Cách Yêu Cô


Người đăng: Tiêu Nại

Sang sớm, Lanh Tử Tinh ao mỏng manh đứng trước cửa sổ, nhin ra bầu trời ben
ngoai, trầm tư suy nghĩ.

Một đoi tay từ phia sau om lấy người co, co chấn động, cả người cứng ngắc, sau
đo dần dần thả lỏng, co biết la Hoa Ba, trong nha nay khong thể xuất hiện một
đoi tay khac được.

"Đang nghĩ gi vậy?" Hoa Ba vui đầu vao vai Lanh Tử Tinh, hit thật sau hương vị
của co, thỏa man nhắm mắt lại.

"Vi sao anh…" Lanh Tử Tinh khong co dũng khi xoay người lại.

"Khong vi sao cả, Tử Dạ. Anh nhớ anh đa từng noi, tinh yeu khong phải bố thi,
trong long em co anh, anh đa thỏa man rồi!" Hoa Ba thi thầm.

"Xin lỗi." Lanh Tử Tinh xoay người lại, ngẩng đầu cảm kich nhin Hoa Ba, co
chut xuc động noi, "Co phải em rất kem cỏi

Hoa Ba lại thở dai, thẳng thắn noi: "Tử Dạ, hay nhớ, đừng co bay ra dang vẻ
đang yeu như vậy trước mặt đan ong! Nếu khong, sẽ bị ăn sạch đo!"

"Vậy vi sao anh khong ăn?" Lanh Tử Tinh chan thanh nhin vao mắt anh.

Bọn họ hom qua lăn lộn tren giường của anh, ngay khi co tưởng rằng anh sắp
tiến vao co, anh lại đột nhien dừng lại, chống đẩy mười mấy cai, kết thuc khuc
nhạc triền mien nay.

Hoa Ba nhin nhin Lanh Tử Tinh, đột nhien ghe sat tai co noi: "Than thể em chưa
sẵn sang cho anh."

Noi xong, liền xoay người ra khỏi phong. Lanh Tử Tinh nhin thấy tai anh đa đỏ
bừng.

Kinh ngạc ha to miệng, tim co bắt đầu đập đien cuồng. Co đương nhien biết ý
anh noi la gi? Hom qua ở tren giường, bọn họ động tac tư mật gi cũng đa lam
rồi! Co nhớ moi anh đa hon len nụ hoa của minh, hon len bụng minh, con co… Co
dường như muốn chạy trốn, nhưng lại khong chống cự nổi sự cuồng da va tinh cảm
của anh.

Co nhớ khi ngon tay anh tiến vao than thể co, co dường như đa thet choi tai ra
tiếng! Cảm giac đau đớn khiến toan than co run rẩy! Khuon mặt quẫn bach đến
biến dạng! Cảm giac nhục nha khiến co hối tiếc cũng khong kịp nữa! Co muốn keu
dừng lại, nhưng co rất lý tri biết rằng, luc nay, anh sao co thể dừng lại chứ.

Nhưng ngay tại giay phut đo, anh đa dừng lại…

Lanh Tử Tinh khong biết vi sao anh dừng lại, nhưng tảng đa đe nặng trong long
co lại được buong xuống. Tuy nhien, mặc du như vậy, ở trước mặt anh, co vẫn
cảm thấy vo cung quẫn bach, giống như minh trở nen trong suốt, khong mặc quần
ao gi vậy.

Tam trạng nặng nề đi vao phong vệ sinh định rửa mặt, lại kinh ngạc thấy Hoa Ba
trong phong vệ sinh, anh hinh như mới gội đầu xong, tren toc vẫn con rỏ nước,
ma anh lại con khong mặc ao, vom ngực trần ở ngay trước mặt co. Lanh Tử Tinh
đột nhien đỏ mặt tia tai, vội vang noi xin lỗi, định rời khỏi phong vệ sinh.

Bất chợt, tay bị Hoa Ba nắm lấy, Lanh Tử Tinh kinh hai ngước mắt len, chỉ sợ
anh lam ra hanh động gi khong đung luc, giống như đem qua…

Nhin co giống như một chu thỏ hoảng hốt, Hoa Ba khong khỏi thở dai, noi: "Tử
Dạ, anh rồi, đến lượt em."

Noi xong, vắt khăn bong len vai, bước ra ngoai.

Lanh Tử Tinh vội vang vỗ về trai tim yếu ớt, khoa cửa lại, dựa lưng vao cửa,
thở dốc.

Sao thế nay, sao minh lại khong lam được như anh ấy, coi như chuyện gi cũng
chưa từng xảy ra?

Hoa Ba ra khỏi phong vệ sinh, nghe thấy tiếng khoa cửa, quay đầu nhin bong
dang mờ mờ qua cửa kinh, khong khỏi lặng lẽ thở phao một hơi nhẹ nhom! Sự ngụy
trang binh tĩnh của anh thật kho khăn!

