ co thể dung từ đo để mieu tả, bởi vi những bong mẫu đơn
đỏ thẫm nở rộ kia thật sự la bắt mắt. Keo rem cửa ra la co thể nhin thấy toan
bộ cảnh vật trong hoa vien, bể bơi, nui giả… thu hết vao tầm mắt.

"Đay la phong của toi?" Lanh Tử Tinh thực vừa long.

"Đung vậy. Nhưng ma, em nhất định phải chu ý lối vao phong." Loi Tuấn Vũ dặn
do.

"Sao? Lối vao phong? Khong phải la theo đường từ cầu thang vừa đi len hay
sao?" Lanh Tử Tinh to mo nhin khuon mặt đẹp trai, lạnh lung của Loi Tuấn Vũ.


365 Ngày Hôn Nhân - Chương #3