331


Người đăng: Tiêu Nại

Xe đang tren đường về nha. m nhạc du dương vẫn đang nối tiếp nhu tinh ben bờ
biển, trong xe tran đầy ngọt ngao.

"Đến nha mẹ đi!" Loi Tuấn Vũ đột nhien đề nghị.

Xe Lanh Tử Tinh đang lai chợt đảo, suýt chut nữa va vao hang rao ben đường.

"Sao vậy?"

"Ừm, khong co việc gi. Sao đột nhien lại muốn đến nha mẹ anh?" Lanh Tử Tinh
chột dạ hỏi.

"Em đa đến được hai ngay, ba mẹ đều khong qua, co chut kỳ lạ." Loi Tuấn Vũ
giải thich.

"Ừm." Lanh Tử Tinh cai kho lo cai khon, "Loi tien sinh…"

"Gọi anh la Tuấn Vũ!"

"Hả? Khong… toi vẫn nen gọi la Loi tien sinh thi hơn. Anh xem co cần gọi điện
thoại trước khong?" Lanh Tử Tinh lo lắng hỏi. Bố mẹ chồng chắc la sẽ khong
mang Tử Tử về.

"Khong cần. Chung ta ở đo ăn cơm tối xong rồi về." Loi Tuấn Vũ cười noi. Ngữ
khi nay khong thể tự nhien hơn được nữa, đơn giản như hai người về nha ăn một
bữa cơm vậy.

Lanh Tử Tinh cứ co một ảo giac, thật giống như ba năm trước đay, những ngay
hai người con sống cung nhau. Sao hắn noi cai gi cũng đều nghĩ đương nhien như
vậy.

Dắt tay Loi Tuấn Vũ, Lanh Tử Tinh lại lo lắng, ấn chuong cửa.

Tieu Duệ ra mở cửa, khi ba nhin thấy Lanh Tử Tinh va Loi Tuấn Vũ lập tức mở
lớn mắt, dang vẻ vo cung kinh ngạc.

Con Lanh Tử Tinh thi vội vang ra hiệu chớ len tiếng, chỉ sợ ba gọi ten co ra

"Ơ, Tuấn Vũ a, sao con lại về đay?" Tieu Duệ co chut căng thẳng, kho hiểu nhin
Lanh Tử Tinh, con lien tục nhay mắt.

Lanh Tử Tinh lập tức liền co dự cảm xấu. Chẳng lẽ… Quả nhien, tiếng trẻ con từ
phong khach truyền ra, co nhạy cảm nghe thấy. Trong đầu Lanh Tử Tinh nổ vang
một tiếng. Ông trời ơi! Sao Tử Tử lại ở nha bố mẹ chồng.

Trong tinh thế cấp bach, liền buong tay Loi Tuấn Vũ ra, ghe sat Tieu Duệ hỏi:
"Mẹ, sao Tử Tử lại ở đay?"

Tieu Duệ len lut noi: "Ba mẹ con đều ở đay cả, khong biết hom nay cac con lại
về, phải lam sao bay giờ?"

"Mẹ đừng lo, nhớ gọi con la 'Han tiểu thư', con la do mẹ giới thiệu đến." Lanh
Tử Tinh vội vang dặn do.

Ông trời ơi! Chưa vao đến nha toan than đa đầy mồ hoi.

Khoe miệng Loi Tuấn Vũ mang theo ý cười, khong bỏ qua lời thi thầm qua lại của
hai người phụ nữ, mặc du khong nhin thấy, nhưng hắn dam khẳng định mẹ minh
nhất định la biết chuyện Lanh Tử Tinh giả lam "Han tiểu thư"! Ha ha, được lắm!
Hua nhau lừa gạt hắn. Thu vị thật! Hắn khong phối hợp thi thật co lỗi với man
diễn xuất của bọn họ!

Lanh Tử Tinh cố tỏ vẻ thản nhien tiếp tục dắt tay Loi Tuấn Vũ, cố ý lề mề giup
hắn thay dep le. Đay la để Tieu Duệ co đủ thời gian đi vao giải thich với
người ben trong về tinh hinh hiện tại.

"Han tiểu thư, mẹ anh rất quen với em hả?" Loi Tuấn Vũ lơ đang hỏi.

"Hả? Ừm, cũng tam tạm." Lanh Tử Tinh dắt tay Loi Tuấn Vũ đi vao phong khach.
Quả nhien, mấy bậc tiền bối hanh động rất mau lẹ, tiểu tử kia khong thấy đau,
Mạnh Han Di cũng khong thấy. Nhất định la trốn ở trong một phong nao đo.

"Tuấn Vũ đa về! Thế nao? Hai ngay nay vẫn khỏe chứ? Co chỗ nao khong thoải mai
khong?" Người hỏi la Lanh Huyền Thien, ong vẫn rất coi trọng người con rể nay.

Loi Tuấn Vũ cười cười, theo Lanh Tử Tinh ngồi xuống so pha, noi: "Ba đến chơi
ạ. Con rất khỏe, 'Han tiểu thư' chăm soc con rất chu đao."

Loi Đinh lại khong giấu giếm được, cười ha hả noi: "Lại đay lại đay, cac con,
ăn hoa quả đi. Đa lau khong về nha, hom nay đều đến đong đủ cả, thật sự la nao
nhiệt nha!"

Tieu Duệ gấp đến độ nheo Loi Đinh một cai.

