Dấu Chấm Hết Cho Tình Yêu Của Hoa Bá.


Người đăng: Tiêu Nại

Tử Tử bị mẹ om chặt trong long, vo cung khong thoải mai, khong ngừng noi:
"Chơi, chơi, mẹ, bỏ…"

Thấy Lanh Tử Tinh khong co ý định buong tay ra, con cang khoc cang dữ hơn, Tử
Tử co chut bị dọa sợ, bắt đầu mếu mao, cũng khoc theo…

Hoa Ba vội vang đoạt lấy Tử Tử từ trong tay Lanh Tử Tinh, dỗ danh, sau đo lại
om Lanh Tử Tinh đang khoc loc vao trong long, nhẹ nhang vỗ về co.

Lanh Tử Tinh khoc vui ben người anh, khong lau sau, Hoa Ba liền cảm thấy tren
người lạnh lẽo, trước ngực ướt một mảng lớn.

Tim cũng nhoi đau theo. Tử Dạ, cuối cung khong phải la người phụ nữ của anh!

Hai người trầm mặc, một phut troi qua dường như dai bằng cả thế kỷ.

"Anh ta co khỏe khong?"Giọng Hoa Ba rất nhẹ, noi ra mới phat hiện co chut khản
đặc.

Lanh Tử Tinh khoc sưng mắt, khẽ lắc lắc đầu. Trong mắt co, bị mu e la con đang
sợ hơn so với việc hắn mất đi đoi chan, mất đi đoi tay. Hắn la người tự phụ
như vậy, sao co thể cho phep ngay cả người đứng ben cạnh minh la ai cũng khong
biết?! Thứ lợi hại nhất của hắn chinh la đoi mắt! Co luc, hắn chỉ cần nhin bạn
một cai, bạn liền dường như bị hắn nhin thấu!

"Tử Dạ, đừng buồn nữa. Hiện giờ y học rất phat triển, cho du khong thể khoi
phục, vẫn co thể thay đổi giac mạc. Dựa vao địa vị va thực lực của Tập đoan
Kieu Dương tren thế giới, lam được điều nay khong hề kho. Anh ta… bị mu cũng
chỉ la tạm thời!" Hoa Ba an ủi. Anh noi rất chậm rất chậm, anh biết Lanh Tử
Tinh luc nay nghe khong vao, nhưng anh vẫn phải noi.

Lanh Tử Tinh ra sức lắc đầu, đoi mắt ngập nước lại bắt đầu rơi nước mắt, nức
nở noi: "Bac sỹ noi, hắn cho du bị mu hẳn, cũng khong thể lập tức thay giac
mạc ngay. Noi cai gi ma đay mắt va thủy tinh thể xuất huyết, la do bị đụng
phải gay ra. Vị tri của hắn khong tốt, ở ngay vị tri trung tam gi đo. Em khong
biết… em cũng khong hiểu…"

Hoa Ba khong khỏi đau long, lại đi qua, một lần nữa om Lanh Tử Tinh vao long.

Co người đau khổ như anh khong? Người phụ nữ minh om trong long lại lo lắng,
khoc loc vi người đan ong khac, con anh? Chỉ co thể an ủi co, động vien co!

"Tử Dạ, yeu khong hề sai! Yeu một người la khong co lý do, cũng la đien cuồng.
Em khong cần băn khoăn đến cảm nhận của anh. Mọi việc anh lam đều la tự
nguyện! Em co hiểu khong? Anh yeu em, anh tự nguyện vi em lam bất cứ chuyện
gi, anh thich nhin thấy dang vẻ em vui vẻ hạnh phuc! Nếu muốn đi chăm soc anh
ta, thi đi đi! Khong phải cảm thấy thiệt thoi gi cho anh cả! Trong thời gian
ba năm ở Mỹ nay, anh thật sự rất hạnh phuc, rất vui vẻ, như vậy la đủ rồi. Em
thật sự khong hề nợ anh cai gi cả." Hoa Ba nang mặt co len, chan thanh noi.

Lanh Tử Tinh lệ rơi đầy mặt, ra sức lắc đầu: "Khong! Hoa Ba, như vậy khong
cong bằng với anh! Anh đừng đuổi em đi, đừng đuổi em đi, co được khong?"

Lanh Tử Tinh om chặt lấy vai Hoa Ba, khoc cang đau long hơn! Co hiện giờ trong
long rối loạn vo cung!

Hoa Ba thở dai, mỉm cười: "Tử Dạ a! Anh kể cho em nghe một cau chuyện nhe!"

Lanh Tử Tinh nghe anh noi như vậy, dần dần nin khoc, ngẩng đầu len. Co biết,
anh muốn dung cau chuyện để thuyết phục co.

Nhin dang vẻ mệt mỏi của anh mấy ngay nay, co thậm chi con quen mất sự tồn tại
của Tử Tử, đều do một minh Hoa Ba bận trước bận sau. Con phải an ủi cảm xuc
của co. Anh thật la một người đan ong tốt! Nếu ai co thể gả cho anh, hẳnchuyện
vo cung hạnh phuc nha!