Trời ạ! Co cả ngay lượn lờ như vậy trước mặt anh, anh sao co thể chịu được
chứ?! SHIT? Con anh thi sao! Co thể chịu được ngay nao hay ngay đo, anh khong
thể để Tử Dạ sống trong tự trach va hối hận. Anh yeu co, chưa bao giờ ep buộc
tinh yeu của co, khong phải sao? Anh thich co được tự do, anh khong muốn khiến
co vi bao đap anh ma hiến than! Anh biết, khi đa co được co, cũng la luc hoan
toan tổn thương co!

Co gai trong trắng lương thiện như co, nếu phải chịu ap lực lớn như vậy, e la
sẽ bị khủng hoảng! Trong tư tưởng bảo thủ của co, sao co thể chấp nhận than
thể của hai người đan ong?! *Ói... -_-

Ông trời ơi! Tren thế giới nay co phải sẽ khong co người đan ong nao vĩ đại
như anh khong?! E la đung như vậy?! Co người đan ong nao khong muốn co được
người phụ nữ ma minh yeu? Anh la trường hợp đặc biệt, hơn nữa anh con tự hao
vi điều đo. Anh dung cach của anh để yeu co.

Phải lam thế nao đay? Khao khat của minh đối với co, ngay cả chinh anh cũng
phải kinh ngạc. Đem qua, anh cả đem khong ngủ! Trong đầu đầy ắp hinh ảnh thẹn
thung của co, đầy ắp than thể xinh đẹp của co.

Hiện giờ, mặc du co đa mặc quần ao, anh dường như cũng co thể nhin thấy than
thể trắng non của co, anh liền co một nỗi xuc động muốn hon khắp than thể co!

Lam thế nao đay? Anh dung khăn bong ra sức lau toc minh, cảm thấy co lẽ nen
rời đi mấy ngay! Giảm bớt độ nong nay đi, co lẽ co thể khoi phục trạng thai ở
chung trước kia của hai người. Được rồi, về nước một chuyến! Vừa luc Ada hai
ngay nữa phải đi cong tac, anh sẽ đi cung vậy. Tranh để minh co luc nao đo
khong kiềm chế được xuc động, thực sự trở thanh con soi hao sắc, e la ngay cả
chinh minh cũng sẽ khong tha thứ cho minh!

Đang suy nghĩ mien man, Lanh Tử Tinh từ trong đi ra. Nhin thấy Hoa Ba ở trước
cửa, liền sửng sốt! Co khong ngờ Hoa Ba vẫn con đứng trước cửa phong vệ sinh.
Xấu hổ noi: "Ơ, anh… vẫn con ở đay a."

Cau hỏi nay noi ra thật ngốc!

Hoa Ba khẽ hắng giọng, ừm một tiếng, vội đi vao phong bếp, bắt đầu lam bữa
sang.

Hoa Ba dường như đa thanh thoi quen, kỳ thật vốn la Lanh Tử Tinh co thể lam,
nhưng chỉ cần co Hoa Ba ở nha, anh đều sẽ chủ động xuống bếp, hơn nữa khong
cho Lanh Tử Tinh nhung tay vao. Việc nay bắt đầu từ khi Lanh Tử Tinh sau khi
mang thai nương tựa vao anh, đa trở thanh thoi quen.

Hoa Ba từ phong bếp đi ra, tren đầu con dinh la rau, Lanh Tử Tinh sửng sốt,
muốn cười lại ngượng khong dam cười. Sau đo, khoat tay với Hoa Ba, ý bảo anh
lại gần.

Hoa Ba hồ nghi nhin co chằm chằm, chỉ thấy co cười tươi roi tiến lại gần minh,
đưa tay lấy la rau tren toc anh, một mui hương tươi mat phả vao mặt, khiến cho
Hoa Ba cả người chấn động.

Anh vội vang nghiem mặt, lạnh lung noi: "Lam gi vậy?"

Lanh Tử Tinh cứng đờ, lập tức đưa ra la rau trong tay minh, noi: "Ừm, la rau."

Hoa Ba hoan toan khong cảm kich, noi: "Về sau chuyện như vậy, để anh tự lam la
được."

"Hả?" Lanh Tử Tinh khong hiểu, co lại co chỗ nao đắc tội anh rồi?

Hoa Ba nhin dang vẻ Lanh Tử Tinh, lại thấy mềm long, ăn ngay noi thật: "La noi
em khong nen qua gần gũi anh, nếu khong anh sẽ cang muốn nhiều hơn, hiểu
chưa?"

Lanh Tử Tinh đỏ bừng mặt, vội vang cui đầu ăn cơm.

"Mấy ngay nữa, anh đi cong tac với Ada, về nước một chuyến."

"Về nước?" Lanh Tử Tinh keu len sợ hai, khong dam tin nhin Hoa Ba.

"Yen tam đi, chỉ la một số việc về nghiệp vụ. Đa nhiều năm như vậy, khong cần
lo lắng nữa!" Hoa Ba an ủi. trầm tư một lat, khong noi năng gi, tam sự nặng nề
khong muốn ăn một chut nao.


365 Ngày Hôn Nhân - Chương #311