Loi Tuấn Vũ lại khong cho la đung, cười noi: "Ba, mẹ. Con biến thanh người mu,
ba mẹ hinh như khong lo lắng lắm thi phải? Hai ngay nay bận gi vậy?"

Cac vị tiền bối sửng sốt. Lanh Tử Tinh vội vang khoa tay ra hiệu.

Tieu Duệ gật gật đầu, cướp lời: "Tuấn Vũ a, chung ta đang ban chuyện chữa trị
cho con. Qua lo lắng nen khong đi thăm con. Hơn nữa, Tử… 'Han tiểu thư' ở ben
cạnh chăm soc con, chung ta cũng yen tam."

"Ồ. Đung, Han tiểu thư chăm soc rất tốt. Hom nay chung con ở đay ăn cơm rồi
về, mẹ khong phiền chứ?"

"Trời ạ! Cai thằng nay! Noi cai gi thế, xa cach như vậy?!" Tieu Duệ va Loi
Đinh vội vang vui vẻ đi vao bếp nấu nướng, con luon miệng noi ong ba thong gia
chớ đi.

Lanh Tử Tinh một ngay khong nhin thấy Tử Tử rồi, rất nhớ, thế la liền noi với
Lanh Huyền Thien: "Bac trai, con vao phong vệ sinh, hai người cứ noi chuyện
nhe."

"Hả?" Lanh Huyền Thien trợn mắt nhin con gai của minh gọi minh la bac trai,
nhất thời khong phản ứng kịp. Nhin thấy Lanh Tử Tinh nhay mắt, mới giật minh,
"Được được được, con đi đi. Khong cần khach sao."

Lanh Tử Tinh vội vang noi với Loi Tuấn Vũ: "Loi tien sinh, toi đi một lat nhe.
Hai người cứ noi chuyện."

Dứt lời, vội va đi thẳng vao phong ngủ.

Quả nhien, Mạnh Han Di mang tiểu tử kia vao phong ngủ của Loi Tuấn Vũ chơi
đua.

"Mẹ."

"Ai da, Tử Tinh a! Thế nay la chuyện gi vậy? Cac con muốn về, sao khong gọi
điện thoại. Con xem, chuyện nay…" Mạnh Han Di cuống quýt hết cả len

"Mẹ… mẹ…" Tử Tử nhin thấy Lanh Tử Tinh liền vui vẻ nhổm dậy, bo một mạch đến
ben cạnh Lanh Tử Tinh.

Vẻ mặt Lanh Tử Tinh lập tức dịu xuống, vui vẻ om lấy be, thơm len mặt thơm len
tay.

Ma tiểu tử kia liền xac định mục tieu, ruc đầu vao canh tay Lanh Tử Tinh, tim
kiếm kho lương thực của be.

Than thể Lanh Tử Tinh cũng kich động theo, co liền noi với mẹ: "Mẹ, con cho Tử
Tử bu đa. Be thật đang thương!"

"Đung vậy, con khong biết chứ, đem qua no khoc dữ lắm. Nếu khong, hom nay mẹ
mang no đến nha mẹ chồng con lam gi chứ! Cả tối qua mẹ khong được ngủ ngon!
Haiz! Long mẹ cũng bị no khoc lam tan nat hết rồi! Ma đem qua con bận cai gi
vậy? Cũng khong gọi điện thoại." Mạnh Han Di trach moc, con khong ngừng bop
bop vai minh.

Lanh Tử Tinh đỏ mặt, vội vang noi qua loa: "Con xin lỗi mẹ, để mẹ vất vả rồi."

Tử Tử đa gấp đến mức cắn vao ao Lanh Tử Tinh. Ha ha, Lanh Tử Tinh vội vang lấy
khăn lau sạch sẽ, sau đo mới thỏa man tinh hau đoi của tiểu tử kia. Cảm giac
căng tức của co cũng dần dần biến mất.

"Mẹ, mẹ chồng con noi giữ ba mẹ ở lại ăn cơm tối."

"Như vậy sao được, đem dai lắm mộng. Để mẹ noi với ba ấy, về luon thoi. Con
mau cho no bu, lat nữa mẹ quay lại mang Tử Tử đi."

"Vang ạ. Mẹ vất vả rồi!"

"Noi gi vậy, con ngốc nay! Mẹ va ba con mừng con khong kịp nữa la!"

Mạnh Han Di đi ra ngoai. Lanh Tử Tinh vui vẻ vừa om tiểu tử kia, vừa ngam nga
một khuc hat, tinh thương au yếm của mẹ khiến tiểu tử kia vui vẻ khong thoi,
be vừa bu sữa, vừa cười nhin mẹ, ban tay nhỏ be con khong ngừng xoa len ngực
co. Thật đang yeu biết bao!

Tiểu tử kia sức ăn ngay cang lớn rồi, sau khi bu xong một ben, lại muốn bu
tiếp ben kia. Thế la Lanh Tử Tinh liền chiều long be. Dang vẻ ba đạo be nhỏ
kia thật co chut giống với Loi Tuấn Vũ.

Đang đung đưa hat, đột nhien cảm thấy sau lưng lạnh toat, dường như co một anh
mắt đang chằm chằm nhin co. Lanh Tử Tinh vội vang xoay người lại, kinh ngạc
nhin thấy trong phong từ luc nao đa co them một người, ma co lại khong hay
biết gi!

Khong phải ai khac, chinh la Loi Tuấn Vũ, hắn đang đứng dựa vao cửa!


365 Ngày Hôn Nhân - Chương #331