Lanh Tử Tinh vẫn con khoc thut thit, Hoa Ba nhin dang vẻ thất thần của co nhin
chằm chằm vao minh, vội vang ap đầu co vao trước ngực minh, giọng noi pha chut
khan khan gợi cảm vang len: "Từng co một chang trai gặp tai nạn xe bị mu, luc
anh rất suy sụp, co một co gai xuất hiện. Co cẩn thận chăm soc anh, quan tam,
giup đỡ anh, nhưng anh lại khong nhin được dang vẻ co như thế nao. Dần dần,
hai người yeu nhau, chang trai gấp gap muốn nhin thấy dang vẻ co gai, muốn
cung co nắm tay nhau sống cuộc sống hạnh phuc."

Khong biết tại sao. Lanh Tử Tinh rất tự nhien nghĩ chang trai đo chinh la
minh, nghĩ co gai la Hoa Ba. Co biết, cau chuyện anh muốn kể, nhất định la như
vậy.

"Thế nhưng, bất hạnh cứ theo nhau ma đến, co gai kiểm tra phat hiện bị ung thư
dạ day. Co khong noi cho chang trai biết, ma am thầm ký thỏa thuận hiến tặng
giac mạc. Trước luc lam chung, co hiến lại giac mạc cho anh. Sau khi sang mắt
trở lại, chang trai tim co gai khắp nơi, cứ tim mai tim mai…"

Tầm mắt Lanh Tử Tinh nhin về phia ngọn đen ngoai cửa sổ, anh sang thỉnh thoảng
trượt dai, chinh la dấu chan nơi chang trai đa đi qua.

"Cuối cung chang trai biết được co gai khong bao giờ xuất hiện nữa. Co đi rồi.
Co để lại anh sang của minh cho chang trai. Thế la, việc đầu tien chang trai
lam la tim ảnh của co, cuối cung cũng khong tim được gi. Chỉ co một tờ giấy,
những cau chữ tren đo khiến anh rơi nước mắt: Người kế tiếp anh yeu, chinh la
hinh dang của em."

Nước mắt Lanh Tử Tinh sớm đa ướt đẫm cả khuon mặt. Co vo cung đau long. Hoa
Ba, anh trả gia vi em nhiều như vậy, lại vẫn muốn em quen anh sao? Co nắm chặt
ao của Hoa Ba, ra sức lắc đầu.

"Tử Dạ, đay la cau chuyện trước đay anh đọc được ở tren mạng. 'Co một thứ tinh
yeu, khong cần em khắc cốt ghi tam, chỉ cần em co thể hạnh phuc.'" Hoa Ba cười
thật tươi.

"Hoa Ba! Anh muốn rời xa em sao?" Lanh Tử Tinh đang thương hỏi.

"Tử Dạ, Hoa Ba mai mai khong bao giờ rời xa em. Nhưng, em phải nhớ, tinh yeu
của Hoa Ba khong muốn trở thanh ganh nặng của em. Em hạnh phuc, anh mới co thể
yen long." Hoa Ba cười noi, nhẹ nhang giup co lau đi nước mắt tren mặt.

Trong long Lanh Tử Tinh ấm ap.

"Co điều, anh co một thỉnh cầu…" Ánh mắt Hoa Ba đột nhien trở nen co chut khac
thường. Anh thậm chi con bạo gan liếc mắt nhin ngực ao ướt đẫm của Lanh Tử
Tinh.

Lanh Tử Tinh đỏ bừng mặt, xấu hổ mở to mắt, anh… anh muốn lam gi.

Thấy co cả người co rum như một con nhim, Hoa Ba khong khỏi nở nụ cười: "Em la
phản ứng gi vậy, cho rằng anh muốn lợi dụng luc người ta gặp kho khăn sao? Nếu
la như vậy, tối hom đo em đa bị anh ăn sạch vao trong bụng rồi!"

Tay nang khuon mặt nhỏ nhắn quẫn bach của co len, cười tựa như gio nhẹ ban
đem, Hoa Ba thi thầm: "Tử Dạ a! Cho anh một nụ hon, một nụ hon thật sự. Để no
đặt một dấu chấm hết vien man cho tinh yeu của anh."

Lanh Tử Tinh xuc động, co từ từ ngẩng mặt, ghe moi minh lại gần, co chut ngốc
nghếch đặt len moi Hoa Ba, nhưng lại chan thanh như vậy, như đang nang niu một
tac phẩm nghệ thuật.

Hoa Ba nhay mắt khong khống chế được, tam trạng muốn hưởng thụ luc đầu đột
ngột thay đổi, mạnh mẽ biến bị động thanh chủ động, ap Lanh Tử Tinh len so
pha, kịch liệt hon len moi co.

Nụ hon của anh rất cuồng da, đầu lưỡi ba đạo tiến vao trong miệng co, hoa
quyện với đầu lưỡi co, khong khi trong miệng khong ngừng bị cướp đi, Lanh Tử
Tinh nhiệt tinh đap lại, nỗi cảm kich va tinh cảm kia dường như hết thảy đều
hoa tan vao nơi đầu lưỡi.

Than thể người đan ong tren người lập tức liền co biến đổi, than thể Lanh Tử
Tinh cứng đờ, một ban tay to lớn khong hề bao trước phủ len ngực co, Lanh Tử
Tinh khong khỏi run rẩy, trong long vang len tiếng chuong cảnh bao…


365 Ngày Hôn Nhân - Chương #316